Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Em Là Cả Thế Giới Của Anh

Chương 154

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

- Thư, thật không ngờ lại gặp cậu ở đây. Cũng mười mấy năm rồi nhỉ? - Giang phu nhân tươi cười hiếm thấy, nào ai biết từng chữ từng chữ như đâm sâu vào trái tim bà Thư

- Phu nhân biết mẹ cháu ạ? - Phương Ly kinh ngạc

- Phải, ngày trước cô và mẹ cháu là bạn của nhau, thân nhau chẳng khác gì chị em ruột. - Bà dường như cố nhấn mạnh vế sau

- Vậy mà cháu chẳng biết gì cả. - Rồi cô quay sang người mẹ vẫn đang thất thần hoảng hốt của mình - Có đúng vậy không hả mẹ?

- Phải…phải…- Bà Thư gắng lắm mới rặn ra được hai chữ, ánh mắt vẫn dán chặt nền đất lạnh lẽo dưới chân

- Mười mấy năm qua cậu biệt vô âm tích, đến mấy hôm trước nếu không ngờ con trai của mình thì không biết đến khi nào chúng ta mới gặp lại nhau. Nhìn thấy cậu nằm bất động trên giường bệnh mình rất đau lòng, may mắn là…

- Lẽ nào phu nhân chính là người đã đến thăm mẹ cháu hôm trước?

- Phải. - Bà nhẹ nhàng đáp

- Cháu cảm ơn phu nhân, cảm ơn phu nhân nhiều lắm! - Cô rối rít, cảm ơn vì may mắn bà đã mang tới cho mẹ cô

- Mà hai mẹ con đi đâu vậy? - Bà hỏi lấy lệ chứ trong lòng thừa biết

- Cháu đưa mẹ ra bến xe về quê thưa cô.

Giang phu nhân nở nụ cười nhẹ nhưng lại khiến cô thất thần.

Nụ cười của bà đẹp quá, tự dưng lòng cô thấy ấm áp vô cùng.

Mặc dù những tổn thương trước đó bà mang đến cho cô có lớn thế nào.

Nhưng hôm nay bà một chút cũng không giống như mọi khi, thật kì lạ quá!

- Nghe nói mẹ cháu đã tỉnh lại, cô vui lắm. Mấy ngày nay phải ra nước ngoài hôm nay về mới đi thăm được. Nào ngờ gặp nhau ở đây đúng là sự trùng hợp ông trời sắp đặt.

- Xin cô đừng nói vậy ạ! Bao nhiêu năm xa cách cô vẫn nhớ tới mẹ cháu thật sự đáng quý lắm rồi.

Đừng nói là chỉ mười mấy năm, cho dù là cả đời bà cũng không quên được.

- Thôi thì thế này, cô muốn ôn lại chuyện xưa với mẹ cháu một chút rồi sẽ đưa mẹ cháu về nhà luôn, cháu bận gì thì cứ đi trước đi, thế có được không? - Giang phu nhân lên tiếng đề nghị

- Mẹ ơi, vậy…- Phương Ly quay sang mẹ mình, thấy sắc mặt trắng xanh của bà vẫn không thôi lo lắng

- Con cứ về đi, mẹ nói chuyện với cô một lát rồi mẹ sẽ về nhà, khi nào về đến sẽ gọi cho con. - Bà cố ép mình cười

- Vậy mẹ nhớ gọi con đấy. Cháu xin phép cô ạ. Mẹ, con về nhé!

Bóng Phương Ly vừa xa khuất nước mắt bà Thư lập tức trào ra.

…………………..

Đúng như đã hứa từ hai tuần trước, từ sáng sớm Lâm Hạo đã chở cô rời xa thành phố, đến nơi tổ chức đám cưới anh Tân.

Hôn lễ được tổ chức ngoài trời ở một địa điểm vùng ngoại ô, khách mời không nhiều lắm.

Trong ánh nắng ban mai phủ kín thế gian, bầu không khí trong lành phảng phất hương thơm hoa cỏ nhè nhẹ, khung cảnh buổi lễ hiện ra.

Bàn trải khăn đỏ, bàn ghế sắp xếp hai bên chừa một lối đi trải thảm, hoa tươi được bày biện đẹp mắt hương thơm ngào ngạt cộng thêm tiếng nhạc du dương, không khí tràn ngập niềm hạnh phúc.

Phương Ly vừa mới rời khỏi anh chạy loanh quanh tham quan một chút thì lúc quay lại đã phát hiện có mấy mấy cô gái bị gương mặt đẹp trai và dáng vẻ lãnh đạm của anh thu hút, từ xa đến gần đều hướng ánh mắt long lanh hâm mộ hình trái tim.

Anh chỉ vô tình liếc mắt qua đã khiến họ cười ầm lên vì vui sướng, có vài người còn định cầm điện thoại đến chụp hình với anh.

Hỏi cảm giác của cô lúc này?

Ngoài ghen ra thì có thể là gì nữa?‼

- Anh, anh chờ em có lâu không, mình đi đi anh, bàn của tụi mình bên kia kìa. - Cô chạy đến hạ giọng dịu dàng hơn thường ngày, ánh mắt nũng nịu lay lay cánh tay anh

Ánh nắng mùa thu chiếu rọi lên hai người, đẹp lung linh rực rỡ như một bức tranh.

"Anh ấy có bạn gái rồi kìa, buồn ghê luôn."

"Bà chị đó là bạn gái của ảnh hả?"

"Không thể tin được mà, cứ tưởng chị gái."

Bà chị sao???

Mấy cái con người không chút lịch sự này.

Hôm nay cô mặc một chiếc đầm màu xanh nhạt, phía dưới phồng lên trông dễ thương, tà váy xòe ra mềm mại, ở giữa eo có thêm một chiếc nơ xinh xắn làm điểm nhấn. Tóc cũng được xõa ra thắt bím nhỏ vắt sang một bên, vòng hoa đội đầu tươi mát, hai má ửng hồng giống trẻ trung, xinh đẹp.

Khi nãy từ nhà đi Ân Ân còn bảo là trông cô đáng yêu sao đến đây đã thành "bà chị" rồi???

Lâm Hạo cực kì phối hợp diễn xuất, kéo cô đến gần đưa tay vuốt lại mái tóc bị gió làm rối chút ít, tay kia đặt vào tay cô một đóa hoa bách hợp trắng muốt.

- Được, chúng ta đi thôi.

Cô đang trong tâm trạng vui vẻ hưng phấn, cũng rất thích bó hoa mà anh tặng

Nào ngờ…

Giọng anh đột nhiên nhỏ dần chỉ đủ để cô nghe

- Đi thôi bà chị.

- "…"

……………

Cũng như bao đám cưới khác, cô dâu chú rể bước trên thảm rải hoa, sau đó trao nhẫn cho nhau trước sự chứng kiến, những tràng pháo tay và lời chúc phúc của mọi người.

- Lâm Hạo, trước khi cưới anh Tân muốn nhờ anh làm rể phụ, sao anh không chịu thế?

Phương Ly vẫn ôm khư khư bó hoa bách hợp nở rộ tươi tắn trong tay, những giọt nước óng ánh còn đọng trên những đóa hoa, miệng khẽ cười hỏi anh

Người nào đó rất thản nhiên trả lời

- Anh chỉ lo nghĩ cho cậu ấy thôi. Lỡ em dâu "bị sét đánh" rồi không chịu làm đám cưới nữa thì thế nào.

Phương Ly bất động tại chỗ, Lâm đại nhân này, quá tự tin không tốt đâu nhé.

Rồi Phương Ly lại hướng ánh mắt long lanh về cặp đôi đang trao nhẫn.

Tự hỏi đến một ngày mình cũng sẽ hạnh phúc như cô gái đằng kia chứ.

Được khoác lên mình bộ váy cưới lộng lẫy, gả cho người con trai mà mình muốn cùng nắm tay đi đến trọn đời.

- Anh coi họ hạnh phúc chưa kìa. Ngưỡng mộ thật.

- Không cần ngưỡng mộ, em cũng sẽ được như thế thôi!

Nghe anh nói như vậy mặt cô đỏ như trái gấc, anh có ẩn ý gì không đấy?

Đột nhiên lại nghĩ, muốn cưới nhau trước tiên phải cầu hôn, không biết tảng băng trôi kế bên sẽ dùng cách nào để mà cầu hôn ta? Có quỳ xuống như trong phim không?

Không đâu không đâu, cỡ như "Lâm tiểu nhân" chắc là trực tiếp cầm nhẫn đưa đến trước mặt đối phương rồi mặt lạnh phun thẳng một câu

"Cho em này."

Còn số chữ nhiều hơn thì…

"Anh đi mua nhẫn người bán nói đang có khuyến mãi mua một tặng một, cho em một cái này."

"…"

Axxx, Phương Ly, tỉnh lại tỉnh lại, mày đang nghĩ đến cái quái gì thế.

- Nãy em nghe có nghe trộm được là anh Tân đã mượn đám cưới một người bạn để cầu hôn cô dâu đấy, anh ấy giấu một chiếc nhẫn trong bó hoa cưới để bạn gái cầm trên tay suốt từ đầu buổi lễ, thế mà cô ấy suýt nữa không phát hiện ra.

- Họ làm lễ xong rồi, đến lượt chúng ta.

- Sao chứ?

Nói xong anh lập tức nắm chặt tay kéo cô kéo lên phía lễ đường phía trước.

Phương Ly đờ đẫn kinh ngạc, sau đó hốt hoảng.

Lẽ nào anh cũng như thế, muốn mượn đám cưới anh em của mình để cầu hôn???

Gì chứ, cả hai quen nhau vừa tròn có một tháng, làm thế nào đây, làm thế nào đây???

Chấp nhận thì cô phải gả đi ngay à, cô chưa đủ tuổi mà, pháp luật sẽ can thiệp đấy, cô không muốn anh bị bắt đi đâu, cũng chưa sẵn sàng làm vợ làm mẹ.

Còn từ chối giữa bao nhiêu đàn em thế này sẽ khiến anh mất mặt đến chết. Cô cũng không muốn như thế!

Biết thế đã không nói nhăng nói cuội rồi!!!

Trước mặt bao nhiêu quan khách trong lễ cưới, một người con trai như bạch mã hoàng tử bước ra từ truyện cổ tích đứng trên lễ đường nắm chặt tay người con gái xinh đẹp.

Cảnh tượng thiêng liêng tuyệt đẹp khiến người ta nín thở, ngay cả chim chóc cũng quên bay lượn.

Anh nhìn cô như thể thế giới này chỉ còn lại hai người.

- Em biết không? Từ rất lâu rồi, anh đã muốn…- Lâm Hạo ngập ngừng như thể để cô chuẩn bị tinh thần

Nhưng trái lại, người cô trở nên cứng đờ và căng thẳng vô cùng

- Anh nói đi.

Cái quái gì? Rõ ràng là cô muốn mở miệng bảo

"Anh hãy thôi đi mà."

Sao lại thành ra thế này ‼!

- Đừng sợ, có anh ở đây! - Anh càng nắm chặt hơn bàn tay run run của cô

- Anh…nói nhanh đi. - Đứng thêm vài phút nữa chắc tim cô vỡ ra mất

- Anh luôn muốn…được nghe giọng hát của em.

- "..."

Hình như có tiếng sét đánh đâu đây…

- Bạn gái anh muốn hát một bài để chúc mừng ngày vui của hai đứa, nhưng cô ấy hơi ngượng nên muốn anh cùng đứng chung. - Lâm Hạo lập tức quay ngoắc mặt sang phía cô dâu chú rể rồi lớn tiếng đề nghị.

- Nếu thế thì còn gì bằng, cảm ơn hai anh chị nhé! - Cô dâu chú rể cùng nhìn nhau cười, nụ cười vô cùng kì lạ

- Anh…vậy ra anh dẫn em lên đây…để hát thôi à?

- Nếu không thì em nghĩ là gì? Chẳng phải trước khi đi chúng ta đã bàn trước rồi sao? - Anh nheo mắt lại nhìn gương mặt khả nghi của cô

- À…à…vậy mà em quên mất, em không có nghĩ gì đâu nhé, hoàn toàn không có luôn!

Tự dưng lại thấy…cái màn cầu hôn khi nãy cô nghĩ trong đầu không phải là hoàn toàn không có khả năng ‼!

Cô xinh đẹp thuần khiết, khiến người ta cứ muốn ngắm mãi không nỡ rời mắt. Còn giọng hát, ngay từ câu đầu tiên đã làm khiến mọi người chìm đắm.

Lâm Hạo bàn tay nắm chặt, ánh mắt thì mải ngắm nhìn cô, như thể dồn cả một đời người để ngắm cô

Anh muốn khắc sâu bóng dáng này vào tận sâu trái tim mình, thật sâu, hình dáng, ánh mắt, giọng hát trong trẻo, nụ cười hồn nhiên yêu đời.

Khi bài hát kết thúc, tiếng mọi người òa lên đầy ngưỡng mộ.

- Hôn đi! Hôn đi ….

Phương Ly đỏ hết cả mặt ngượng ngùng không dám nhìn ai, chỉ nghiến răng phát ra âm thanh cho người đối diện nghe thấy.

- Nơi này đông người lắm, anh không được làm càn đấy! Chúng ta đi ăn cưới thôi, đừng cướp sóng của nhân vật chính.

Anh khẽ cúi người, với tình cảm sâu đậm nhẹ nhàng đặt lên vòng hoa trước trán cô một nụ hôn.

Một nụ hôn đầy thiêng liêng và trân trọng.

Trái tim cô thổn thức không thôi!

……………….

Bữa tiệc kết thúc, anh bị đám đàn em lôi kéo ở lại ngồi trò chuyện đến chiều, tuy nhiên chẳng động đến một giọt thức uống có cồn nào cả với nguyên nhân mà ai cũng hiểu.

Ánh chiều tà vắt trên trời một mảng màu đỏ vàng, mặt trời to tròn lẳng lặng lặn đi.

Không có bữa tiệc nào không tàn, anh cùng cô chia tay đám anh em của anh để trở về thành phố cho kịp.

Nào ngờ mọi thứ lại không kết thúc êm đẹp như thế.

- Không phải anh không muốn đưa em về mà là chúng ta không thể về.

- Anh thử lại một lần nữa đi! - Cô sốt ruột

Bầu trời cũng đã nhá nhem tối, nãy giờ ngồi trên xe Lâm Hạo đã thử mấy lần nhưng nó vẫn không có dấu hiệu khởi động. Đi được nửa đường lại chết máy, đúng là xui hết sức.

Cũng tại cô đòi anh dừng xe cho mình xuống ngắm cảnh một tí nên mới thành ra thế!

- Giờ này sắp tối rồi chúng ta ở lại đây nhé, sáng mai người của anh sẽ đến đón chúng ta về sớm, bắt họ đến nơi xa xôi lúc này tội họ quá. - Anh quay sang nói với cô

- Đành vậy chứ biết thế nào bây giờ! Nhưng tối nay chúng ta sẽ ngủ ở đâu? Trong xe à? - Cô thắc mắc

- Nơi này vừa lạnh vừa hoang vu, anh có thể nhưng làm sao nỡ để em ngủ lại đây chứ?

- Vậy thì phải làm sao?

- Hình như cuối con đường phía trước có một nhà trọ, lúc đi anh có nhìn thấy.

- Tốt quá! Nhưng chúng ta đi, thế còn xe?

- Người quan trọng hơn! Xuống đi!

Cô biết anh giàu có nhưng thế này thì cũng có chút…

Quả nhiên như anh nói, có một nhà trọ. Nhưng…nhưng mà…

- Vào thôi! - Anh vừa bước lên phía trước đã bị cô kéo áo giật lại

- Không, không vào đâu…

- Em sao thế, trời vừa tối vừa như sắp mưa, có chỗ ở lại không vào!

- Nơi, nơi này…tên của nó…

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 154
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...