Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tiếu Vong Thụ

Chương 66: NĂM THÁNG Ở LONG CUNG

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Tôi đợi ngoài điện Chung Tình ở Long cung lâu ơi là lâu, mà rốt cuộc là bao lâu, thì lại không rõ.

Bởi vì, một tháng ở Long cung bằng mười tháng trên trần. Tôi là một gốc cây mọc trên cạn, đương nhiên phải tính theo tuổi trên trần. Tiếc là tôi tính mãi mà không rõ. Cũng không biết vì sao, từ lúc tôi tới đây, đầu óc cũng kém linh hoạt, chẳng nói chuyện tính toán thôi, mà những chuyện xưa cũng đứt quãng. Tới hỏi Long Thất, anh là kẻ không đứng đắn. Hỏi Kiến Mộc, anh ấy lại ấp a ấp úng. Đây là hai người bạn tốt của tôi. Tiếc thay tôi không được chọn, vì Long cung tuy lớn, nhưng mắt chỉ thấy hai người này, bạn có thích nổi không? Chao ôi, mệnh hơi bị khổ. Thế nên tôi thường xuyên thở dài. Long Thất nhìn tôi một cái, sau đó nhăn nhăn mũi: “Ai vừa ăn sủi cảo nhúng giấm thế?”

Tôi không để ý, chỉ chăm chú vào quyển Sơn Hải kinh (Sơn Hải Kinh là cổ tịch thời Tiên Tần của Trung Quốc, trong đó chủ yếu mô tả các thần thoại, địa lý, động vật, thực vật, khoáng vật, vu thuật, tông giáo, cổ sử, y dược, tập tục, dân tộc thời kỳ cổ đại.) trước mặt, vốn ý của Long Thất muốn tôi chăm chỉ nghiền ngẫm về con đường tu hành của các vị thần tiên, nhưng không biết sao, tôi có hứng thú với chuyện tình cảm vướng mắc của các vị thần tiên hơn, tôi thổn thức nhìn Kiến Mộc.

Kiến Mộc, tôi cho rằng anh là người bạn tốt hơn cả Long Thất, đảo qua bàn đá đầy sách, nâng mí mắt, sách trong tay run run: “Bình thường sách Hợp Hoan đọc có vẻ nữ tính quá, cần phải thêm chút khí thế của Giang Đông mới được.” Long Thất như được xối nước lên đầu, gật gù liên tục, dời mấy quyển khác trước mặt tôi. Hử, tôi đọc lướt qua tên sách, trong đó có Tam Quốc, Du hiệp, thời Chiến Quốc, bỗng chốc, tôi cảm thấy máu sôi sùng sục, quyết định vứt hết mớ sách về tình cảm nam nữ kia đi.

Đúng là đọc sách thật có ích, chẳng mấy ngày sau, tôi đổi phong cách hoàn toàn, xưng huynh gọi đệ với Kiến Mộc, Long Thất. Sắc mặt Kiến Mộc rất kinh khủng, Long Thất như muốn ngất xỉu. Hai người tái xanh không còn chút máu, tái xám một hồi, Long Thất hung tợn trừng mắt nhìn Kiến Mộc, Kiến Mộc chịu không thấu, ngượng ngùng rời đi.

Tôi có hơi ấm ức thay cho Kiến Mộc, Long Thất đối xử với bạn bè như thế, đúng là phản bội đạo lí bạn bè, tôi muốn rêu rao chính nghĩa, bênh vực kẻ yếu giúp Kiến Mộc. Lại thấy Long Thất quay mặt sang, nhìn vẻ mặt kia, tôi quả thật không dám khen, không thể nói là màu gì. Tôi luôn mềm lòng, những lời bênh vực kẻ yếu nuốt ngược vào bụng. Lại nghĩ không biết nên nói gì để an ủi người ta. Mà đúng là không biết, anh chua xót vì cái gì nhỉ, hay là, nhà nào vừa ăn sủi cảo nhúng giấm? Tôi từ từ hả miệng, không biết khuyên anh thế nào, cuối cùng quyết định giả vờ hồ đồ.

Anh đi tới, duỗi tay, tôi lập tức đề phòng, nếu dám sờ lên người tôi, tôi, không tránh được, nhưng trong ba tháng, không, ba năm tôi không nói với anh câu nào nữa hết. Tôi bi tráng nhắm mắt. Nửa buổi sau, vẫn không có động tĩnh gì, tôi sợ hãi mở mắt ra nhìn, anh đặt tay trên trán, mân mê qua lại. Tôi thở phào nhẹ nhõm. Chỉ nghe Long Thất thở than: “Tôi nên làm thế nào đây, trời ạ!”

Tôi hơi buồn cười, phiền não thế là vì gì nhỉ? Bình thường chỉ có một việc khiến Thất vương tử buồn khổ, đó chính là tặng quà cho cha mình. Bây giờ cách ngày sinh nhật của Long vương còn xa, tại sao lại đau đầu?

Tôi vẫn đang suy nghĩ đoán mò, Thất vương tử đã tức tối bỏ vào điện. Trước khi bước qua cửa còn quay lại oán hận nhìn tôi chằm chằm. Khiến tôi run run.

Tôi không để ý đến anh nữa, tính của anh, hừ, tôi biết lắm. Ba canh giờ tôi không nói chuyện với anh, liền mong ngóng chạy tới, tán dóc đủ chuyện trên đời, nếu tôi không mở miệng, anh liền đưa tay tới giả vờ muốn kiểm tra. Từ khi là cây tôi đã nuôi chí quyết trở thành thiếu nữ, sao chịu để anh trêu cợt như vậy, thế là, đành ngoan ngoãn mở miệng. Chiêu này, có thể xem là đòn sát thủ của anh.

Tôi oán hận thầm nghĩ, sau này tôi biến thành hình người, để xem anh uy hiếp tôi thế nào nữa. Tôi hơi hâm mộ Kiến Mộc, tuy anh ấy là cây, nhưng mạnh hơn tôi rất nhiều.

Chỉ là lần này, tôi đã tính hơi sai, ba canh giờ sau, lại thêm hơn nửa canh giờ nữa, Long Thất vẫn không ra, tôi hơi tò mò. Không biết anh ở trong chơi trò gì, cây không thể di chuyển, đúng là làm người ta phiền não. Nhất lại là một gốc cây ở trong nước nữa chứ. Tôi không nén nổi thở dài một hơi.

Vừa thở dài, Long Thất bước ra ngoài, nhìn tôi thật sâu, thấy tôi không có gì khác thường, lại quay vào. Tôi muốn thở than thêm một tiếng, thì Kiến Mộc tới. Hiếm thấy, anh còn mang một bầu rượu nhỏ nữa. Đúng là thân thiết! Rượu kia thơm quá!

Tôi vui sướng gọi to: “Anh Kiến Mộc, mau mau cho em nếm thử đi, nghe bảo người uống rượu mới có thể ra giang hồ khoái ý.” Giọng tôi còn chưa hết. Long Thất bắn từ trong ra như mũi tên. Oán hận nhìn tôi lại quay sang Kiến Mộc. Tôi chẳng hiểu ra sao, Long Thất hôm nay kì lạ quá chừng. Kiến Mộc thấy anh có vẻ không vui, vội nói: “Thất vương tử, Hợp Hoan từng nói, để giải sầu, chỉ có uống rượu mà thôi. Tới, tới đây nào, chúng ta uống vài chén.” Tôi phụ họa nói thêm: “Đúng thế đúng thế, đến khi uống đã đời rồi, chúng ta lại bắt chước kết nghĩa vườn đào (nhắc đến tích kết nghĩa ba người Lưu Bị, Quan Vũ, Trương Phi trong Tam Quốc diễn nghĩa), chúng ta sẽ kết nghĩa Long cung được không?” Kiến Mộc ngẩn người, khiếp hãi nhìn sang Long Thất. Long Thất đưa lưng về phía tôi, chỉ thấy vai run run, không biết có đồng ý hay không. Tôi thấp thỏm chờ, hồi lâu sau, anh không quay mặt lại, cũng không nói có vui vẻ hay không. Chẳng lẽ, cái cây như tôi đã trèo cao rồi?

Tôi rầu rĩ không vui nhìn Kiến Mộc, anh đang nhìn Long Thất đồng tình, vỗ vai anh, sau đó đặt bầu rượu xuống rồi đi. Tôi nhìn mà chẳng hiểu hành động của hai người, im lặng như thế thật quái dị, tôi quyết mở lời trước: “Thất vương tử, tôi chỉ thuận miệng nói thôi, nếu không đồng ý thì thôi, chẳng cần nghĩ ngợi đến nửa ngày như thế.” Cuối cùng Long Thất cũng xoay người, yên lặng nhìn tôi, bảo: “Người ta có từ đầu gỗ, tôi thấy, phải sửa thành đầu hợp hoan mới đúng.” Tôi hơi cáu, này không phải ý bảo tôi ngốc hay sao? Còn liên lụy đến những cây hợp hoan khác nữa. Tôi rất không vui.

Long Thất cầm bầu rượu lên, hơi mất mát bỏ vào phòng. Một hồi sau, hương rượu thơm ngát bay ra. Long Thất nhỏ mọn.

Tôi ở ngoài căm tức lâu thật lâu hơi thở mới bình thường trở lại. Có điều vừa bình tĩnh được một chút thì thấy Long Thất từ trong điện bước ra. Gương mặt ngà ngà say, tôi không kiềm được ngắm mấy lần.

Long Thất ngơ ngác nhìn tôi, sau đó bước tới, duỗi tay, đặt lên người tôi, sau đó xuốt ve từ trên xuống dưới, tôi còn chưa kịp kháng nghị anh liền ôm tôi vào lòng. Tôi cực kì hoảng sợ, quả thật rượu có thể làm biến đổi tính cách, đến cả cái cây mà anh cũng chẳng buông tha. Tôi thẹn đỏ mặt trong lòng, vừa sợ vừa giận, có cả hoảng hốt, Thất vương tử say rượu thì nghìn vạn lần chớ mà nôn lên người tôi. Long Thất lẩm bẩm: “Lần trước tôi quá lỗ mãng, lần này lại quá chậm chạp dây dưa. Ôi!” Tôi nghe thấy lời này không như lời say, nhưng không hiểu rõ là ý gì. Tôi thoáng run rẩy, mở miệng bảo: “Thất vương tử, anh có thể đứng nói được không?” Long Thất ngẩng đầu: “Tôi đang đứng đây.” “Ý tôi là, cách tôi một trượng.”

Long Thất cười khà khà hai tiếng: “Bây giờ tôi uống hơi nhiều, chẳng dựa vào em thì đứng không vững đâu.” Nói xong, lại đưa tay giở trò trên thân tôi mấy lần. Tôi không chịu nổi mà rùng mình mấy bận, oán hận nói: “Long Thất, anh quên tôi muốn thành con gái sao.” Long Thất cười ha hả mấy tiếng: “Tôi thấy em quên mất rồi, muốn thành huynh đệ với tôi, cho nên phải tới nhắc nhở mới được.” Tôi ngẩn người, tiếp tục nổi cáu: “Có kiểu nhắc nhở như anh chắc?”

“Tôi suy nghĩ nửa ngày, thấy cách này hiệu quả nhất.”

Tôi im lặng, cắn răng không để ý tới anh nữa, Long Thất, anh chờ đó.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15: DÂNG HƯƠNG
Chương 15
Chương 16: CỰ KHẢO
Chương 16
Chương 17: THĂM BỆNH
Chương 17
Chương 18: LẤY TRÀ ĐÃI KHÁCH
Chương 18
Chương 19: CƠ DUYÊN
Chương 19
Chương 20: BẮT ĐẦU LÀM VIỆC
Chương 20
Chương 21: TRỮ HÒA TỰ
Chương 21
Chương 22: DƯỠNG THƯƠNG
Chương 22
Chương 23
Chương 23: VIỄN CHÍ
Chương 24: DIỄM NGỘ
Chương 24
Chương 25: HỎI TÌNH
Chương 25
Chương 26: BÁN TRÀ
Chương 26
Chương 27: GẶP NẠN
Chương 27
Chương 28: THÂN MẬT
Chương 28
Chương 29: LẠI GẶP HOA ĐÀO
Chương 29
Chương 30: HOA RƠI HỮU Ý
Chương 30
Chương 31
Chương 31: CHỦY THỦ (dao nhỏ)
Chương 32: TRỊ THƯƠNG
Chương 32
Chương 33: CẦU HÔN
Chương 33
Chương 34: MUA VẢI
Chương 34
Chương 35: LÀM RÕ
Chương 35
Chương 36: QUẢ ANH ĐÀO
Chương 36
Chương 37: TẶNG ĐAO
Chương 37
Chương 38: MINH BẠCH
Chương 38
Chương 39: HAI BÊN CÙNG VUI
Chương 39
Chương 40: DỰ THI
Chương 40
Chương 41: THI ĐẬU
Chương 41
Chương 42: ĐIỀU KIỆN
Chương 42
Chương 43: TĨNH TU
Chương 43
Chương 44: GẶP GỠ TRONG ĐÊM
Chương 44
Chương 45: CHẠY TRỐN TRONG ĐÊM
Chương 45
Chương 46: ĐỒNG VIỆN
Chương 46
Chương 47: TÚ CẦU
Chương 47
Chương 48: QUỲNH LÂM YẾN
Chương 48
Chương 49: ĐỜI NGƯỜI CÓ BỐN CÁI VUI
Chương 49
Chương 50: NHƯ Ý
Chương 50
Chương 51: MÓN QUÀ HƯƠNG DIỄM
Chương 51
Chương 52: THẬP MỸ TUYỂN THÂN
Chương 52
Chương 53: SI NIỆM
Chương 53
Chương 54: THẦN TIÊN QUYẾN LỮ
Chương 54
Chương 55: NÚI VŨ ĐƯƠNG
Chương 55
Chương 56: ĐIỀM LÀNH
Chương 56
Chương 57: HOÀNG TƯỚC Ở SAU
Chương 57
Chương 58: SẦM SÉT GIỮA TRỜI QUANG
Chương 58
Chương 59: TẬP THƠ
Chương 59
Chương 60: HỒNG MÔN YẾN
Chương 60
Chương 61: NGỌC NÁT
Chương 61
Chương 62: HỒN QUY
Chương 62
Chương 63: HỒI SINH
Chương 63
Chương 64: THA THỨ
Chương 64
Chương 65: BỊ CƯỚP!
Chương 65
Chương 66: NĂM THÁNG Ở LONG CUNG
Chương 66
Chương 67: ĐOẠN TỤ
Chương 67
Chương 68: RÚT CỦI ĐÁY NỒI
Chương 68
Chương 69: TIÊN CHƯỚNG
Chương 69
Chương 70: BIẾN CỐ
Chương 70
Chương 71: HÀM ĐẦM
Chương 71
Chương 72: NHIỄM DIỆP TINH QUÂN
Chương 72
Chương 73: HOÀN TRẢ
Chương 73
Chương 74: ĐOẠN KẾT
Chương 74

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 66: NĂM THÁNG Ở LONG CUNG
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...