Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tôi Mới Là Ân Nhân Cứu Nam Chính

Chương 192

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Thu Thanh Duy chắc chắn sẽ không đồng ý nếu lý do là như thế này, nhưng phản ứng của anh ấy rõ ràng là trong lòng đang có mưu kế gì đó!

"Nói đi rốt cuộc anh có chuyện gì vậy?"

Sợ ma?

Nếu nói như vậy thì anh còn mặt mũi sao?

Anh nghiến răng buông tha việc tới gần cô, lẳng lặng kéo giường trở lại, vẻ mặt đau khổ: "Nếu em không muốn thì quên đi... Anh đi lấy nước nóng."

Anh nói xong liền bước nhanh vào phòng tắm.

Chốc chốc, tiếng nước chảy ào ào vọng ra.

Sau khi anh như thường lệ bưng một chậu nước nóng ra ngoài, Thu Thanh Duy mới nhớ tới để hỏi: "Cái này dùng để làm gì?"

“Lau người cho em đó.” Bạc Nguyên Triệt giải thích: “Khi em hôn mê không thể tự mình tắm được, hơn hai tháng nay là anh giúp em lau …”

Anh vốn là người ngay thẳng, nhưng khi cô tỉnh dậy rồi, có một số việc sẽ phải thay đổi.

Nhìn thấy Thu Thanh Duy đang nhìn thẳng vào mình, giống như chuẩn bị đánh người, anh hoảng sợ không hiểu lý do là gì, khuôn mặt cũng đỏ bừng.

"Không phải..." Anh lắp bắp giải thích: "Anh không có ý đó... Anh chỉ là lau đơn thuần thôi, không có nghĩa đến..."

"Vậy tại sao anh lại đỏ mặt?"

Thu Thanh Duy nói rồi đứng dậy, vươn tay muốn cầm lấy cái chậu trong tay anh: "Bây giờ em tỉnh lại rồi, em sẽ tự mình lau."

Ngay khi cô vừa đứng lên, nhưng chân bỗng dưng mềm nhũn ra ngã trở lại.

Bạc Nguyên Triệt vội vàng đặt chậu nước xuống, nhanh chóng đỡ lấy cô: "Em mới tỉnh lại mà hơn nửa năm rồi không đi lại, em đừng có cậy mạnh như vậy."

Thu Thanh Duy nhìn vào chân mình.

Theo lời y tá nói, hàng ngày Bạc Nguyên Triệt đều xoa bóp cho cô, nếu không cơ của cô sẽ bị teo. Tuy rằng nó vẫn được duy trì nguyên dạng nhưng nó thực sự là không có sức lực, đoán là sẽ phải mất một thời gian mới có thể hoàn toàn trở lại như trước.

Bạc Nguyên Triệt mang chậu nước trở lại, cuối cùng, anh lại đi tới, vòng tay qua chân cô, dễ dàng ôm cô lên.

Cái ôm công chúa đầu tiên trong đời khiến Thu Thanh Duy ngây người, cô có chút không được tự nhiên, dịch người ra một chút.

Một giây tiếp theo, cánh tay của anh dùng lực một chút, cô trực tiếp ngã vào lòng anh, giống như chim nhỏ nép vào người vậy.

Thu Thanh Duy: "..."

"Em đừng cố sức nữa, để anh ôm em vào phòng tắm."

Để thể bày tỏ sự trong sạch của mình, sau khi Bạc Nguyên Triệt đưa cô vào phòng tắm, đặt cô vào bồn rửa mặt rồi đi ra ngoài.

Quay lưng về phía cửa kính, anh chính trực nói: "Nếu có chỗ nào không tiện thì gọi cho anh."

Thu Thanh Duy không khỏi buồn cười.

Nhìn bộ dạng sợ bị oan uổng này, cứ như người hôn đến mức làm miệng cô sưng lên không phải là anh vậy.

Cô cởϊ áσ bệnh nhân ra, bắt đầu lau chùi, hầu hết chỗ nào đều có thể tự mình lau sạch sẽ, nhưng sau lưng lại không làm gì được.

Dù sao cũng đã bị anh nhìn hơn hai tháng, tội gì phải giả vờ ngại ngùng nữa, cô liền lấy quần áo che trước ngực kêu Bạc Nguyên Triệt đi vào.

Người đàn ông mang vẻ mặt chính trực, chỉ thiếu điều viết lên trán chữ "Liễu Hạ Huệ*" mà thôi, sau khi vào cửa cũng không nhìn nghiêng ngó dọc mà nhìn chằm chằm vào tường hỏi: "Tắm xong rồi?"

*Liễu Hạ Huệ: là một người học giả được cho là chính trực, đàng hoàng, có hạnh kiểm

Thu Thanh Duy ném chiếc khăn cho anh, sau đó xoay người, thực hiện đặc quyền của bạn gái: "Lau lưng cho em đi."

"Lau lưng..." Ánh mắt của Bạc Nguyên Triệt cuối cùng cũng rơi xuống, vốn dĩ vẫn còn hơi ngại ngùng, nhưng sau khi nhìn thấy tấm lưng gầy trơ xương của cô, chút ngượng ngùng đó lập tức biến thành đau khổ.

Gần như cả năm trời cô đã phải dựa vào dung dịch dinh dưỡng để duy trì sự sống, làm sao mà không giảm cân được? Sau khi đường ruột của cô quen rồi, phải cho cô ăn thật nhiều thịt để bù lại mới được!

Sau khi quy củ lau lưng cho cô xong, Bạc Nguyên Triệt không vội vàng rút tay lại, ngược lại anh xắn tay áo, nắm lấy vòi hoa sen, ngồi xổm xuống trước mặt cô.

Thu Thanh Duy đang cài cúc áo, cúi xuống nhìn thấy bộ dáng này của anh, cô không nhịn được hỏi: "Anh đang làm gì vậy?"

“Rửa chân cho em.” Anh nói rất tự nhiên, bóp sữa tắm ra lòng bàn tay, nắm lấy một bên chân của cô bắt đầu xoa bọt nước, trên mặt mang theo ý cười: “Em không khom lưng được, nhất định là không rửa kỹ được. "

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 192
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...