Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Chị Dâu Tôi Từng Là Bạn Gái Cũ

Chương 140

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Chiếc xe màu đen chạy thẳng vào khuôn viên của tòa nhà, đám đông tụ lại một chỗ, kèm theo tiếng can ngăn và tiếng hét của Lâm Tường.

Đường Quân Viễn không chần chừ mở cửa bước xuống, đi thẳng vào chen qua hàng người. Thấy Lâm Tường bị mấy người bảo vệ của tòa nhà giữ lại, anh ta vùng vẫy la hét.

Áo quần sộc sệch, vướn bụi bẩn. Anh không ngần ngại đi đến, túm cổ áo Lâm Tường giáng một cú đấm vào mặt, nói.

" Đã tỉnh chưa, nếu chưa thì để tôi đánh khi nào cậu tỉnh ra thì thôi."

Những người có mặt và bảo vệ cũng bất ngờ trước hành động này của anh. Mộc Lan cũng không ngờ là anh lại ra tay đánh Lâm Tường.

Anh ta lúc này mới nhớ nhìn rõ người trước mặt, cười cười đưa tay lau vệt máu trên khóe miệng.

" Là Lương Y Thần kêu cậu tới đây sao. Cô ta đúng là không đơn giản nhỉ, chỉ cần một câu nói của cô ta thì dù là chuyện của ai cậu cũng không ngần ngại mà ra mặt."

Anh cũng không đôi co với Lâm Tường, đối với người say mà nói thì cũng không có ích nên anh đành nhịn cho qua.

Anh ta nắm tay anh rồi hất ra, bị đánh cũng khiến Lâm Tường tỉnh táo. Đưa mắt nhìn qua Mộc Lan, ánh mắt có chút phức tạp, nói.

" Tôi có gì không tốt, đúng là trước đây tôi qua lại với nhiều phụ nữ nhưng không có nghĩa tôi là loại người chơi đùa với tình cảm. Tôi có gì thua thằng nhóc đó, vì em tôi làm tất cả từ bỏ cuộc vui cố gắng trở thành người đàn ông tốt để có thể đường đường được em chấp nhận, nhưng kết cục vẫn bị em từ chối."

Lâm Tường trầm ngâm, một lúc lại nói tiếp.

" Chỉ vì một lời nói của người khác em lại cho tôi là người xấu, không chung tình. Em không thể nghe theo con tim mình à, tại sao phải phụ thuộc vào lời nói của cô ta. Lâm Tường tôi thân là con cháu nhà Lâm gia, người kế nghiệp của Lâm thị, cũng chưa bao giờ hạ mình để cầu xin ai, nhưng em là người đầu tiên tôi phải bỏ đi lòng tự trọng và cái tôi.

Mặt dày theo đuổi em, mà thôi nói gì thì nói chung quy tôi cũng là thằng đàn ông tồi. Qua lại với nhiều phụ nữ như vậy, làm gì có tư cách để có được em, cũng chẳng trách được."

Mộc Lan không nói gì, ánh mắt cô có chút phức tạp. Nhưng tình huống này mà nói không phải sẽ càng rối rắm hơn sao, cô chỉ đành im lặng.

Đường Quân Viễn nhìn một màng này cũng không có biểu hiện gì khác, quay sang nhìn cô ấy.

" Em vào trong đi, tôi đi nói với bảo vệ ở đây. Cũng sẽ đưa cậu ta về, cô ấy rất lo lắng nên tôi đã đến đây."

Mộc Lan chào anh, nói.

" Đã phiền anh rồi, cảm ơn."

Đường Quân Viễn gật đầu rồi đi lại chỗ bảo vệ, nói gì đó những người vây quanh xem cũng giải tán.

Ngày hôm sau, trên các trang mạng đều đăng tải tin tức về tổng giám đốc tập đoàn Lâm thị và mối quan hệ tình cảm. Còn đến gây náo loạn ở nơi ở, nhưng hình ảnh của người phụ nữ bị che, những người hóng chuyện cũng thất vọng khí không thấy được cô gái được thiếu gia đào hoa của Lâm thị để mắt đến.

Lâm Tường đang ngồi ở phòng làm việc, bỗng cách cửa được mở ra. Một giọng nói đanh thép vang lên, một tờ báo được đập mạnh lên bàn.

" Làm ra chuyện như này, con còn có tâm trạng ngồi thong dong ở đây. Ba không cần biết ở bên ngoài con qua lại với ai, bao nhiêu phụ nữ ta không quản, nhưng lại đến làm loạn, rồi còn bị người ta đăng lên như vậy."

Lâm Đình tức giận, mắng một hồi lâu. Thấy cũng vô dụng, đi đến ghế ngồi xuống, lúc này mới nghe anh ta nói.

" Cô ấy không giống những người phụ nữ đó, con biết sự việc tối qua gây ảnh hưởng đến hình ảnh của Lâm thị, nhưng ba yên tâm mọi chuyện con sẽ giải quyết ổn thỏa, cũng sẽ có lời giải thích cho ba."

Lâm Đình tất nhiên hiểu con trai mình, ông cũng thôi không nói nữa.

" Ta chỉ là không muốn ảnh hưởng đến tương lai của con, dù có làm gì cũng phải nghĩ đến hậu quả đầu tiên."

" Vâng."

Thời tiết càng trở lạnh hơn, tuyết rơi dày đặc. Chỉ còn một tuần nữa là Tết, mọi nhà đều tất bật chuẩn bị đón năm mới. Anh cũng sắp xếp công việc, rồi cho nhân viên nghỉ sớm để về nhà.

Hôm nay một nhà ba người trở về nhà chính, vì là những ngày cận tết nên đường xá đông đúc. Mất một tiếng đi xe mới đến, chiếc xe chạy vào cổng chính.

Hai bên đường đi vào được bày trí một dàn hoa, đèn được thắp sáng khắp nơi trong trang viên.

" Con về rồi ạ."

Tiểu Vĩ đi vào nhà, chào mọi người.Cô và anh đi sau.

" Nào lại đây ngồi đi."

Bà nội Đường kêu cô lại, còn anh thì cùng ba mình vào thư phòng. Trước khi đến, Đường Minh đã gọi cho anh, trước khi đi anh vỗ tay cô, Y Thần nhìn anh gật đầu.

Trong thư phòng.

“Ngồi xuống đi, chắc con cũng biết ta gọi con vì chuyện gì rồi đúng không.”

Anh ngồi xuống ghế bên cạnh, đưa tay rót một ly trà đặt trước mặt ông.

" Vâng."

Đường Minh thở dài, nói.

" Chuyện mà chú con làm là sai trái, ba biết con vẫn không muốn tha thứ. Nhưng dù gì đó cũng là em trai của ba là con của bà nội con, đừng thấy bà nội không nói hay thể hiện gì nhưng điều bà luôn muốn là được thấy con cháu hòa hợp chứ không phải mưu tính rồi hận thù.

Ba cũng không nói tốt cho nó, nhưng con cũng nên hiểu và biết rằng bà nội đã vì chuyện này mà suy nghĩ rất nhiều, nên nếu được thì con giải quyết khuất mắt, đừng để bà phải phiền lòng."

Đường Quân Viễn nhìn ông, nói.

" Vâng, ba."

Đường Minh nhìn anh một lúc, nói tiếp.

" Còn nữa về chuyện Trần gia, dù sao Đường gia và Trần gia cũng có giao tình từ lúc ông nội con, Mọi chuyện trở nên như vậy cũng là do mẹ con không đúng, nhưng trách người khác như vậy cũng không phải quá đáng sao."

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 140
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...