Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vật Riêng Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh

Chương 48

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Hi Nguyên một thân

quần áo ướt nhẹp chạy vào phòng khách, Bác Thẩm lập tức chào đón, cầm

khăn lông lớn lau tóc cho cô, đầy thương tiếc nói: "Thế nào ướt hết như

vậy? Ngân Báo không có đưa cháu về sao?"

"Chú Ngân Báo đuổi theo Tiểu Bạch Thỏ của chú ấy rồi, nào có thời gian mà trông nom cháu?" Hi

Nguyên vểnh môi oán trách, khóe mắt lại đầy nụ cười. Nghĩ tới chú Ngân

Báo lưu luyến bụi hoa cũng có lúc hết cách với con gái, cô đã cảm thấy

chơi thật vui.

"Tiểu Bạch Thỏ? Một đại nam nhân như cậu ta sao

lại nuôi thỏ vậy hả?" Ông Thẩm nghe không hiểu lời Hi Nguyên nói, buồn

bực lầu bầu.

Vẻ mặt cùng giọng của ông khiến Hi Nguyên cười vui vẻ hơn: "Đột nhiên thay đổi khẩu vị đó mà”.

"Điều đó cùng khẩu vị có quan hệ gì?" Bác Thẩm thật là càng nghe càng hồ đồ.

"Cái gì cùng khẩu vị có quan hệ?" Một giọng nói quen thuộc từ cửa truyền

đến, âm thanh ưu nhã mà trầm thấp này khiến hai người trong phòng khách

sửng sốt.

"Tiểu Đan. . . . . ." Đôi tay Bác Thẩm run rẩy nhìn

cậu bé Thẩm Đan đã lớn rồi, trong lòng đầy kích động. Cháu của ông, kể

từ khi con trai và con dâu ông bị tai nạn máy bay mà mất đi, người thân

duy nhất trên cõi đời này của ông rốt cuộc cũng đã trở về rồi. Không ngờ mấy năm không thấy, Tiểu Đan giống như đã biến thành một người khác,

hoàn toàn lột xác khỏi một thân non nớt, trở nên trầm ổn mà gần gũi.

"Anh Thẩm!" Hi Nguyên đột nhiên thấy Thẩm Đan, trong lòng rất hưng phấn. Còn nhớ rõ lần trước gặp mặt là vào tang lễ của cha mẹ anh ấy, anh lúc ấy

chưa có cao lớn như hiện tại, vẫn còn mang vóc dáng của thiếu niên.

Cô chạy vội nhảy vào trong ngực Thẩm Đan, ngang ngược nhìn vẻ mặt tuấn dật kia: "Trở về rồi sao còn không nói với bé con một tiếng? Em sẽ đi đón

anh."

"Có công việc." Thẩm Đan ôm hông của Hi Nguyên, dịu dàng

thắm thiết trả lời. Trong đôi mắt đen không lớn lại rất tinh xảo kia đầy thâm tình.

"Vĩnh viễn đem công việc đặt ở vị thứ nhất, giống y

như ba vậy." Hi Nguyên oán trách nói. Thế nào năm giứoi cô gặp phải đều

là những người cuồng công việc? Ba vì muốn cho Ưng Đế Quốc vươn ra khắp

thế giới, trong 365 ngày ba có 100 ngày bay ở trên không trung, thời

gian còn lại thì ngay cả mười lăm ngày cũng không thể ở cùng với cô,

không phải ra ngoài tham dự dạ tiệc của một công ty, thì cũng chính là

tham gia một cuộc thọ yến của chính khách nào đó.

"Từ nay về sau anh sẽ để bé con ở vị thứ nhất." Thẩm Đan chuyên chú nhìn Hi Nguyên, đôi tay ôm càng chặt hơn.

"Như thế nghe còn được." Hi Nguyên nhìn thấy áo ướt của mình thấm ướt trước

ngực của Thẩm Đan, vội vàng từ trên người anh leo xuống, "Em đi thay

quần áo đã, một lát tán gẫu tiếp."

"Nhanh đi, kẻo cảm lạnh." Thẩm Đan gật đầu một cái, trong mắt đầy thương tiếc, tựa như đang nhìn một bảo bối quan trọng nhất.

Cho đến khi Hi Nguyên biến mất ở khúc quanh lầu hai, ánh mắt Thẩm Đan mới từ trên người cô dời đi.

"Ông nội!" Anh ôm cổ ông nội, "Tiểu Đan đã trở về."

Khóe mắt Bác Thẩm long lanh nước mắt, ông lau khóe mắt ướt một cái, cảm động nói: "Trở về là tốt rồi. Ông nội có thể được nhìn thấy con là mãn

nguyện lắm rồi."

"Tiểu Đan về sau sẽ hầu ở bên người ông, không rời ông nội nữa."

"Theo như ta thấy thì là cùng với bé con đó chứ?" Lần đầu thấy gương mặt tuấn tú đỏ ửng vì xấu hổ của cháu trai, Bác Thẩm cười ha ha.

"Ông nội!" Thẩm Đan có chút xấu hổ, kêu lên kháng nghị.

Bác Thẩm vỗ vỗ bả vai cháu trai, ý vị sâu xa nói: "Tiểu Đan, ông nội sẽ

không ngăn trở con, chỉ cần cháu thấy đúng thì cứ làm đi. Nếu như bị

thương lồng ngực của ông luôn luôn mở rộng với cháu."

Thân phận

của hai người Hi Nguyên và Tiểu Đan khác nhau một trời một vực, Tiểu Đan nếu muốn có được lòng của Hi Nguyên sợ rằng khó khăn giống như lên trời vậy.

Thời tiết thành Long giống như vẻ mặt của một đứa trẻ, lúc xế chiều còn mưa dầm liên tục, đến buổi tối lại thoáng đãng. Gió thổi

xua tan mây, một vầng trăng non len lén lộ ra khuôn mặt tươi cười. Ban

đêm trong lâu đài Tinh Nguyệt yên tĩnh mà tràn ngập thần bí, ánh trăng

nhàn nhạt giống như lụa mỏng bao phủ nó, dát lên một tầng ánh sáng màu

vàng.

"Anh Thẩm, kể cho em nghe một chút anh ở châu Âu gặp được

chuyện gì mới mẻ." Lưng Hi Nguyên dựa vào ban công quấn lấy Thẩm Đan,

con ngươi hưng phấn sáng rỡ.

"Em cho là anh đi chơi sao? Có cái

chuyện gì mới mẻ chứ?" Thẩm Đan cưng chiều véo mũi Hi Nguyên, ánh mắt

tham luyến sự đẹp đẽ của Hi Nguyên.

Ở châu Âu chín năm, trừ làm

một học sinh thì chính là huấn luyện gian khổ, anh như một con quay vĩnh viễn không dừng lại được, một khắc cũng không thể nghỉ ngơi. Đã có lúc

anh từng nghĩ tới muốn buông tay, nhưng vì để có thể trở thành người đàn ông xứng đáng với Hi Nguyên, anh cắn răng kiên trì. Mấy năm này, chuyện chân chính duy nhất có thể làm cho tâm tình anh kích động chính là cùng Hi Nguyên nói chuyện phiếm qua QQ, cô sẽ đem tất cả chuyện lý thú xảy

ra trong một ngày kể cho anh nghe, chia sẻ để anh nhanh chóng biết được, cho anh chia sẻ với cô cả niềm vui lẫn nỗi muộn phiền.

Mỗi khi

cùng Hi Nguyên tán gẫu hết ngày, anh sẽ có một đêm ngủ không yên giấc,

tinh thần kích động. Khi lần đầu tiên anh nhìn thấy Hi Nguyên, liền lặng lẽ yêu cô gái khả ái này, ở châu Âu vô luận có bao nhiêu mỹ nữ nghĩ

nhảy lên giường của anh, anh đều vô tình cự tuyệt, chỉ vì trong mắt anh, sự mỹ lệ của Hi Nguyên không ai bằng được.

Đều nói trong mắt

người tình là Tây Thi, đối với anh mà nói chính là như vậy. Đáy mắt anh, trong lòng chỉ có Hi Nguyên tồn tại, không còn có chỗ cho người nào

khác nữa.

Từng trong một lần huấn luyện ngã gãy ba cái xương sườn, nhưng nằm ở trên giường bệnh anh không hề hối hận, bởi vì có Hi Nguyên.

"Làm sao mà có thể không có? Anh Thẩm anh tuấn thế này, chắc chắn sẽ có mỹ

nữ da đen, da trắng, da vàng, da nâu . . . . . đuổi theo anh….Anh chỉ

cần đem đoạn thời gian lãng mạn đó kể cho em nghe là tốt rồi." Hi Nguyên mắt cười cong cong nheo lại, vui vẻ nhìn Thẩm Đan anh tuấn.

"Cái mà gì da đen, da trắng, da vàng, da nâu? Em cứ làm như anh là Palette?" Thẩm Đan bị lời Hi Nguyên nói chọc cười, tròng mắt đen lấp lánh lóe ra

ánh sáng nóng bỏng, nhìn Hi Nguyên.

"Là mỹ nữa của các quốc

gia?" Hi Nguyên vịn bả vai Thẩm Đan, nghịch ngợm nháy mắt với anh, "Đừng nói với em anh không có người theo đuổi, em sẽ không tin."

Nếu

như ngay cả anh Thẩm anh tuấn thế này đều không có ai theo đuổi, thì phụ nữ trong thiên hạ này đều mù cả rồi. Những người đàn ông cô đã gặp qua, trừ ba, thì chính là anh Thẩm trưởng thành thật thanh tú, mà vẻ anh

tuấn của anh không giống ba. Ba là Đế Vương bễ nghễ thiên hạ, mà Thẩm

Đan giống như một người anh yêu thương của cô.

"Phụ nữ khác đối

với anh không có nghĩa lý gì, anh chỉ hi vọng được một người theo đuổi." ánh mắt Thẩm Đan đột nhiên trở nên khó hiểu, khiến Hi Nguyên bồn chồn

nghiêng đầu.

"Anh Thẩm có người yêu mến rồi?" Hi Nguyên đột

nhiên hiểu được ý tứ trong lời của Thẩm Đan, lăc lắc cánh tay của anh,

đầy tò mò hỏi, "Mau nói cho em biết là ai, có đẹp hay không?"

Hai cánh tay cường tráng của Thẩm Đan vịn lan can, gương mặt tuấn tú căng

thẳng, đáy lòng giùng giằng không biết có nên nói tình cảm trong lòng ra hay không.

"Mau nói cho bé con." Hi Nguyên hưng phấn kéo gương

mặt tuấn tú của Thẩm Đan xuống, để cho ánh mắt của anh nhìn chăm chú vào mình, cô đoán không ra anh Thẩm rốt cuộc thích người nào, cho nên liền

bộc phát muốn biết, "Nói mau."

Nhìn cái miệng nhỏ nhắn mềm mại

của Hi Nguyên khẽ đóng khẽ mở ở ngay trước mặt anh, lòng của Thẩm Đan

bắt đầu mất khống chế nảy lên, anh kìm lòng không được sáp lại gần cái

miệng nhỏ nhắn kia. Anh muốn nói cho Hi Nguyên biết người yêu trong lòng anh, mấy năm anh bị tương tư hành hạ sắp phát điên rồi.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 48
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...