Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hào Môn Thuần Luyến: Bạn Gái Đậu Phụ Em Là Lớn Nhất

Chương 79

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Mặc dù cô và anh có thời gian ra đời gần nhau nhưng anh cũng không thể lơ là với cô. Hơn nữa, lúc trước cô đã từng tặng hoa cho anh, lại có lúc nói mình có bạn trai, có lúc lại nói không có bạn trai khiến anh nửa tin nửa ngờ. Nghĩ vậy, Hoàng Phủ Chính cũng âm thầm đề phòng Quý tiểu Đông mà ngoài mặt vẫn tỏ vẻ như không có gì.

“Cô nói đúng, đây quả thật là chuyện vừa có lợi cũng vừa có hại.”

Sau đó, hai người âm thầm im lặng. Bỗng nhiên Quý Tiểu Đông sợ hãi kêu lên như Columbo vừa khám phá ra Tân đại Lục: “A, mặc dù chúng ta được sinh cùng ngày, cùng tháng, cùng năm nhưng không giống nơi sinh mà chúng ta có cha mẹ khác nhau nên cũng không thể nào là người thân đâu.”

Khoé miệng Hoàng Phủ Chính co giật một hồi. Đề tài đã nói xong rồi mà giờ cô mới nhận ra rằng những lời nói trước đó chỉ là lời suy đoán mà thôi. Rốt cuộc lòng dạ cô sâu sắc, khéo nguỵ trang hay là đầu óc cô chỉ đơn thuần nghĩ vậy thôi?

Thấy Tổng Giám Đốc không nói gì nữa, chắc anh đang suy nghĩ về việc này. Quý Tiểu Đông cảm thấy cực kỳ xấu hổ, muốn tìm một chỗ để trốn, nhưng khoảng cách hai người rất gần, chỉ cách nhau không tới năm thước thì cô có thể trốn đi đâu đây?

Đang lúc Quý Tiểu Đông lúng túng suy nghĩ tìm cách chạy trốn thì sau lưng cô đột nhiên vang lên tiếng bước chân trầm muộn của một người nào đó. Hoàng Phủ Chính nhận ra người đi tới chính là ba của mình nên anh không muốn nói gì. Còn Quý Tiểu Đông thấy người đi tới như thấy ân nhân cứu mạng của mình, cô vội vàng đứng lên chào hỏi: “Chào chủ tịch.”

“Cô là?”

“Tôi là Quý Tiểu Đông thuộc bộ phận hành chính. Ngài có thể gọi tôi là Tiểu Quý.”

Nhìn biểu hiện của người nhân viên đứng trước mặt mình rất tự nhiên, nên nét mặt của Hoàng Phủ Toàn trước giờ vốn rất nghiêm nghị bỗng thay đổi nét mặt, sắc mặt ông trở nên nhu hoà rất nhiều. Ông dịu dàng hỏi: “Xin chào, Tiểu Quý. Sao cô lại ở đây?”

“Tôi tình cờ đi ngang qua đây, vừa lúc thấy Tổng giàm Đốc nên dừng lại chào hỏi.”

“À, vậy cô định đi đâu?”

“Tôi mới từ quê nhà lên, thấy chưa đến ngày đi làm nên đi dạo để thưởng thức không khí một lát.”

“Cô ở gần đây sao?”

Quý Tiểu Đông vội vàng phủ nhận, nói: “Không, tôi đạp xe mất hơn hai giờ mới đến đây được. Vì tôi nghĩ chỉ là dạo chơi nên không nghĩ đến việc đường xá xa xôi.”

“Ừ, tốt lắm, vậy cô tiếp tục đi dạo đi nhé, nhớ đi đường cẩn thận. A Chính, chúng ta về nhà thôi.”

“Dạ.”

Hoàng Phủ Chính đáp lại ngắn gọn vì anh không có thói quen nói chuyện phiếm với người xa lạ. Hơn nữa hôm nay anh và Quý Tiểu Đông nói chuyện lâu như vậy thì thật là một việc phá kỷ lục rồi. Phải biết cho dù là Dương Mỹ Lệ, anh cũng còn chưa trò chuyện lâu đến thế.

“Hẹn gặp lại Chủ Tịch, hẹn gặp lại Tổng Giám đốc.” Giọng nói Quý Tiểu Đông vừa lễ phép vừa dịu dàng.

Hoàng Phủ Chính mở cửa xe cho ba mình, chờ ông lên ghế sau ngồi anh mới dùng chút lực để đóng cửa lại đồng thời đi vòng qua bên kia nói: “Hẹn gặp lại.”

Hai người ngồi vào xe, Hoàng Phủ Chính cũng nhanh chóng lái xe rời đi, chỉ còn lại một mình Quý Tiểu Đông đứng đó nhìn xe của bọn họ xa dần.

Xe chưa đi được bao lâu, Hoàng Phủ Toàn bộ đột nhiên lơ đãng mở miệng dò hỏi: “Cô bé tên Tiểu Quý vừa rồi có quen với con không?”

“Năm nay, trong buổi tiệc chúc mừng tròn năm  .. thành lập tập đoàn, vì cô ấy có cùng ngày tháng năm sinh với con nên nhận được giải nhì. Ba không nhớ sao?”

“A, con nói ba mới nhớ, là cô ấy à. Ba nhớ cô ấy cạnh tranh với Dương Mỹ Lệ”

“Dạ đúng, chính là cô ấy.”

“Cô ấy vào công ty được bao lâu rồi? Công việc như thế nào? Hình như cô ấy và Dương Mỹ Lệ cùng bộ phận.”

Hoàng Phủ Chính nói những gì mình biết: “Cô ấy vào công ty chưa lâu, con cũng không rõ lắm. Con nghe Dương Mỹ Lệ nói cô ấy rất bình thường, là một loại người an phận.”

“À, nhắc đến Dương Mỹ Lệ, con và cô ấy thế nào rồi?”

“Vẫn vậy. Con không thích cô ấy nhưng cũng không ghét cô ấy. Có lẽ vì bây giờ con chưa muốn yêu đương chăng?”

Hoàng Phủ Toàn suy nghĩ một chút, sau đó dừng lại vài giây và thử thăm dò phân tích nói: “Ba nghe nói trong công ty có không ít phụ nữ độc thân xinh đẹp thích con, hay là con thử tiến tới một bước với Dương Mỹ Lệ xem sao?”

“Không được, nếu cô ấy không phải là con gái của bác Dương thì con cũng sẽ không quen với cô ấy như thế này.”

“Nhắc đến bác Dương, dù sao ông ấy và ba cùng nhau sáng lập ra tập đoàn Thái Tử nên nói thế nào thì ông ấy cũng là người có công. Nếu con có thể kết hôn với Dương Mỹ Lệ thì ba và ông ấy cũng rất vui mừng. Nhưng nếu con không thích cô ấy thì ba cũng không ép buộc con và ba cũng tin bác Dương cũng sẽ như ba, không miễn cưỡng các con. Thật sự, dù bất kể là ai, ba hy vọng con suy nghĩ về việc trọng đại này một chút. Hiện giờ công ty đã có ba và bác Dương gánh vác, nếu con tập trung vào chút việc riêng của con thì cũng không có vần đề gì.”

Nói đến đề tài tình cảm, Hoàng Phủ Chính không thể làm gì khác hơn là tỏ rõ thái độ: “Con hiểu, nhưng con vẫn chưa muốn nghĩ đến tình cảm nam nữ.”

“Đó là bởi vì con chưa gặp phải một người để con nhớ mãi không quên. Nếu năm đó, ba không gặp được mẹ con thì ba định sống độc thân cả đời. Nhưng một khi yêu, mình không kìm hãm được bản thân mình, hoàn toàn không thể điều khiển trái tim mình nữa.”

“Ba, con biết ba rất yêu mẹ, nhưng bây giờ bà đã qua đời cũng lâu như vậy, bà cũng có thể tìm một người bạn già rồi. Công ty đã có con và bác Dương gánh vác, ba có thể tranh thủ thời gian để suy tính chuyện này.”

Vốn Hoàng Phủ Toàn muốn dùng bản thân làm tấm gương tốt nhất cho con trai mình noi theo, thế nhưng ông không ngờ tình hình bị đảo ngược hoàn toàn. Đối với hai người có mối quan hệ lạnh nhạt thì họ không thể có một cuộc nói chuyện thân mật được. Tâm trạng của Hoàng Phủ Toàn khá lên rất nhiều. Giờ phút này ông cảm thấy đây giống như cuộc trò chuyện giữa những người bạn hơn là giữa ba và con trai.

“Con học cách nói chuyện này ở đâu đấy, nhóc con. Ba chưa vội, ba cũng không muốn con lại có thêm em trai hay em gái nữa. Vả lại, con còn chưa hiểu được mùi đời, ngay cả tình yêu cũng chưa hiểu được thì người làm ba này sao lại có thể đi bước nữa chứ.”

“Ba giống như chuyên gia tình cảm đó. Nhưng nếu ba hứa rằng sẽ cố gắng việc đó, thì con có thể suy nghĩ lại.”

“Hừ, con dám uy hiếp ba nữa đấy.”

Dùng miệng lưỡi sắc bén để đấu khẩu với ba mình, trái tim Hoàng Phủ Chính đột nhiên cảm thấy ấm áp lạ kỳ, cũng nở nụ cười thật tươi nói: “Ba, con không có.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 79
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...