Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tôi Mới Là Ân Nhân Cứu Nam Chính

Chương 30

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Biết rằng cô lại trêu chọc mình, Bạc Nguyên Triệt miễn cưỡng thanh minh: “ Chỉ là tuỳ tiện lấy một ví dụ mà thôi.’’“A, là vậy sao.’’ Thu Thanh Duy giả vờ hối hận: “Tôi còn cảm thấy đề nghị này không tồi, đang định cân nhắc xem có nên thu nhận không.”Tuy biết là cô đang cố tình đùa giỡn, nhưng trái tim anh lại đập nhanh đến không thể kiểm soát được.Bạc Nguyên Triệt quay mặt đi chỗ khác, sau khi bình tĩnh lại, mới nhớ đến một chuyện, anh lấy điện thoại ra lại lần nữa hỏi thông tin liên lạc của cô: “Thêm Wechat đi? Sau này nếu được tôi mời cô ăn cơm.’’Lần này thì Thu Thanh Duy cũng không từ chối nữa, dù sao thì ở thành phố Lạc một mình cũng đã chán lắm rồi, quen biết một người bạn có thể vừa uống rượu vừa tán gẫu thì cũng không tồi.

Vì vậy cô thoải mái mở mã QR cho anh quét.Đây là tài khoản wechat cô mới đăng kí nên bên trong không ai cả, vài giây sau trong tài khoản có một người bạn mới, cô thản nhiên nói: “ Anh là người bạn đầu tiên trong tài khoản mới này đấy.’’Bạc Nguyên Triệt hoàn toàn sững sờ, trong tiềm thức hỏi: “Số cũ của cô đâu’’“Xoá rồi, không dùng nữa.’’“Tại sao?’’ Bạc Nguyên Triệt tò mò hỏi: “Nếu gia đình hay bạn bè muốn liên lạc thì làm sao?’’Khi nguyên chủ gặp Lục Cảnh Thâm, cô ấy đã giao cả trái tim mình cho anh ta, không để ý qua người khác phái nào, người bạn thân mà cô ấy tin tưởng lại đâm sau lưng cô ấy, khiến cô ấy không dám tin tưởng bất cứ người nào nữa.

Nửa năm trước, bố cô ấy cũng đã qua đời.

Cô ấy không có người thân nào ở thành phố Phái.

Còn người chồng tưởng rằng là người duy nhất cô có thể dựa vào, lại âu yếm ôm ấp người phụ nữ khác, sau đó buộc cô ấy nhanh chóng ký vào đơn ly hôn.Vì vậy, ngay cả khi Thu Thanh Duy không xuyên qua, nguyên chủ cũng chỉ có một mình ở thành phố Phái .“Người nhà tôi đều chết rồi, bạn bè cũng không có ai thật lòng cả, vì vậy sẽ không có ai cần liên lạc với tôi đâu.’’ Thu Thanh Duy bình tĩnh trả lời.Chỉ là, ánh mắt thờ ơ này lại khiến tim Bạc Nguyên Triệt như bị đâm 1 nhát dao.

Anh rất muốn biết chuyện gì đã xảy ra trước khi cô đến thành phố Lạc, nhưng dù sao đó cũng là chuyện riêng của người khác, anh sợ khi hỏi sẽ làm cô không vui, vì vậy anh kiềm chế sự tò mò của mình, lắc điện thoại và nói với cô: "Bây giờ cô có rồi."Thu Thanh Duy không khỏi liếc nhìn anh, chú ý đến bản thân hình như đang ở trong mục liên hệ star friend*, không khỏi ngạc nhiên.*Star friend: chức năng đính tài khoản người dùng lên trên cho việc dễ tìm kiếm trong WechatKhông nghĩ đến bản thân chỉ tiện tay giúp đỡ lại có được sự đối xử trịnh trọng như vậy.Vì vậy khi anh nói lần nữa, cô như chấp nhận lời nói đùa lúc nãy, nghiêm túc hỏi: “Anh tên gì?’’Nghe đến câu này, Bạc Nguyên Triệt hoàn toàn sững sờ, phản ứng đầu tiên liền cho rằng cô ấy đang nói đùa.

Tuy nhiên khi nhìn trong ánh mắt của cô, lại không nhìn thấy một chút trêu chọc nào.Hầu kết anh cuộn lên xuống, không thể tin được nói: “Cô không biết tôi sao?’’Thu Thanh Duy nhướng mày: “Không biết thì liệu anh có thể ở trong danh sách bạn bè của tôi sao?’’Thấy cô không hiểu ý của mình, Bạc Nguyên Triệt vội vàng nói: “Không phải, ý tôi là … trước đây cô không biết tôi sao?’’Thu Thanh Duy phản ứng lại, người này là một người nổi tiếng, bên ngoài có vẻ như là người rất nổi tiếng, vì vậy mới cảm thấy rằng cô hiển nhiên phải biết anh.Cô tìm một cái cớ ngụy biện: “Tôi không theo đuổi người nổi tiếng.’’Vấn đề ở đây không phải có theo đuổi hay không theo đuổi người nổi tiếng, mà là tất cả những bài hát anh hát, những quảng cáo anh làm người phát ngôn và những chương trình anh tham gia, từ người già đến đứa trẻ mẫu giáo đều biết anh.Cô là mới từ trên núi xuống sao?Bạc Nguyên Triệt đột nhiên cảm thấy nghi ngờ bản thân một cách sâu sắc.Chú ý đến ánh mắt kỳ lạ của anh, Thu Thanh Duy hỏi: “Làm sao vậy?’’“Không có gì’’ Không muốn khiến bản thân tỏ ra quá kiêu ngạo, Bạc Nguyên Triệt bỏ qua điều này, nói với cô: “Bạc Nguyên Triệt, tên của tôi.

Bạc trong đạm bạc, Nguyên trong nguyên bản, Triệt trong triệt để.’’Thu Thanh Duy vẫn vùi đầu đánh máy.Những ngón tay trắng nõn như tỏa sáng, đẹp đến có chút không chân thực.Bạc Nguyên Triệt lơ đãng nhìn chằm chằm vài giây, nhận ra có gì đó không ổn, nhanh chóng nhìn sang chỗ khác, nhìn chằm chằm vào hoa văn in nổi trên giấy dán tường, trầm giọng hỏi: "Còn cô? Cô tên gì ?"“Thu Thanh Duy.” Cô nói và nhấn phím enter, lưu ghi chú, sau đó lần nữa ngẩng đầu nhìn anh.Phản ứng đầu tiên của Bạc Nguyên Triệt là —— “Tên cô là Duy?’’Thu Thanh Duy cười, không phủ nhận: “Ông già nhà tôi là một tay đua đã giải nghệ, đại khái là hi vọng tôi có thể tiếp tục kế thừa ông, vì vậy mượn tên Thu Thanh từ tên núi Thu Thanh, rồi thêm 1 chữ Duy.”Bạc Nguyên Triệt: “Duy? Duy trong duy nhất?’’“Ah, Duy trong duy nhất.” Nghĩ đến ông lão đã khuất, vẻ mặt của Thu Thanh Duy tối sầm một chút, giải thích nói: “Ông già có một người con trai bất hiếu, học thói xấu làm phiền ông mỗi ngày, kết quả trong một lần đánh nhau bị người khác dùng ống thép đánh vào đầu, liền mất năm 17 tuổi, bạn gái hắn ta sinh con rồi ném đứa trẻ cho ông cũng không quay lại lần nào.

Vì vậy, đứa bé chính là người thân duy nhất của ông trên thế giới.”.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 30
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...