Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Chị Dâu Tôi Từng Là Bạn Gái Cũ

Chương 129

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Thời gian trôi qua, tiểu Vĩ cũng tròn một tuổi.

Cô và anh đang chuẩn bị đồ dùng, áo quần để về nhà chính.

Bảo bối nhỏ thì chậm chững đi, từng bước đi đến sau lưng anh.Quân Viễn đưa tay ra sau đỡ để con trai không bị ngã, tay còn lại sắp xếp đồ của con vào túi.

" Em xong rồi, chúng ta đi thôi."

" Ừ.."

Y Thần bế con lên, hai người đi ra xe.

Trên đường đi, tiểu Vĩ luôn nhìn ra ngoài.

" Ba,ba...!"

Anh đang lái xe, lâu lâu lại nhìn con trai.

" Ừ, bảo bối ngoan sắp đến nhà bà cố rồi.

Từ ngự viện đến nhà chính chỉ mất nữa tiếng.

Chiếc xe vừa tới cổng, bà nội Đường đã đứng sẵn ở đó.

Anh xuống xe, mở cửa cho cô.

" Em bế con vào trong trước đi, để anh đem đồ vào sau."

" Dạ.!"

" Bà nội."

" Nào vào nhà, ở ngoài trời nắng.

Con đi đường cũng mệt, ngồi nghỉ chút đi để ta bế tiểu Vĩ."

Ông bà nội của tiểu Vĩ cũng ở đây, cô đi đến ngồi xuống.

" Ba mẹ."

" Ừ.!" Đường Minh gật đầu.!

Hạ Anh nhìn cô, cũng ừ một tiếng.

Từ lúc cô có thai, thái độ của bà đối với cô cũng không còn ác cảm gì nữa, chỉ chuyện bà tin nhầm người tí nữa hại cháu mình điều đó cũng khiến bà phải thay đổi suy nghĩ của mình về cô.

Quân Viễn đem đồ đi vào, quản gia Châu cũng từ ngoài đi vào.

Ông nhìn anh, thấy dáng vẻ tay xách nách mang của anh cảm thán một câu.

" Đúng là người có gia đình, nhìn cái liền biết "

Anh xoay người lại nhìn ông, vẻ mặt tự hào nói.

" Đó là việc một người đàn ông có vợ phải làm, không phải đánh tự hào lắm sao."

Vừa lúc Đường Quân Vũ trở về, đi cùng anh là Phương Tuyết Linh cả tiểu Ninh.

" Đại thiếu gia, thiếu phu nhân ."

" Chào chú." Tuyết Linh cúi đầu chào ông.

Từ ngày đầy tháng của tiểu Vĩ, Phương Tuyết Linh cũng chuyển đến nhà chính ở.

Biết tin cô sẽ về Đường gia sống bà nội Đường đã rất vui, bà cho người sửa sang lại căn phòng cho tiểu Ninh.

Mua những thứ mà mình thích, áo quần cũng được mua bỏ đầy tủ.

" Chào chị dâu.!"

Phương Tuyết Linh nhìn cô, gượng cười.

Cô ấy đi đến ngồi xuống cạnh cô, chào mọi người.

" Bà nội, ba dì."

" Ừ, tiểu Ninh lại đây ngồi với bà cố nào." Bà vỗ chỗ bên cạnh mình.

Hai vợ chồng Đường Minh gật đầu.

" Cậu mới đến à."

" Ừ, hai người vừa đi đâu về à."

" Mình với Quân Vũ đưa Ninh Ninh đi về ngoại .!

Phía bên này hai người đàn ông ngồi đối diện nhìn nhau, như có một viên đạn sắp được bắn ra.

Sát khí đằng đằng, như có thể lao vào nhau.

Cô ngồi bên cạnh cũng biết chuyện gì giữa hai người nhưng không mấy để tâm.

Rất nhanh ngày tổ chức hôn lễ của Đường Quân Vũ và Phương Tuyết Linh cũng đến.

Nơi diễn ra hôn lễ là khách sạn Ninh Vũ, từ lúc anh biết đến sự tồn tại của con gái mình.

Anh đã xây dựng thêm một khách đặt theo tên con gái của mình, anh cũng muốn nơi này sẽ là nơi kết nối tình yêu của anh và cô.

Khách mời cũng đã đến đông đủ, những người được mời đều là nhân viên của công ty và các đối tác làm ăn với Đường Thị được Đường Minh mời đến.

Hàn Thuỵ, Chu Tịnh Nguyệt cũng vừa đến, Lâm Tường đi vào sau, Mộc Lan đi cùng Nhất Thiên.

Hai người khoác tay nhau, thân mật cười nói với nhau.

Lâm Tường nheo mắt lại nhìn hai người, một nam một nữ khoác tay nhau, tình tứ cười nói đôi mắt hiện lên tia sát khí nhìn Nhất Thiên.

Nhưng cũng không có hành động gì khác, anh ta xoay người đi đến bàn ngồi xuống.

Hàn Thuỵ dìu Chu Tịnh Nguyệt đi đến để cô ấy ngồi xuống.

Cô ấy cũng có thai được bảy tháng, anh cũng chẳng quản chuyện người khác bế tiểu Vĩ đi tay còn lại đan vào tay cô đi về phía bàn.

Buổi hôn lễ cũng chính thức bắt đầu, trong lúc mọi người đều nhìn lên cô dâu chú rể.

Anh quay sang nhìn cô, nắm chặt tay cô hơn.

" Anh sẽ cho em một đám cưới lớn hơn như vậy, để em là cô dâu đẹp nhất.

Để cho cả thế giới này biết Lương Y Thần em chính là vợ của Đường Quân Viễn anh, cho em một cuộc sống hạnh phúc và cưng chiều em chúng ta cùng xây dựng gia đình nhỏ của mình."

Anh và cô nhìn nhau, hai bàn tay nắm chặt nhau hơn.

Trần Thiệu sau khi biết cô là con gái của Lương Bình, là cháu gái của Lạc gia.

Ông ta quát Trần Dĩ Hân.

" Đừng có làm loạn, Lương Y Thần là cháu gái của Lạc gia.

Bây giờ cô ta còn là con dâu của nhà họ Đường, chúng ta không dây vào được đâu."

Cô ta không cam lòng, nói.!

"Sao lại không được chứ Lạc gia, Đường gia thì đã sao.

Cô ta đã cướp đi những thứ vốn dĩ thuộc về con, nếu cô ta không xuất hiện thì người ở cạnh Quân Viễn là con, là nhị thiếu phu nhân Đường gia không phải sao, con sẽ không để yên cho cô ta đâu."

Trần Thiệu nhìn đứa con gái không biết tốt xấu này, ông ta lạnh giọng cảnh cáo.

" Tốt nhất con nên ở yên một chỗ, nếu mà còn dám làm ra chuyện gì thì đừng trách ba không nương tình.

Đường Quân Viễn không phải người tốt lành gì, cậu ta giữ lại cho Trần gia chúng ta chút một chút lưu tình là vì Trần gia và Đường gia từng có qua lại trước đây, nhưng không có nghĩa là sẽ nương tay nếu động đến người bên cạnh cậu ta."

Ông ta trầm ngâm một lúc, lại nói tiếp.

" Mặc Định Quốc, con rể của Lạc gia vì muốn hạ bệ Đường Thị.

Còn Lôi kéo Đường Chí làm chuyện phi pháp, cậu ta cũng cho Lạc thị đứng đầu ở An Dương cũng phải chao đảo trên bờ vực phá sản, thì một Trần Thị không là gì cả."

Trần Dĩ Hân thật lòng không cam tâm, nhưng cô ta cũng không có gan chọc giận anh.

Lần trước vì muốn gây hại cho cô mà bị Trương Hạo dọa sợ, đúng như ba cô ta đã nói Đường Quân Viễn đã chừa một đường sống, nhưng nếu còn có ý định muốn hại cô thì anh cũng không ngại mà khiến Trần gia biến mất khỏi Nam Dương.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 129
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...