Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Chị, Yên Lặng Bị Ăn Đi

Chương 84

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Đường Kiều ở nhà cha mẹ Chu Chú, trên cơ bản thật là vui vẻ. Đương nhiên, nếu bọn họ không hỏi cô những chuyện liên quan đến hôn lễ, vậy thì càng vui vẻ rồi.

"Tính toán khi nào thì bổ sung hôn lễ?"

Đường Kiều bị sự tấn công đầy dịu dàng của mẹ Chu, trong nháy mắt bà lại bắt đầu hỏi.

Đúng là khó khăn không biết trả lời thế nào nữa, nhưng vẫn là Chu Chú cơ trí.

"Còn chưa có quyết định, xem khi nào thì ba mẹ có thời gian, cùng ông bà ngoại còn có ba mẹ Đường Kiều cùng nhau ăn một bữa cơm, sau đó bàn chuyện làm hôn lễ."

"Cũng tốt, ngày khác con hẹn thời gian, mẹ đi thăm hỏi nhà lão sư trưởng, cũng hơn nửa năm rồi không đi."

Chu Chú suy nghĩ rất chu toàn, cha mẹ Chu cũng cảm thấy không tồi, duy nhất chỉ có Đường Kiều là cảm thấy không tốt lắm thôi.

Vì sao giống như không có cô mọi chuyện cũng như thế?

"Được, càng nhanh càng tốt, mẹ muốn khoe với người khác con trai của mẹ cưới được con dâu tốt lắm rồi."

Mẹ Chu vừa cười vừa nói, xem ra đối với nàng dâu Đường Kiều này, là tương đối vừa lòng.

Vì thế, mấy vị trưởng bối, thêm Chu Chú, cứ như vậy đem chuyện này quyết định.

Cô giận, đến cùng có cho cô một chút nhân quyền hay không.

Đường Kiều vốn cho là Chu Chú đưa cô về thăm nhà một chút, ngây ngốc một ngày rôi cũng đi, nhưng đến lúc chín giờ tối, Chu Chú còn không có một chút ý tứ muốn đi, vì thế cô vô cùng nóng nảy.

"Có phải là cũng nên trở về hay không."

Đường Kiều thừa dịp mọi người không chú ý, nhéo nhéo thắt lưng Chu Chú nhỏ giọng nói. Ngày mai là Thứ hai, cô còn muốn đi làm nha.

"Chúng ta buổi tối ở lại đây, không trở về nữa."

Chu Chú nắm tay Đường Kiều, rất không có mặt mũi hướng từ sau kéo lên phía trước, hình thành từ phía sau lưng Đương Kiều tư thế ôm vòng qua thắt lưng của cô.

Ngồi ở phía sau bọn họ Chu Du không khỏi lắc đầu, Đường Kiều cùng cô lăn lộn nhiều năm như thế, một chút thông minh của cô cũng chưa học được. Luôn yên lặng bị ăn hết mà không biết.

Chính là, cô thông minh thì có tác dụng gì đâu, trí thông minh của cô không có biện pháp giúp cô uy hiếp được người đàn ông này, thông minh của cô ở trước mặt người kia, chính là trò chơi trẻ con. Cô cơ bản là không qua được con mắt của anh.

Đường Kiều có chút ngượng ngùng rút tay trở về, lại không rút ra được.

"Đừng nhúc nhích."

Chu Chú vỗ vỗ tay Đường Kiều, trấn an, lại làm cô càng cảm thấy xấu hổ.

Mọi người buồn cười nhìn bọn họ, tình cảm vợ chồng son này càng ngày càng thêm gắn bó thân mật, chậc chậc, thật làm cho người ta hâm mộ.

Ngồi ở phía sau Chu Du thật sự không nhìn được nữa, đứng dậy lắc lắc đầu, "Con đi ngủ đây, mọi người cứ ngồi trò chuyện đi."

Cứ như vậy nhìn bọn họ không coi ai ra gì làm người ta nổi cả da gà, cô sẽ bị ghê tởm chết mất. Không đợi phản ứng của mọi người, Chu Du liền nhanh chóng biến mất ở phòng khách, vô cùng tốc độ, như chạy nạn vậy. Ở phương diện khác, quả thật hành động này của Chu Chú khiến người ta ghê tởm. Thứ hai, cô sợ ở lại bọn họ có thể nói qua nói lại chuyển đề tài đến trên người cô.

Mẹ Chu Du nhìn bóng lưng con gái như chạy trốn, cảm thán một tiếng.

"Khi nào thì mới đến phiên Chu Du nhà ta đây."

"Bác gái, người yên tâm, con sẽ lưu ý giúp chị ấy, gặp người thích hợp sẽ giữ lại cho chị ấy."

Nếu lời này của Chu Chú bị Chu Du nghe thấy, không dám đảm bảo được Chu Du sẽ đánh anh một trận, cô ấy từ trước đến nay không thích người khác xen vào chuyện của mình, cho dù Chu Chú có là em họ của cô cũng không được.

"Thế này cũng không được, còn phải do chính Chu Du quyết định, mọi người cũng đừng tạo áp lực cho nó."

Ba Chu Chú mở miệng, cũng không nghĩ rằng con trai mình rắp tâm làm chuyện xấu. Trong mắt mọi người các phương diện điều kiện của Chu Du cũng không tệ, nếu muốn tìm, không nói tìm tốt nhất, tự nhiên cũng không thể tìm quá kém. Nói như thế nào cũng phải gia thế xấp xỉ, tuổi xấp xỉ, bằng cấp tư cách các phương diện đều không sai biệt lắm mới được.

"Nó mà quá soi mói, hôm nào nếu đem tôi ép cho nóng nảy, tôi tùy tiện tìm cho nó một người què người thọt gả đi."

Mẹ Chu Du tàn nhẫn nói, nhiều năm như vậy, đừng nói Chu Du tìm con rể cho bà, mỗi lần nó về bà cũng tranh thủ hỏi chuyện, khi nào thì có thể thấy nó dẫn bạn trai về nhà.

Đường Kiều kỳ thực rất muốn nói cho mẹ Chu Du, kỳ thực người què cùng người thọt. . . . . . Đều là tàn tật, vẫn là cùng một loại tàn tật. Như vậy, có chút không tốt lắm.

Chu Chú nhìn dáng vẻ Đường Kiều kìm nén khó chịu, nhéo nhéo tay cô, nhìn cô cười cười táo bạo.

"Bà cũng không nên như vậy, nếu ép buộc nó quá, đến lúc đó người khóc chính là mình thôi."

Ba Chu Du vội vàng trấn áp mẹ Chu Du bạo phát, đối mặt với hai người phụ nữ đối chọi gay gắt không chịu nhường bước, cũng thật sự là làm khó ông rồi. Vừa muốn trấn an con gái, lại khuyên bảo vợ. Thật là không chịu nổi.

"Như vậy, bác gái người đừng quá gấp gáp, chị họ tự có chừng mực ."

Đường Kiều xem như phát hiện, Chu Chú này chính là một từ: giả bộ! Đặc biệt có thể giả bộ.

Ở bên ngoài giả vờ làm bộ làm tịch, ở trước mặt cô vẻ mặt giả vờ vô hại, ở trước mặt các trưởng bối, anh chính là người con tốt, giả bộ còn rất giống.

"Kiều Kiều, con cùng Chu Du quan hệ tốt nhất, bình thường không thấy nó cùng người đàn ông nào thân cận sao?"

Mẹ Chu Du chuẩn bị “đường cong cứu quốc”(*), nếu hỏi Chu Du bản thân không chịu nói, bà có thể hỏi người khác nha.

"Không."

Chuyện này thực sự không có, về người đàn ông Chu Du - từ ngữ mới mẻ này, cô tỏ vẻ, cô so với Chu Chú biết ít hơn nhiều lắm. Nhưng Chu Chú tựa hồ cũng không tính nói gì, Đường Kiều tuy rằng một bụng nghi vấn, nhưng vẫn là rất đúng mực bất luận cái gì cũng không có bán đứng chị em Chu gia.

"Như vậy sao."

Ngữ khí vô cùng thất vọng, Đường Kiều không muốn nhẫn tâm, nhưng mà, cô không phải Chu Du.

Mọi người nhà thì vui mừng nhà thì buồn rầu một phen, mẹ Chu nhìn nhìn thời gian, lại thấy Đường Kiều có chút bối rối.

"Chu Chú, con cũng mang Kiều Kiều đi nghỉ ngơi đi. Ngày mai mẹ bảo người ta đưa danh sách lại đây cho các con xem trước."

"Danh sách gì cơ?"

Chu Chú mở miệng hỏi, Đường Kiều vốn tựa vào trên người Chu Chú sắp nhắm mắt lại cũng đồng thanh hỏi.

"Muốn kết hôn đương nhiên phải mua này nọ, đồ đạc trên giường, bánh cưới, kẹo mừng, áo cưới, khách sạn, giáo đường. . . . . . Mấy thứ này phải chuẩn bị trước tiên."

Phốc!

"Mẹ, có chút quá sớm phải không hả?"

Không riêng gì Đường Kiều cảm thấy đầy vạch đen, ngay cả Chu Chú cũng có chút.

"Làm sao mà sớm, cái đó trước tiên cũng phải chuẩn bị thật tốt, bằng không đến lúc đó sẽ chuẩn bị không kịp ."

Được rồi, mẹ nó nói cái gì thì là cái đó.

"Vậy được rồi, mẹ, người cứ xem như thế nào thì làm đi, con trước đưa Đường Kiều đi ngủ đây."

"Được, đi thôi."

Đường Kiều cứng đờ tùy ý để Chu Chú lôi kéo lên phòng ngủ trên lầu, da đầu cô vẫn còn run lên từng trận.

Kết hôn. . . . . . Thật sự đáng sợ.

(*) ý mẹ của Chu Du là chuẩn bị kế hoạch khác để đối phó với Chu Du.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 82: Kết hôn trước 4 (Hạ)
Chương 82: Kết hôn trước 5 (Hạ)
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 84
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...