Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thiên Kim Sủng: Tà Y Hoàng Hậu

Chương 67

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

“Ha ha ha! Tốt! Ý

kiến hay!” Sát vách truyền đến tiếng cười của Mộ Dung Chinh, Mộ Dung Gấm bất đắc dĩ để sách xuống, hai ngày ngắn ngủi, Sở Dạ đã hoàn toàn lấy

được sự thưởng thức của Mộ Dung Chinh, ngay cả Văn Tử Khiêm cùng với

những phó tướng kia cũng khen hắn không dứt miệng, nhất là chiến dịch

lần trước Sở Dạ đề ra biện pháp khiến bọn họ không chiến mà thắng, uy

vọng thẳng tắp lên cao, cũng nhanh chóng đè nàng xuống!

Hai ngày

này sắc mặt Đường Trúc vẫn không tốt chút nào, hình như là kể từ khi Sở

Dạ báo tên thật của mình cho Mộ Dung Chinh biết. Sở Dạ đổi một mặt nạ da người bình thường, hơn nữa cố ý thay đổi tiếng nói và khí chất, ngay cả Mộ Dung Chinh hoài nghi nhưng cũng không dám xác định, huống chi hiện

tại Sở Dạ nên ở nước Sở, làm sao có thể tới nơi này, cho nên đương nhiên ông coi hắn và hoàng đế nước Sở có cùng tên, nhưng Đường Trúc lại vô

cùng rõ ràng, nhưng ____ hối hận thì đã muộn!

“Bá phụ, hôm nay

đến đây thôi, cháu muốn đi xem Cẩm nhi một chút!” Sở Dạ khiêm nhường

cung kính lễ phép, rất tôn trọng Mộ Dung Chinh, nhất là khi nhắc đến Mộ

Dung Gấm thì cực kỳ dịu dàng, giành được Mộ Dung Chinh liên tục gật đầu. Theo ý ông, Mộ Dung Gấm đã đến tuổi thành hôn, con cháu hoàng thất tự

nhiên ông không nghĩ tới mà người trẻ tuổi trước mặt ngược lại ông cực

kỳ vừa lòng, vì vậy cũng không so đo chuyện hắn gọi thẳng nhũ danh của

Mộ Dung Gấm!

“Tốt! Cháu đi xem Cẩm nhi một chút đi! Mấy người trẻ tuổi các cháu nên ở chung một chỗ nhiều một chút, sau đó cháu mang con

bé đi ra ngoài dạo, hai ngày nay chắc hẳn nó cũng buồn bực đến hỏng

người rồi!” Mộ Dung Chinh không chút do dự bán đứng nữ nhi của mình…

“Vâng! Cháu biết rồi!”

Nhìn thấy Sở Dạ đi ra ngoài, gương mặt Mộ Dung Chinh hài lòng, Văn Tử Khiêm

đi vào nhìn thấy bộ dáng này của ông, nhất thời cười cười: “Chưa bao giờ gặp bộ dáng này của ông, xem ra Sở Dạ khiến ông vô cùng hài lòng!’

Mộ Dung Chinh cười thở dài: “Cẩm nhi vẫn luôn là thịt trong lòng của ta, ta luyến tiếc nó gả vào Hoàng thất, cho nên…”

“Thế nhưng người này lai lịch đều không rõ ràng lắm, cứ như vậy mà giao Cẩm

nhi cho hắn, có phải có chút đột ngột quá rồi không?” Văn Tử Khiêm nhìn

ra được Sở Dạ không tầm thường, ngay cả hiện tại hắn bình thường nhưng

trong lồng ngực hắn có mang theo ngàn vạn khe sâu(1), ngang dọc thiên

hạ, người như vậy làm sao có thể là người bình thường?

(1) Ở đây ý anh Dạ lòng sâu vạn dặm.

Mộ Dung Chinh vỗ vỗ đầu vai Văn Tử Khiêm: “Tử Khiêm, thật đúng là “Nhất

diệp tri thu, kiến vi tri trứ”(2), hai ngày chung đụng này ta biết ngay

hắn là một người rất có tham vọng, rất có ý thức trách nhiệm, huống chi

hắn vô cùng yêu thích Cẩm nhi, ngay cả khi hắn không nói rõ nhung khi

nhắc tới Cẩm nhi vẻ mặt và giọng nói đều là không lừa được người, cũng

chỉ có chính bọn nó vẫn chưa hay biết gì mà thôi!”

(2) nhìn lá rụng biết mùa thu đến, gặp mặt liền nhận biết

“Về phần mấy thứ như lai lịch, ông cho là đáng để quan tâm hay sao? Nếu như là người mà Cẩm nhi không quen, ông cho là hắn có thể dựa vào ân cứu

mạng mà được Cẩm nhi mang về?”

Văn Tử Khiêm nghe vậy, chân mày nhíu chặt tản ra: “Hóa ra là như vậy, hóa ra là ta hồ đồ!”

“Cũng chỉ là do quan tâm sẽ loạn, tĩnh tâm suy nghĩ lại một chút ông sẽ hiểu!”

Sở Dạ nghe một chút cũng không sót, có chút nhất thời bội phục vị “nhạc

phụ tương lai” của mình, có tấm lòng, có khí phách, cũng có tỉ mỉ tinh

tế quan tâm nữ nhi, không trách được có thể được Mộ Dung Gấm kính yêu.

Mà lời vừa rồi cũng xác minh nói cho hắn một tin túc, cửa ải nhạc phụ

này đã qua, hiện tại hắn cần giải quyết chính là một “nàng dâu tương

lai”.

Nhìn thấy Sở Dạ đi vào, lập tức sắc mặt Đường Trúc suy sụp, xoay người cũng không để ý hắn đã đi ra ngoài, mặc dù nàng rất muốn

ngăn cản nhân vật nguy hiểm này, nhưng dường như tiểu thư không bài xích cho nên hẳn là không còn biện pháp!

“Rất hả hê?” Mộ Dung Gấm nhíu mày, sắc mặt mỉm cười nhưng thoáng qua có chút nguy hiểm.

Sở Dạ ngồi ở mép giường, cười cười đáng đánh đòn, cố lầm ra vẻ nói: “Nương tử ở trên cao, vi phu có lễ!”

Mộ Dung Gấm lấy quyển sách trên tay ném qua: “Cút!”

Sở Dạ cũng không tránh né, mặc cho sách đạp vào trên người, ngay sau đó

che ngực bộ dạng khổ sở: “Nương tử, nàng thật tàn nhẫn, vi phu đau quá!”

Mộ Dung Gấm:……

Trong lòng Sở Dạ cười trộm nhưng trên mặt vẫn còn làm bộ như vô cùng khổ sở,

kéo tay Mộ Dung Gấm đặt lên tim, vẻ mặt vô hạn uất ức: “Nương tử xoa xoa cho ta!”

Mộ Dung Gấm lạnh đến buồn nôn, tóc gáy dựng đứng: “Ngươi không sai biệt lắm!’

“Ha ha!” Rốt cuộc Sở Dạ cũng thu hồi nét mặt lạnh đến buồn nôn lại, ấp áp

cười một tiếng, ôm lấy Mộ Dung Gấm: “Cẩm nhi, gả cho cô vương có được

hay không? Cô vương đảm bảo nhất định sẽ cực kỳ cực kỳ thương nàng!”

Nghe vậy Mộ Dung Gấm lại trầm mặc, hồi lâu: “Sở Dạ, rốt cuộc ngươi coi trọng ta ở chỗ nào? Ngươi là Đế vương một nước, vì sao nhất định chấp nhất

cùng ta? Ta nhớ ngươi còn rõ hơn ta, thân phận của chúng ta là không thể nào!”

“Ta cho là nàng sẽ không để ý tới vấn đề thân phận chứ!”

Sở Dạ cười khẽ: “Chỉ là coi trọng nàng ở điểm nào thì thật sự cô vương

cũng không rõ, chỉ là gặp, sau đó cứ như vậy!”

“Vậy Đông Phương Hiểu thì sao đây?”

“Nàng ta?” Nhắc tới nữ nhân này,Sở Dạ có chút chán ghét, nhưng ngay sau đó

lại khôi phục: “Cô vương đã ban nàng ta cho Đông Húc vương, hiện tại

đoán chừng nàng ta đang làm Tiêu Dao vương phi!’

“Ngươi lạ đem

nàng ta cho người khác?” Mộ Dung Gấm thế nào cũng không nghĩ tới kết quả lại như vậy, hơn nữa theo ý Đông Phương Hiểu si niệm đối với Sở Dạ, sao lại đồng ý?

“Thế nào? Chẳng lẽ Cẩm nhi hi vọng vi phu cưới nàng

sao?” Sở Dạ không tự chủ dùng giọng nói uất ức, nhất thời khiến Mộ Dung

Gấm dở khóc dở cười: “Ta nói dù gì ngươi cũng là Hoàng đế một nước, uy

nghiêm một chút có được không?”

Sở Dạ không quan tâm cười cười: “Này nghiêm là cho người khác, đối với nương tử, muốn uy nghiêm làm cái gì?”

Không thể phủ nhận những lời này thật sự làm rung động lòng người. Mộ Dung

Gấm chưa bao giờ biết yêu là cái cảm giác gì, cũng không biết nàng và Sở Dạ đây coi như là cái gì, nhưng ít nhất nàng cũng có một khắc sao động

kia, trong lòng bị một cái tên Đế vương Sở Dạ lấp đầy!

Tháp Nạp

Tề chính là cao nhân thần bí vài ngày trước đó Mộ Dung Chinh đã nhắc

tới, bởi vì bị Mộ Dung Gấm làm bị thương cho nên hiện tại không có cách

nào xuất chiến, ngay cả có người ở sau lưng chỉ huy nhưng Mộ Dung Chinh

cũng không phải là ngồi không, mà Văn Tử Khiêm được người nói “quân sư

hồ ly” làm sao có thể không có chút bản lĩnh, cho nên không cần Mộ Dung

Gấm rat ay, trận chiến này thắng bại đã định. Hơn nữa dường như còn có

“người nhiệt tâm” chạy đến quấy rối trận doanh quân địch, hiện tại tình

hình hoàn toàn thiên về một bên rồi!

Dương Hạo: Chủ tử quá thiên vị, mình ôn hương nhuyễn ngọc, chúng ta ở chỗ này mệt sống mệt chết, ông trời bất công a!

Dương Phong, Bạch Sơn:………

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7: (1)
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 67
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...