Thẩm Tri Việt vừa dứt lời,
Trong điện lập tức yên tĩnh.
Hồi lâu sau, hắn ta mới nghe thấy câu trả lời của Tạ Lâm Hành.
Giọng điệu tuy nhạt, nhưng không khó nghe ra ý cưỡng chế trong đó.
"Kết cục đã được định sẵn."
"Ta sẽ không để nàng rời khỏi hoàng cung."
Nói cách khác, dù Du Thính Vãn không muốn, nàng cũng không thể đi, không thể trốn.
Hoàn cảnh hiện tại của Lãnh phi nương nương, chính là tương lai sắp tới của Du Thính Vãn.
Nghe ra ý tứ này, lông mày Thẩm Tri Việt nhíu chặt đến mức có thể kẹp c.h.ế.t một con ruồi.
Hắn ta cố gắng khuyên nhủ lần cuối:
"Chuyện tình cảm, chung quy vẫn phải xem hai người có tình ý với nhau hay không, thứ cưỡng cầu mà có được, chưa chắc đã thuận buồm xuôi gió."
Nói rồi, hắn ta không quên lấy ví dụ thực tế trước mắt:
"Không nói đâu xa, ngươi cứ nhìn Hoàng thượng và Lãnh phi nương nương, chúng ta đều biết, lòng Lãnh phi nương nương không ở chỗ Hoàng thượng, bà ấy một lòng hướng về Tiên đế đã khuất."
"Dù Hoàng thượng cưỡng ép giữ người lại trong cung, nhưng giữ được người, lại không giữ được lòng."
"Ba năm trôi qua, giữa Hoàng thượng và Lãnh phi nương nương, vẫn như lúc ban đầu, lạnh nhạt với nhau, không nhìn thấy chút hy vọng nào."
"Lâm Hành, ngươi và Ninh Thư, đừng đi theo vết xe đổ của Hoàng thượng và Lãnh phi nương nương."
Tạ Lâm Hành cụp mi xuống, che giấu tất cả cảm xúc.
Hắn không trả lời câu này, gấp bức thư lại bỏ vào phong bì, nhếch môi hỏi:
"Chẳng phải ngươi nói có chuyện quan trọng sao?"
Thẩm Tri Việt không nhịn được thở dài.
Không có lý do gì khác, chính là vì lo lắng cho hai người này.
Lớn lên cùng nhau từ nhỏ, tình nghĩa sâu đậm, Thẩm Tri Việt thật sự không muốn nhìn thấy Tạ Lâm Hành trở thành Tạ Tuế thứ hai.
Vì vậy, hắn ta một lòng muốn khuyên Tạ Lâm Hành từ bỏ chấp niệm với Du Thính Vãn, sợ huynh đệ tốt của mình sau này cũng giống như Tạ Tuế bây giờ, yêu mà không được, đau khổ cả đời.
Chỉ là Thẩm Tri Việt còn chưa biết, trong mắt hắn ta, Tạ Lâm Hành là người luôn tính toán kỹ lưỡng, nắm giữ vận mệnh của tất cả mọi người, kiềm chế, thậm chí là lãnh đạm đến mức gần như không có cảm xúc như người bình thường, không lâu sau, sẽ phát điên hơn cả Tạ Tuế.
Thẩm Tri Việt: "Quả thật có một chuyện muốn nói với ngươi."
"Cựu Thái phó Tống thị nhất môn, sau khi Tiên đế băng hà, chẳng phải đã từ quan về quê rồi sao, hôm qua ta tình cờ biết được, đích tử của Tống Thái phó là Tống Kim Nghiên, dường như gần đây có ý định ra làm quan."
"Với năng lực của hắn ta, nếu muốn quay lại triều đình, Trạng nguyên lang năm nay, chắc chắn là hắn ta."
Tống Thái phó nhất tộc, từng là gia tộc được Tiên đế tin tưởng nhất, cũng là gia tộc được trọng dụng nhất, sau này tân đế lên ngôi, Tống Thái phó không tiếp tục phụng sự tân đế, lập tức lựa chọn từ quan rời đi.
Giờ đây, việc Tống Kim Nghiên muốn quay lại làm quan, không khỏi khiến Thẩm Tri Việt có chút kinh ngạc.