Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Chị, Yên Lặng Bị Ăn Đi

Chương 82

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Đường Kiều cẩn thận nhìn cô một cái, do dự, cô rất muốn hỏi nhưng lại sợ nói bậy chọc Chu Du mất hứng, cho nên sau khi nhìn Chu Du, Đường Kiều

lại đưa mắt nhìn về phía. . . . . . Chu Chú tiên sinh. Ý bảo anh hỏi, dù sao anh đắc tội với Chu Du cũng tốt hơn là cô đắc tội.

"Chị biến mất một tháng thật sự vì đàn ông sao?"

Anh biết câu trả lời của cô nhất định là đúng vậy, đây là hỏi giúp Đường Kiều.

"Đúng vậy"

Chu Du lùa phần cơm, cảm thấy vẫn là Đường Kiều làm thức ăn ngon miệng.

"Chị vì một người đàn ông biến mất một tháng, kết quả cuối cùng là?"

Câu hỏi này cũng là hỏi giúp Đường Kiều.

"Thất bại."

Chu Du tiếp tục lùa cơm, đối với thất bại, có vẻ như cô cũng không phải đặc biệt để ý.

Chu Chú gật đầu một cái, đối với kết quả, như trong dự đoán.

"Người đàn ông kia là ai ?"

Câu hỏi này, anh hai Chu cũng muốn biết.

Chu Du dừng lại động tác lùa cơm một chút, ngẩng đầu nhìn hai người chờ cô trả lời một cái.

"Câu hỏi này tôi từ chối trả lời."

Phốc!

Rõ ràng là cô bảo hỏi, hỏi xong lại không trả lời.

Cũng may, trên mặt Chu Chú không có biểu hiện gì quá lớn, chẳng qua

Đường Kiều chợt xoay người sang chỗ khác, vỗ ngực mình liên tục, lại

quay lại cắn răng nghiến lợi nói với Chu Du.

"Ăn cơm đi."

Ăn ăn ăn, ăn chết cô đi, Đường Kiều tức giận trắng mặt nhìn chị em họ Chu trên bàn ăn một cái, cô. . . . . . thật hận a.

Chuyện nên làm cô không làm, chuyện không nên làm, cô làm đủ.

Sau khi ăn xong một chén cơm, Chu Du đưa cho Đường Kiều cái chén không, để cho Đường Kiều bới thêm cơm cho cô.

Đường Kiều đứng lên hung hăng bới một chén cơm cho Chu Du, lúc trả lại

cho cô, ánh mắt giống như Chu Du đã cướp của cô mấy triệu.

"Tôi cướp tiền của cô à?"

Nhìn thấy Đường Kiều bất mãn, Chu Du không chút nào để ở trong lòng, đối với Đường Kiều, cô quá hiểu rồi, lầm bầm hai ngày rồi cũng sẽ không

sao.

Ngược lại có một chuyện khác tương đối quan trọng hơn.

"Các người kết hôn?"

"Đúng vậy"

Chu Chú trả lời, Đường Kiều vẫn nhíu mày nhìn chằm chằm cái chén của

mình, cố gắng nhìn xem có thể thấy bông hoa ở trong chén hay không.

"Ồ."

Chu Du cũng không có ý kiến gì quá lớn, chẳng qua câu nói kế tiếp có chút tiếc nuối.

"Vậy sau này không thể theo tôi ra ngoài giở trò lưu manh rồi."

Rất đáng tiếc a, trai đẹp trên thế giới rất nhiều, từ nay về sau Đường

Kiều cũng không thể giở trò lưu manh rồi, thật là đáng tiếc.

Chu Chú đen mặt, suy nghĩ có nên để cho cô nôn ra cơm mới vừa ăn hay

không, ăn cơm nhà anh còn dám tới đào góc tường nhà anh. Tội không thể

tha thứ!

"Cô cũng không thể theo tôi ra ngoài giở trò lưu manh, vậy sau này một mình tôi đi giở trò lưu manh rất nhàm chán a."

Chu Du lặp lại chuyện lưu manh này, nói xong còn nhìn Chu Chú trách cứ một chút, giống như anh phá hư chuyện gì tốt.

"Nếu cảm thấy nhàm chán thì suy nghĩ xem trở về giải thích với chú lớn

và thím lớn như thế nào về chuyện chị biến mất một tháng."

Dù sao Chu Chú cũng là Chu Chú, cũng không thể để mặc cho người khác bóp nghiến xoa tròn. Tốc độ phản công của anh còn kinh người hơn.

"Không phải nói xong rồi sao, tôi ra nước ngoài du học."

"Lời này cũng chỉ có bản thân chị tin."

Chu Du hừ một tiếng, Chu Chú này thật sự vô cùng không phóng khoáng,

quan trọng nhất là sức chiến đấu của cậu ta quá mạnh mẽ, cô phá cậu ta

một câu, cậu ta muốn phá cô một bức tường thành.

Lúc chị em họ Chu đấu nhau vô cùng sôi nổi, Đường Kiều ngồi ở một bên ăn cơm của mình, dù sao, cô cũng không còn chuyện gì, ăn uống no đủ mới là quan trọng nhất, cuộc đời có là bao.

"Chu Chú, có thể không đi về nhà anh được không?"

Sau khi ăn xong, Chu Du tiếp tục chiếm giường của Đường Kiều ngủ bù, mà

Đường Kiều ngồi ở trên sa lon thương lượng với Chu Chú đang ngồi đối

diện cô.

"Nói một chút lý do không đi."

Bộ dáng Chu Chú nói chuyện rất dễ chịu, giống như chỉ cần Đường Kiều có

thể đưa ra một lý do đủ làm anh tin, anh cũng không buộc cô đi gặp cha

mẹ anh nữa.

"Em muốn đi thăm cậu út một chút."

"Thăm cậu út thì có thể, hôm nào chúng ta cùng đi."

Cậu út cũng là người lớn, không riêng phải đi thăm cậu út, bọn họ còn phải đi về nhà bà ngoại.

"Không, em muốn đi ngày mai."

Hơn nữa, cô không muốn đi cùng anh.

"Kiều Kiều, em lại quên lời anh không phải."

"Anh nói cái gì?"

"Chúng ta là vợ chồng, vợ chồng là một lòng, nên cùng tiến cùng lùi."

Đường Kiều há hốc miệng, vẻ mặt kinh ngạc vì Chu Chú lại có thể biết nói ra những lời này, lời như thế không phải là bà ngoại của cô mới có thể

nói sao, mặt khác. . . . . . anh lại lừa gạt.

"Anh nói lúc nào?"

"Đã nói rồi."

"Chưa nói."

"Nói rồi."

"Anh nói lúc nào?."

Chẳng lẽ đầu óc cô thật có vấn đề.

"Mới vừa nói đó."

Bộ dạng Chu Chú giống như tại sao em ngốc quá vậy, Đường Kiều tức giận ngã vào ghế sa lon, không muốn ngồi dậy nữa.

Người này. . . . . . Căn bản cũng không phân rõ phải trái với cô.

Cô không muốn bàn luận với anh chuyện cùng tiến cùng lùi nữa!

Đường Kiều quay mặt đi, vùi vào ghế sa lon, như con đà điểu.

Có ý gì, dù sao cuối cùng cô vẫn sẽ bị anh thuyết phục, nhưng cô không thoải mái!

"Kiều Kiều, ngày hôm qua cha mẹ anh gọi điện thoại tới, nói muốn gặp em."

Lần này Chu Chú thực sự nói thật, cha mẹ Chu thật sự có gọi điện thoại

tới nói muốn gặp Đường Kiều, chẳng qua, đó cũng là vì Chu Chú nói muốn

kết hôn với cô.

Quả nhiên, chỉ một câu, Đường Kiều không có cách nào từ chối.

Cha mẹ của Chu Chú nói muốn gặp cô, chẳng lẽ cô dám nói cô không rãnh, cô không muốn gặp bọn họ?

Hôm nay là ngày đầu tiên Chu Chú và Đường Kiều đăng kí kết hôn, lẽ ra nên có một đêm tân hôn ....

Chẳng qua, Đường Kiều vì chuyện đi gặp cha mẹ Chu và tức giận Chu Chú,

cho nên buổi tối Chu Chú ở trong phòng một mình, mà Đường Kiều ôm gối

ngủ cùng Chu Du.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 82: Kết hôn trước 4 (Hạ)
Chương 82: Kết hôn trước 5 (Hạ)
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 82
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...