Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Sự Trả Thù Của Mẫu Đơn

Chương 54

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Nhìn thấy đĩa bánh quy thơm lừng vừa mới ra lò đặt trên bàn, Tuyết Vũ không đợi thêm được nữa, vừa ngồi xuống là thưởng thức luôn.

"Bánh quy mẹ làm ngon nhất. Ba mẹ cũng ăn đi." Bà Trần cười: "Con ăn đi, đây là phần cho con đấy." Tuyết Vũ không mời tiếp nữa, tự mình xử Vừa ăn, vừa nghe ba mẹ hỏi chuyện Lục Thần Hạo.

"Thần Hạo, ba mẹ nhà bên đều khỏe chứ?"

"Vẫn khoẻ ạ."

Lục Thần Hạo ngồi bên cạnh, trả lời ba vợ không thiếu câu nào. Từ sức khỏe đến chuyện công việc đều đầy đủ. Lâu lâu, mắt lại đặt trên người Tuyết Vũ. Nhìn thấy khoé miệng cô dính mẩu bánh, anh cong môi cười, vươn tay lau đi.

"Ăn từ từ thôi. Dính miệng kìa!" Cơ thể Tuyết Vũ lập tức như có dòng điện chạy qua, không tự chủ đơ ra. Cô không nghĩ Lục Thần Hạo sẽ làm vậy.

Cô húng hẳng chữa ngượng, nhìn lên lầu đánh trống lång:

"Anh Hai đầu mẹ? Sao con không thấy đâu hết?" Chút thay đổi của cô, nào có thể qua được mắt vợ chồng ông bà Trần. Giấu đi suy nghĩ trong lòng, bà Trần làm như không có gì, tự nhiên nói:

"Anh con đêm qua thức đêm làm việc, gần sáng mới đi ngủ, giờ này chắc vẫn chưa dậy đâu."

Nhắc tới thằng con này, bà lại thấy kỳ lạ. Từ sau khi đi công tác về, hôm nào nó cũng làm việc liên tục không nghỉ, không tăng ca ở nhà thì cũng là làm việc thư phòng thâu đêm, trước đây nó đâu có làm việc bạt mạng như thế.

Bà nghĩ mà thấy lo.

Trần Khắc Dương thường xuyên thức đêm làm việc, Tuyết Vũ chẳng lạ gì. Cô không cho ý kiến, chỉ chớp mắt một cái coi như đã nghe thấy.

Đang nói, đã thấy người xuất hiện ở cầu thang. Bà Trần lên tiếng:

"Vừa nhắc đã thấy rồi. Nó dậy rồi đấy."

Tuyết Vũ cũng thấy, mở miệng gọi anh một tiếng: "Anh Hai."

Trần Khắc Dương mặc đồ ở nhà, thong dong đi xuống, nhìn Tuyết Vũ mỉm cười: "Em về lâu chưa?" Tuyết Vũ cầm cái đĩa trống trơn lên, tinh nghịch lắc lắc: "Không lâu lắm, chỉ đủ xử hết đĩa bánh thôi." Trần Khắc Dương lắc đầu cười, đi tới xoa đầu cô một cái, hướng Lục Thần Hạo gật đầu coi như chào hỏi, mới ngồi xuống ghế cạnh ông Trần.

"Bà chủ, cô Bích Trâm đến chơi ạ." Ông quản gia đi tới báo.

Tuyết Vũ nhìn ra sau lưng quản gia, thấy Bích Trâm đang bước tới, đứng cách không xa, lên tiếng: "Bích Trâm, chị tới rồi à."

Lam Bích Trâm nhìn cô, khẽ cười đáp lại, rồi lễ phép cúi đầu:

"Con chào hai bác."

Lam Bích Trâm đối với nhà họ Trần không còn xa lạ gì, thần thái rất rất tự nhiên. Nhưng khi nhìn qua Trần Khắc Dương lại mang sự e lệ, ngại ngùng của một cô gái đang yêu.

Bà Trần gật đầu, mỉm cười: "Ừ, Bích Trâm tới chơi hả con. Nào, mau ngồi xuống đi con."

Bà thật sự rất quý Lam Bích Trâm, bà cũng biết tình cảm cô dành cho con trai mình sâu đậm thế nào, nếu cô có thể trở thành con dâu bà thì quá tốt.

Tuyết Vũ đứng dậy, đi tới kéo cô: "Chị mau qua đây ngồi đi."

Chỗ ngồi Tuyết Vũ dành cho Lam Bích Trâm cũng thật đặc biệt, ngay bên cạnh Trần Khắc Dương luôn đấy!

Lam Bích Trâm hiểu ý của Tuyết Vũ, không phụ lòng cô mà thuận theo ngồi xuống. "Cảm ơn em." "Không có gì." Tuyết Vũ xua tay.

Bích Trâm là do hôm trước cô nhắn tin hẹn tới đấy. Tình cảm của Bích Trâm với anh Hai cô như thế nào thì quá rõ ràng rồi, không cần phải bàn cãi. Nhưng ông cô lại cù lần, ngốc như cục đất, không biết chủ động tấn công gì cả. Như thế này bao giờ mới thành đôi? Tuyết Vũ thấy mà sốt hết cả ruột, cứ thể này chỉ sợ chị dâu tương lai sẽ bị người khác cuỗm đi trước mất. Cô quyết định đích thân ra trận, giúp hai người họ một tay, tạo cơ hội cho họ gặp nhau nhiều hơn. Mọi người lại vui vẻ nói chuyện. Bà Trần hỏi Lam Bích Trâm đủ thứ chuyện. Ông Trần lại hướng sự chú ý của mình tới cậu con rể duy nhất.

Tuy rằng Tuyết Vũ gả vào Lục gia là có mục đích, nhưng ông bà Trần đối đãi với Lục Thần Hạo đều là chân thành từ đáy lòng.

Hiểm khi cả nhà xum vầy, đông đủ, bà Trần muốn đích thân xuống bếp nấu cơm trưa, lại bị Tuyết Vũ ngăn lại.

"Mẹ cứ ngồi nghỉ đi, để con nấu cho." Lam Bích Trâm cũng tham gia: "Phải đấy bác,

chuyện nấu nướng cứ giao cho con và Tuyết Vũ đi ạ." Bà Trần nói không lại, đành xuôi theo ý hai cô. "Được rồi, lâu lắm rồi ba mẹ không được ăn món do Tuyết Vũ nấu, con mau đi trổ tài nghệ đi."

"Dạ, ba mẹ lên phòng nghỉ ngơi đi, cứ giao phòng bếp cho bọn con." Tuyết Vũ vỗ ngực, cùng Bích Trâm đi vào phòng bếp.

Trần Khắc Dương và Lục Thần Hạo cũng vào theo. Tuyết Vũ thấy vậy, chớp mắt hỏi: "Hai anh vào đây làm gì thế? Tìm cơm nguội hả?"

"Linh tinh." Trần Khắc Dương cốc trán cô một cái: "Anh tới làm phụ bếp."

"Ồ!" Tuyết Vũ kéo dài giọng, gian xảo nhìn qua Lam Bích Trâm.

Lam Bích Trâm bị nhìn, không làm gì cũng đỏ mặt, quay đi về rửa tay.

"Vậy còn anh?" Cô nhìn Lục Thần Hạo, ánh mắt hình sự.

"Vợ nấu cơm, chồng đương nhiên phải phụ rồi." Lục Thần Hạo mặc kệ có người ngoài, ôm lấy eo cô thân mật. Trong lòng rất không vui bởi thái độ cô dành cho mình và Trần Khắc Dương không giống nhau, bên nặng bên nhẹ, cô là đang phân biệt đối xử? Tuyết Vũ ngơ ngác. Hắn cũng muốn phụ bếp?

Lam Bích Trâm nhìn thấy, mắt sáng lấp lánh ngưỡng mộ: "Lục tổng thật chu đáo.Tuyết Vũ, em may mắn thật đấy."

Đáy lòng Trần Khắc Dương cuộn trào sóng dữ. Tuyết Vũ ngoài cười trong không cười: "Lừa người đấy, chị đừng tin." Rồi thoát khỏi vòng tay Lục Thần Hạo, đi mở tủ lạnh lấy thức ăn ra.

Cô thầm mỉa mai. Công tử nhà họ Lục lại muốn vào phụ bếp? Hắn không phá bếp nhà cô tan tành là may lắm rồi, phụ phiếc cái gì. Cô chưa từng nghe nói Lục Thần Hạo biết làm chuyện bếp núc đâu.

Có điều, nếu hắn muốn, thì cứ để hắn làm thôi. Đến lúc đó, cho hắn mất mặt chết luôn.

Thái độ này của cô, thật thật giả giả, người không biết nội tình như Lam Bích Trâm đương nhiên chỉ cho là Tuyết Vũ nói đùa thôi.

"Chị Bích Trâm, chị muốn làm món gì?" Tuyết Vũ lấy ra những món cần thiết, hỏi.

Lam Bích Trâm nhìn qua một lượt số thực phẩm Tuyết Vũ lấy ra, xoa cằm: "Chị sẽ làm tôm hùm đất sốt cajun và sườn kho gừng."

Tuyết Vũ gật gù:

"Được rồi. Anh Hai rửa và sơ chế tôm, khoai tây, xương sườn nhé. Thần Hạo, anh rửa và sơ chế bắp cải, súp lơ và nấm đông cô."

Tuyết Vũ không kiêng kỵ vai vế của bất kỳ ai, thật sự coi anh trai mình và Lục Thần Hạo như cu li mà sai sử.

"Không thành vấn đề."

Hai người nào đó không có ý kiến gì, sắn tay áo, chuẩn bị làm việc. Có điều, trước khi rửa thực phẩm vẫn còn một công đoạn, mang tạp dề.

Lam Bích Trâm vừa thấy Khắc Dương đang tự mang tạp dề, đã nhanh như chớp chạy tới: "Để em buộc dây cho anh."

"Anh tự làm được." Khắc Dương từ chối. Việc buộc dây cũng không phải khó khăn gì, anh buộc nhiều quen tay luôn rồi, thật sự không cần phải nhờ người khác.

Sự từ chối này đối với người da mặt dày như Lam Bích Trâm không có tác dụng gì. Mặc kệ anh sẽ nghĩ gì, cô vẫn đến sau lưng Khắc Dương,buộc dây giúp anh, còn phồng má hờn dỗi:

"Cứ để em. Anh đừng khách sáo với em thế có được không, em buồn lắm á."

Phương pháp theo đuổi đàn ông số hai: Da mặt phải đủ dày! Cô không quên đâu. Trần Khắc Dương đành bất đắc dĩ để mặc Bích Trâm giúp mình. Tính cô gái này vốn rất cứng đầu.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 54
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...