Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Không Thể Rung Động - Hạ Nhật Lộc

Chương 209

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Sau khi cầu hôn, Cố Lê và Trần Thạc nhanh chóng gặp gỡ gia đình hai bên.

Ba mẹ Trần Thạc thường sống ở nước ngoài, nay họ cố ý bay về bởi dịp đặc biệt

này.

Ba mẹ anh ta đều là những người có tư tưởng khá cởi mở, không hỏi han quá

nhiều về mọi thứ của con trai và họ cũng rất thích Cố Lê.

Mẹ Trần Thạc bày tỏ nhà cửa xe cộ, chi phí đám cưới do nhà trai lo hết, có

muốn sinh con hay không là do hai đứa tự quyết định, nếu cần trông con hộ thì

bà cũng có thể bay về giúp.

Nếu không thích ở chung mẹ chồng nàng dâu thì bà sẽ ở nước ngoài, nhiều nhất

một năm về thăm con một lần, tóm lại mọi thứ đều lấy sự vui vẻ của đôi vợ

chồng làm tiên quyết.

Trước khi con cái lập gia đình, Tống Mạn Tư và Cố Tránh đã nghe nhiều trường

hợp thực tế về mâu thuẫn với thông gia.

Ban đầu còn lo lắng nếu gặp phải thì sao, có lẽ vì hạnh phúc của con cái mà họ

sẽ chọn cách nhượng bộ.

Nào ngờ mình may mắn đến thế, một bên không có phiền não về thông gia, bên

kia hoàn toàn nghe theo ý của con cái.

Hoàn toàn không có những phiền não như trong truyền thuyết.

Đám cưới của hai người được tổ chức trong thời gian rất ngắn.

Vì trước đó đám cưới của Cố Ngộ không tổ chức, Cố Lê cảm thấy nếu đám cưới

của mình quá long trọng thì sẽ tạo áp lực vô hình cho Cố Ngộ và Thang Ninh về

vấn đề họ hàng.

Thôi thì tiếp tục cách làm giản dị cho đám cưới, chỉ mời một số bạn bè và người

thân, tổng cộng chưa đến mười mấy bàn.

Dù sao cô ấy cũng không thích kiểu đám cưới quá phô trương, còn thấy quy

trình phiền phức nên quyết định đơn giản hóa mọi thứ.

Thực ra trước đây cô ấy cũng có nhiều tưởng tượng phong phú về kết hôn, đám

cưới.

Luôn tưởng tượng mình là nữ chính trong phim thần tượng, nghĩ tốt nhất là tổ

chức một đám cưới thế kỷ.

Nhưng từ khi xem đám cưới của Cố Ngộ và Thang Ninh, cô ấy mới phát hiện

những thứ hoa lệ đó là thứ không quan trọng nhất trong cuộc hôn nhân.

Hai người tâm đầu ý hợp đến với nhau mới là ý nghĩa của hôn nhân.

Không có kiểu hôn nhân thử gì đó đang thịnh hành, sau khi kết hôn, Cố Lê

chuyển đến ở cùng Trần Thạc.

Thực ra trước đó, Cố Lê chưa từng nghĩ cuộc sống sau khi kết hôn của mình sẽ

như thế nào, cô ấy chỉ nghĩ sau này có cơ hội sẽ làm hàng xóm với Thang Ninh.

Cô ấy cảm thấy mối quan hệ vợ chồng sẽ không thoải mái bằng quan hệ bạn bè.

Làm hàng xóm với Thang Ninh, hai người vừa có không gian riêng vừa có thể

dính lấy nhau bất cứ lúc nào.

Đúng là chuyện hạnh phúc nhất trên đời.

Bây giờ hai người đều đã kết hôn, cũng coi như có gia đình riêng rồi.

Hai người không làm hàng xóm, nhưng hai gia đình lại thành hàng xóm.

Đôi khi đi làm về gặp nhau trong thang máy, nhà thiếu gì có thể sang bên cạnh

mượn ngay.

Đúng là có chút cảm giác như thời đại học ở phòng ký túc xá sát nhau, đi chơi

về muộn cũng không sợ, dù sao chỉ cần qua hành lang là đến.

Đột nhiên rời xa ba mẹ khiến Cố Lê cảm nhận được sự tự do hoàn toàn.

Nhưng đồng thời cũng trải nghiệm được các loại phiền phức phải đối mặt trong

cuộc sống.

Trước đây Cố Lê cơ bản toàn là mặc áo chỉ việc duỗi tay, ăn cơm chỉ việc há

miệng, ở nhà chẳng làm việc nhà gì.

Giờ những việc này không có ai làm giúp, cô ấy chỉ có thể tự làm.

Cố Lê và Thang Ninh đều không phải kiểu thích làm việc nhà hàng ngày, Cố Lê

khá lười, Thang Ninh thì khá bận.

Nhưng hai người sẽ hẹn một ngày mỗi tháng làm ngày tổng vệ sinh, dọn dẹp

nhà cửa triệt để tiện thể xem xem có gì cần bổ sung không.

Làm việc một mình rất dễ lười, chỉ có mọi người cùng làm mới có động lực,

cũng ngại làm biếng.

Ngày tổng vệ sinh hai người dọn dẹp ở nhà Cố Lê trước.

Mỗi người phụ trách một khu vực, vì chỉ ở khu vực công cộng như phòng khách

nên không liên quan đến vấn đề riêng tư cá nhân.

Gần đây Cố Lê rất thích xem các video ngắn trên mạng, kiểu như "người lười

biếng tổng vệ sinh như thế nào", "cần bao nhiêu bước để dọn nhà sạch sẽ" v.v,

rồi mỗi lần đều bị "trồng cỏ" điên cuồng, bắt chước blogger mua các loại dụng

cụ dọn dẹp chẳng có tác dụng gì.

Cái gì cũng có, từ thuốc khử mốc nhà cửa, mua cả máy làm sạch hơi nước,

thông ống thoát nước.

Mỗi lần đều hăng hái mua về, rồi phát hiện chẳng có tác dụng gì, phần lớn chỉ là

thuế trí tuệ.

Mỗi lần bắt đầu tổng vệ sinh, lúc đầu Cố Lê còn tràn đầy nhiệt huyết.

Cô ấy bắt đầu từ phòng khách, riêng sàn nhà đã cọ rửa lau chùi, mỗi chỗ lau

xong đều dùng tay kiểm tra độ sạch, thậm chí cả đế dép lê cũng không tha.

Thang Ninh chủ yếu phụ trách nhà bếp, rửa sạch mọi vết bẩn còn sót lại trong

bất kỳ đồ đựng nào có thể nhìn thấy.

Bếp lò cũng được tổng vệ sinh.

Có vẻ con gái đều cảm thấy việc làm sạch những thứ bẩn rất giải tỏa căng

thẳng.

Nên tích một thời gian rồi dọn dẹp, có cảm giác thành tựu hơn dọn dẹp hàng

ngày.

Trần Thạc đang chơi game bên cạnh tỏ ý không hiểu nhưng vẫn tôn trọng, thấy

Cố Lê nằm sấp xuống lau sàn, anh ta không nhịn được thở dài: "Cứ rửa thế này

thì sàn nhà thành da nhạy cảm mất."

"Này, em và Thang Ninh dọn dẹp vất vả thế này, anh không giúp đã đành, còn

nói mát nữa! Anh!" Cố Lê chỉ vào anh ta sai bảo: "Vào trong thay ga giường

đem ra giặt đi."

"Được được được..." Trần Thạc tắt điện thoại, đứng dậy: "Tuân lệnh vợ yêu!"

Cố Lê mới dọn cái sàn đã mệt lả, cảm thấy cả người đuối sức, nằm vật ra sofa

nghỉ một lúc, thấy chán nên muốn tìm Thang Ninh nói chuyện: "Thang Ninh,

anh tớ đâu rồi?"

"Hôm qua anh ấy thức đêm làm dự án." Thang Ninh vừa tiếp tục dọn dẹp vừa

nói: "Giờ đang ngủ bù."

Cố Lê hoàn toàn không có cảm giác thương xót cho ông anh này, chỉ thương

Thang Ninh đang vất vả làm việc, phẫn nộ nói: "Sao có thể để cậu lao động một

mình chứ, phải gọi anh ấy dậy!"

Thang Ninh lập tức ngăn cô ấy lại: "Không cần đâu, dạo này anh ấy cũng rất vất

vả, để anh ấy nghỉ ngơi thêm chút đi."

Cố Lê quay đi, lắc đầu: "Haiz, đúng là vợ tớ, đẹp người đẹp cả nết, còn biết

thương người."

Lúc này Trần Thạc giặt xong ga giường từ phòng giặt ra, vừa ngồi xuống Cố Lê

đã lập tức gọi: "Trần Thạc! Em dọn không nổi nữa, anh dọn nốt chỗ còn lại đi!"

Trần Thạc sớm đoán được Cố Lê chỉ trụ được nhiều nhất nửa tiếng, dịu dàng

nói: "Được thì được, nhưng..."

Cố Lê ngẩng đầu nhìn anh ta, ánh mắt hai người giao nhau trên không trung:

"Sao nào, anh còn muốn mặc cả à?!"

"Coi như vậy đi..." Trần Thạc áp sát bên cạnh nói với cô ấy: "Em gọi một tiếng

ông xã đi, rồi anh sẽ đi làm việc."

Cố Lê ngượng ngùng miễn cưỡng gọi một tiếng: "Ông... Xã."

Trần Thạc lập tức như hấp thụ năng lượng vô biên: "Được rồi, anh đi ngay đây

vợ yêu."

Nhìn bóng lưng anh ta, Cố Lê lắc đầu lẩm bẩm: Đàn ông thật dễ dỗ.

Công việc sau đó phần lớn do Thang Ninh và Trần Thạc hoàn thành.

Dọn dẹp xong xuôi, bọn họ cùng nhau chuẩn bị bữa tối.

Bình thường nếu bốn người đều ở nhà sẽ ăn cùng nhau, nhà nào nấu ăn thì nhà

kia phụ trách rửa bát.

Sau khi trời lạnh, mọi người đều thích ăn lẩu nướng kiểu tự làm.

Lúc đang chuẩn bị rửa rau, thái rau thì Cố Ngộ từ nhà sang, Cố Lê vừa thấy Cố

Ngộ liền bắt đầu chế độ mỉa mai: "Ôi chao anh trai thân yêu của em, anh vất vả

quá, ngủ đến giờ này mới dậy."

Cố Ngộ tiện tay nhận việc từ tay Thang Ninh, tiếp tục thái rau, hờ hững đáp lại

Cố Lê: "Anh dậy từ trưa rồi, nhưng đang gấp một deadline, bận đến giờ mới

nghỉ một lúc."

"Chỉ có anh bận! Vợ anh bận cả ngày làm việc nhà đấy! Đến giờ vẫn chưa

nghỉ!" Cố Lê bênh vực Thang Ninh: "Có phải bình thường việc nhà anh cũng để

vợ anh làm hết không?"

Cố Ngộ bực bội đáp: "Em còn nói, ở nhà anh, anh chưa để em ấy thái rau rửa

bát lần nào, đến nhà em lại phải phụ giúp em?"

"Sao có thể gọi là phụ giúp, bọn em là hợp tác lẫn nhau..." Cố Lê vặn vẹo eo

nói: "Vợ chồng đồng lòng, tát biển Đông cũng cạn."

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 209
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...