Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Lồng Thủy Tinh - Nhất Diệp Quỳ

Chương 143

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Hai ngày sau, anh Khởi được chuyển ra khỏi ICU sang phòng bệnh thường. Tôi cùng bố mẹ đến thăm anh.

Đây là lần đầu tiên kể từ khi anh về nước, tôi thấy anh tỉnh táo.

Anh trông như một bệnh nhân nguy kịch điển hình: gầy gò, mặt tái nhợt, quầng thâm dưới mắt, môi không còn chút sắc hồng. Cánh tay lộ ra ngoài chăn chi chít vết thương do đạn bắn, từ cánh tay đến các ngón tay đều phải cố định bằng nẹp.

Với một bác sĩ ngoại khoa, bị thương đến mức này đồng nghĩa với việc sự nghiệp đã chấm dứt.

Bố mẹ tôi nhìn anh Khởi mà trong lòng day dứt, áy náy. Nhưng anh lại chẳng hề oán trách chị tôi, ngược lại còn xin lỗi: "Xin lỗi, chú Liên, dì. Nếu lúc đó chúng cháu về nước cùng Yến Lạc thì Liên Huân sẽ không..."

Mẹ tôi vừa nghe nhắc đến tên chị thì òa khóc, bố tôi vỗ vai bà, rồi nói với anh Khởi: "Không trách cháu được, ai mà ngờ tới chuyện này. Cháu còn sống trở về đã là niềm an ủi lớn nhất với chúng ta rồi..."

Ánh mắt anh Khởi thoáng ảm đạm nhưng khi nhìn sang tôi thì lại nở nụ cười nhợt nhạt: "Tiểu Hà cũng lớn rồi nhỉ."

Tôi nói: "Em đã là sinh viên năm nhất rồi, anh Khởi."

Anh ngắm gương mặt tôi như tìm lại dấu vết năm xưa: "Ừ, mười năm rồi. Khi anh đi du học, em với Yến Lạc vẫn còn là học sinh tiểu học cơ mà."

Năm ấy, khi anh ra nước ngoài, tôi và Yến Lạc mới tám tuổi. Chúng tôi vui vẻ ríu rít theo bố mẹ anh đến sân bay tiễn anh.

Xe buýt chuyển thành xe đường dài đưa chúng tôi đến sân bay. Suốt quãng đường, chúng tôi hết đi thang máy lại ngắm máy bay, ngồi trên vali trượt tới trượt lui, thấy người nước ngoài thì giơ tay chào "hello", quay về còn tranh nhau ăn thịt bò khô chưa qua cửa an ninh, nhai đến mức hai bên má đều đau.

Còn dáng vẻ anh Khởi lúc đó thế nào tôi lại chẳng nhớ rõ nữa.

Không ngờ mới mười năm mà cứ ngỡ đã qua cả một đời.

Tuy cơ thể anh Khởi suy nhược nhưng tinh thần lại kiên cường. Anh không vì đôi tay bị phế mà tự buông xuôi hay phát điên. Ngược lại anh luôn an ủi bố mẹ mình và bố mẹ tôi, tích cực phối hợp điều trị cùng bác sĩ bàn bạc phương án phục hồi.

Sức sống mạnh mẽ ấy khiến nỗi buồn của chúng tôi cũng vơi đi phần nào.

Trong khi đó, Yến Lạc cũng đang bận chuyện trường học.

Vốn là sinh viên xuất sắc từng học ở trường Ivy League nhưng vì hoàn cảnh gia đình mà phải tạm nghỉ. Với một trường trọng điểm như Vân Đại nhưng không thuộc Song Nhất Lưu, anh hoàn toàn có thể xin chuyển vào, thậm chí còn được hỗ trợ học bổng kha khá.

Anh cũng có thể chọn chuyển lên một trường Song Nhất Lưu ở Thủ Đô, nhưng ở đó nhân tài không thiếu, mà dạng du học sinh chuyển về như anh lại chẳng có lợi thế gì đặc biệt, sẽ không được hỗ trợ. Như thế chẳng bằng thi lại từ đầu.

Giờ anh đang do dự giữa Vân Đại và việc ôn thi lại.

Với tôi, Vân Đại là đủ. Nhưng với anh lại quá lãng phí. Sau này đi xin việc ở các tập đoàn lớn sẽ bị hạn chế bởi bằng cấp.

Nói thật, tôi không hy vọng anh vào Vân Đại.

Có người cho rằng, vàng ở đâu cũng tỏa sáng.

Nhưng nếu ở một nơi rộng lớn, sáng sủa hơn, chẳng phải vàng càng dễ tỏa sáng hơn sao?

Tôi muốn Yến Lạc có thể đến bất cứ nơi nào anh muốn, chứ không phải chịu cảnh ấm ức vì gánh nặng cuộc sống.

Đến chủ nhật, kỳ nghỉ của tôi kết thúc, tôi phải trở về trường. Yến Lạc tiễn tôi ra ga tàu cao tốc.

Khi gần đến lượt kiểm tra an ninh, tôi bỗng chạy ngược ra, nắm chặt tay anh qua khu vực lan can ngăn cách: "Yến Lạc, anh nhất định phải đến Thủ Đô học! Nhà em có thể không lo được học phí bên Ivy League, nhưng lo cho anh vào trường Song Nhất Lưu ở Thủ Đô thì hoàn toàn không vấn đề! Anh đừng vào Vân Đại, nơi đó không xứng với anh, không đáng đâu!"

Vài sinh viên đi ngang nghe thấy khẽ "xì" một tiếng, ánh mắt tràn đầy khinh bỉ.

Yến Lạc thoáng sững sờ rồi bật cười: "Được, nghe em. Anh sẽ lên Thủ Đô."

Nhận được câu trả lời ấy, tôi mới yên tâm, vẫy tay chào rồi quay lại hàng, tiếp tục xếp hàng vào ga.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 143
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...