Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tôi Từng Xuyên Qua Bộ Phim Này

Chương 86

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Bất kể tương lai như thế nào, nhưng ít ra bây giờ, cô diễn chính là Mộc Nhĩ, một cô gái nhỏ chưa trải qua việc đời, nhát gan sợ phiền phức, vì tiền không thể  không bán mạng cho người khác, nhưng vẫn còn tồn lương tri.

- …Em sợ không làm được.

Ninh Ninh có chút bực dọc cào nhẹ tóc.

– Em sợ…

– Sợ cái gì?

Bùi Huyền cười,

– Cầu phú quý trong nguy hiểm, nếu công việc bình thường mà nói, em phải rửa bát đ ĩa mười năm mới mua nổi đôi giày đang đi trên chân em, phải làm việc từ thời Trung Hoa Dân Quốc đến giờ mới đủ tiền mua căn nhà trước mặt.

Anh ta nhìn cô, giọng nói tràn ngập cám dỗ:

– Nhưng bây giờ, chỉ cần em gật đầu thôi, tất cả những thứ này đều là của em.

– Anh có thấy được không?

Ninh Ninh quét nhìn bốn phía, bất cứ nơi nào cô có thể nhìn thấy, người của Liên gia ở các nơi đó cũng dùng ánh mắt cảnh giác nhìn cô, cô hạ giọng nói.

– Thấy được không? Nhiều người như thế, lần lượt phân xuống, đến phiên em chỉ cùng lắm được phân nhà vệ sinh thôi.

Bùi Huyền khinh thường chế nhạo:

– Có thể làm đối thủ của em, nhiều nhất không vượt quá năm người…Em cho rằng buổi tối nay vì sao Liên lão gia tử lại gọi họ tới?

Ninh Ninh không hiểu nhìn anh ta, trong lòng bỗng có dự cảm không hay.

– Liên lão gia tử là giả chết.

Bùi Huyền nói.

– Thậm chí bản di chúc kia cũng là giả. Ông ta sở dĩ làm như vậy là để thử vợ con cháu chắt của mình, xem là họ yêu mình hay là yêu tiền của mình. Kết quả em thấy hết rồi đó, hầu hết không ai qua được kiểm tra cả.

Ninh Ninh giật mình trợn tròn mắt, chỉ vào anh ta nói:

– Anh…Anh…

– Đúng, chính là anh.

Bùi Huyền cười đắc ý,

– Đưa ra kế hoạch này cho Liên lão gia tử chính là anh.

Ý tưởng tệ hại như vậy thế mà anh cũng nghĩ ra được, hay là bản chất anh ta chính là một kẻ tồi tệ?

Bùi Huyền đương nhiên là một kẻ tồi tệ.

Anh ta kết bạn với đứa con trai thứ hai của Liên gia, quan hệ rất tốt, nếu không thì vị hoa hoa công tử này cũng sẽ không đồng ý nhận lại con gái riêng lưu lạc bên ngoài của mình là Liên Liên. Phải biết rằng anh ta không chỉ có một đứa con gái riêng, nhưng nhận về nhà này thì chỉ có một. Trong khoảng thời gian này, Bùi Huyền lại thông qua anh ta mà quen biết Liên lão gia tử, sau đó tốn thêm một chút thời gian, anh ta đã làm mình trở thành bạn vong viên của ông cụ, có một ngày Liên lão gia tử than thở rằng khi mình còn sống, vợ con cháu chắt ai ai cũng nói lời hay ý đẹp với mình, không biết sau khi mình chết rồi, bọn họ sẽ nói cái gì.

– Nếu ngài thật lòng muốn biết. – Bùi Huyền thuận thế đưa ra, – Cháu có một cách.

Và thế là có một vở tuồng hôm nay.

Nhưng mà còn chưa diễn xong mùa một Liên lão gia tử đã chuẩn bị diễn tiếp “lễ tang” mùa thứ hai rồi, trong lúc chuẩn bị đã cho các diễn viên chính cùng với các diễn viên bị đánh rớt một chút thời gian nghỉ ngơi, để bọn họ từng người một về nhà.

Mà trên đường trở về, một người đàn ông đã ngăn ở trước xe của Bùi Huyền, sau khi dừng lại đột ngột, ánh đèn pha nhợt nhạt chiếu thẳng vào người gã, chiếu sáng lên gương mặt bị tửu sắc đào rỗng, đường nét trên khuôn mặt rất giống Liên Liên, là một người đàn ông có vẻ đẹp điển hình, nhưng mà khuôn mặt này hiện tại bị cơn phẫn nộ làm cho vặn vẹo, gã đánh nắm quyền lên xe, nổi giận nói:

– Bùi Huyền, thằng chó, mày xuống cho tao.

– Sao vậy, nhị thiếu. – Bùi Huyền kéo cửa xe xuống.

– Mày còn hỏi tao à?

Đối phương bước nhanh vòng đến trước cửa xe, với tay vào túm lấy cổ áo anh ta,

– Chuyện hôm nay là thế nào? Có phải lão già giả chết không? Có phải là do lão già cố tình làm không? Có phải lão già…dùng chuyện này để thử bọn tao không?

– Anh đã nhìn ra rồi còn hỏi tôi làm gì? – Bùi Huyền đầy vẻ vô tội nhìn gã.

Người con trai thứ hai cả người run lên, trên mặt dần dần lộ vẻ sợ hãi:

– Vậy…vậy giờ tao phải làm gì đây?

Gã xong đời rồi.

Ninh Ninh có chút thương hại nhìn gã, những người khác còn đỡ, có nói gì ít nhất còn đóng cửa lại nói, chỉ có người đàn ông này là mở toang cửa ra mắng chửi…

– Mọi việc là do anh tự chuốc thôi…Chậc chậc.

Ngay cả Bùi Huyền cũng sa mạc lời với gã,

– Dù là muốn mắng chửi thì anh cũng nên đóng cửa vào rồi hẵng chửi chứ…Nước đổ khó hốt, trừ phi anh chứng minh được mình khi đó bị người ta ép buộc, bằng không ông cụ sẽ hận anh cả đời.

– Lúc này rồi mà mày còn nói mát tao.

Người con trai thứ hai giận giữ, gã thò tay vào trong xe như muốn mở cửa xe, kéo Bùi Huyền từ trong xe ra để tẩn một trận, hai mắt đỏ ngầu, thở hồng hộc nói:

– Tao xong đời thì mày cũng đừng mong được sống tốt…Còn cả mày nữa!

Đôi mắt đỏ ngầu kia nhìn sang Ninh Ninh, cười lạnh nói:

– Người bố này xong đời thì đứa con hoang mày cũng xong đời theo thôi.

Bùi Huyền đột nhiên đẩy cửa xe thật mạnh, cửa xe đánh vào người gã, gã đau đớn kêu lên, lảo đảo hai bước ngã phệt xuống nền tuyết.

– Anh xong rồi, nhưng em ấy thì không.

Bùi Huyền một lần nữa kéo cửa xe lên, cười với người con trai thứ hai như chó nhà có tang kia,

– Hai chúng ta cùng đánh cược đi, xem bản di chúc thứ hai mà ông cụ viết chắc chắn không có tên của anh, nhưng mà chắc chắn có tên em ấy.

– Thằng chó má nhà mày!

Người con trai thứ hai từ dưới đất bò dậy, lại bị khói xe phả vào mặt, gã phẫn nộ đuổi theo vài bước, nhưng mà hai chân khó đuổi theo bốn bánh, chỉ đành nằm vốc tuyết dưới đất lên ném theo chiếc xe đang càng lúc càng đi xa.

Trong xe có một đôi mắt vẫn luôn nhìn gã, cho đến khi bóng dáng của gã biến mất ở trong bóng đêm, cô mới quay sang, ánh mắt phức tạp hỏi Bùi Huyền:

– Chú ấy là bạn của anh à?

– Hồ bằng cẩu hữu thôi.

Ninh Ninh im lặng một lát, hỏi tiếp:

– Chú ta là bố của Liên Liên à?

– Ừ.

– Thực ra anh có thể nói cho chú ấy.

Ninh Ninh nhìn sườn mặt Bùi Huyền,

– Cứ nói với chú ấy đây chỉ là một cuộc thử nghiệm, vậy thì ít nhất chú ấy sẽ không chửi người ta.

– Anh ta là một thằng ngu. Anh chưa bao giờ hợp tác với kẻ ngu cả.

Bùi Huyền nói,

– Bởi vì ngu nên không chịu không chế – không chịu bị người khác khống chế, cũng không chịu để mình bị khống chế, anh sẽ không thể nào biết được bước tiếp theo anh ta sẽ làm gì, có lẽ là mở thẳng cửa ra chửi người ta, hoặc là đóng cửa lại hô hấp nhân tạo cho ông cụ.

Ninh Ninh chớp chớp mắt.

– Thế thì anh cũng có thể nói trước cho em, có phải bởi vì trong mắt anh em cũng rất ngu không?

– Bây giờ thì không phải.

Bùi Huyền nhìn cô đầy sâu xa,

– Em đã lừa gạt được ông cụ, về sau cũng có thể lừa gạt được anh. Em là một người thông minh, anh sẵn lòng hợp tác với em.

Ninh Ninh yên lặng.

Trước khi tống cổ mọi người đi, Liên lão gia tử đã gặp bọn họ từng người một, lúc này ông không chào hỏi mọi người, ông chỉ gặp một vài người – lại bị Bùi Huyền nói trúng rồi, bao gồm cả cô ở trong đó, vừa vặn năm người, không cần nói cũng biết, năm người này chính là người thắng trong trận thử vai hôm nay, đồng thời cũng là diễn viên chính trong mùa hai của “lễ tang”.

Ninh Ninh hỏi:

– Anh muốn làm gì?

Trong hồi ký của Liên Liên, mảnh ghép quan trọng nhất bị thiếu chính là Bùi Huyền, rõ ràng anh ta có tác dụng lớn nhất trong toàn bộ sự kiện, thậm chí có thể nói là toàn bộ sự kiện cho anh ta chủ đạo, cũng không biết vì sao, sự tồn tại của anh ta lại cố tình bị suy yếu hoặc thậm chí bị xóa bỏ một cách cố ý hay vô ý. Vì sao?

Ninh Ninh tuyệt đối không tin Bùi Huyền đang làm việc thiện miễn phí. Mọi việc anh ta làm đều có mục đích, lợi dụng bạn bè của mình để làm quen được với Liên lão gia tử, lợi dụng Liên lão gia tử để làm ra một buổi thử nghiệm như vậy, kế tiếp thì sao? Anh ta muốn lợi dụng cô làm gì?

– Không gấp.

Bùi Huyền vừa lái xe vừa thong thả nói,

– Đầu tiên anh muốn cho em một cái tên mới, thân phận mới, sau đó chúng ta sẽ nói chuyện tiếp theo.

Nửa giờ sau, trong căn phòng cho thuê.

Cửa phòng lặng lẽ mở ra, Ninh Ninh đã đổi sang quần áo thường ngày của mình, nhẹ nhàng đi vào, vừa mới cúi xuống tháo giày ra, đèn trên đỉnh đầu cô sáng lên.

Mộc Qua đứng dựa vào tường, tay còn ấn trên công tắc mở, từ trên cao nhìn xuống cô:

– Sao chị lại về muộn thế?

Hết chương 86

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 86
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...