Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Lại Lên Hot Search Vì Bị Thần Tượng Thả Thính

Chương 5

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

“Đáng tiếc Dư Bắc chẳng phải Tiểu Long Nữ, trong tim cậu chứa một tên Doãn Chí Bình.”

– Lại Lên Hot Search Vì Bị Thần Tượng Thả Thính

___

Dư Bắc vô cùng phấn khích, phấn khích đến độ muốn gào ầm lên.

Nhưng cậu không gào.

Cậu vẫn cần giữ thể diện.

Hồi trước cậu chỉ ngắm cái gò thịt đó từ xa thôi, lúc đùa giỡn thỉnh thoảng cọ qua mấy phát. Dư Bắc luôn cho rằng Cố Diệc Minh có tật xấu nhét tất trong đũng quần.

Hóa ra to như thế thật, giống hệt một con hải sâm lớn, khiến người ta muốn nghịch… Đúng là người đàn ông lọt vào mắt xanh của Dư Bắc có khác.

Vốn kiến thức thú vị lại tăng thêm rồi.

Cậu sờ má mình, nóng rẫy, chắc chắn là đỏ bừng mặt lên rồi, nếu còn hét nữa thì quê mùa quá.

Chỉ chạm một cái thôi mà? Ai không có chứ?

Dư Bắc hừ lạnh, lập tức lôi tai nghe ra, cày hết một tập Vũ Pháp Thiên Nữ (*) mới bình tĩnh được.

Quả nhiên đây chính là thứ đàn ông đích thực nên xem.

Sau khi xem xong chẳng còn chút tà niệm nào.

Thậm chí hơi muốn cạo đầu đi tu.

Cố Diệc Minh coi bộ biết mình làm sai, im re ở ngoài kia.

Dư Bắc quyết định mặc kệ anh.

Để xem anh có tự thấy xấu hổ không.

“Út Cưng, trưa bọn mình ăn gì?”

Chẳng bao lâu sau, Cố Diệc Minh hét vọng vào, giọng nói không chứa một chút mảy may áy náy.

Đúng là mặt dày.

Bị anh hành hạ một phen, Dư Bắc cũng hơi thấy đói.

Thì ra suy nghĩ bậy bạ tốn nhiều ca-lo tới vậy à?

Bảo sao cậu gầy.

Đều tại Cố Diệc Minh.

“Gì cũng được!”

Dư Bắc vốn không kén chọn, cậu muốn nhanh nhanh chóng chóng ăn cơm, nếu không đói quá, sợ nhạt mồm nhạt miệng thèm nhét cái khác vào.

“Tự nấu hay anh gọi ship?”

“Đặt đi, nhà hết thức ăn rồi.”

Đã nửa năm Dư Bắc không làm việc, ngày qua ngày ru rú trong nhà, ai không biết lại tưởng cậu nghỉ đóng phim rồi.

Cố Diệc Minh gọi món Âu, song đồ ăn chưa có mà một thùng hàng to đùng đã đến trước, được thợ khiêng vào.

“Á đù.”

Dư Bắc hé cửa ra nhòm.

Thùng hàng vừa cao vừa to, bốn năm người đàn ông lực lưỡng khiêng còn vất vả.

Cố Diệc Minh lại rước thứ quái quỷ gì tới nhà mình đấy? Đặt trong phòng làm việc nữa chứ.

Dư Bắc lén theo dõi Cố Diệc Minh khui thùng hàng. Lúc còn một lớp màng bọc bảo vệ, Cố Diệc Minh không gỡ ra tiếp, cậu chỉ thấy có hai thanh kim loại dựng đứng, ở giữa hình như là chỗ vừa ngồi vừa nằm được, bên cạnh còn treo mấy sợi dây thừng màu đen.

Dư Bắc ôm tim, con mẹ nó, đây…

CON MẸ NÓ, ĐÂY CHẲNG PHẢI LÀ CÁI LOẠI MÁY TRONG GÀ VÀNG HAY SAO?!

“Đồ biến thái Cố Diệc Minh!”

Dư Bắc sợ đến nỗi tim đập thình thịch.

Cậu chỉ dám mơ, Cố Diệc Minh lại biến nó thành hiện thực! Vác máy về nhà luôn rồi!

Cậu nên làm thế nào bây giờ? Nên tỏ vẻ dè dặt, từ chối lời mời gọi của anh một cách nhã nhặn?

Nhưng thích lắm í…

Đến bữa, Dư Bắc chẳng thiết tha ăn uống gì nữa.

Cậu rất hoảng loạn.

“Út Cưng.”

“Cạc?…”

Do căng thẳng quá, Dư Bắc kêu tiếng vịt luôn.

“Ặc… Thật ra anh nghĩ rồi.”

“Hả?”

Tới kìa, tới kìa.

Anh ấy mang máy tới rồi kìa.

“Anh nên xin lỗi em.” Cố Diệc Minh ngập ngừng bảo. “Ban nãy anh mất bình tĩnh, hành động hơi quá đáng.”

Không quá đáng, không quá đáng đâu, sướиɠ mà.

“Anh chỉ muốn chứng minh với em thôi, không cố ý sỉ nhục, khiến em tự ti.”

“???”

“Em tự ti lúc nào?” Dư Bắc không hiểu.

“Nãy em chạy vào phòng, gục đầu trông rất tủi thân.” Cố Diệc Minh dịu dàng nói. “Em đừng nghĩ ngợi nhiều, hầu hết đàn ông con trai đều cỡ như em, anh là trường hợp đặc biệt.”

Vậy thôi á?

Dư Bắc thất vọng nặng nề.

“…”

Sao tôi phải tự ti về cây hàng của mình?

Tôi còn rất tự hào ấy chứ.

Dư Bắc chém gió hùng hồn.

Dù sao cậu cũng đã quen với cách bộ não Cố Diệc Minh vận hành, mặc cho Cố Diệc Minh suy nghĩ điên khùng thế nào, cậu đều bao dung vô bờ bến, cậu mở riêng một nhà thờ xá tội cho Cố Diệc Minh.

“Không sao đâu, cũng chẳng to lắm.”

“Vậy hả?” Cố Diệc Minh coi bộ không vui. “Em thấy ai to hơn anh rồi?”

Đệt, anh to hay bé tôi cũng có được dùng đâu!

“Trong phim heo ấy.”

Cố Diệc Minh phủ định: “Không thể nào.”

“Âu Mỹ.”

“Thế còn có khả năng, phim nào?”

Móa, so đo chuyện này thì ích gì…

Dư Bắc hối hận vì đã gây sự với anh, chạm đến lòng tự trọng kỳ quặc của trai thẳng, khiến anh nhất quyết không chịu bỏ qua.

“Em nhớ làm sao được?”

“Ờm.”

Cố Diệc Minh cúi đầu cắt bò bít tết, lát sau có vẻ mới tỉnh ra, ngẩng đầu nhìn Dư Bắc. Ánh mắt anh rất hung hăng, quét tới quét lui trêи người Dư Bắc như thể muốn lột trần cậu.

“Anh nhìn gì?”

“Em mà lại xem phim heo à?!”

Cố Diệc Minh như nghe thấy chuyện gì ghê gớm lắm, khiến anh tan nát cõi lòng.

“Em là người lớn, xem thì sao?”

Dư Bắc nổi cáu. Thật ra cậu chỉ liếc qua ở chỗ mấy thằng bạn thôi.

Cậu vốn chẳng cần xem phim heo.

Cố Diệc Minh chính là thuốc kϊƈɦ thích của cậu, nhìn mặt anh đã đủ rồi.

Nhưng giả vờ thẳng, ai mà chẳng làm được.

Cố Diệc Minh nhất thời khó chấp nhận nổi, nói: “Anh tưởng… em không xem bao giờ.”

“Hả?”

Kể cả xem thì em cũng lén trốn vào chăn, chứ không lẽ dùng màn hình to ở rạp chiếu phim?

“Thật đấy, Út Cưng. Trong lòng anh, em luôn luôn rất trong sáng, đứng đắn, không hợp với những thứ này, là một người nghiêm túc.”

Người nghiêm túc?

Con mắt nào của anh thấy em là người nghiêm túc? Em chỉ thiếu điều ưỡn ẹo thả dáng trước mặt anh thôi.

Cố Diệc Minh nói nghe cứ như Tiểu Long Nữ bị Doãn Chí Bình hại đời ấy, đau đớn khôn xiết.

Đáng tiếc Dư Bắc chẳng phải Tiểu Long Nữ, trong tim cậu chứa một tên Doãn Chí Bình.

Nghiến răng thầm hận không thể đánh bả Cố Diệc Minh.

“Khụ…”

Song Cố Diệc Minh nghĩ vậy, Dư Bắc vẫn khá kɧօáϊ chí.

“Sau này em đừng xem nữa.” Cố Diệc Minh khuyên nhủ. “Hoặc xem ít thôi.”

“Tại sao?”

Dư Bắc muốn nghe thử gã trai thẳng này còn xàm được gì.

Cố Diệc Minh ngẫm nghĩ rồi nghiêm túc phán: “Hại mắt.”

“…”

Quả nhiên.

Cố Diệc Minh nhai mấy miếng thịt bò nữa, vẫn cảm thấy không ổn. Anh bỏ khăn ăn xuống, đứng dậy.

“Anh làm gì đấy?”

“Anh đi kiểm tra máy tính em, xóa hết đống đó.”

“Anh dám?!”

Dư Bắc nhảy dựng lên, phi đến chặn đường Cố Diệc Minh.

“Em còn tiếc?” Cố Diệc Minh không thể nào tin nổi.

“Không phải!” Dư Bắc hét lớn. “Máy tính em không có phim con heo.”

Chỉ có gà vàng.

Thật sự là Dư Bắc chẳng tải về bao giờ, nhưng người khác từng gửi cho cậu nên Dư Bắc mới mất bình tĩnh như vậy, cậu sợ bị Cố Diệc Minh phát hiện ra manh mối.

“Không có thì em sợ cái gì?” Lúc này trí thông minh của Cố Diệc Minh lại khôi phục.

“Em tự xóa, được chưa?”

Cố Diệc Minh gật đầu, quay về bàn ăn. Dư Bắc thở phào nhẹ nhõm, không biết hôm nay anh ấy bị sao, trước kia anh chưa từng động tới đồ dùng cá nhân của cậu.

Phải đề phòng cẩn thận.

“Út Cưng.” Cố Diệc Minh rướn người về phía trước, háo hức nói: “Ăn cơm xong, bọn mình vận động đặc biệt một tí đi.”

“Khụ khụ…”

Dư Bắc suýt sặc thịt mà chết.

Chuyện nên xảy đến, rút cục cũng đã đến rồi.

Sao ăn bữa cơm mà khổ sở thế này?

___

https://www.youtube.com/watch?v=0faf3FL1KRU

(*) Các bạn có thể xem thử phim Vũ Pháp Thiên Nữ ở đây.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 88: Ăn cơm chó ngập mồm rồi!
Chương 89
Chương 89: Hoá ra đây là quà sinh nhật em tặng anh
Chương 90
Chương 90: Chúng ta chia tay đi
Chương 91
Chương 91: Cố Diệc Minh bị đá rồi
Chương 92
Chương 92: Em ấy là nửa kia của tôi
Chương 93
Chương 93: Đấy là anh trai anh
Chương 94
Chương 94: Vợ chưa cưới của con đang đợi
Chương 95
Chương 95: Mai mày dọn đi luôn đi
Chương 96
Chương 96: Em nuôi
Chương 97
Chương 97: Em ấy đang đùa với lửa!
Chương 98
Chương 98: Làm gì có nữ chính nào hôn mà lại vươn tay ấn gáy người ta?
Chương 99
Chương 99: Quy tắc ngầm, tự hiến thân
Chương 100
Chương 100: Muốn đàn ông thì cứ tìm anh
Chương 101
Chương 101: Tình yêu đích thực!
Chương 102
Chương 102: Cuối cùng chẳng phải vẫn bước vào nhà họ Cố hay sao?
Chương 103
Chương 103: Bóc phốt
Chương 104
Chương 104: Không chiếm được em thì huỷ hoại em
Chương 105
Chương 105: Em đánh rơi anh rồi
Chương 106
Chương 106: Yêu rồi, yêu rồi
Chương 107
Chương 107: Tình nhân thế thân của tổng tài
Chương 108
Chương 108: Tụi mình quay về với nhau đi
Chương 109
Chương 109: Sao vậy?
Chương 110
Chương 110: Rút cục em có muốn chính thức ở bên cạnh anh không?
Chương 111
Chương 111: Anh đã quen đối xử tốt với em rồi
Chương 112
Chương 112: Xin lỗi cái con khỉ
Chương 113
Chương 113: Cược thận, không đặt cược trái tim
Chương 114
Chương 114: Nắng hạn gặp mưa rào
Chương 115
Chương 115: Anh bị bệnh
Chương 116
Chương 116: Kẹo bạc hà
Chương 117
Chương 117: Thiếu em, anh sẽ chết
Chương 118
Chương 118: Kẹo của tui đâu?
Chương 119
Chương 119: Không phải chúng tôi đang yêu nhau
Chương 120
Chương 120: Sớm sinh quý tử
Chương 121
Chương 121: Chưa bao giờ nói anh yêu em
Chương 122
Chương 122: Chồng Bé Nhỏ Xinh Đẹp Tuyệt Trần Của Tổng Giám Đốc Cố
Chương 123
Chương 123: Thông báo chính thức
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 5
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...