Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Dính Bẫy Scandal - Bắc Phong Vị Miên

Chương 141

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Đúng 12 giờ trưa, “Săn Cướp” chính thức công bố dàn diễn viên.

Weibo chính thức của “Săn Cướp”: [Dương Phi, một khi đã đi, quyết không quay đầu. @Văn Đàn]

Trên ảnh công bố, Văn Đàn mặc trang phục của Dương Phi ngồi trên lưng ngựa, chỉ hé lộ một bên mặt, tay nắm cung tên.

Quần áo, mặt và tay cô đều dính đầy máu, ánh mắt kiên định pha lẫn sát khí.

Phía sau là sa mạc rộng lớn, u ám, đầy vẻ bí ẩn và những câu chuyện chưa kể.

[Hôm qua vừa công bố đại diện thương hiệu cao cấp, hôm nay đã công bố phim điện ảnh nữ chủ, ai sướng rơn thì tự hiểu nhé.]

[Cứu mạng, cô ấy diễn gì ra nấy, cái cảnh trong “Trường Phong” đến giờ tôi vẫn còn lướt đi lướt lại, ánh mắt này như muốn giết tôi vậy.]

[Mong chờ diễn viên Văn Đàn, mong chờ Dương Phi.]

[Ôi mẹ ơi, tôi mới bỏ theo dõi một năm thôi mà tài nguyên của Văn Đàn giờ đã tốt đến vậy rồi á? Mẹ nó, chẳng lẽ tôi là khắc tinh của cô ấy.]

[Ha ha ha ha, mấy người trước đây bảo Hoàn Vũ đóng băng, cấm sóng cô ấy đâu rồi, giờ sao không thấy ai lên tiếng vậy.]

[Bọn họ bảo Văn Đàn ở nhà gãi chân cả nửa năm trời, thực tế người ta ra tay là đóng phim điện ảnh nữ chủ luôn, vả mặt rồi nhé.]

[Không hiểu fan kích động cái gì nữa. Phim kinh phí thấp thôi mà, đạo diễn thì cũng tàm tạm, diễn viên khác thì chả ai nghe tên bao giờ. Dùng mấy người này để tôn Văn Đàn lên thành nữ chủ, chỉ có mấy người mới mặt dày mà nhận thôi.]

[Văn Đàn cũng chỉ có thể diễn mấy cái phim chả ai thèm đóng thôi, dạo trước còn tranh vai “Thất Ngữ” với Quý Tư Tư, cười chết mất, không biết cô ta lấy đâu mặt mũi mà bon chen vậy.]

[Biến đi, sao mỗi lần Văn Đàn có chuyện gì, fan của Quý Tư Tư đều chạy nhanh hơn ai hết vậy.]

[Không biết thì không so sánh, mong chờ tác phẩm chuyển mình của Quý Tư Tư. Đạo diễn vàng, ê-kíp sản xuất vàng, hợp tác với tiền bối nổi tiếng trong giới, phim chuyển thể từ sự kiện xã hội có thật “Thất Ngữ”.]

[Sao tôi có cảm giác mấy cái phim mà Hoàn Vũ chọn cho cô ấy đều có vẻ là để tranh giải thưởng vậy, chẳng lẽ Văn Đàn sắp đoạt Ảnh hậu rồi à.]

[Phim của Mạnh Trần An thất bại liên tiếp mấy lần, Văn Đàn mà đoạt Ảnh hậu thật thì ha ha ha ha, Hoàn Vũ cũng ác đấy, dùng cách này để chọc tức người ta.]

[Không phải chứ, mới có một tấm poster phim thôi mà fan đã bắt đầu tự dát vàng lên mặt rồi á? Mặt dày cỡ nào vậy,  dâng tận tay Oscar cho mấy người luôn đi có được không hả.]

Trên mạng thảo luận sôi nổi, Văn Đàn và Lâm Sơ Dao thì đang yên tĩnh nằm làm SPA.

Lâm Sơ Dao vùi mặt vào lỗ thông khí của giường massage, giọng nghèn nghẹn: “Khi nào cậu đi Paris á?”

Văn Đàn nói: “Chắc ngày kia.”

“Thích thật, nếu không phải năm nay bố mẹ tớ nhất định bắt tớ về quê ăn Tết thì tớ đã đi cùng cậu rồi.”

“Đến lúc đó tớ chụp ảnh gửi cậu, thích cái gì thì bảo tớ, tớ mua cho cậu.”

Lâm Sơ Dao ngẩng đầu lên một chút: “Cảm ơn chị dâu.”

Văn Đàn: “…”

Dưới ánh đèn mờ ảo, mặt cô hơi ửng đỏ, “Đừng gọi lung tung, chưa có gì cả đâu.”

Lâm Sơ Dao chống nửa người dậy: “Sao lại không có gì, tớ thấy hai người gần như chắc chắn rồi, sớm muộn gì cũng thành, tớ gọi trước cho chắc.”

Văn Đàn im lặng một lúc, rồi vẫn nói: “Cậu thật sự nghĩ nhà anh họ cậu sẽ đồng ý cho tớ với anh ấy ở bên nhau sao?”

Lời đã ra đến miệng, Lâm Sơ Dao chợt nhớ tới những lời bà ngoại nói, không khỏi tặc lưỡi.

Văn Đàn nói: “Đúng không?”

Lâm Sơ Dao nằm xuống trở lại, lật người: “Cũng không chắc, anh họ tớ mà chịu nghe lời gia đình thì đã không đi nghiên cứu địa chất rồi.”

“Không giống nhau mà.” Văn Đàn nhẹ nhàng nói, “Họ có thể đồng ý hoặc là bất đắc dĩ phải chấp nhận để anh ấy đi nghiên cứu địa chất, bởi vì họ là người thân, là máu mủ ruột thịt. Đối với họ mà nói, tớ chỉ là người ngoài thôi, họ đương nhiên sẽ nhìn chị bằng ánh mắt dò xét.”

Cô tiếp tục: “Dù anh họ cậu không nghe lời họ, thì cuối cùng anh ấy vẫn là người khó xử vì bị kẹt ở giữa tớ và gia đình. Nếu họ cứ mãi không đồng ý, lâu dần, con người ai rồi cũng sẽ chán nản thôi.”

Thay vì để tình cảm bị bào mòn trong những ngày tháng mỏi mệt lặp đi lặp lại, thì chi bằng khi còn yêu sâu đậm nhất, để lại những kỷ niệm đẹp đã nhất, có lẽ đó mới là cái kết trọn vẹn nhất.

Văn Đàn không muốn cô và Minh Trạc rồi sẽ đi đến bước đường như cha mẹ cô năm xưa, hận không thể chưa từng xuất hiện trong cuộc đời đối phương, cố gắng giấu giếm mọi dấu vết từng yêu.

Lâm Sơ Dao thở dài: “Giá mà mọi chuyện đều đơn giản như chiều nay ăn gì thì tốt biết mấy.”

Văn Đàn cười cười: “Còn cậu thì sao, cậu với Chu Kế Quang thế nào rồi?”

“Cứ thế thôi. Tết tớ gửi tin nhắn chúc mừng năm mới cho anh ấy, anh ấy gửi lại cho tớ một bao lì xì, hết phim. Cũng không biết Tết anh ấy có phải đi xem mắt không.”

Văn Đàn nói: “Cậu cứ yên tâm đi, với cái miệng của Chu Kế Quang thì có đi xem mắt thật anh ta cũng tạch thôi.”

Ở một diễn biến khác.

Chu Kế Quang ngồi trên ghế, hắt xì một cái.

Anh ta ngước mắt lên khỏi chiếc điện thoại: “Em vừa mới nói gì?”

Cô gái nhếch mép: “Em nói, nếu anh bận quá thì chúng ta hôm khác chúng ta hãy hẹn nhau.”

Chu Kế Quang nói: “Được.”

Anh ta giơ tay gọi phục vụ, “Tính tiền.”

“…”

Chu Kế Quang đứng dậy, cầm điện thoại đi ra ngoài.

Anh ta vừa đi vừa gọi điện cho Quan Trì, bảo anh ấy hẹn Minh Trạc ra ngoài uống rượu.

Quan Trì nói: “Sao cậu không tự hẹn?”

Chu Kế Quang thẳng thắn: “Tôi đắc tội với cậu ta rồi, hẹn cậu ta không ra đâu.”

Quan Trì: “…”

“Vậy để tôi hỏi thử.”

Mười phút sau, Quan Trì gọi lại cho anh ta: “Hẹn được rồi, chỗ cũ.”

Quan Trì và Chu Kế Quang đến trước. Quan Trì hỏi: “Cậu đắc tội với cậu ấy thế nào?”

Chu Kế Quang cầm ly rượu lên, khẽ hừ một tiếng: “Cậu ta có bạn gái, tôi không đồng ý.”

“… Người ta trai tài gái sắc, đến lượt cậu phản đối à?”

Chu Kế Quang nói: “Cậu không biết đâu, nói chung là không hợp với cậu ta.”

Quan Trì lười biếng nói: “Sao tôi lại không biết chứ. Lần trước cậu ấy dẫn người ta đến chỗ tôi leo núi, tôi đã gặp rồi, được lắm mà.”

“Chuyện khi nào vậy?”

“Cách đây mấy tháng rồi. Cô gái đó là bạn của Sơ Dao, đúng không?”

Chu Kế Quang “ừ” một tiếng.

Quan Trì lại nói: “Thế thì xong rồi, Minh Trạc đích thân dạy cô ấy leo núi, nhìn là biết thích người ta nhiều lắm.”

Chu Kế Quang không hề lay chuyển, chỉ nheo mắt lại: “Xem ra bọn họ ở bên nhau còn sớm hơn tôi nghĩ.”

Quan Trì cầm ly cụng vào ly của anh ta: “Tôi nói thật, cậu đừng lo chuyện bao đồng nữa. Nhà Minh Trạc không đồng ý thì thôi đi, cậu còn ở đây làm cậu ấy bực mình, thảo nào cậu ấy không muốn gặp cậu.”

Chu Kế Quang chỉ uống rượu, không nói gì.

Không lâu sau, cửa phòng riêng bị đẩy ra, đương sự chính trong câu chuyện đã tới.

Minh Trạc vừa ngồi xuống, Chu Kế Quang đã cất giọng nói với vẻ xa xăm: “Nghe nói sáng nay cậu đã về nhà họ Minh?”

Giọng Minh Trạc không nghe ra cảm xúc gì: “Thông tin của cậu cũng nhanh nhạy đấy.”

“Chú Minh hẹn bố tôi chiều nay đánh golf, tiện thể mắng cậu mấy câu.”

Quan Trì cảm thấy hứng thú: “Mắng cậu ấy cái gì?”

Chu Kế Quang nói: “Còn mắng gì nữa, mắng cậu ta không chịu tiến thủ chứ gì.”

Sau đó, anh ta lại nhìn Minh Trạc, “Có phải cậu đã nói chuyện của Văn Đàn với bố cậu rồi không?”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 141
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...