Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vương Phi Áp Đảo Vương Gia

Chương 45

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Thì ra là Băng Đồng

cô nương, chắc là Vương Gia để cho ngươi ở chỗ này phục vụ vương phi!

Mấy tỷ muội chúng ta nghe được tin tức thân thể vương phi không khỏe,

đặc biệt đến thăm, chỉ là không biết hiện tại vương phi tỉnh chưa?" Trên mặt Khương San San mang nụ cười, mở miệng đáp.

Ba người còn lại

cũng khẽ gật đầu, mặc dù họ cũng biết lần này Thư Nhã Phù trúng độc ở

trong hôn lễ, trong lòng họ cũng có chút kinh ngạc, không ngờ Vương Gia

lại có thể đem tâm phúc Băng Đồng lưu lại phục vụ, vốn cho là Vương Gia

đối với Thư Nhã Phù sẽ không để ý nhiều.

"Băng Đồng phụng mệnh ở

đây phục vụ vương phi, mấy vị cô nương nên trở về tây viên đi, không có ý của Vương Gia đừng tùy ý tới đây, Vương Gia trách tội xuống, ta cũng

không gánh vác được." Âm thanh Băng Đồng lạnh lẽo vẫn không có chút âm

điệu biến hóa nào, đối mặt trước mắt bốn người cũng cùng những người

khác một dạng, ở ngoài cự tuyệt ngàn dặm lạnh như băng.

Cũng

trong lúc đó, cái phút chốc khi Băng Đồng rời khỏi phòng kia, Thư Nhã

Phù nằm ở trên giường bất tỉnh hôn mê, cũng từ từ mở hai mắt ra, nghe

phía ngoài nói chuyện, đuôi lông mày cợt nhả, cho là Tề Vương phủ này

không có mấy người phụ nữ ở, bây giờ xem ra hẳn không chỉ có một.

Chỉ là từ thái độ của nữ nhân được gọi là Băng Đồng với mây người kia, hình như thân phận của mấy nữ nhân này cũng không phải là trắc phi

.๖ۣۜdiễn♥đàn๖ۣۜlê♥quý♥đôn.., nếu không mặc kệ như thế nào, Băng Đồng

cũng phải gọi một tiếng phu nhân.

Những nữ nhân này thật đúng là ý định rất nhiều rồi, nàng đi tới nơi vương phủ này mới có mấy cái canh

giờ, cũng đã được tin tức chạy tới, hơn nữa còn hỏi dò xem danh hiệu.

Nói trắng ra là, đơn giản đúng là tới xem nàng một chút, muốn xem nàng, cái người được gọi là Tề vương phi là người thế nào!

Tất cả mọi người nghĩ nàng vẫn trong trạng thái hôn mê, thật ra thì thuốc

này nàng đã chuẩn bị xong, hơn nữa còn đem thuốc giải đặt ở trong kẽ

răng, theo nước bọt cùng với nhiệt độ trong miệng, đoán chắc thời gian,

vào lúc này sẽ tỉnh táo lại.

Đang định thừa dịp không ai ở đây sẽ len lén rời đi, nhưng không ngờ vào lúc này, mấy người phụ nữ trong Tề

Vương phủ tìm tới cửa.

Ngoài cửa đám người Khương San San, cũng

không có ý định rời đi, ngay cả liếc mắt một cái, cũng không có nhìn

thấy người sao có thể cứ như vậy mà rời khỏi, về sau không còn cơ hội

như vậy nữa rồi.

"Băng Đồng cô nương, Vương phi hôn mê bất tỉnh,

bọn ta chỉ muốn làm chuyện phải làm, ở vương phủ, theo quy củ vương phi

ngã bệnh bọn ta nên ở bên hầu hạ." Lâm Ngọc đi lên trước mấy bước, nói

nhỏ nhẹ dịu dàng nhưng cũng mang theo vài phần kiên quyết.

Lâm Ngọc nhìn Băng Đồng bằng ánh mắt mang theo mấy phần khinh miệt, đáy lòng đối với nàng có mấy phần khinh thường và khi dễ.

Chỉ là một thị nữ* hơi có tư sắc mà thôi, cư nhiên ở trước mặt mấy người

bọn họ làm dáng, thật là cố làm thanh cao, chẳng lẽ thật sự cho rằng

thời gian đi theo bên cạnh Vương Gia lâu một chút, là có thể coi thường

chủ tử hay sao!

*:nữ nô tỳ

Lâm Ngọc đi tới bên cạnh Băng Đồng, đem âm thanh hạ thấp xuống mỉm cười nói rằng: "Băng Đồng, ngươi chỉ là

một thị nữ nho nhỏ, có tư cách gì quản thúc mấy người tỷ muội chúng ta,

chúng ta do Quý Phi nương nương đưa cho Vương Gia, là nữ nhân của Vương

Gia, coi như một mình ngươi, d∞đ∞l∞q∞đ, thị nữ bò lên giường Vương Gia

cũng không thể so sánh với chúng ta, tốt nhất ngươi nên nhớ rõ."

Lâm Ngọc có lòng tin, Băng Đồng này có thể lớn lối như thế là ỷ vào thế lực của Vương Gia, thân là một thị nữ nho nhỏ, trong mắt lại không có người như vậy, nàng ta dốc lòng muốn làm vương phi, sao lại bị một thị nữ nho nhỏ dọa.

Nói xong, ngạo nghễ hất cằm

lên,๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn, Lâm Ngọc khinh miệt nhìn Băng Đồng, trên

mặt là nụ cười hả hê, một bộ chờ cảnh tượng Băng Đồng dập đầu cầu xin

tha thứ.

Chỉ là tưởng tượng của nàng ta không thể thực hiện, đối

mặt nụ cười hả hê của nàng ta, cùng với âm thanh cảnh cáo, trên mặt Băng Đồng ngay cả một điểm dao động cũng không có, mặt không chút thay đổi

lạnh lẽo như nhìn người xa lạ, ánh mắt lạnh lùng liếc nàng ta một cái,

chỉ nói là ra một chữ: "Cút!"

Một chữ, lạnh lẽo vô tình, khiến

bản thân còn ngạo nghễ ngẩng cao đầu, sắc mặt Lâm Ngọc cương cứng, ngay

sau đó mới kịp phản ứng là Băng Đồng kêu các nàng cút, lập tức tức giận, trừng lớn cặp mắt gắt gao nhìn chằm chằm Băng Đồng, cánh tay run rẩy

chỉ vào Băng Đồng, cắn răng nghiến lợi: "Được, rất tốt, một thị nữ nho

nhỏ, lại có lá gan bất kính đối với một cô nương! Ngươi dám bảo ta cút!"

"Mấy vị ở chỗ này đã quấy rầy vương phi nghỉ ngơi, hiện tại, lập tức, rời đi!"

Băng Đồng nói mấy từ cuối cùng, đáy mắt có mấy phần không kiên nhẫn, tròng

mắt bén nhọn quét qua khuôn mặt bốn người, cũng thêm mấy phần sát khí,

mấy người này thật không biết điều, dám tự tiện rời khỏi tây viên tới

đây gây chuyện.

Bị ánh mắt sắc bén của Băng Đồng quét qua, Lâm

Ngọc còn tức giận muốn mắng ra miệng, lời ra đến khóe miệng nhưng cố

nuốt xuống bụng, chỉ có thể tức giận vội vã trừng mắt.

"Không ngờ băng sơn mỹ nhân bên cạnh Nam Cung Thần này, khốc như thế!" Trong

phòng, Thư Nhã Phù đã ngồi dậy, lấy tay sờ cằm, có chút hăng hái lắng

nghe âm thanh bên ngoài.

"Mấy nữ nhân này đến xem ta có chết hay

không, làm hại kế hoạch chạy trốn của ta phải trì hoãn! Như vậy ta cũng

vậy không cần khách khí!"

Cười giảo hoạt, Thư Nhã Phù ngã trên

giường, khôi phục bộ dạng bất tỉnh như trước, nhưng trong miệng cũng là

cố ý phát ra một chút âm thanh, như là bất tỉnh hôn mê cũng mang theo

khổ sở trong người: "Ừ. . . . . ."

Chắc hẳn lấy công phu của Băng Đồng, d∞đ∞l∞q∞đ, muốn nghe ra một âm thanh này rõ ràng không khó.

Quả nhiên, ngoài cửa, than thể Băng Đồng dừng lại, không thèm để ý bốn

người trước mắt, trực tiếp xoay người đẩy cửa ra đi vào, đến cạnh giường nhìn nữ nhân trên giường nhíu mày.

Đám người Khương San San cũng liếc mắt nhìn nhau một cái, tất cả đều nhân cơ hội này đi theo phía sau băng Đồng vào trong phòng, nhìn nữ nhân trên giường bất tỉnh hôn mê

không ý thức phát ra âm thanh khổ sở, mấy người hai mặt nhìn nhau, mỗi

người đều có tâm tư riêng.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 118: .
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 169: Hừ, ta quyết định không dẫn ngươi đi theo
Chương 170
Chương 171

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 45
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...