Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Chúng Ta Thực Ra Rất Hợp Nhau

Chương 7

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

“Muốn ói...”

“Đừng đừng đừng, ráng chút nha, tới liền.” Vừa đến lầu mười chín, Cheng Xiao dìu Luda đến một chín không sáu, nghĩ thầm bà cô nhỏ nghìn vạn lần đừng ói...

Nhưng mà ói là chuyện bất khả kháng, làm sao Luda có thể khống chế, nàng đã rất cố gắng, thấy sắp tới chỗ, Cheng Xiao vô cùng lo lắng gõ cửa, chỉ mong kịp đưa Luda đến nhà vệ sinh.

Chung quy Jiyeon mở cửa chậm vài bước, cửa mới hé ra cái khe, đã thấy Luda “ọe” ra... cảnh này không đẹp chút nào.

Cheng Xiao đau đầu, sớm biết vậy thì lấy túi nôn trên xe rồi, “Xin lỗi xin lỗi...”

Cheng Xiao thay Luda xin lỗi với Jiyeon, một mình cô thật sự không ôm bà cô này nổi, bất đắc dĩ mới hỏi Jiyeon, “Có thể phụ một tay không?”

Mặt Jiyeon tái lại, cô không đuổi hai người họ đi ngay lập tức đã tốt lắm rồi, còn phụ? Cùng lắm mở cửa cho họ vào là từ bi rồi, cô chỉ chỉ, “Nhà vệ sinh ở đó...”

Cheng Xiao không có cách khác, chỉ có thể cõng Luda, thoạt nhìn thấy gầy, nhưng cõng lên rất nặng, lung lay lắc lư đi đến nhà vệ sinh.

Jiyeon đóng sầm cửa, không muốn thấy “chiến tích” của người nào đó để lại, cái đống này ai làm người đó dọn.

Hôm nay là ngày đầu tiên, đêm khuya say sỉn còn ói đầy ra, Jiyeon không có cảm tình với Luda nổi, gì mà im lặng nghiêm túc, bé ngoan không ra khỏi cửa? Jiyeon rất ít khi giận chó đánh mèo, nhưng lần này không muốn thương lượng, coi như là thất hứa cũng không để Luda ở đây.

Luda tiếp tục ói rất nhiều trong nhà vệ sinh, Cheng Xiao vừa vỗ lưng vừa xúc động, “Cũng chỉ có em thương chị...”

Bị ồn như vậy tâm trạng Jiyeon kém đến cực độ, đóng cửa vào phòng ngủ nằm xuống, để hai người kia ở ngoài đó mặc sức lăn qua lăn lại.

Thấy Luda ói xong xuôi, Cheng Xiao rót ly nước cho Luda súc miệng, sau đó tỉ mỉ tẩy trang cho nàng, lau khô mặt mới dìu nàng về phòng ngủ.

“Em làm gì vậy...” Lúc này Luda đã tỉnh táo hơn, thấy tay Cheng Xiao di chuyển trên người mình, lập tức nắm lại.

“Bà cô nhỏ, em thay áo ngủ cho chị mà.”

Kể từ khi biết Cheng Xiao có ý nghĩ không an phận với mình, Luda làm sao cho cô cơ hội, vì vậy nàng đứng dậy, đẩy Cheng Xiao ra ngoài, “Được rồi, chị không xỉu, em về sớm nghỉ ngơi đi... Hôm nào mời em ăn cơm...”

Tắm rửa sơ xài một chút, Luda nằm sấp ngủ trên giường.

Đêm nay, Luda ngủ rất say, còn Jiyeon thì mất ngủ.

Sáng sớm khoảng bảy giờ, mặc dù tối qua không ngủ ngon, nhưng Jiyeon vẫn tự nhiên dậy, đầu hơi choáng váng, không tinh thần.

Áo khoác, áo thun, áσ ɭóŧ, qυầи ɭóŧ... phòng tắm nát bét, Jiyeon đá quần áo như đá đống rác vào góc tường, vẻ mặt ghét bỏ, là một cô gái thích sạch sẽ? Không được, hôm nay Luda phải dọn đi!

Luda quen sống một mình, hơn nữa hôm qua say, lúc cởϊ qυầи áo có hơi cẩu thả.

Cốc cốc cốc!

Jiyeon rửa mặt xong, mới lấy miếng bánh mì với sữa trong tủ lạnh ra, chuẩn bị ăn sáng, chợt nghe tiếng gõ cửa ầm ĩ, một chữ, phiền!

Cô không kiên nhẫn mở cửa, một phụ nữ trung niên đứng ngoài cửa, chắc dẫn chó đi dạo về.

“Là thanh niên phải có tố chất một chút chứ, cửa nhà biến thành vậy, còn không dọn đi, mới sáng sớm đã làm người ta ghét!”

Đúng lúc hôm nay dì phụ trách dọn vệ sinh hành lang xin nghỉ, nên chuyện tốt Luda làm hôm qua còn chưa bị tiêu diệt.

“Đây không phải là...” Jiyeon muốn giải thích, nhưng vừa nghĩ lại, “Vâng, con dọn ngay, xin lỗi.”

Rầm rầm rầm!

Bây giờ đến lượt cửa phòng Luda phải nát vụn, nàng đang mơ hẹn hò với một cô gái xinh đẹp, sắp dâng nụ hôn đầu... “Ồn ào quá...”

Luda dùng chăn che đầu, che lỗ tai, ngay lập tức bước vào một giấc mơ khác.

“Lee Luda, cô đi ra cho tôi!”

Jiyeon tăng thêm sức đập, đập đến đỏ tay, người trong đó bị điếc à?

“Lee Luda!”

Jiyeon xoay nắm cửa, phát hiện không khóa, cửa này cũng gõ, coi như là nói chuyện trước dùng biện pháp mạnh sau, cô đẩy cửa bước vào, Luda cuốn chăn ngủ say trên giường, y như con heo.

“Luda cô dậy ngay!”

“Ồn quá...” Luda nhớ rõ hôm nay là cuối tuần nên tối qua mới dám uống nhiều như vậy, thì thầm trở mình lại tiếp tục ngủ.

“Cô dậy cho tôi...”

Luda tự động quấn chăn, nàng không có bị ngây ngủ, tốt tính, người khác ồn thế nào cũng ngủ ngon ngủ say được.

Hoàn toàn không dậy, Jiyeon muốn lấy tay đẩy nàng, lại thấy không thích hợp, vì vậy kéo chăn...

Ai biết cô gái này lại ngủ khỏa thân đâu chứ!

Có thể do đột nhiên bị kéo chăn, da trần ấm áp tiếp xúc với không khí lạnh, có hơi khó chịu, Luda vô thức nghiêng người, cong chân, hai tay ôm ngực.

Về tổng thể Luda trong ấn tượng của người khác là nàng nhỏ bé, khuôn mặt xinh xắn, vóc dáng cũng vậy, nằm cuộn tròn như vậy rất có cảm giác chim nhỏ nép vào người, mái tóc hơi cong xõa trên vai, da trắng trần trụi như đang phát sáng...

Góc Jiyeon đứng đúng lúc thấy lưng trần của Luda, nhưng ánh mắt vô tình nhìn qua hông với đùi, gương mặt nóng lên trong nháy mắt, lấy chăn “vứt” lên người Luda lại.

Luda bị “đánh” thức, nàng vẫn còn buồn ngủ trùm chăn ngồi dậy, dụi dụi mắt, yếu ớt hỏi: “Sao vậy?”

Cheng Xiao đã từng nói, Luda đáng yêu nhất là khi mới ngủ dậy, bất kể thế nào nàng cũng trông yếu đuối vô hại, khiến người ta nhìn là thích.

Nhìn dáng vẻ bây giờ của nàng, thực sự như một đứa trẻ, thậm chí cơn giận của Jiyeon cũng giảm rất nhiều, nhưng vẫn lạnh nhạt nói một câu: “Dậy dọn dẹp.”

Chu Sojung cũng không phải nói xạo hoàn toàn, cơ bản là dựa trên cơ sở thực tế tiến hành xào nấu nghệ thuật một chút, Luda rất chăm chỉ, cũng rất thích dọn dẹp, chuyện này không xạo.

Hôm qua dọn nhà chắc chắn có rất nhiều bụi, hơn nữa say sỉn còn làm loạn, nếu Jiyeon không nói, Luda cũng tự giác. Không chỉ xử lý hành lang sạch sẽ, còn dùng thuốc khử trùng lau trong lau ngoài thêm một lần, chịu cực, không than một lời.

“A -- mệt quá...” Luda tắm rửa xong mềm oặt nằm trên sô pha kêu rên, mới phát hiện đã trưa, chưa ăn sáng đã bận túi bụi, bây giờ bụng kêu ầm ĩ...

Hôm nay Jiyeon định bắt Luda dọn ra ngoài, nhưng xét thấy biểu hiện buổi sáng của nàng cũng hài lòng, nên quyết định dứt khoát.

“Cô, tới đây.”

“Tôi?” Luda đang bấm điện thoại tìm quán ngon ở gần nhà, Jiyeon ngồi ngay ngắn như nữ thần từ sáng tới trưa, bây giờ lại có thể chủ động nói chuyện với nàng? “Cô kêu tôi à...”

Vô nghĩa, trong phòng này không phải chỉ có hai người sao?!

Jiyeon bình tĩnh, “Đúng, là cô.”

Cách thức giao tiếp cũng mơ màng, quả nhiên là tính không hợp nhau, làm thế nào cũng thấy khó xử.

“Hả? Mười giờ tối phải về? Không được dẫn người lạ về, bạn bè cũng không được sao? Mở tiệc cũng không được... Đi vào uống miếng nước cũng không được? Đứng ở cửa cũng không được!” Luda thật nghi ngờ mình bị điếc tai, một mớ quy định lộn xộn.

Jiyeon uống một hớp nước, “Khả năng nghe hiểu của cô có vấn đề à? Nơi đây không phải không gian riêng tư của cô.”

Ôi, quan hệ bạn bè của Jiyeon không chừng còn ít hơn nàng? Bạn bè cũng không thể đến, Luda còn tính hè rủ Sojung với Cheng Xiao lên sân thượng mở tiệc nướng!

“Được rồi... tôi chịu trách nhiệm dọn dẹp, cô không thấy cô quá hà khắc với tôi sao?” Đây điển hình là quy định ngang ngược.

“Sojung nói cô ngày nào không dọn dẹp sẽ khó chịu, nếu cô không chịu thì dọn đi, cô nên biết, cô chỉ chịu một phần ba tiền nhà.” Điều này hoàn toàn là để Jiyeon trả đũa chuyện tối qua, cô cũng không để Luda tiếp tục thương lượng, dứt khoát nói.

“Được...” Luda khẽ cắn môi.

Không nghĩ Luda sẽ đồng ý, Jiyeon cũng chuẩn bị thua, vậy có thể ép thì tiện thể ép luôn, “Được rồi, Sojung nói cô biết nấu ăn?”

Cô là quỷ hút máu đầu thai à, tìm bạn ở chung hay là tìm bảo mẫu vậy? Luda tốt tính cũng không dễ bị ăn hiếp, nàng mỉm cười nói với Jiyeon: “Ừ, biết nấu ăn, tay nghề không tệ lắm.”

Trước khi Jiyeon nói tiếp, Luda rung đùi đắc ý nói thêm một câu, giọng nói như ai thiếu nợ, “... Mà liên quan gì tới cô?”

***************

- Ủng hộ fanpage của toi đi: BonLu The Planet 😊 Cảm ơn nhiều ạ ❤

* Với tinh thần cái truyện này có thể bị bay màu bất cứ lúc nào vì toi edit lậu :') Nên mọi người hãy tiện tay qua chỗ tác giả thả vote ủng hộ tác giả nha ❤

- Truyện gốc: Đối thủ một mất một còn, chúng ta rất hợp nhau

- Author: SunYsJJ

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 1: Đi Ăn Máng Khác
Chương 2
Chương 2: Duyên Phận
Chương 3
Chương 3: Bị Phát Hiện
Chương 4
Chương 4: Cạm Bẫy
Chương 5
Chương 5: Xung Khắc
Chương 6
Chương 6: Chênh Lệch
Chương 7
Chương 7: Giao Ước
Chương 8
Chương 8: Cứu Tinh
Chương 9
Chương 10
Chương 10: Xấu hổ
Chương 11
Chương 11: Bị Thương
Chương 12
Chương 12: Ăn Mì
Chương 13
Chương 13: Dây Dưa
Chương 14
Chương 14: Bị Ghẹo
Chương 15
Chương 15: Đánh Cược
Chương 16
Chương 16: Say Rượu
Chương 17
Chương 17: Thủ Đoạn
Chương 18
Chương 18: Chảy Máu
Chương 19
Chương 19: Đau Lưng
Chương 20
Chương 20: Bị Coi Thường
Chương 21
Chương 21: Tri Kỉ
Chương 22
Chương 22: Chăm Sóc
Chương 23
Chương 23: Thức Đêm
Chương 24
Chương 24: Thỏa Mãn
Chương 25
Chương 25: Quen nhau
Chương 26
Chương 26: Tụ họp
Chương 27
Chương 27: Thương nhớ
Chương 28
Chương 28: Vướng mắc
Chương 29
Chương 29: Ăn ý
Chương 30
Chương 30: Liên hoan
Chương 31
Chương 31: Trò chơi
Chương 32
Chương 32: Chụt
Chương 33
Chương 33: Mùa xuân
Chương 34
Chương 34: Leo Núi
Chương 35
Chương 35: Hạnh Phúc
Chương 36
Chương 36: Trò chuyện
Chương 37
Chương 37: Chủ động
Chương 38
Chương 38: Đơn Phương
Chương 39
Chương 39: Cưới Tôi
Chương 40
Chương 40: Lều
Chương 41
Chương 41: Ngủ ngon.
Chương 42
Chương 42: Phiền Muộn
Chương 43
Chương 43: Khúc Mở Đầu
Chương 44
Chương 44: Chăm Chỉ
Chương 45
Chương 45: Ấm Lên
Chương 46
Chương 46: Dập Dờn
Chương 47
Chương 47: Xấu Hổ
Chương 48
Chương 48: Hôn
Chương 49
Chương 49: Nắm Tay
Chương 50
Chương 50: Lựa Chọn
Chương 51
Chương 51: Thất Tịch
Chương 52
Chương 52: Lưu Manh
Chương 53
Chương 53: Ăn Ý
Chương 54
Chương 54: Phụ Huynh
Chương 55
Chương 55: Si Tình
Chương 56
Chương 56: Chăm Sóc
Chương 57
Chương 57: Vỗ Về
Chương 58
Chương 58: Xấu Hổ [H]
Chương 59
Chương 59: Chịu Trách Nhiệm
Chương 60
Chương 60: Hôn Lễ
Chương 61
Chương 61: Trùng Hợp
Chương 62
Chương 62: Nỗi Khổ
Chương 63
Chương 63: Cẩu Huyết
Chương 64
Chương 64: Trốn Tránh
Chương 65
Chương 65: Sững Sờ
Chương 66
Chương 66: Hòa
Chương 67
Chương 67: Quý Trọng
Chương 68
Chương 68: Năm Mới
Chương 69
Chương 69: Ảnh Cũ
Chương 70
Chương 70: Ngửa Bài
Chương 71
Chương 71: Hứa Hẹn
Chương 72
Chương 72: Bại Lộ
Chương 73
Chương 73: Nói Chuyện
Chương 74
Chương 74: Sống Riêng
Chương 75
Chương 75: Tủi Thân
Chương 76
Chương 76: Khách Sạn
Chương 77
Chương 77: Xấu Hổ
Chương 78
Chương 78: Đút Em
Chương 79
Chương 79: Tắm
Chương 80
Chương 80: Chấp Nhận
Chương 81
Chương 81: Cầu Hôn
Chương 82
Chương 82: Thay Đổi
Chương 83
Chương 83: Kết Thúc
Chương 84

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 7
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...