Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vương Phi Áp Đảo Vương Gia

Chương 15

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Cho nên mới nói, có

vài người nên về sớm một chút, đừng ở chỗ này mà bị mất mặt, có nhiều

chỗ không phải người nào cũng có thể đi!" Vẻ mặt An Mộng Hàn khoe khang, khinh bỉ nhìn Nhã Phù.

"Cái thẻ này có vẻ rất hiếm!" Nét mặt tò

mò nhìn chiếc thẻ An Mộng Hàn cầm trên tay, khóe miệng Thư Nhã Phù mang

theo nụ cười lười biếng, nhưng trong đáy mắt lại hiện lên vẻ ranh mãnh.

"Tỷ tỷ, do hôm nay muội không suy nghĩ chu đáo, nên mới liều lĩnh mời tỷ tỷ đi cùng, hay là hôm nay chúng ta chỉ đi dạo ở lầu dưới thôi, trang sức ở lầu này cũng rất tinh xảo!" Trong ánh mắt Thư Hương Di thoáng hiện nét

hả hê, nhưng trên mặt lại là vẻ lo âu và đau lòng.

"Đúng vậy, các ngươi đều có thẻ bạc, người không có thẻ hình như không thể đi lên!"

Khẽ cau mày, trên gương mặt của Nhã Phù như có điều suy nghĩ.

"Thật xin lỗi, ta không biết!" Trên gương mặt mềm mại của Lâm Tuyết Vi hiện

ra vẻ đau lòng, khẽ cúi đầu không dám nhìn về phía Nhã Phù.

"Không có thẻ thì về sớm một chút, đừng đứng ở chỗ này càng thêm mất mặt xấu

hổ! Ai đó có thân phận gì, đương nhiên Trân Bảo Các không thể phát thẻ

khách quý!"

An Mộng Hàn nhìn dáng vẻ cau mày của Nhã Phù, trong

lòng càng thêm đắc ý, tự thấy hôm nay đã đè ép nàng ta được một bậc,

không khỏi thấy thỏa mãn trong lòng, có thể khiến Thư Nhã Phù bị mất mặt chính là ý của nàng mà.

"Tuyết Vi, Hương Di, chúng ta cùng lên

đi, trang sức ở đại sảnh trên lầu thì dưới này không thể so sánh được!

Hiếm khi được ra ngoài một lần, tất nhiên chúng ta phải lên lầu hai dạo

xem thật lâu mới được. Về phần đại tiểu thư của Thư gia, làm phiền ngươi ở dưới này đi dạo thêm một lúc, nếu không ngươi về trước cũng

được!"diễn-๖ۣۜđàn-lê-quý-๖ۣۜđôn

Ngữ điệu của An Mộng Hàn mang

theo giễu cợt, đưa tay kéo Lâm Tuyết Vi đang có vẻ áy náy mềm yếu, còn

có cả Thư Hương Di đang do dự, cằm ngẩng lên thật cao, dáng vẻ tràn đầy

kiêu ngạo kéo hai người bên cạnh Nhã Phù, trực tiếp lên đi lên cầu thang lầu hai.

"Nếu như ngươi muốn đi lên, Bổn vương dẫn ngươi lên,

thế nào, nương tử?" Ánh mắt câu người của Nam Cung Triệt híp lại nhìn

Nhã Phù, bên khóe miệng đầy ý cười phóng đãng.

"Ngài là con trai

của mẹ chồng ta, nên Vương Gia đừng gọi loạn, làm xấu danh tiếng của

mình cũng không hay!" Nhã Phù lạnh lùng thoáng nhìn nam nhân đang cười

hì hì trước mắt, kéo con trai của mình đi lên lầu hai, da mặt người đàn

ông này thật là dày, mầm mống hoa tâm phóng đãng.

"Nương tử không cần lo lắng, mặc dù danh tiếng của nương tử không tốt lắm, nhưng Bổn

vương cũng không ngại!" Nam Cung Triệt vẫn nhấc chân bước theo như cũ,

bộ dáng nhất định không chịu rời đi.

Người đàn ông này không hổ lưu lạc trong muôn hoa, đối với nam nhân có bản chất không biết xấu hổ này cũng có lý giải sâu sắc.

Thư Vũ Trạch nhìn Nam Cung Triệt cũng cùng đi lên, tròng mắt màu hổ phách

hiện lên chút ranh mãnh, thân thể nhỏ nhắn khéo léo chen vào giữa mẹ và

Nam Cung Triệt, kịp lúc làm kỳ đà cản mũi.

Nhã Phù không hề có

cảm tình gì với Nam Cung Triệt, đối với những nam nhân phong lưu nàng

luôn luôn chỉ kính nhi viễn chi, bây giờ đối với Nam Cung Triệt, vừa

nhìn đã thấy phong lưu tràn đầy cũng như vậy.

"Có thể Vương Gia

hiểu lầm, Vương Gia đứng cùng với ta, ta sợ hư thanh danh của ta!" Nhã

Phù khẽ mỉm cười, trả lời rất nghiêm túc.

Ý tứ rất rõ ràng, danh

tiếng của Tấn vương không tốt lắm, nếu ngươi đi theo ta, sẽ làm ô uế

thanh danh của ta! Không phải Thư Nhã Phù ta làm ô uế danh tiếng của Nam Cung Triệt ngươi, mà chính Nam Cung Triệt ngươi sẽ làm xấu thanh danh

của ta, là ta ghét bỏ ngươi đấy.diễnđàn✪lê✪quýđôn

"Thật là không

biết xấu hổ, sao Lục điện hạ có thể bám lấy ngươi! Không thử nhìn xem

thân phận của mình một chút." An Mộng Hàn đi đến đầu cầu thang, lấy thẻ

bạc của mình đưa cho người canh giữ trước cầu thang, vừa đúng lúc nghe

thấy câu nói của Nhã Phù, trong lòng nàng vốn đã có cảm tình tốt với Nam Cung Triệt, bây giờ nhìn Nam Cung Triệt vẫn đứng bên cạnh Nhã Phù, nên

càng cắn răng nghiến lợi nói rất lạnh lùng.

"Thật kỳ quái, thế

sao từ đầu tới cuối, Lục điện hạ vẫn đi bên cạnh ta, mà không đi làm Hộ

Hoa Sứ Giả cho An tiểu thư ngươi!" Bước lên phía trước, Nhã Phù vẫn ưu

nhã mỉm cười như cũ, sắc mặt không thay đổi thốt ra lời nói ác độc.

Cái gì gọi là giết người không thấy máu! Chính là như thế!

Biết rõ An Mộng Hàn có chút tình cảm với Nam Cung Triệt, nhìn ánh mắt của

nàng ta mang theo tình yêu, còn cố ý nói như vậy, một câu nói này trong

nháy mắt làm sụp đổ sự kiêu ngạo của nữ nhân trước mắt. Còn bản thân

mình vẫn phong thái cao sang quyến rũ, giữ vững thần sắc và nụ cười vô

cùng ưu nhã.

"Hừ!" An Mộng Hàn hoàn toàn bị chặn họng, quay đầu

nhìn chằm chằm người cầm thẻ của mình tức giận nói, "Còn chưa xem xong

sao, bản tiểu thư muốn đi lên lầu, cũng không phải là lần đầu tiên tới

tiệm của các ngươi! Các ngươi làm việc như thế nào, có tin ta sẽ nói cho Văn công tử biết, để toàn bộ các ngươi đều cút xéo hết hay không?"

"Cửa hàng nào cũng có quy tắc của cửa hàng đó, cũng không phải là bà chủ,

hẳn không có tư cách đứng đây nói những lời như vậy mới phải! Hơn nữa,

những khách hàng không có tư chất, người ta không muốn tiếp đãi cũng là

chuyện hợp tình hợp lý!" Thư Nhã Phù cầm tay con trai mình, chậm rãi ung dung đi lên phía trước, nói từ từ như không có chuyện gì xảy ra, chỉ có điều mỗi câu nói lọt vào tai An Mộng Hàn đều khiến cho nàng ta căm hận

đến nghiến răng nghiến lợi.diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn

"Mẹ, người có tố

chất cao chắc chắn sẽ không tùy ý phát giận lung tung với người vô tội.

Đúng! Thẩm thẩm này nói chuyện sao khó nghe như vậy, có phải chính là

người không có tư chất hay không?" Thư Vũ Trạch chớp chớp đôi mắt to,

mang theo tinh thần của kẻ dưới không ngại học hỏi, dũng cảm đặt câu

hỏi.

"Nói đúng, đi, chúng ta lên lầu, đừng ở chỗ này với người

không có tư chất, sẽ bị người khác hiểu lầm!" Nhã Phù mỉm cười gật đầu.

Sắc mặt An Mộng Hàn đứng ở một bên trở nên cứng ngắc, đen kịt như đáy nồi,

hung dữ tàn ác nhìn chằm chằm vào Nhã Phù, hàm răng cắn thật chặt môi

dưới của mình, nếu không phải lần trước đã bị trúng độc, nàng đã sớm

tiến lên động thủ, nhưng bây giờ chỉ có thể tức giận nhìn chằm chằm hai

mẹ con phách lối.

"Mộng Hàn, đừng trách tỷ tỷ ta, ngươi cũng biết từ trước tới nay đầu óc của tỷ ấy không được tốt lắm!" Thư Hương Di kéo tay áo An Mộng Hàn, nhỏ giọng nói.

Khỏi phải nói, Thư Hương Di

cảm thấy rất vui vẻ, nhìn Nhã Phù cùng An Mộng Hàn trở mặt, tận đáy lòng rất hả hê, mẹ ruột của mình vốn là người của An gia, nên An Mộng Hàn

cũng được xem là biểu tỷ của nàng, chỉ có điều người biểu tỷ này quá mức kích động, đôi khi đầu óc không đủ thông minh cơ trí, để nàng lợi dụng

làm vũ khí không còn gì tốt hơn.

An quý phi sủng ái nhất là An

Mộng Hàn, bây giờ khiến các nàng trở mặt, lại khiến Thư Nhã Phù đắc tội

với Đại công tử An gia, thử hỏi, An quý phi đang ủng hộ An gia, làm sao

có thể để Thư Nhã Phù thật sự được gả cho người tốt.diⓔn♧đànⓛê♧quý♧đⓞn

"Làm phiền nhường đường một chút, các ngươi chặn hết đường!" Trên mặt Thư Vũ Trạch là nụ cười ưu nhã, nhưng đáy mắt lại tràn đầy sự ghét bỏ, bàn tay nhỏ bé giơ lên quơ quơ, giống như đang đuổi một con ruồi đáng ghét.

"Kêu cái gì mà kêu, các ngươi là người không có tư cách lên lầu, không có

thẻ còn muốn ở nơi này giả bộ cái gì!" An Mộng Hàn lạnh lùng nói mỉa,

nhìn bộ dáng của họ càng thêm kinh bỉ.

"Thật xin lỗi, thẻ bạc như của các ngươi thì thật đúng là ta không có, thẻ này cũng chưa thấy bao giờ nên không biết."

Thư Nhã Phù thuận miệng nói xong, kéo con trai mình tiến lên, Thư Vũ Trạch

rất khéo léo đưa bàn tay nhỏ bé vào trong túi của mình móc móc, cuối

cùng lấy từ trong ngực ra một tấm thẻ vàng, sau đó dùng vẻ mặt rất vô

tội ngẩng đầu nhìn về phía mẹ ruột của mình: "Mẹ, hôm nay thẻ kim cương

không có mang ở trên người, nên chúng ta đành chấp nhận, phải dùng tới

tấm thẻ vàng này!"

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 118: .
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 169: Hừ, ta quyết định không dẫn ngươi đi theo
Chương 170
Chương 171

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 15
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...