Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Chị, Yên Lặng Bị Ăn Đi

Chương 13

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Bởi vì Đường Kiều đề nghị đúng trọng tâm, sang ngày thứ hai, Chu Chú chở Đường Kiều về thăm Bà ngoại Đường.

Mặc dù Đường Kiều lớn hơn Chu Chú ba tuổi, nhưng sự thật chứng minh, ở một mặt nào đó Chu Chú còn mạnh hơn Đường Kiều một chút.

Cái này không phải rõ ràng là trở về nhà bà ngoại Đường sao,die»ndٿanl«equ»yd«on nhưng Chu Chú còn thân thiết hơn so với cháu gái Đường Kiều, vừa mua trà nước trái cây, lại mua thuốc bổ, vừa vào cửa liền kêu to.

"Bà ngoại, cháu và Đường Kiều đến thăm bà"

Đường Kiều mơ hồ cảm thấy lời này không đúng, nhưng không đúng ở chỗ nào, cô lại không nghĩ ra, lắc đầu, Đường Kiều đi theo sau lưng Chu Chú vào cửa.

"Các cháu tới rồi, đến đây, nhanh ngồi xuống uống trà, tới thì tới còn mang linh tinh, thiệt là."

Bà ngoại Đường vui mừng ra mặt, Đường Kiều cũng vui mừng, mới vừa rồi vẫn còn ở sau lưng Chu Chú, nhảy lộc cộc hai ba cái, đã nhảy đến trước mặt Chu Chú, sau đó nhảy đến trước mặt của Bà ngoại Đường, ôm chầm vai Bà ngoại Đường.

"Bà ngoại, cháu nhớ bà ngoại muốn chết rồi." Dứt lời hôn mạnh một cái lên mặt Bà ngoại Đường.

"Nhớ Bà ngoại mà lâu như thế không đến thăm Bà ngoại." Bà ngoại Đường véo chặt lỗ mũi Đường Kiều, sau đó hướng về phía trên lầu gọi to lên. "Ông già, mau xuống đây, mau xuống đây, Kiều Kiều và Chu Chú tới."

Chỉ chốc lát sau, thân thể ông ngoại Đường liền xuất hiện ở cửa cầu thang, vì vậy Đường Kiều lại bật lên cầu thang, "Chào ông ngoại" Không có nặng bên này, nhẹ bên kia, cũng hôn mạnh một cái lên trên mặt ông ngoại Đường.

Ông ngoại Đường vui vẻ để mặc cho Đường Kiều kéo cánh tay của ông, Chu Chú lập tức bưng quà tặng ra lấy lòng.

"Ông ngoại, tuần trước cháu có một người bạn đi Tây Tạng, mang về một bộ cờ vua bằng ngọc thạch, Đường Kiều biết ông thích cờ vua, cho nên bảo cháu giữ lại."

Bởi vì Ngọc Thạch tương đối nặng, die»ndٿanl«equ»yd«oncho nên bạn học Chu Chú rất có chừng mực đặt bộ cờ ở trên bàn trà.

"Ông ấy chơi cờ không hay, các cháu để ý tới ông ấy làm khỉ gió gì."

Bà ngoại Đường làm sao không biết bộ cờ này là hắn cố ý đi mua, phải nói đứa nhỏ Chu Chú này, bà thật sự rất thích, cũng xứng đôi với Đường Kiều, tuổi còn nhỏ một chút tính là gì, tục ngữ còn nói: nữ hơn ba, ôm gạch vàng mà, Đường Kiều của mình đầu óc cứng nhắc không suy nghĩ ra.

Ông ngoại Đường không để ý đến Bà ngoại Đường, ngược lại, đối với phần quà tặng này của Chu Chú rất là hài lòng, "Một chút nữa sau khi cơm nước xong hai chúng ta giết một bàn."

"Được, chỉ mong ông ngoại xuống tay lưu tình mới được."

"Ha ha, người trẻ tuổi rất khiêm tốn a"

Bởi vì Đường Kiều đến nên tâm tình Ông ngoại Đường rất tốt, lại vì Chu Chú thổi phồng, tâm tình càng tốt thêm.

Đường Kiều âm thầm giơ ngón tay cái về phía Chu Chú, đứa nhỏ này, nói linh tinh, thật đúng là không một chút đỏ mặt.

Đường Kiều không biết đánh cờ, ông ngoại Đường đã từng cố gắng dạy cho cô một chút, chẳng qua, không thể không nói, ở phương diện này, quả thật Đường Kiều vẫn tương đối chậm lụt. Ông ngoại Đường dạy cô hơn mấy tháng, ở một bên nhìn bọn họ chơi, Chu Du cũng học được, nhưng trước sau, Đường Kiều không học được, đến bây giờ, cô cũng chỉ lanh quanh với con tốt.

Chu Chú ở nhà ông ngoại Đường, ngược lại không có chút nào cảm thấy ngượng ngùng, từ nhỏ, hắn đã là người bình tĩnh, duy nhất có một lần nổi nóng, cũng đều là vì Đường Kiều.

"Kiều Kiều, có rãnh rỗi cháu cũng nên về thăm mẹ cháu một chút, hai ngày trước mẹ của cháu lại nhắc đến cháu"

"Vâng, gần đây chuẩn bị trở về xem một chút"

Đường Kiều ngoài miệng vâng dạ đáp lời, nhưng trong lòng không khỏi suy nghĩ, cô đâu có trêu chọc mẹ cô đâu, ở xa ngàn dặm như vậy, còn không chịu buông tha cho cô.

"Mẹ cháu lo lắng cho cháu, nói cháu cũng 25 tuổi rồi, còn không chịu tìm bạn trai"

Bà ngoại Đường vừa nói, vừa nhìn phản ứng của Chu Chú.

Chu Chú rất bình tĩnh, ngược lại, Đường Kiều nghe không vui.

"Tại sao mẹ lại nói chuyện này, có phiền hay không, suốt ngày cứ như thế"

Dùng chiêu này để quan tâm cô sao?

"Cháu đừng có không vui, mẹ cháu nói cũng không sai, quả thật cháu đã 25 tuổi rồi, hơn nữa còn không có bạn trai, mẹ cháu làm sao không lo lắng"

Bà ngoại Đường như cố ý, die»ndٿanl«equ»yd«onnhư vô ý quở trách Đường Kiều không nghe lời, ông ngoại Đường vừa nhả khói hút thuốc, vừa nghe, ánh mắt vẫn không rời khỏi nét mặt của Chu Chú.

Đường Kiều ngồi bên cạnh ông ngoại Đường, rất không thoải mái uốn éo người, phiền não bới tóc, bới tóc.

"Đừng khó chịu, uốn éo như thế, Bà ngoại nói cô nghe đi, không sai đâu."

Lần này Bà ngoại Đường và ông ngoại Đường đều cảm thấy hồ đồ, thái độ này của Chu Chú, rốt cuộc là có ý gì?

Đường Kiều không cam lòng trợn mắt nhìn Chu Chú một cái, người kia chẳng qua cười cười, gương mặt. . . . . . vô cùng hả hê.

Sau khi ăn xong, ông ngoại Đường và Chu Chú ở trong phòng khách đánh cờ, Đường Kiều cùng Bà ngoại Đường ở trong phòng tâm sự.

"Kiều Kiều, rốt cuộc Chu Chú đối với cháu thế nào?"

Bà ngoại Đường đối với ánh mắt nhìn người của mình vẫn rất tự tin, tên nhóc họ Chu kia, từ trung học đệ nhị cấp đã bắt đầu dính lấy Đường Kiều rồi, khi đó Đường Kiều đang học đại học, chiều nào học xong cũng về nhà. Hễ mà Đường Kiều ngày nào về nhà chậm, đứa bé kia cũng không vui, luôn như cố ý như vô ý đi ra cửa viện ngóng trông. Đợi đến khi Đường Kiều về đến, lại giả vờ mình đang làm chuyện khác.

Ai da, bà là người từng trải, làm sao không hiểu suy nghĩ của những người trẻ tuổi này.

"Bà ngoại, hắn nhỏ hơn cháu đấy."

"Nhỏ có chút thì tính là gì?"

Trợn mắt nhìn Đường Kiều một cái, bà cũng nghĩ không ra, đứa nhỏ Đường Kiều này, dù sao cũng chịu giáo dục hiện đại lớn lên, tại sao đối với chuyện này đầu óc cứ bảo thủ như vậy.

Vâng, thật ra Đường Kiều cũng biết mình bảo thủ.

Nhưng. . . . . .

Chắc chắn sẽ có một chút gì đó ngăn giữa bọn họ.

Mặc dù ông ngoại Đường Kiều là lão sư trưởng, ai cũng tôn kính ông, nhưng chẳng qua cũng là cách nghĩ của lão sư trưởng.

Mà Chu Chú, vừa nghĩ tới hào quang phía sau Chu Chú, Đường Kiều không nhịn được có chút cúi đầu.

Nam sinh ở cái tuổi này giống như Chu Chú, die»ndٿanl«equ»yd«onlại có nhà riêng. Lẽ ra nên xuất hiện trên các trang đầu tờ báo lớn mới phải, không phải nửa đêm chơi đua xe thì là tiệc rượu ôm người mẫu. Nhưng cả ngày Chu Chú và cô dính chung một chỗ, ăn cháo cô nấu, dắt tay của cô băng qua đường, dẫn cô đi xem phim. . . . . . thật ra Đường Kiều rất sợ những thứ này.

Thật ra, cô không muốn Chu Chú đối với cô quá tốt, Chu Chú còn trẻ, có lẽ cảm tình đối với cô chẳng qua cũng vì nhất thời mê luyến, dù sao từ nhỏ bọn họ đã biết nhau, nghiêm túc cũng xem như là thanh mai trúc mã, mặc dù cây Mai này của cô hơi già một chút. Hoặc là có lẽ vì nữ sinh bên cạnh Chu Chú chẳng qua cũng chỉ có cô và Chu Du, cho nên cũng có thể Chu Chú đem loại tình cảm người thân xem như là tình yêu.

Mà có lẽ cô đã từng cảm thấy không thoải mái.

Cho nên cô tình nguyện làm người mù, người điếc, cũng không cần sau khi quay đầu lại trắng tay. Dù sao, hiện tại Chu Chú mới hai mươi hai tuổi, tuổi còn quá trẻ, cái gì cũng có thay đổi, tương lai, càng không thể nói. Chính cô cũng không dám bảo đảm tương lai mình trước sau như một thì tại sao yêu cầu hắn một lòng.

"Bà ngoại, bà đừng lo lắng chuyện này vì cháu, trong lòng cháu có tính toán"

"Cháu tính cái gì?"

"Cháu phải hiểu rõ, Bà ngoại muốn ôm chắt trai rồi."

Đường Kiều xấu hổ, Bà ngoại nóng ruột, thật đúng là cái gì cũng dám nói a, còn đòi ôm chắt trai. . . . . . Phốc!

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 82: Kết hôn trước 4 (Hạ)
Chương 82: Kết hôn trước 5 (Hạ)
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 13
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...