Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Không Thể Rung Động - Hạ Nhật Lộc

Chương 99

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

ô đành ngồi xuống ghế sofa, lặng lẽ nghe tiếng động bên phía Cố Ngộ.

Cố Ngộ đợi đến giờ vẫn chưa ăn tối, định nấu một tô mì đơn giản.

Khi mở bếp gas, anh hỏi: "Em ăn cơm chưa?"

"À, chưa ạ." Thang Ninh nói: "Nhưng em không đói."

Cố Ngộ nói: "Ăn chút gì đi, tối đói không tốt đâu, nhà có gì ăn được không?”

"Hình như trong tủ lạnh có ít sủi cảo, để em đi xem." Thang Ninh ngoan ngoãn

bật dậy khỏi ghế sofa, đi lục lọi tủ lạnh.

Cố Ngộ giảm nhỏ lửa: "Ừ, tôi đợi em, chúng ta cùng ăn nhé."

Thang Ninh cũng mở bếp gas bắt đầu đun nước.

Không biết tại sao, việc hai người cùng làm một việc ở cùng một thời điểm

nhưng ở hai không gian khác nhau, khiến Thang Ninh chợt nghĩ đến yêu xa.

Cố Ngộ nấu mì xong rồi đợi Thang Ninh một lúc.

Sau khi nghe thấy tiếng Thang Ninh bê bát lên bàn, anh mới động đũa.

Hai người không nói gì nhiều khi ăn, nhưng cũng không cảm thấy gượng gạo.

Sau khi ăn xong thì cùng rửa chén, rồi mới thực sự bắt đầu vào quá trình trò

chuyện.

Cố Ngộ ngồi xuống ghế làm việc, vừa mở miệng vừa mở máy tính: "Em đến

cửa hàng thú cưng gần nhà em lần trước phải không?"

"Dạ đúng rồi." Thang Ninh nói: "Trước hết nghe bác sĩ ở đó nói thế nào đã, nếu

không ổn thì chuyển đến cửa hàng thú cưng lớn hơn."

"Để tôi tìm hiểu đánh giá về cửa hàng thú cưng này cho em, đợi chút." Cố Ngộ

dựa vào trí nhớ tìm địa chỉ cửa hàng thú cưng trên bản đồ, rồi nhanh chóng tìm

kiếm đánh giá và thâm niên của nó: "Yên tâm, đây là cửa hàng thú cưng rất

chính quy, chắc không có vấn đề gì đâu."

"Vâng, vậy là tốt rồi."

Cố Ngộ đặt ngón trỏ lên mũi, vừa tra cứu những ca bệnh tương tự như Bạc Hà

trên mạng vừa nói: "Tiếp theo cứ nghe theo lời bác sĩ là được, tôi tin được làm

thú cưng của em, vận may của Bạc Hà chắc chắn không tệ, nhất định sẽ không

sao đâu."

Mỗi lần Cố Ngộ an ủi đều có thể nói trúng tâm trạng của Thang Ninh.

Sau mỗi lần được anh trấn an, dường như sự lo lắng và bất an trong của cô sẽ

dần dần lắng lại.

Thang Ninh tiện tay cầm lấy gối ôm bên cạnh, tựa cằm vào gối nói: "Em cũng

chỉ là lo lắng vô cớ thôi, có lẽ vì nó không ở bên cạnh em, trong lòng không có

cảm giác chắc chắn, cũng không biết có thể làm gì cho nó."

Cố Ngộ thấy không khí đã dịu đi, cố ý đùa: "Có việc có thể làm mà, chúng ta có

thể... Cầu nguyện?"

"Cầu nguyện sao?" Thang Ninh cười khẽ.

Cố Ngộ suy nghĩ một chút rồi nói: "Tôi chỉ đột nhiên nhớ ra trước đây có một

người bạn, chó nhà cậu ấy bị bệnh dịch chó, lúc đó bác sĩ đều tuyên bố không

thể chữa khỏi được, nhưng người bạn đó của tôi không tin vào số phận, đưa nó

đi nhiều bệnh viện thú y, dùng đủ loại phương pháp điều trị, khoa học đã dùng

hết rồi thì bắt đầu dùng huyền học, cậu ấy cầu nguyện rất thành tâm, nói nếu

chó của cậu ấy có thể khỏi bệnh, cậu ấy sẽ ăn chay một năm."

Cố Ngộ cố ý dừng câu chuyện ở đây, dường như đang chờ đợi sự tương tác từ

Thang Ninh, quả nhiên Thang Ninh rất hợp tác hỏi: "Rồi sao ạ?"

"Sau đó chú chó thực sự khỏi bệnh, bác sĩ đều nói đó là kỳ tích, rồi người bạn

đó của tôi đã ăn chay một năm thật."

"Ồ..." Thang Ninh cảm thấy mặc dù câu chuyện này nghe có vẻ kỳ lạ huyền bí,

nhưng trong lòng cô lại rất tin tưởng: "Vậy em cũng sẽ không ăn thịt! Em vốn

cũng không thích thịt lắm!"

Cố Ngộ nghe xong bật cười: "Chúng ta có thể nghĩ ra cái khác để đổi."

"Cái khác..." Thang Ninh suy nghĩ nghiêm túc một lúc rồi nói: "Để em nghĩ

xem..."

Cố Ngộ xoa xoa cằm: "Tôi cũng nghĩ cùng."

Thang Ninh tưởng Cố Ngộ đang giúp cô nghĩ, nào ngờ không lâu sau Cố Ngộ

đã nói: "Tôi nghĩ ra rồi."

"Là gì vậy ạ?" Thang Ninh hỏi.

Cố Ngộ hắng giọng nói: "Nếu Bạc Hà khỏi bệnh, tôi sẽ kết hôn với bạn gái tiếp

theo của tôi."

Thang Ninh mãi vẫn không hiểu logic này: "Không phải em mới là người cầu

nguyện và ứng nghiệm sao?"

"Cùng nhau đi." Cố Ngộ nói: "Hai người cùng cầu nguyện có lẽ sẽ có nhiều

năng lượng hơn, thành tâm hơn, xác suất được phù hộ cũng cao hơn."

Thang Ninh cũng tin vào lời giải thích vô lý này của anh, đúng lúc đó cô cũng

nhận ra ý nghĩa trong lời Cố Ngộ vừa nói: "Vậy... Tại sao anh lại dùng điều vừa

nói làm điều kiện trao đổi?"

"Chỉ là đột nhiên nghĩ ra thôi." Cố Ngộ giả vờ tỏ ra không quan tâm nói: "Nếu

bạn gái tiếp theo không đồng ý lấy tôi, thì tôi sẽ không kết hôn cả đời."

"Anh đánh cược lớn vậy sao?!" Thang Ninh kinh ngạc: "Bạc Hà có công đức gì

chứ..."

Cố Ngộ giả vờ bình tĩnh hít một hơi: "Có vẻ tương lai và cuộc đời của tôi đều

nằm trong tay Bạc Hà rồi."

Tuy nhiên lúc này trong lòng Cố Ngộ đang nghĩ: Bạc Hà à, hy vọng lúc đó chủ

nhân của mày có thể nhớ đến điểm này, có cơ hội để ứng nghiệm chung với em

ấy.

Thang Ninh cảm thấy điều kiện này còn có thành ý hơn cả "Ăn chay một năm",

thầm nghĩ cứ tiếp tục thế này thì phải độc thân cả đời mới có thể vượt qua, có

Cố Ngộ đi đầu như vậy, cô đột nhiên cảm thấy những gì mình nghĩ không thành

tâm gì hết, cô ấp úng nói: "Nếu anh đã như thế rồi, vậy em..."

"Tôi đã nghĩ cho em một cái rồi." Cố Ngộ sợ cô nói linh tinh, vội ngắt lời cô:

"Nếu Bạc Hà khỏi bệnh, thì mỗi tuần dắt nó đi dạo một ngày nhé."

Ba chữ "Tôi đi cùng" nghẹn lại trong cổ họng Cố Ngộ, cuối cùng vẫn không nói

ra được.

Anh sợ ý đồ của mình quá rõ ràng, bị đối phương nhìn thấu tâm tư.

"Dạ được ạ! Nhất định em sẽ dắt đi!" Thang Ninh nói: "Hôm nay bác sĩ còn nói

với em là để chó vận động thích hợp cũng tốt cho sức khỏe của nó, có lẽ nhà em

quá nhỏ, Bạc Hà không có chỗ để vận động, sau này đưa nó xuống lầu vận động

nhiều hơn, chắc cũng có thể tăng cường sức khỏe.”

"Được, vậy cứ quyết định như thế đi." Cố Ngộ nắm chắc phần thắng nói: "Đừng

có nuốt lời đấy nhé."

"Chắc chắn em sẽ không nuốt lời." Thang Ninh nhớ lại điều Cố Ngộ vừa nói,

ngượng ngùng hỏi: "Nhưng tại sao anh lại đột nhiên nghĩ đến... Chuyện vừa rồi

ấy? Gần đây có chuyện gì xảy ra sao?"

"Có thể? Coi như vậy đi?" Cố Ngộ nói một cách mơ hồ: "Chỉ là tâm thế có chút

thay đổi."

— Vậy là định quay đầu làm người tốt rồi sao?

Tất nhiên câu này Thang Ninh chỉ dám nói thầm trong lòng.

Có lẽ đây cũng là một kế hoạch và sự mong đợi mà Cố Ngộ dành cho chính

mình.

Mặc dù vừa rồi cũng chỉ là nói đùa một nửa, nhưng cô vẫn trêu: "Vậy lúc tìm

bạn gái tiếp theo phải mở to mắt nhé, mặc dù bí mật này chỉ có em và anh biết,

nhưng vì liên quan đến vận mệnh của Bạc Hà nhà em, em sẽ không giấu giúp

anh đâu."

"Yên tâm đi." Cố Ngộ không nhịn được cười khẽ, giọng dịu dàng nhưng kiên

định: "Tôi tìm bạn gái vốn đã nhắm đến việc kết hôn rồi."

Nói đến đây, Cố Ngộ bỗng nhận ra có gì đó không ổn.

Hình như lại giấu đầu hở đuôi rồi.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 99
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...