Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Lồng Thủy Tinh - Nhất Diệp Quỳ

Chương 212

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Người ta nói gặp chuyện vui tinh thần phơi phới, nghĩ đến khoản nợ sáu trăm vạn sắp được xóa sạch, tâm trạng tôi như mở cờ trong bụng. Thậm chí tôi còn muốn đi mua vé số, biết đâu trúng thêm thì đúng là song hỷ lâm môn.

"Thôi không đưa điện thoại thì thôi, mau về nhà ăn đi, không thì đồ ăn nguội hết bây giờ."

Cư Diên nói: "Nguội từ lâu rồi, không về nữa. Ăn ở ngoài luôn."

"Cũng được, nghe anh vậy."

Chúng tôi vào một nhà hàng hải sản, gọi vài món, ngồi ở tầng hai.

Tầng trên tầng dưới toàn là những gia đình đến ăn tất niên. Nhân viên chạy tới chạy lui, vừa đẩy xe vừa bưng khay, miệng liên tục hô số bàn và tên món.

Lâu lắm rồi tôi mới được ăn một bữa ngon như vậy. Tôi ngẩng đầu nhìn Cư Diên ngồi đối diện, thấy anh ta hầu như chẳng động đũa: "Sao anh không ăn?"

Cư Diên nói: "Không có khẩu vị."

Tôi dùng đũa gắp vào đĩa của anh ta một miếng cải thìa: "Anh bận rộn cả ngày rồi, ăn chút đi. Sau này làm bố còn bận rộn hơn."

Anh ta nhìn tôi: "Em sinh con rồi mặc kệ nó sao?"

"Anh nhiều tiền lắm mà, thuê người chăm đi. Họ chăm con giỏi hơn tôi. Tôi còn phải đi học, còn phải làm việc nữa ... Dù sao thì tôi chỉ chịu trách nhiệm sinh con, còn anh nuôi thế nào thì không liên quan tới tôi."

Cư Diên nói nhỏ: "Em không phải loại người như vậy."

"Mẹ tôi cũng nói thế đấy. Bà bảo tôi mà sinh con ra là sẽ chẳng còn làm chủ được bản thân nữa." Tôi một hơi uống hết cốc trà lúa mạch rồi đặt cái cốp xuống bàn: "Nhưng tôi sẽ không như vậy. Chỉ cần anh không tìm tôi, tôi cũng tuyệt đối không lấy con ra làm cớ để tìm anh!"

Cư Diên đặt đũa xuống, im lặng.

Về đến Lăng Vân Đài, anh ta vứt sạch toàn bộ thức ăn trên bàn.

Nhà tôi xưa nay không bao giờ làm mấy chuyện lãng phí như vậy, nhưng đây là tiền của anh ta nên tôi chẳng có quyền gì.

Dù sao qua Tết cũng chẳng có ai ở đây, đồ ăn thừa rồi cũng phải bỏ thôi.

Tôi giúp anh ta lau bàn, thay túi rác mới rồi về phòng. Tôi đặt tay lên bụng, cảm giác cả ngày nay cứ như đang mơ vậy.

Thêm chín tháng nữa thôi, cuộc đời tôi sẽ quay lại quỹ đạo bình thường.

Tôi cúi xuống mới nhận ra, ngón tay trái vẫn còn đeo chiếc nhẫn vàng làm từ lắc chân.

Tôi tháo nhẫn ra, ném lên giường.

Từ nay khỏi dây dưa gì nữa, muốn rung chuông thì tự đi mà rung đi!

Đúng lúc Cư Diên cũng nhìn thấy tôi ném chiếc nhẫn. Anh ta bước tới nhặt nhẫn lên, nắm lấy tay tôi, cố chấp đeo lại vào.

Tôi không phản kháng lại.

Anh muốn đeo thì tôi sẽ đeo.

Sau này đem bán đi lấy tiền mua đồ dinh dưỡng, tẩm bổ cho mình béo khỏe trắng trẻo không phải tốt hơn sao.

...Không được, không thể bán, lỡ anh ta đòi lại thì làm thế nào?

Tốt nhất là sinh xong trả cả nhẫn lẫn con cho anh ta luôn cho chắc.

Tối đó khi ngủ, anh ta ôm lấy tôi từ phía sau, bàn tay to đặt lên bụng, nhẹ nhàng v**t v*.

Anh ta gọi tôi trong bóng tối: "Liên Hà."

"Hả?"

Anh ta siết chặt hơn, áp mặt vào gáy tôi: "Liên Hà."

Tôi rụt cổ lại: "Ngứa quá."

"Anh yêu em."

"Đừng nói nữa, ngủ đi."

Cư Diên bất ngờ ngồi dậy, bật đèn.

Ánh sáng đột ngột khiến mắt tôi nheo lại, tôi ngồi dậy nhìn anh ta: "Sao vậy?"

Anh ta quay sang nhìn tôi, một giọt nước mắt bất ngờ lăn xuống má: "Anh không biết phải làm sao nữa ... Rốt cuộc anh phải làm thế nào, em mới chịu yêu anh?"

Một người lạnh lùng như anh ta mà lại khóc, khiến tôi giật bắn mình.

Tôi với lấy hộp khăn giấy đưa cho anh ta: "Chuyện có gì to tát đâu, anh khóc cái gì chứ!"

"Em không cần anh, cũng không cần con của chúng ta, em chỉ muốn về nhà em thôi."

Cư Diên nhào tới, một tay giữ chặt gáy tôi, không cho lùi lại: "Liên Hà, anh có lỗi với em, nhưng em cũng không thể không cho anh một cơ hội nào. Như vậy là không công bằng với anh."

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 212
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...