Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vương Phi Áp Đảo Vương Gia

Chương 28

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Tề vương Điện hạ,

Điện hạ thân phận tôn quý, trong lòng Nhã Thù tất nhiên tồn tại kính

sợ!" Nhã Phù cố gắng để cho mình bình tĩnh lại, từ từ lộ ra một nụ cười

nhạt, đem người trước mắt coi như là một người bình thường để đối đãi,

nhưng mà lại không giống với những người khác.

Ánh mắt của hắn

cho nàng một loại cảm giác nhìn rõ tất cả, hơn nữa không thể không nói

cảm giác của hắn rất chính xác, nàng là có chút muốn né tránh hắn.

Hiện tại nàng đột nhiên cảm thấy có chút may mắn Vũ Trạch cùng bằng hữu sát

thủ của cậu đã rời đi, nếu để cho Nam Cung Thần nhìn thấy tướng mạo con

trai của mình, nàng không biết phải có phản ứng gì, lại cho ra lời giải

thích gì được.

Đôi mắt khẽ nheo, ánh mắt mang theo thâm thúy làm

cho người ta nhìn không thấu, lạnh nhạt nói: "Vậy sao, Thư tiểu thư tâm

tồn* kính sợ, nhưng tại sao mới vừa rồi nhìn thấy Bổn vương lại kinh

ngạc như vậy!"

*: tồn tại kính sợ ở trong lòng - ๖ۣۜdien♥dan♥lequyd☺n☀c☺m

Nam Cung Thần đối với Thư Nhã Phù chỉ ôm một thái độ bình thản, muốn kết

hôn với nàng cũng chỉ vì cố ý chống cự hoàng thượng, đồng thời cũng là

cố ý cưới một nữ nhân thanh danh không tốt, từ đó rớt xuống phòng bị của hoàng thượng đối với hắn cho tới nay, nhưng mà đồng thời cũng bởi vì

tồn tại một Hầu Gia, sau khi Thư Nhã Phù thật sự tiến vào vương phủ, có

nhiều khả năng hoàng thượng và những người khác sẽ có phản ứng ngược lại một chút.

Mà cái hắn muốn chính là khả năng như vậy!

Nhưng khi nhìn thấy Thư Nhã Phù, khác rất nhiều so với nữ nhân ngu dại trong

truyền thuyết, hôm nay Thư Nhã Phù quần áo dài đơn giản một màu trắng,

hào phóng thanh tú mang theo quyến rũ, trên mái tóc cũng chỉ là đơn giản dùng một cây ngọc trâm cài mà thôi, mềm mại đáng yêu mang theo lười

biếng, linh động trong đó mang theo tùy tính, sợi tóc mềm mại rủ xuống

gò má làm cánh môi lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, thậm chí có loại quyến

rũ không nói ra được.

Thư Nhã Phù như vậy khác rất nhiều so với trong miệng người khác nói ra !

Trong nháy mắt khi lần đầu bước vào cửa, hắn cũng đã chú ý tới sự tồn tại của nàng, cũng đem thời điểm nàng nhìn thấy hắn khiếp sợ nhìn ở đáy mắt,

cái loại biểu cảm kia không phải làm bộ, hơn nữa cũng không phải là bởi

vì hắn ngồi xe lăn mà kinh ngạc, ngược lại khi đó để cho nàng lộ ra vẻ

mặt như vậy, là bởi vì. . . . . . diện mạo của hắn!

Tròng mắt màu hổ phách ánh sáng lưu chuyển, hắn lúc nào thì gặp qua nàng sao? Nhưng

trong ấn tượng cũng không có, trong trí nhớ cái tên này chỉ tồn tại trên hôn ước chưa bao giờ được chú trọng.

"Người đời đều nói Tề vương Điện hạ rất được hoàng thượng và Thái hậu sủng ái, kinh tài diễm tuyệt, người khác không cách nào so sánh tài hoa và năng lực, chỉ là tướng mạo ít có người nhìn thấy, Điện hạ phi phàm tuấn mỹ, Nhã Phù chẳng qua là

nhịn không được ngạc nhiên thú vị mà thôi!"

Ánh mắt thẳng tắp

chống lại tầm mắt của Nam Cung Thần, không lùi bước chút nào mỉm cười

trả lời, đúng tình hợp lý, luống cuống trút cơn giận dữ đến mặt không đỏ hơi thở không gấp.

Nam Cung Thần, người đàn ông này nhất định không đơn giản, nàng tuyệt đối sẽ không để cho hắn nhìn thấy Vũ Trạch đấy!

"Ồ! Vậy sao?" Ngữ khí hơi lên cao, âm thanh trầm thấp nói ra, mê người kiểu khác.

Đối mặt với một người đàn ông cực phẩm, mặc dù người đàn ông này không thể

đi được chỉ có thể ngồi ở trên xe lăn, nhưng các phương diện khác đều

rất ưu tú, mà giọng nói cũng mang theo từ tính, trầm thấp, giọng nói mập mờ như vậy, đủ khiến bất kỳ nữ nhân nào vì một câu nói mà mặt hồng tim

đập.di✣en✤danlequyd☼n☀c☼m

Mà Nhã Phù cũng mặt hồng tim đập rồi,

nhưng đó không phải là xấu hổ và hoài xuân, mà nàng đang bị mấy chữ lên

cao mang theo hơi thở nguy hiểm này, dọa cho sợ sệt.

Một đôi mắt

nhìn chằm chằm Nam Cung Thần, hắn không phải là đã biết sự tồn tại của

Vũ Trạch chứ! Không đúng, cả thành Khai Dương đã biết nàng có một con

trai, Nam Cung Thần biết cũng không kỳ quái, chỉ là Nam Cung Thần trong

truyền thuyết rất ít ra cửa, hiện tại biết hắn không thể đi được, hơn

nữa tướng mạo của hắn, tự nhiên cũng hiểu nguyên nhân trong đó.

Chỉ là bộ dạng của người đàn ông này, sẽ không thoái hôn, ngược lại quyết

định muốn kết hôn với nàng, một nữ nhân mang theo một đứa bé, trong đó

chẳng lẽ có nguyên nhân gì? Mà hiện tại Nhã Phù lo lắng nhất chính là

nguyên nhân này, nàng không hy vọng bởi vì hắn phát hiện ra Vũ Trạch.

Mặc dù trong đầu không có ấn tượng gì, nhưng mà dựa vào khuôn mặt một lớn

một nhỏ giống nhau như vậy, ít nhất cũng có 70-80% hai người là cha con

rồi.

"Điện hạ, thân phận ngài tôn quý, mà tin đồn của Nhã Phù,

Điện hạ chắc hẳn cũng đã nghe nói, Nhã Phù tự hỏi không xứng với Điện

hạ, kính xin Điện hạ đem hôn ước giữa hai người hủy bỏ, sính lễ ta sẽ

cho người đưa về trong phủ Điện hạ!"

Nhã Phù chậm rãi mở miệng,

khó có dịp thấy mặt Nam Cung Thần một lần như vậy, hiện tại nàng nên nói rõ ràng đàng hoàng, dù sao dựa vào việc nàng chưa cưới đã sinh con ở

nơi cổ đại này, công tích vĩ đại này, hoàn toàn có thể làm cớ không lấy

chồng.

Mà lần đầu tiên khi nhìn thấy Nam Cung Thần, nàng cũng đã ra quyết định, kiên quyết không thể gả cho người đàn ông này!

Quá nguy hiểm, cũng quá. . . . . . Cao thâm khó lường, người đàn ông như

vậy nếu như biết sự tồn tại của Vũ Trạch, bất luận bảy năm trước đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, cũng sẽ khiến chuyện trở nên mất khống

chế.dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com

"Từ hôn?" Ánh mắt Nam Cung Thần vẫn

rơi vào trên người của Nhã Phù, nghe lời của nàng..., chân mày khẽ nhíu

lại, mỹ nam cau mày, m chu sa giữa chân mày làm người đàn ông trong thời khắc này càng thêm yêu nghiệt mị hoặc, môi mỏng khẽ mở, lạnh lùng ném

ra hai chữ.

"Đúng, nhắc tới cũng xấu hổ, ngay từ bảy năm trước

Nhã Phù đã biết một nam tử, tuổi nhỏ không hiểu chuyện, hôm nay Nhã Phù

đã làm mẹ người ta, dĩ nhiên là không thể mặt dày chiếm hôn ước Hoàng

thượng ban lúc trước, kính xin Điện hạ đem hôn ước hủy bỏ!"

Nhã

Phù quyết tâm, cũng ôm ý vị thăm dò, cố ý đem chuyện chính mình đã làm

mẹ người ta nói ra, cũng muốn xem một chút có phải Nam Cung Thần đã gặp

Vũ Trạch rồi hay không .

Chỉ là đợi đến lúc nàng nói hết những

lời này, người đàn ông ở trước mắt quả thật nhìn chằm chằm nàng như cũ,

tròng mắt màu hổ phách thâm thúy làm cho người ta không nhìn ra nội tâm

hắn đang suy nghĩ gì, càng không đoán ra được hắn sẽ đáp ứng hay cự

tuyệt, theo lẽ thường mà nói, người ta đã tự động từ hôn từ lúc trước

rồi, chỉ là người đàn ông trước mắt này, lại làm cho đáy lòng Nhã Phù có chút không chắc chắn.

Đôi tay thả vào trên đùi, hai tay Nam Cung Thần vỗ chân của mình nhè nhẹ, vào lúc này cánh môi khẽ nâng lên, lộ ra một nụ cười nguy hiểm: "Bổn vương quyết định thực hiện hôn ước, còn cho người đưa sính lễ, mà bây giờ Thư tiểu thư lại nói lên yêu cầu này. . . ."

Ánh mắt lạnh lùng bén nhọn thâm trầm vài phần, Nam Cung Thần

nhìn Nhã Phù tiếp tục nói: "Thư tiểu thư muốn hủy bỏ hôn ước với Bổn

vương? !"

Không ngờ nữ nhân này lớn mật như vậy, chủ động yêu cầu từ hôn, Nam Cung Thần một thân khí thế làm cho người ta không kìm được

sợ hãi, không khí xung quanh hình như cũng bởi vì lời hắn nói mà trở nên lạnh băng.

"Nhã Phù tự hỏi không xứng với Điện hạ, hoàng thượng

chắc hẳn cũng sẽ không đồng ý Điện hạ cưới Nhã Phù, nữ nhân không còn

danh tiết như vậy!"

Đối mặt với khí thế lạnh lùng của Nam Cung

Thần, Thư Nhã Phù cũng không nghĩ đến hắn sẽ đột nhiên thay đổi sắc mặt, lãnh khí làm cho người ta phát rét, thật đúng là giống trong truyền

thuyết, người đàn ông tính tình cổ quái.

Hoàng gia nào lại cho

phép hắn cưới nàng, một nữ nhân mất danh tiết như vậy, cho nên từ khi

mới bắt đầu, Nhã Phù liền chuẩn bị tư thế bị thoái hôn, hơn nữa cũng bởi vì như thế, mới không chút kiêng kỵ không xem một hôn ước như vậy tồn

tại, mà khi Tề Vương đưa sính lễ tới phủ, nàng mới phát giác hình như có sai lệch so với dự đoán của nàng.d♡iễn‿đàn‿l♡ê‿quý‿đ♡ôn.

"Hoàng

thượng có đồng ý hay không dĩ nhiên Bổn vương sẽ xử lý, nếu sính lễ đã

đưa tới, vậy bản vương cũng sẽ không thu hồi!" Nam Cung Thần lạnh lùng

quả quyết nói, nhưng cũng lộ ra tự tin và uy nghiêm người khác không có .

Nếu như đổi thành người khác nói ra như vậy, không biết người nghe đã chết

mấy lần, nhưng mà người này đổi lại là Tề vương Nam Cung Thần, rồi lại

không thể không khiến người tin tưởng trong này có tính chân thật.

Nghe lời này, nội tâm Nhã Phù rối rắm bội phần, mà đồng thời cũng có mấy phần nghi hoặc!

Nam Cung Thần nhìn thần sắc quái dị của Nhã Phù, ánh mắt liếc hai chân của

mình một cái, rồi nhìn trên người của Nhã Phù, giọng nói lạnh lẽo hơn

mấy phần: "Chẳng lẽ là Thư tiểu thư ghét bỏ Bổn vương tàn phế!"

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 118: .
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 169: Hừ, ta quyết định không dẫn ngươi đi theo
Chương 170
Chương 171

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 28
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...