Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Lại Lên Hot Search Vì Bị Thần Tượng Thả Thính

Chương 32

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Sau khi Lâm Bối Nhi ấm ức bỏ đi, cậu ta chưa hề rời khỏi công ty, Dư Bắc vừa bước ra cổng đã bị cậu ta chặn lại.

“Dư Bắc.”

Lâm Bối Nhi đi tới, trông rất ngầu, dáng vẻ khóc lóc thút thít ban nãy hoàn toàn biến mất.

Hê, tiểu nha đầu này hai mặt nha.

“Anh thích anh Diệc Minh.”

Là câu trần thuật, không phải câu nghi vấn.

Dư Bắc sờ mặt mình, sao cả thế giới đều cho rằng tôi thích anh ta nhỉ? Chẳng lẽ trêи khuôn mặt này viết năm từ “Tôi yêu Cố Diệc Minh”?

Mấy người nhầm rồi.

Từ lâu, tôi đã hết yêu anh ta.

Giờ tôi chỉ thèm khát cơ thể Cố Diệc Minh thôi.

Là Cố Diệc Minh không rời xa tôi được, cứ dính lấy tôi như sam.

Thấy Dư Bắc không có phản ứng, Lâm Bối Nhi đanh giọng hỏi: “Anh biết anh gọi là gì không?”

“Gì?”

Lâm Bối Nhi ghé sát vào Dư Bắc, chậm rãi nói mấy từ: “Kẻ thứ ba.”

Oan cho Dư Bắc quá.

Cậu với Cố Diệc Minh đã làm gì đâu.

Người ta bồ nhí được ăn thịt, cậu mới hít tí mùi thôi.

Dư Bắc cười, hỏi: “Cố Diệc Minh là bạn trai cậu à?”

“Tạm thời chưa phải.” Lâm Bối Nhi bổ sung: “Nhưng chỉ là chuyện sớm muộn.”

Nhìn sự tự tin và lòng dũng cảm của người ta kìa.

Dư Bắc chẳng hề có những thứ đó.

Uổng công hồi trước ngày nào mình cũng nghe bài Dũng Khí.

Hoá ra Lâm Bối Nhi kết nghĩa với Lương Tịnh Như rồi hả?

Thật sự khiến Dư Bắc muốn phỏng vấn cậu ta.

“Sao cậu dám chắc Cố Diệc Minh sẽ yêu cậu?”

Lâm Bối Nhi vênh mặt đáp: “Dựa vào việc tôi quen anh Diệc Minh lúc năm tuổi, thích anh ấy từ bé. Sau này tôi đi du học mấy năm, anh thừa nước đục thả câu, đồ tuesday mặt dày.”

Thê thảm quá.

Mình yêu thầm Cố Diệc Minh tám năm đã là gì?

Người ta goá bụa từ hồi năm tuổi kìa, đáng thương vô cùng.

Chủ yếu là thái độ của Cố Diệc Minh đối với cậu ta cực kỳ tồi tệ, thế mà Lâm Bối Nhi vẫn chịu nhịn.

Chẳng biết nên nói cậu ta si tình hay cuồng ngược đãi nữa.

Nếu Cố Diệc Minh đối xử với mình như vậy, mình sẽ đập cho anh ta lùn xuống còn một mét rưỡi.

Để sau rảnh, hỏi Tiểu Bạch xem trường hợp này có phải M không.

“Cậu biết Cố Diệc Minh không thích đàn ông chứ?”

Dư Bắc muốn khuyên cậu ta, chữa sớm, khỏi sớm, buông sớm sẽ sớm được giải thoát.

Tránh xa trai thẳng, quay đầu là bờ.

Dư Bắc đã nếm trải đủ sự đắng cay của việc thích trai thẳng.

Nếu bẻ cong nổi Cố Diệc Minh thì giờ con hai người họ đến tuổi đi săn rồi… Vớ vẩn, họ không đẻ được.

Muốn đẻ thì Cố Diệc Minh đẻ.

Tôi còn lâu nhá.

“Chính bản thân anh cũng hiểu anh Diệc Minh sẽ không bao giờ yêu anh, nhưng tôi có thể khiến anh ấy thích tôi.”

Lẽ nào Lâm Bối Nhi có chiêu lợi hại hơn cả Cửu Ư Chân Kinh?

Dư Bắc biết nói gì nữa đây?

“Cố lên!”

Cậu định đi, song bị Lâm Bối Nhi kéo lại.

“Anh nghĩ tôi từ bỏ cơ hội phát triển ở nước ngoài, chạy về cái môi trường tù túng trong nước làm gì? Tôi nói thẳng luôn, chính là vì anh Diệc Minh đấy.”

Thú thật, Dư Bắc bắt đầu thấy khâm phục Lâm Bối Nhi.

Cậu ta không sợ mất cả tình lẫn tiền à?

Bảo Dư Bắc bôn ba ngàn dặm vì tình yêu, Dư Bắc chẳng làm được.

Cậu thầm quyết định phải học theo Lâm Bối Nhi, giã từ sự nghiệp, từ bỏ cơ hội trở nên giàu có…

Thôi, bỏ thế nào nổi.

Giàu và Cố Diệc Minh, thứ gì quan trọng hơn?

Đây là một câu hỏi chí mạng.

Tôi chọn giàu.

Bất chấp luôn.

“Tôi đang nói chuyện với anh đấy! Anh có nghe không?”

Chắc cảnh tuyên chiến với tình địch trong tưởng tượng của Lâm Bối Nhi siêu căng thẳng, siêu khốc liệt, nhưng Dư Bắc vốn dễ mất tập trung…

“Tôi cảnh cáo anh, tránh xa anh Diệc Minh ra, đừng nghĩ tới việc quyến rũ anh ấy nữa.”

“Oke la!”

Dư Bắc cũng muốn tránh xa Cố Diệc Minh, song dạo này Cố Diệc Minh cứ bám chặt lấy cậu, chỉ thiếu điều cầm hộ “con vỏi con voi” lúc đi tè thôi.

Bực ghê.

Quay về câu chuyện buổi sáng sau khi Dư Bắc gặp ác mộng, đạp Cố Diệc Minh đang mơ màng dậy để đi săn.

Cố Diệc Minh đã quen cái kiểu kỳ quặc của cậu.

“Ừ, đánh răng rửa mặt xong rồi đi.”

Dư Bắc bị Cố Diệc Minh lôi lên xe trong tình trạng vẫn chưa hoàn hồn. Nhóm truyền thông của công ty đã đợi sẵn ở sân bay, Tiểu Bạch vẫy tay với họ ngay từ đằng xa.

“Tổng giám đốc Cố! Anh Tiểu Bắc! Tối qua hai người ngủ ngon không?”

Rõ ràng là một câu hỏi thăm hết sức bình thường, nhưng Dư Bắc lại cảm thấy nó chứa hàm ý sâu xa, chẳng dám tuỳ tiện trả lời.

Cần đề phòng thằng nhãi này.

Mình phát hiện ra Tiểu Bạch y như cái news feed di động.

Mồm cậu ta bắn lia lịa, buôn đủ thứ chuyện trêи trời dưới đất, ngoại trừ việc liên quan đến mình với Cố Diệc Minh.

Sớm muộn cũng phải đổ đất vào mồm cậu ta.

Song Tiểu Bạch làm việc rất nhanh nhẹn, đã lấy xong vé, Dư Bắc và Cố Diệc Minh lên máy bay mà không bị trễ giờ.

Trước kia Dư Bắc chưa từng ngồi khoang hạng nhất nên cứ uốn éo mãi trêи ghế.

Cố Diệc Minh đặt tạp chí kinh tế xuống, hỏi: “Trêи người em có bọ chét à?”

“Không, tại phê quá đấy!” Dư Bắc sung sướиɠ đáp. “Thoải mái đến nỗi em muốn rap luôn!”

Cố Diệc Minh bỏ kính râm ra, trông khá hào hứng.

“Vậy em freestyle phát xem nào.”

Dư Bắc hắng giọng: “Bắt đầu nhé! Khụ khụ… Lần đầu tui ngồi khoang hạng nhất, đều nhờ tổng giám đốc Cố tất.”

Cố Diệc Minh đợi mãi chẳng thấy đoạn tiếp theo: “Hết rồi?”

“Hết.”

Dư Bắc chớp mắt, chờ được khen.

“Thế mà cũng gọi là rap hả? Tưởng đọc chứ.”

Dư Bắc cáu: “Anh không nghe ra vần đơn à? Vừa trôi chảy vừa nhân tiện khen anh luôn, ca từ sâu sắc, anh còn không chịu bấm nút cho em?”

“Ghế này không xoay được, hay em bảo máy bay quay đầu đi?”

Cố Diệc Minh lại đeo kính lên, trêи khuôn mặt lạnh lùng viết “Tuy là người đưa tên ngốc này theo cùng, nhưng tôi xấu hổ lắm, muốn giả vờ không quen.”

Dư Bắc vẫn hào hứng.

“Sau này em không đóng phim nữa. Em cảm thấy mình có thể ra mắt làm rapper chính.”

Cố Diệc Minh: “Anh chọn ra nghĩa trang.”

“Thôi, anh vốn chẳng hiểu tài năng của em.”

Dư Bắc thất vọng tràn trề, cầm kịch bản lên xem.

Trêи thực tế, show giải trí đều có kịch bản. Nhất là với hình thức ghi hình đặc biệt mùa này của Bạn Đồng Hành, đạo diễn rất sợ xảy ra sự cố khi phát sóng trực tiếp, do đó đã viết sẵn kịch bản lúc nào làm gì, đoạn giữa tranh cãi, kết thúc đoàn tụ vui vẻ, đề cao ý nghĩa chương trình.

“Em đang làm gì đấy?”

Cố Diệc Minh đê tiện thật.

Lúc mình nói thì chê ồn ào, mình không nói nữa, anh ấy lại chủ động bắt chuyện.

“Học thuộc kịch bản.”

“Đọc kịch bản làm quái gì, nhìn anh.”

Cố Diệc Minh giật lấy xấp giấy, bảo: “Kịch bản đẹp bằng anh à?”

“Trêи mặt anh đâu có chữ.” Dư Bắc hơi căng thẳng. “Không thuộc kịch bản, nhỡ đâu phá hỏng buổi live stream, ban tổ chức trừ tiền thù lao của em thì sao?”

“Em nghĩ anh cho em đi show là mong em kiếm tiền hả? Cứ chơi thoải mái.” Cố Diệc Minh quẳng kịch bản vào túi rác.

Cũng đúng, Cố Diệc Minh chỉ đứng ở đấy thôi đã hút rating rồi. Ôi, nổi tiếng là có quyền.

Chẳng giống đám nghệ sĩ quèn tụi tui, làm thuê còn phải nơm nớp nhìn thái độ người ta.

“Nhưng em không có việc gì để làm cả.” Dư Bắc thấy chán.

Cố Diệc Minh hạ lệnh: “Nói chuyện với anh.”

“Không nói.” Dư Bắc đe doạ anh: “Thế em rap thì anh còn ra nghĩa trang nữa không?”

“Không.” Cố Diệc Minh lắc đầu. “Anh muốn được thiêu luôn.”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 88: Ăn cơm chó ngập mồm rồi!
Chương 89
Chương 89: Hoá ra đây là quà sinh nhật em tặng anh
Chương 90
Chương 90: Chúng ta chia tay đi
Chương 91
Chương 91: Cố Diệc Minh bị đá rồi
Chương 92
Chương 92: Em ấy là nửa kia của tôi
Chương 93
Chương 93: Đấy là anh trai anh
Chương 94
Chương 94: Vợ chưa cưới của con đang đợi
Chương 95
Chương 95: Mai mày dọn đi luôn đi
Chương 96
Chương 96: Em nuôi
Chương 97
Chương 97: Em ấy đang đùa với lửa!
Chương 98
Chương 98: Làm gì có nữ chính nào hôn mà lại vươn tay ấn gáy người ta?
Chương 99
Chương 99: Quy tắc ngầm, tự hiến thân
Chương 100
Chương 100: Muốn đàn ông thì cứ tìm anh
Chương 101
Chương 101: Tình yêu đích thực!
Chương 102
Chương 102: Cuối cùng chẳng phải vẫn bước vào nhà họ Cố hay sao?
Chương 103
Chương 103: Bóc phốt
Chương 104
Chương 104: Không chiếm được em thì huỷ hoại em
Chương 105
Chương 105: Em đánh rơi anh rồi
Chương 106
Chương 106: Yêu rồi, yêu rồi
Chương 107
Chương 107: Tình nhân thế thân của tổng tài
Chương 108
Chương 108: Tụi mình quay về với nhau đi
Chương 109
Chương 109: Sao vậy?
Chương 110
Chương 110: Rút cục em có muốn chính thức ở bên cạnh anh không?
Chương 111
Chương 111: Anh đã quen đối xử tốt với em rồi
Chương 112
Chương 112: Xin lỗi cái con khỉ
Chương 113
Chương 113: Cược thận, không đặt cược trái tim
Chương 114
Chương 114: Nắng hạn gặp mưa rào
Chương 115
Chương 115: Anh bị bệnh
Chương 116
Chương 116: Kẹo bạc hà
Chương 117
Chương 117: Thiếu em, anh sẽ chết
Chương 118
Chương 118: Kẹo của tui đâu?
Chương 119
Chương 119: Không phải chúng tôi đang yêu nhau
Chương 120
Chương 120: Sớm sinh quý tử
Chương 121
Chương 121: Chưa bao giờ nói anh yêu em
Chương 122
Chương 122: Chồng Bé Nhỏ Xinh Đẹp Tuyệt Trần Của Tổng Giám Đốc Cố
Chương 123
Chương 123: Thông báo chính thức
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 32
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...