Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Lồng Thủy Tinh - Nhất Diệp Quỳ

Chương 45

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Cư Diên đóng tiền viện phí xong quay lại, thấy hai phe đang đối đầu, anh hơi khựng lại rồi đi về phía mẹ và mọi người.

Chị thì thầm gì đó với anh, anh cúi đầu chăm chú lắng nghe thật kỹ. Trong lúc nói chuyện mẹ tôi lén kéo tay chị, nhưng chị không để ý đến bà.

Đoán cũng biết, chắc là chị muốn trả lại tiền viện phí cho Cư Diên, mẹ tôi không cho nhưng chị không nghe.

Dù sao cũng thêm một người lớn, không thể giả vờ như không thấy. Mẹ Yến gắng gượng tinh thần, quay sang hỏi mẹ tôi: "Chị Đinh, đây chắc là bạn trai của Tiểu Huân phải không?"

Người ta nửa đêm nửa hôm còn cố ý chạy đến bệnh viện thăm bố tôi, cho dù mẹ tôi không ưa họ thì cũng chẳng tiện gây sự nữa, miễn cưỡng đáp lời: "Đúng vậy, thằng bé tên Cư Diên. Cư Diên, đây là bố mẹ của Yến Lạc, bạn của chú Liên."

Cư Diên bước tới, chìa tay ra với bố mẹ Yến: "Cháu chào chú, chào dì."

Bố Yến bắt tay anh, mặt đầy vẻ tán thưởng: "Tốt lắm, nghe nói Tiểu Huân có bạn trai, quả thật khôi ngô tuấn tú, chỉ là không ngờ lần đầu gặp mặt lại trong tình huống này."

Mẹ Yến cũng bắt tay anh: "Đứa nhỏ này bận trước lo sau, thật sự đáng tin cậy, lại còn đẹp trai như minh tinh nữa, Tiểu Huân có mắt nhìn ghê."

Cư Diên khẽ mỉm cười: "Quá lời rồi ạ."

Nếu là người khác nói chắc sẽ thấy giả tạo, nhưng từ miệng anh lại nghe rất tự nhiên.

Trong lúc họ đứng trò chuyện phía trước, Yến Lạc quay người lại, giúp tôi chỉnh lại mái tóc bị rối, rồi nhẹ nhàng ép đầu tôi tựa vào vai cậu, bàn tay khẽ vỗ lưng an ủi.

Tôi dựa vào vai cậu, đôi mắt đờ đẫn nhìn chằm chằm vào đèn phòng phẫu thuật.

Mọi thứ xung quanh như khung cảnh trong phim truyền hình, rõ ràng tôi đang ở ngay đó nhưng cảm giác lại hư ảo đến lạ.

Tai nạn xe, ung thư và các bệnh nan y khác, chẳng phải là bộ ba bi kịch trong phim Hàn sao?

Đây đâu phải phim Hàn, huống hồ từ nhà đến trường gần như thế, con đường ấy bố tôi đã đi qua không biết bao nhiêu lần, sao lại có thể xảy ra tai nạn?

Như Yến Lạc đã nói, không gọi được cho tôi thì có thể gọi cho cậu ấy mà. Sao bố nhất định phải ra ngoài tìm tôi?

Nếu bố thật sự có mệnh hệ gì, tôi phải làm sao đây?

Mẹ Yến khách sáo với Cư Diên xong, quay lại thấy tôi, đôi mắt ngấn lệ, bà đưa tay mình bao lấy bàn tay tôi.

Bố Yến cũng trở lại đứng cạnh Yến Lạc, vươn tay ôm cả hai chúng tôi vào lòng.

Dù họ chẳng nói câu nào nhưng sự quan tâm ấy còn nặng hơn ngàn vạn lời nói.

Cơ thể vốn lạnh lẽo của tôi được họ sưởi ấm, tôi dần lấy lại cảm giác, nước mắt cuối cùng cũng rơi xuống.

Chúng tôi chờ bên ngoài hơn một tiếng đồng hồ thì đèn phòng mổ tắt.

Bác sĩ vừa bước ra đã bị mẹ tôi níu lấy: "Bác sĩ..."

Ông tháo khẩu trang, khẽ gật đầu với bà: "Xin hãy yên tâm, ca phẫu thuật rất thành công. Gãy xương và xuất huyết trong của bệnh nhân đã được xử lý, các chỉ số sinh tồn đều đã trở lại bình thường..."

Mọi người đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.

Mẹ tôi ôm lấy bác sĩ mà khóc, chị lập tức chạy tới giải cứu, nói lời cảm ơn rồi kéo mẹ sang một bên, nhường đường cho y tá đẩy giường bệnh ra.

Vừa nhìn thấy giường bệnh, tôi lập tức bước nhanh tới.

Sau ca mổ, bố tôi gầy đi như biến thành một người khác.

Ông nằm yên lặng, ống thở cắm ở mũi, gương mặt tái nhợt loang lổ vết trầy xước đỏ au.

Tôi vừa gạt nước mắt vừa theo sát bên giường, trong lòng dâng lên cảm giác vừa đau đớn vừa hối hận.

Giá như hôm nay tôi về nhà sớm hơn.

Giá như điện thoại tôi còn pin.

May mà bố không sao, nếu ông không thể bước ra khỏi phòng mổ, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng vượt qua nổi nỗi day dứt ấy.

Mẹ tôi lúc này cũng chẳng còn sức để trách mắng, được chị dìu sang phòng bệnh.

Các bác sĩ ở trong phòng điều chỉnh thiết bị xong, nói rằng người nhà có thể vào rồi.

Mẹ Yến nhìn bố tôi xong thì quay sang nói với mẹ tôi: "Chị Đinh, anh Liên không sao thì chúng tôi cũng yên tâm. Giờ muộn quá rồi, chúng tôi xin phép về trước."

Sau đó bà lại kéo tôi qua: "Ở đây chỉ có một giường cho người nhà thôi, Tiểu Hà ở lại cũng chẳng giúp được gì, để con bé về nhà tôi ngủ đi. Ngày mai chúng tôi lại đưa cháu sang, còn có thể mang thêm chút đồ cho anh chị."

Mẹ tôi khoát tay: "Đưa đi đi, bây giờ tôi cũng không muốn nhìn thấy nó."

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 45
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...