Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Lồng Thủy Tinh - Nhất Diệp Quỳ

Chương 66

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Dù đã dốc hết toàn lực, sau kỳ thi thử lần ba, tôi vẫn còn kém điểm chuẩn vào Vân Đại mười mấy điểm.

Lo muốn chết.

Môn yếu nhất của tôi là tiếng Anh, chẳng hiểu sao từ nhỏ đã không thích.

Từ vựng thì kém, ngữ pháp cũng không biết. Mỗi lần thi toàn vừa đoán vừa khoanh, may lắm cũng chỉ được hơn 100 điểm. Giờ chỉ còn chưa đầy một tháng nữa là đến kỳ thi đại học, muốn ôn gấp mà chẳng biết bắt đầu từ đâu.

Yến Lạc dạy tôi dùng cách ghi nhớ từ gốc và tiền tố, hậu tố để học từ.

Nhưng nhớ không nổi, thật sự không nổi, tai này lọt vào, tai kia bay ra hết.

Hôm đó, bốn tiết tự học buổi tối tôi đều làm đề tiếng Anh. Khi dò đáp án xong, tôi suýt phát điên.

Chuông tan học vừa vang lên, tôi úp mặt xuống bàn, bật khóc òa một tiếng.

Người Trung Quốc thì học tiếng Anh làm gì chứ!

Phiền chết đi được!

Không học nổi! Không học nữa!

Hu hu...

Cuối cấp, việc ai đó gục ngã bật khóc cũng chẳng phải chuyện hiếm. Có người vỗ nhẹ lưng tôi, nhưng tôi chỉ mải khóc, chẳng buồn để ý.

Khóc chừng năm sáu phút, tôi khóc không nổi nữa, ngẩng đầu lên thì thấy xung quanh chẳng biết từ lúc nào đã đứng một vòng bạn bè.

Các bạn cùng phòng như Nguyên Tố, Tiểu Lan, Tiểu Mẫn đều có mặt, mắt ai cũng đỏ hoe.

Yến Lạc và Cao Văn cũng đến.

Ngoài ra còn vài người bạn quen khác, hoặc đứng hoặc ngồi, lặng lẽ chờ tôi khóc xong.

Tuy họ không khóc, nhưng lúc này đều đồng cảm cùng tôi.

Nguyên Tố vỗ mạnh một cái vào lưng tôi: "Đi thôi, Liên Ngẫu, ăn lẩu nào!"

Tôi sụt sịt mũi rồi nhìn đồng hồ: "Giờ này á?"

"Giờ này thì sao? Đã đóng cửa đâu." Nguyên Tố kéo tôi đứng dậy, quay sang nói với mọi người bên cạnh: "Hôm nay chia đều, ai muốn đi thì đi!"

Mọi người nhao nhao hưởng ứng.

"Tính cả tớ nữa nhé!"

"Tớ cũng đi!"

"Cả tớ nữa..."

Thế là tám chín người ào ào kéo đến, gần như vẫn là đội hình lần trước đi xem phim.

Mấy cậu con trai còn mua trà sữa cho các bạn nữ.

Ngồi trong quán lẩu, cả bọn thi nhau chửi rủa chế độ giáo dục thi cử, nào là toán khốn kiếp, tiếng anh chó má, sinh học hại người, hóa học quỷ quái, vật lý đáng chém ngàn dao.

Không ai trỉ trích môn ngữ văn cả, dù sao môn này chỉ cần có tay là làm được.

Đợi món ăn vừa bưng lên, cả đám thôi không chửi nữa, đồng loạt đứng dậy tranh thịt, năm sáu đôi đũa trong nồi lẩu va vào nhau chan chát.

Tôi đã khóc một trận sảng khoái, lại được ăn một bữa náo nhiệt. Ăn xong bước ra mới phát hiện cổng trường đã đóng.

Cả nhóm ngẩn tò te.

Phan Hưởng chẳng coi ra gì, phất tay một cái: "Chuyện nhỏ, đi theo tớ!"

Cậu ta vốn hay lén ra ngoài chơi game, biết chỗ nào leo tường mà không bị camera soi.

Cậu và một nam sinh khác leo vào trước, đứng trong khu vực. Yến Lạc và Cao Văn vóc dáng cao lớn, ở ngoài cho mấy bạn nữ dẫm lưng mà trèo lên.

Cuối cùng bên ngoài chỉ còn tôi và Yến Lạc. Tôi vừa định giẫm lên lưng cậu thì bên trong vang lên giọng bảo vệ: "Ai đó hả?!"

Phan Hưởng lập tức hô lớn: "Chạy mau!"

Trong sân, cả bọn chân bước loạn xạ, ùa nhau tản ra, bảo vệ cầm đèn pin vừa hô vừa đuổi.

Yến Lạc kéo tay tôi bỏ chạy.

Đêm tháng Năm, gió nóng thổi nhè nhẹ, hai chúng tôi cắm đầu chạy trên con phố vắng lặng lúc nửa đêm, như thể phía sau thật sự có chó đang dí theo.

Chạy mãi chạy mãi, trong lòng tôi bỗng thấy khoan khoái hơn nhiều, để lại phía sau một chuỗi tiếng cười ha ha ha.

Yến Lạc nắm chặt tay tôi, một hơi kéo tôi chạy liền ba con phố, cuối cùng dừng lại dưới một gốc cây hoa đại bên đường.

Tôi ngã phịch xuống thảm cỏ dưới tán cây, dang tay chân thành hình chữ đại, cười đến nỗi thở không ra hơi.

Yến Lạc cũng ngồi xuống, hai tay chống đất, ngả người ra sau, ngẩng mặt lên bầu trời mà th* d*c.

Tôi nghiêng đầu nhìn cậu.

Ánh đèn đường vàng vọt xuyên qua cành lá của cây hoa, rọi lên người cậu, biến bóng dáng cậu thành một bức tranh rực rỡ.

Cảnh tượng này giống hệt như một khung cảnh trong truyện tranh.

Mà cậu chính là nam chính không thể nghi ngờ.

Yến Lạc không nghe thấy tiếng cười của tôi, cũng nghiêng đầu nhìn sang.

Cậu quay lưng về phía ánh sáng, tôi không nhìn rõ gương mặt, chỉ thấy đôi mắt đen láy lóe sáng.

Chúng tôi lặng lẽ nhìn nhau một lúc.

Ánh mắt cậu khiến tôi bắt đầu thấy hơi xấu hổ.

Tôi khẽ mỉm cười, định nói gì đó, thì cậu bỗng chống tay xuống bên cạnh tôi, cúi người hôn tới.

Đôi môi mềm nóng của cậu nhẹ như lông vũ khẽ chạm vào môi tôi.

Tôi trừng to mắt.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 66
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...