Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Lồng Thủy Tinh - Nhất Diệp Quỳ

Chương 163

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Mẹ Yến không thể đứng lâu, khuyên nhủ một lúc thì phải về phòng nghỉ, đến lượt tôi tiếp tục.

Tôi gõ gõ cửa, nói: "Anh Khởi, giờ anh không ăn lát nữa em lại phải hâm lại. Anh cũng không muốn làm phiền bọn em thêm nữa chứ?"

Tiếng hạt đậu rơi ngừng hẳn.

Chẳng bao lâu sau, xe lăn lộc cộc lăn trên sàn, cửa mở ra.

Anh Khởi mở cửa, gượng cười: "Xin lỗi, Tiểu Hà, đưa cơm cho anh đi."

Tôi đẩy anh ra phòng khách: "Ra ngoài ăn đi, bàn trong phòng anh nhỏ quá, bày không đủ đâu."

"...Ừ."

Anh ngồi vào bàn ăn, lặng lẽ dùng cơm. Cà Ri cũng cảm nhận được tâm trạng của anh, ngoan ngoãn nằm gọn trên chân, thỉnh thoảng còn l**m l**m tay anh.

Tôi ra ban công phơi quần áo, nhìn bóng lưng anh, trong lòng thấy chua xót.

Haiz...

Một con người tốt như thế, một người chị đáng thương như thế, lại gặp phải cái tên Cư Diên khốn kiếp.

Ăn xong, anh Khởi tự lăn xe đi rửa bát. Tôi cũng không giúp, để anh tự làm.

Có việc gì đó để làm, luôn tốt hơn là ngồi trong phòng mà suy nghĩ lung tung.

Để tiết kiệm điện, trong nhà chỉ bật điều hòa ở phòng khách. Tôi mang bát đũa trong phòng anh Khởi ra, để anh ở phòng khách luyện tập.

Mẹ Yến cũng mở cửa phòng cho mát, thấy anh Khởi chịu ra ngoài, bà yên tâm đi ngủ trưa.

Trong nhà, anh Khởi là người có học vấn cao nhất, những đạo lý lớn anh hiểu nhiều hơn chúng tôi. Chỉ cần tự anh nghĩ thông, người khác cũng chẳng cần nói nhiều.

Tôi ngồi trong phòng Yến Lạc cắm dây in tài liệu. Vì mặc dày và làm việc liên tục, chẳng bao lâu mồ hôi đã rịn ra.

Lúc đó, có tiếng gõ cửa.

Tôi quay đầu lại, thấy anh Khởi ngồi trên xe lăn, tay cầm một sợi dây buộc tóc: "Tiểu Hà, cho em này."

Lúc ấy tôi mới nhận ra dây buộc tóc rơi mất, tóc xổ tung xuống, bảo sao nóng thế.

"Cảm ơn anh nha."

Tôi đi tới nhận lấy, vừa buộc tóc vừa hỏi: "Anh Khởi, anh không ngủ trưa à?"

"Ngày nào cũng ngủ, giờ không buồn ngủ. Phòng nóng quá, để anh quạt cho em một lúc nhé."

"Được thôi."

Tôi dịch ghế nhường chỗ cho xe lăn của anh.

Khách hàng du học hỏi nhiều vấn đề, đôi khi tôi tìm trong tập tài liệu Yến Lạc đưa mà chẳng thấy, phải nhắn tin hỏi anh, hỏi đi hỏi lại rất mất thời gian.

Đúng lúc anh Khởi cũng từng du học, hiểu rõ chính sách bên Mỹ, có gì khó cứ hỏi anh là được.

Lại có khách hỏi đến, tôi gõ bàn phím lách tách, anh Khởi thì quạt cho tôi, đồng thời lật tập tài liệu.

Tập dày thế, tôi tra suốt một tháng vẫn chẳng nhớ nổi, gặp khách hỏi vẫn phải lần mò theo mục lục.

Còn anh Khởi, mới xem một buổi chiều đã bỏ hẳn tập sang một bên, trả lời trơn tru, y như làm bài thi đạt điểm tối đa!

Học bá đúng là vừa đáng ngưỡng mộ vừa khiến người ta ghen tỵ.

Dù bị thương, anh vẫn khác hẳn người thường.

Giờ tay anh yếu, chưa gõ được bàn phím. Đợi phục hồi xong, chắc anh sẽ làm trọn vẹn công việc tôi đang làm, nhà họ Yến lại thêm một lao động chính.

Nói chuyện nửa tiếng, cuối cùng cũng hẹn được khách gặp mặt, việc tiếp theo để Yến Lạc lo.

Tôi đẩy bàn phím ra, muốn đi ra ngoài hóng mát, quay đầu lại thì thấy anh Khởi cầm quạt, gục đầu ngủ trong xe lăn.

Khi tỉnh táo, ánh mắt anh có sự dịu dàng, trầm uất lẫn từng trải, thêm cặp kính nữa trông hệt bác sĩ.

Bây giờ ngủ rồi, hàng mi dài rủ xuống, gương mặt bình thản ngây thơ. Trông anh thật giản dị, trẻ trung, lại còn có nét giống Yến Lạc.

Tôi lén quan sát, muốn tìm dáng dấp tương lai của Yến Lạc trên gương mặt anh.

Bất chợt, anh Khởi mở mắt, làm tôi giật mình.

Anh hơi ngơ ngác nhìn tôi, rồi khi nhận ra, ánh mắt bỗng trong sáng hơn.

"Tiểu Hà?" Anh đặt quạt lên đầu gối, ngẩng nhìn đồng hồ: "Xong việc rồi à?"

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 163
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...