Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Chị, Yên Lặng Bị Ăn Đi

Chương 23

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Nếu như nói, vừa

hưởng thụ thức ăn ngon và rượu ngon, Đường Kiều như đang ở Thiên đường,

nhưng lúc này, Chu Chú vừa nói xong, Đường Kiều lập tức có loại cảm giác đang ở địa ngục.

Con ngươi của Chu Đại Boss cũng nhanh chóng

trợn muốn lồi ra, mà Người đẹp A Hồng thì che mặt, từ góc độ của Đường

Kiều, không biết cô đang khóc hay đang cười.

"Hắc hắc, mọi người

nói là Chu Du sao, Chu Du a, tôi biết, mọi người nói là Chu Du, không

nói sớm một chút, tôi còn không biết mọi người nói tới ai đấy."

Đường Kiều bắt đầu giả điên, có câu nói không đưa tay đánh người mặt tươi cười nha.

"Ừ, chúng tôi nói chính là Chu Du."

Chu Chú tiếp tục rảnh rang mở miệng, A Hồng tiếp tục che mặt, bộ dạng chuyện không liên quan đến mình, vắt giò ngồi xem.

Bữa cơm này, Đường Kiều bày tỏ, đầu tiên là hài kịch, ở giữa là chính kịch, sau cùng hoàn toàn trở thành bi kịch, bi đến nổi không thể bi được nữa.

Đường Kiều đứng ở cửa thang máy, hít mạnh vài hơi không tính là không khí

trong lành, mặc dù bụng đã no, ăn uống cũng hưởng qua, nhưng ngày mai

đoán chừng sẽ không quá tốt.

"Đường tiểu thư, cô ở đâu, không bằng tôi đưa cô về."

Chu Chú lộ ra hàm răng trắng, Đường Kiều nhìn chằm chằm hàm răng trắng lành lạnh này, không khỏi rùng mình một cái.

"Không, không cần, tôi đang muốn xem Tòa nhà vàng hùng vĩ một chút."

Đối diện Nhà hàng Tây chính là Tòa nhà vàng 100 tầng, cao ốc đứng đầu Thành phố S, Đường Kiều nhấc chân chuẩn bị đi ra ngoài, bị A Hồng kéo lại.

"Chu tổng, làm phiền ngài đưa cô ấy về rồi, Đường Kiều vừa mới uống một chút rượu, tôi sợ cô ấy một mình sẽ có chuyện gì."

Đồng chí người đẹp, có phải cô quá săn sóc hay không, biết người này đã bao

lâu, cho tới bây giờ cũng không có săn sóc giống hôm nay như vậy. Lệ rơi đầy mặt, cô tuyệt không muốn được săn sóc như vậy a.

"Đúng vậy a, đúng vậy a, tôi đưa A Hồng về, Đường Kiều làm phiền Chu tổng đưa về rồi."

Nếu người ta đều lên tiếng nói muốn Chu tổng đưa Đường Kiều về, cơ hội tốt như vậy, dĩ nhiên là không thể bỏ qua.

Trừ mở miệng nói muốn đưa Đường Kiều về, thật lâu Chu Chú cũng không mở miệng nữa, bên trong buồng xe, không khí ngột ngạt.

Đường Kiều sờ mũi một cái, nhìn ngoài cửa sổ một chút, lại nhìn Chu Chú đang

lái xe một chút. Thành thật mà nói, bộ dạng Chu Chú nhếch môi tức giận,

thật đúng là làm cho cô có chút sợ hãi.

"Lúc Chu Chú tức giận, làm sao dụ dỗ anh ta?"

Đường Kiều lấy điện thoại di động ra len lén nhờ Chu Du giúp đỡ, nhưng rất rõ ràng, cô nhờ sai đối tượng.

"Trực tiếp bỏ qua." Chu Du lập tức trả lời rất nhanh, toàn là kinh nghiệm Đường Kiều thường làm.

Đường Kiều khóc, nếu người khác chọc giận anh, cô đương nhiên có thể bỏ qua, nhưng hiện tại người chọc giận anh dường như là cô.

Vì vậy Đường Kiều lại đổi hướng Ngu Châu nhờ giúp đỡ, Ngu Châu là tiếng nói của Chu Chú, hỏi anh ta sẽ biết thôi.

"Ngoan ngoãn để cho anh ta đánh một trận!"

Ngu Châu gửi lại một tin cũng rất đơn giản. Trong lúc này sắc mặt của Đường Kiều thay đổi liên tục, ngoan ngoãn để cho Chu Chú đánh một trận? Cô

không muốn bị tàn phế.

Quả nhiên nhờ người không bằng nhờ mình, Đường Kiều quyết định tự cứu.

"Hắc hắc, Chu Chú, cậu đã ăn no chưa"

Mặc dù những lời này bản thân Đường Kiều nghe cũng muốn khinh bỉ chính

mình, nhưng vì muốn bản thân được an toàn, cô vẫn quyết định giảng hòa,

mặc dù cô cũng không biết tại sao Chu Chú tức giận.

Chu Chú vẫn không để ý tới cô, im lặng lái xe, nhà của Chu Chú cách nhà hàng Tây cũng không xa, mười mấy phút đường xe.

"Xuống xe!"

Đang lúc Đường Kiều rối rắm không biết nên sao làm sao cho tốt, xe đã lái

vào bãi đậu xe. Nét mặt và giọng của Chu Chú rất lạnh lùng, thiếu chút

nữa làm cho Đường Kiều bị đông cứng. Thổi ra một luồng hơi rượu, Đường

Kiều đang suy nghĩ, có thể giả vờ như bị tác dụng rượu đỏ làm cho say

khướt hay không?

Nói làm thì làm ngay, vì vậy chẳng những Đường

Kiều không có xuống xe, mà còn nằm ngay đơ, trực tiếp ngã xuống chỗ ngồi phía sau xe.

Chu Chú nhìn động tác này của Đường Kiều, vừa bực mình vừa buồn cười.

"Bây giờ mới nhớ tới giả say, muộn rồi, hoa mầu cũng hạn chết mới nhớ tới trời mưa."

Đường Kiều không cam lòng bò dậy, phiền não bới bới tóc, đây là động tác quen thuộc của cô, mỗi khi phiền lòng, lo lắng thì chỉ thích bới ra tóc.

Chính cô cũng không phát hiện, Chu Chú lại phát hiện.

Tốt, cũng không tệ lắm, còn biết lo lắng. Tâm trạng buồn bực của Chu Chú cuối cùng cũng giảm đi một chút.

Kéo kéo váy, Đường Kiều bĩu môi xuống xe, phịch một tiếng đóng sầm cửa lại. nhưng vì động tác quá mạnh, làm cho mình ngã xuống đất.

Đi ở

phía trước, Chu Chú nghe được tiếng động, xoay người lại. Vừa nảy còn

tức giận và buồn cười, hiện tại chỉ còn lại buồn cười.

"……………"

Chu Chú đi tới trước mặt Đường Kiều, "Trên cao nhìn xuống" cô.

"Không dậy nổi."

Thật mất mặt, nói gì cô cũng không dậy nổi.

"Thật không dậy nổi?"

"Không dậy nổi."

Đường Kiều xoay mặt, quyết định thề chống chọi với anh, đừng tưởng rằng cô không biết giận, cô rất tức giận có được hay không.

Chu Chú trầm mặc, cô cũng trầm mặc, cô không nhúc nhích, Chu Chú cũng không nhúc nhích. Cho đến khi Đường Kiều cảm thấy thời gian có chút lâu, suy

nghĩ xem mình có từ trên mặt đất đứng lên hay không thì Chu Chú nhúc

nhích trước.

Cúi xuống ôm một cái, Đường Kiều vững vàng rơi vào Chu Chú trong ngực.

"Chu Chú, có phải cậu thích tôi hay không."

Đường Kiều nhìn khuôn mặt cương nghị của Chu Chú hỏi, aiz, nghiệp chướng a, đứa bé đẹp trai như vậy tại sao lại coi trọng cô.

"Không phải cô đã sớm biết rồi sao?"

Chu Chú tức giận nói, khắp thiên hạ đều biết chuyện.

"Nếu cậu yêu thích tôi, vậy thì không thể tức giận với tôi."

Quan trọng là bây giờ Đường Kiều còn đang tức giận, mà thích, chuyện này có thể lợi dụng một chút.

"Cô ỷ vào tôi thích cô mà."

"Cái gì mà ỷ vào, tại sao tơi có thể ỷ vào chứ?."

Đến cửa, Chu Chú thả Đường Kiều xuống, Đường Kiều cúi đầu lục lọi chìa khóa trong túi.

Phịch một tiếng, cái chìa khóa rơi xuống đất, trong không gian yên tĩnh phát ra tiếng vang không nhỏ.

Chu Chú kéo tay Đường Kiều, lấn người tới, đem Đường Kiều đè ở trên ván cửa.

"Chu Chú, cậu làm cái gì?"

Uống rượu là cô a, tại sao say là anh ta?

"Làm chuyện vẫn muốn làm."

Đường Kiều không còn bất kỳ thời gian nào để lên tiếng, liền bị Chu Chú đem

môi chặn lại rồi. Đường Kiều giơ chân lên, tính lặp lại chiêu cũ, đạp

tới, nhưng lần này Chu Chú không để cho cô được như ý, chân của anh hung hăng đè ở trên chân cô, cô căn bản không có cách nào nhúc nhích, tay

lại bị bắt, trong lúc nhất thời chỉ có thể để mặc cho Chu Chú công thành chiếm đất.

Mà Đường Kiều, chỉ có thể trợn tròn cặp mắt, trong

đầu hỗn loạn tưng bừng, duy nhất có thể nghĩ đến một chuyện: anh ta. . . . . . Anh ta giở trò lưu manh!

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 82: Kết hôn trước 4 (Hạ)
Chương 82: Kết hôn trước 5 (Hạ)
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 23
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...