Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Chị, Yên Lặng Bị Ăn Đi

Chương 65

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Cậu theo Bà ngoại ông ngoại của tôi ngược lại có chỗ rất tốt nha."

Còn nói không phải cháu trai ruột sao, cái này không phải cháu trai ruột sao, nếu không làm sao đem cháu gái ruột thịt bán cho cậu ta?

"Tôi kính trọng người già."

Chu Chú mặt dày nói.

"Tôi cũng già hơn so với cậu, tại sao cậu không kính người già?"

Chị hai này nói chuyện không thông qua đại não suy nghĩ.

Quả nhiên. . . . . . Gây sự.

"Kiều Kiều, cô biết rõ tôi không thích nghe lời nói như vậy."

Chu Chú ngồi thẳng người, vẻ mặt hơi tối xuống, sắc mặt trở nên có chút không tốt.

Cô thừa nhận, lúc Chu Chú sưng mặt lên, cô vẫn có chút sợ.

Đường Kiều nuốt nước miếng một cái, cũng giật mình mình lỡ lời nhưng gạo đã nấu thành cháo, lời nói như nước đổ khó hốt. Cho nên, nói xong là xong. Giống như có một số việc đã định trước, làm thế nào cũng không thay đổi được. Ví dụ như cô được định trước, cô ra đời sớm hơn cậu ta ba năm.

Cúi đầu, Đường Kiều có chút hào hứng tiếp tục lục lọi đồ đạc, ngoại trừ nhật ký, cũng không có đồ chơi nào nữa, xem ra, cô cũng không phải là người nhớ tình bạn cũ.

"Kiều Kiều. . . . . ."

Chu Chú chấp nhận thở dài, ai bảo anh thích một cô gái kỳ cục như vậy.

Đường Kiều vẫn không để ý tới anh, tự nhiên ngắm nghía đồ vật trên tay.

"Được rồi, được rồi, được rồi, xem như tôi sai có được không, tôi không nên hung dữ với cô."

"Ôi, cậu mau đi ra đi..., cậu ở phòng của tôi, người khác sẽ nghĩ sao."

"Người khác nghĩ như thế nào, là do cô tự mình nghĩ quá nhiều."

Ở trong mắt người khác, quan hệ của bọn họ cho tới bây giờ đều trong sáng, trong sáng từ J đến Q, chính cô còn cho rằng mình che giấu rất tốt.

Được rồi, chính xác là như vậy, Đường Kiều lung tung gật đầu một cái, duỗi duỗi chân ngồi tê rần, tiếp tục lục lọi đồ vật trên mặt sàn.

"Cô đang tìm cái gì chứ ?"

Chu Chú nghiêng người tới trước, rút ra một đống đồ ngổn ngang bày trên mặt sàn. Phần lớn các món đồ nhìn hết sức quen mắt.

"Mấy món đồ trước kia, lấy ra xem một chút."

Chu Chú tìm tìm ở trong một đống đồ ngổn ngang, nhưng rõ ràng không có tìm được vật anh muốn.

"Tìm cái gì vậy?"

Tất cả mọi thứ nơi này đều là của cô có được hay không, cậu ta tìm cái gì ở đây? Mặc dù bên trong có một ít đồ cũng đã từng là của cậu ta nhưng sau này cũng đã là của cô, cậu ta muốn tìm cái gì ở nơi này?

"Trước kia không phải cô có hai quyển photo album thật to sao?"

Lúc anh lên trung học đệ nhị cấp còn nhìn thấy.

"Album ở chỗ bà ngoại, Bà ngoại nói giúp tôi cất giữ, tránh để tôi ném loạn rồi ngày nào đó vứt đi."

Nhưng cậu ta tìm album để làm gì?

Chu Chú nhướng nhướng mày, cảm thấy Bà ngoại nói hết sức có lý.

"Cậu muốn xem sao? Cậu muốn xem thì tôi qua chỗ bà ngoại mang về."

"Ừ, ăn cơm xong rồi xem đi, lúc tôi vào đây, mợ cũng đã làm xong thức ăn rồi, một lúc nữa chúng ta đi xuống ăn cơm."

"Tốt."

Đường Kiều đồng ý ngồi dậy, đem sắp xếp đồ trên sàn vào rương và ngăn kéo. Chu Chú cũng giúp một tay dọn dẹp, đưa những vật kia trở về chỗ cũ. Sau đó đem ngăn kéo nhét lại hộc tủ, đem rương đẩy vào dưới sàng.

Sau khi làm xong mọi thứ, Đường Kiều đứng lên vỗ tay một cái.

"Đi thôi, đi xuống đi."

Dứt lời cũng không đợi Chu Chú phản ứng, trực tiếp nhấc chân chuẩn bị rời phòng.

Nhưng cô quên, từ trước đến nay Chu Chú không phải là người dễ tống cổ đi như vậy, tuyệt đối không phải.

"Đợi chút."

"Thế nào?"

Đường Kiều quay đầu lại, không hiểu nhìn Chu Chú.

"Lấy chút phúc lợi."

Chu Chú nói xong, không đợi Đường Kiều phản ứng, một tay kéo Đường Kiều vào trong ngực, Đường Kiều mới vừa chuẩn bị hỏi anh làm gì vậy, trong nháy mắt mặt của Chu Chú đang phóng đại ở trước mắt cô. . . . . . càng phóng đại. Sau đó, ừm. . . . . . Sau đó. . . . . .

Em gái cậu ta, cậu ta ở nhà bà ngoại của cô dám giở trò lưu manh với cô!

Đường Kiều khóc, đây là đạo lý gì?

Sau khi Chu Chú lưu manh xong, tinh thần sảng khoái đi xuống lầu trước, Đường Kiều bị lưu manh vẫn còn khiếp sợ chưa lấy lại tinh thần. Chủ yếu vẫn là cô tính sai độ dầy da mặt của Chu Chú, cô tuyệt đối không ngờ rằng Chu Chú lại dám ở nhà bà ngoại của cô động tay động chân với cô.

Đợi đến khi Đường Kiều lấy lại tinh thần, tiêu hóa xong, cô mới nhớ tới sờ sờ môi, sau đó xù lông, chân nhảy lên chạy vào trong phòng tắm.

Cũng may, Đường Kiều thở phào một hơi, nhìn mình trong gương, mặc dù môi có chút đỏ nhưng cũng không chỗ nào không ổn.

Phủi nhẹ quần áo trên người, Đường Kiều nhắm mắt đi xuống lầu.

khi Đường Kiều xuống lầu thì món ăn cũng đã lên bàn, mọi người cũng đều ngồi xong. Đường Kiều lanh tay lẹ mắt liếc nhìn bên cạnh bạn học Tuấn Khanh còn có một chỗ, tốc độ nhảy đến giống như chạy vượt rào cản, đặt mông ngồi vào.

"Kiều Kiều, cháu chậm một chút, coi chừng té."

Bà ngoại Đường oán giận nói một tiếng.

"Không có việc gì, không có việc gì, không phải cháu sợ chậm không có chỗ ngồi sao?"

Chuyện cười, cũng không thể muộn, nếu ngồi vào bên cạnh cha mẹ cô, bữa cơm này cô khỏi phải nghĩ đến ăn. Dĩ nhiên, ngồi bên cạnh Chu Chú, cô cũng không nguyện ý.

Chu Chú giúp mợ Đường dọn món ăn cuối cùng, ông ngoại Đường lập tức ngoắc ngoắc tay.

"A Chú, mau tới ngồi xuống, mau tới ngồi xuống."

Nhưng. . . . . . nhưng cái này không đúng a, Đường Kiều không ngờ tới. . . . . . không đủ chỗ ngồi.

"A, không đủ chỗ ngồi."

Mợ Đường kêu lên một tiếng, cảm thấy như vậy quá ngượng ngùng, sau đó ôm lấy bạn học Tuấn Khanh vốn ngồi ở bên cạnh Đường Kiều.

"Thân ái, ngồi ở trên đùi cha của con ăn đi, Chu Chú, cháu ngồi bên cạnh Đường Kiều."

Khụ, chuyện này. . . . . . cứ quyết định như vậy nhưng không có một người nào cảm thấy không ổn.

Đường Kiều rơi lệ đầy mặt, vẫn còn vùng vẫy giãy chết, có chút không cam lòng.

"Đường Uyển, không phải em thích ăn thịt bò sao, nếu không, em qua ngồi?"

Đường Kiều nhìn chằm chằm một bàn thịt bò ở trước mặt, "Hấp dẫn" Đường Uyển.

Nhưng Đường Uyển chỉ liếc mắt một cái, không riêng gì Đường Uyển liếc mắt, mỗi người đang ngồi cũng liếc mắt một cái.

"Kiều Kiều, Muốn ăn. . . . . . món gì, có thể xoay."

"A, như vậy sao, ha ha, là như thế này sao."

Đường Kiều không ngừng cười gượng, xấu hổ, nếu như mặt đất có cái hố, cô tuyệt đối sẽ chui xuống.

Dù sao cũng yên ổn ngồi xuống, bữa cơm này Đường Kiều ăn có chút tiêu hóa không tốt, cha mẹ Đường mấy lần nhìn cô muốn nói lại thôi, nếu người khác không mở miệng, cô cũng nên làm như không thấy gì. Tự mình gắp thức ăn, thỉnh thoảng gắp thức ăn cho em họ nhỏ, thỉnh thoảng nhận món ăn do Chu Chú và người lớn gắp cho cô.

Khác với Đường Kiều kì lạ, dường như hôm nay Đường Uyển có chút không bình thường, cô cũng không có nghe Đường Uyển nói gì, chỉ dính ở bên cạnh mẹ cô. Tuy nói bản thân Đường Uyển cũng không phải là người sống quá cá tính, nhưng hôm nay cũng có chút không cá tính.

Giữa bàn ăn đặt một cái bánh chưng đã bóc ra, đầu tiên mẹ Đường gắp bỏ vào trong chén Đường Kiều.

Đường Kiều ngẩng đầu lên nhìn về phía Mẹ Đường cười cười, so với khóc còn khó coi hơn.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 82: Kết hôn trước 4 (Hạ)
Chương 82: Kết hôn trước 5 (Hạ)
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 65
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...