Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Lồng Thủy Tinh - Nhất Diệp Quỳ

Chương 5

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Đang ngủ, bỗng có thứ gì đó nóng ẩm, ướt át, thở hổn hển l**m lên mặt tôi.

Tôi giật mình tỉnh giấc hét lên một tiếng, hất tung chăn ra.

Yến Lạc mở cửa bước vào: "Sao thế?"

Tôi còn chưa hết sợ thì thấy mình đã đẩy cái gì đó ngã nhào.

Hóa ra là Cà Ri.

Nó bị tôi hất ngã ngửa trên giường, bốn chân giơ cao. Lúc này nó nhanh nhẹn lồm cồm bò dậy, nhìn chúng tôi với bộ mặt vô tội, yếu ớt sủa "gâu gâu".

Yến Lạc bế nó lên: "Xin lỗi, dạo này nó biết mở cửa rồi, có làm cậu sợ không? Sao cậu kêu to thế, nó cắn cậu à?"

Tôi vội lau nước dãi của Cà Ri dính trên mặt, tim vẫn đập thình thịch: "Không cắn, chỉ bị dọa thôi."

Tôi còn tưởng lại mơ thấy Cư Diên.

Bị dọa thế này chắc chắn không ngủ tiếp được, tôi đưa tay ra vuốt lông Cà Ri: "Xin lỗi bé Cà Ri, vừa nãy có làm em bị đau không?"

Cà Ri là con chó hoang được mẹ Yến nhặt về. Chú chó con ở nhà họ Yến được ăn no ngủ kỹ, lớn lên tròn trĩnh đáng yêu.

Nó không hề để bụng, dẫm vào đùi Yến Lạc rồi nhảy vào lòng tôi. Cái đầu lắc qua lắc lại, cái đuôi quay như chong chóng nhỏ.

Yến Lạc nhắc tôi: "Ê ê, đến lúc làm bài tập rồi đấy."

Tôi nhìn đồng hồ treo tường, vội bật dậy: "Đã một tiếng rồi hả, sao bây giờ mới gọi tớ!"

"Ngủ thêm chút nữa có sao đâu. Tớ phải đưa Cà Ri đi tiêm vacxin, cậu ở nhà làm bài đi."

Cậu ấy không ở nhà, tốt quá, tôi gọi lại: "Bài của cậu làm xong chưa? Cho tớ xem chút đi."

Yến Lạc biết tôi kiểu gì cũng không làm xong nên bất lực nói: "Ở trên bàn đấy, những bài cậu đã làm thì xem, chưa làm thì tự làm đấy."

Tôi vỗ ngực: "Cậu phải tin vào nhân phẩm của tớ chứ!"

Cậu ấy ôm Cà Ri bước tới cửa, vừa lo lắng vừa dặn dò: "Lớp 12 rồi, phải tự giác."

"Biết rồi biết rồi, cậu đi nhanh đi."

Cậu ấy vừa đi, tôi lập tức lôi bài tập của cậu ra.

Vì cậu đã làm xong, nên cũng có thể coi là tôi cũng làm xong.

Có điều, thành tích của Yến Lạc trong lớp cao hơn tôi đến mười mấy, hai chục bậc, chép hết thì quá nguy hiểm. Thế nên một số bài khó vẫn phải tự làm, có sai cũng phải sai sao cho đúng với trình độ của mình.

Chỉ là đề gì mà khó thế, làm chưa được bao lâu tôi đã bí, đành lôi máy tính bảng của cậu ấy ra, mở app giải đề.

Màn hình máy tính bảng của cậu cũng sạch sẽ ngăn nắp y như căn phòng vậy, ứng dụng đều được sắp xếp phân loại vào từng thư mục, tìm cái gì cũng rất dễ.

Nhưng lục hết thư mục vẫn không thấy app giải đề!

Học sinh giỏi đáng ghét!

Tôi bực mình vỗ vào máy tính bảng như đang vỗ Yến Lạc, không biết bấm trúng chỗ nào, giao diện bỗng nhảy sang video, tự động bật một bộ phim.

Mở đầu thấy chữ FBI.

Chắc là phim Mỹ thể loại trinh thám ly kỳ rồi.

Tôi ôm máy ngồi trên giường, tính còn dư thời gian nên xem chút.

Ai ngờ hoá ra là phim Nhật, cảnh đầu tiên là một đám người chen chúc trong chuyến tàu điện ngầm giờ cao điểm.

Nữ chính trang điểm chỉn chu, kẹt trong đám nhân viên công sở mặt mày vô cảm, cô ấy cũng mang dáng vẻ mệt mỏi, hoang mang.

Xem mà lòng tôi chùng xuống, thầm nghĩ liệu sau này có phải ngày nào cũng như cô ấy, chen chúc trên tàu điện ngầm hay không?

Không được, phải học thật tốt, vào trường tốt, kiếm công việc ổn định, ít nhất phải mua được xe.

Nhưng phim không chỉ kể cuộc sống công sở của nữ chính mà dần trở nên bất thường.

Nữ chính gặp phải một gã b**n th** trên tàu điện ngầm. Ban đầu bàn tay đó chỉ thử chạm nhẹ một cái, cô ấy cau mày, chỉ né tránh chứ không lên tiếng. Thấy vậy, gã càng lấn tới, bắt đầu x** n*n khắp người cô ấy.

Cô ấy vừa ghê tởm vừa kháng cự nhưng không thoát ra được. Đôi tay kia càng lúc càng quá đáng, cuối cùng vén cả váy bút chì của cô ấy lên...

Tôi ngẩn ngơ nhìn gương mặt nữ chính, không rõ là đang đau đớn hay chìm vào kh*** c*m, cả người tôi rối loạn hết cả.

Yến Lạc, người bạn từ thời mặc quần thủng đít lớn lên cùng tôi, hình mẫu con ngoan trò giỏi trong mắt thầy cô và bạn bè...

Vậy mà cậu ấy lại...

Cậu ấy đã không còn trong sạch nữa!

Đúng lúc đó, Yến Lạc bất ngờ bước vào. Vừa nhìn thấy màn hình máy tính bảng, sắc mặt cậu lập tức thay đổi, gần như lao tới giật phăng máy khỏi tay tôi rồi tắt đi. Cậu trừng mắt nhìn tôi, gương mặt căng cứng: "Sao lại lục máy tính bảng của tớ?!"

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 5
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...