Thừa tướng không dám thở mạnh, mồ hôi lạnh chảy trên mặt cũng không dám lau.
Chỉ vội vàng đáp: “Khởi bẩm Bệ hạ, người của chúng ta… không hề truyền về bất kỳ tin tức nào, vi thần vốn cho rằng là gần đây Đông Lăng không có động tĩnh gì, nên bọn họ mới không truyền tin về, nhưng… bây giờ…”
Hắn ấp úng.
Hạt Đà hận không thể lăng trì từng tên một, thấy hắn nói năng lộn xộn, càng thêm tức giận.
Hắn rút thanh trường kiếm trên giá ra, chĩa vào trước mặt thừa tướng: “Nói!”
Thừa tướng không dám nhúc nhích, run rẩy nói hết câu: “Bây giờ kẻ địch xuất binh chúng ta lại không hề nhận được tin tức gì, có lẽ… có lẽ đã… sớm… bị lộ hết rồi.”
Nếu không, bọn họ phái đi đều là tử sĩ, không thể nào không có tin tức gì truyền về.
Hạt Đà thân là Hoàng đế, sao có thể không đoán được khả năng này.
Nhưng chính vì đoán được, nên mới càng thêm tức giận.
Thanh trường kiếm trong tay hắn “ầm” một tiếng bị ném xuống đất, khiến tất cả mọi người có mặt đều run lên bần bật.
"Giang sơn Đông Lăng nằm trong tay Du gia, đám mật thám của chúng ta có thể ẩn náu trong hoàng cung Đông Lăng mười mấy năm mà không bị phát hiện, bây giờ Đông Lăng đổi chủ, hoàng quyền rơi vào tay Tạ Lâm Hành, chỉ trong thời gian ngắn, đã diệt trừ toàn bộ tâm phúc của Bắc Cảnh ta."
“Tốt! Vị tân đế này quả nhiên có thủ đoạn!”
“Bành Ngôn!” Hắn hất tay áo, ra lệnh cho thừa tướng đang quỳ trên mặt đất, sát khí và hung ác trong mắt không hề che giấu: “Sai người bí mật lẻn vào hoàng cung Đông Lăng, bắt Hoàng hậu Đông Lăng về cho trẫm!”
“Có con tin trong tay, trẫm không tin, Tạ Lâm Hành còn dám xuất binh đánh Bắc Cảnh ta!”
Thừa tướng do dự mãi, mới run rẩy lên tiếng, bất chấp cơn thịnh nộ của Hoàng đế, cúi đầu tâu:
“Bệ hạ… thần bất tài, tân đế Đông Lăng đã phong tỏa toàn bộ con đường vào hoàng thành, người của chúng ta nếu muốn lẻn vào hoàng thành, chỉ có thể liều mạng với đại quân của bọn họ.”
“Một lũ vô dụng!” Hạt Đà tức đến mức hai mắt đỏ ngầu.
Thừa tướng cúi gằm mặt xuống đất lạnh lẽo.
Không dám hó hé nửa lời.
Chuyện dùng con tin để uy hiếp, trước kia bọn họ thường làm.
Mấy năm trước, khi bọn họ lôi kéo Thái phó tiền triều Tống Tự đầu quân cho Bắc Cảnh, đã dùng chính thủ đoạn này.
Bây giờ vừa nghe tin Đông Lăng xuất binh, hắn liền nghĩ đến việc sai người bí mật bắt cóc Du Thính Vãn, dùng mạng nàng để khống chế Tạ Lâm Hành.
Nhưng Tạ Lâm Hành dường như đã sớm nhìn thấu kế hoạch của bọn họ.