Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Ông Xã Trở Về Có Yêu Cầu Gì Nào

Chương 240

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Tần Yến Đường, đầu anh bị lừa đá trúng rồi hả? Không sợ anh Nam lột da anh ra sao?" Lăng Diên Dung lắc đầu, vẻ mặt không tán đồng.

Anh Nam tính cách thế nào chứ, nếu như mấy lời đồn đại, mấy năm nay cũng sẽ không một mực giữ mình trong sạch rồi.

"Mấy cậu đợi là sẽ thấy thôi, tôi không tin anh Nam có thể nhịn được." Tần Yến Đường hai chân bắt chéo, tay ném chiếc bật lửa.

Tần Yến Đường vỗ vào đùi Kỷ Nhiễm, "Đi, gọi điện thoại gọi hai tiểu thư đó tới, đừng để anh Nam đợi quá lâu."

Sở Lâm và Lăng Diên Dung nhìn nhau cười, bọn họ không có gan tính toán anh Nam, nhưng mà có người cầm đầu, bọn họ cũng thích chí xem.

Nếu thực sự có thể khiến anh Nam gục ngã, sao lại không thử chứ.

Kỷ Nhiễm mặt đầy đắc ý, cầm điện thoại lên, quay người rời khỏi phòng vip.

Kỳ Tương Tu ngẩng đầu, mỉm cười nâng ly trà, hai chân bắt chéo, nhếch môi, giọng điệu lẳng lơ tùy ý, "Yến Đường, tôi cược với cậu một ván."

Tần Yến Đường cánh tay gác lên sofa, gõ nhẹ.

"Ừ, cược thế nào đây?"

Kỳ Tương Tu ngjiêm mặt, thu nụ cười lại, nghiêng người về trước, "Tôi cược anh Nam sẽ không đụng vào người phụ nữ anh tìm đến."

Mấy người trên bàn bài hứng thú cả lên.

Sở Lâm cười, mở miệng nói: "Tôi cược Tương Tu sẽ thắng."

Lăng Diên Dung nhếch môi cười, đồng thời thưởng thức kĩ thuật massage của Đường Tiêu Ninh, khẽ nhếch mày, trong tay vẫy vẫy tờ 5 vạn, "Tôi cũng cược cho Tương Tu."

Tần Yến Đường hơ một tiếng, ném quân bài, "Không sao, ba đối một ông đây cũng không sợ"

Anh ta đã không tin tà rồi, không có tên đàn ông nào thể lực cường tráng đối với phụ nữ lại không hề có chút dục vọng.

Anh Nam tự chủ cao, rốt cuộc vẫm là một người đàn ông.

"Thứ cược là gì?" Tần Yến Đường hỏi, trong lòng đã có dự tính sẵn.

Kỳ Tương Tu cười giễu cợt, ai thắng vẫn chưa biết trước được.

"Thắng rồi, tôi câu lạc bộ thể dục cao cấp của cậu, nếu như thua, tùy cậu mở miệng."

Câu lạc bộ thể dục đó, Kỳ Tương Tu đã dòm ngó từ lâu.

"Không thành vấn đề." Tần Yến Đường cũng rất nhanh, "Nhưng mà, nếu anh thua, phạt anh nữa năm không được đụng đến phụ nữ."

"Ô, cước thế này ác quá." Lăng Diên Dung thêm hứng thú nhìn Kỳ Tương Tu, "Tương Tu, anh nên cầu Phật anh Nam tối nay đừng ngã gục, nếu không sẽ nhịn không nỗi qua nửa năm đâu."

Sở Lâm cười, "Chỉ cần anh Nam chịu"ăn mặn", đừng nói nửa năm, dù là một năm Tương Tu cũng không thể từ chối. Cậu nói đúng không, Tương Tu?"

Kỳ Tương Tu mặc dù không ham mê tình dục, nhưng đàn ông đều sẽ có nhu cầu sinh lý bình thường, anh ta lại không phải khong có bạn gái, nửa năm không đụng chẳng phải kiềm chết anh ta sao?

Nhưng lời đều nói ra rồi, cũng chỉ có thể cười trừ.

Mấy người nói chuyện thô tục mà không biết ngại, người phụ nữ của Kỳ Tương Tu nghe thấy, vẻ mặt khó chịu, nhưng ngại có vết xe đổ khi nãy, nên không dám nhiều chuyện, miễn cưỡng cười theo.

Ngược lại Đường Tiêu Ninh, im lặng nhiều rồi, ngoan ngoãn massage cho Lăng Diên Dung.

Trong chớp mắt lại lướt qua chút chế nhạo.

Đó chính là thói hư phổ biến của Đàn ông, phụ nữ đối với bọn họ chỉ là đồ chơi.

...

Kỷ Nhiễm của Tần Yến Đường rất nhanh đã quay lại.

Cô ta ngả vào lòng Tần Yến Đường, giơ điên thoại lên, cười ngọt ngào, "Đã nói với bọn họ cả rồi, một lát nữa sẽ đến."

Lăng Diên Dung giơ tay, kéo Đường Tiêu Ninh lại bên vai đang được massage, siết nhẹ.

Đường Tiêu Ninh cuối người, tóc xõa xuống, quét qua cổ Lăng Diên Dung, hơi ngứa ngáy, cảm giác rất kỳ diệu.

Lăng Diên Dung kéo cô ngồi bên cạnh, một tay cuộn đuôi tóc của cô, đưa lên mũi ngửi nhẹ.

Mắt nhìn chằm chằm Kỷ Nhiễm, "Người đẹp, nhưng cô phải nói rõ với hai người bạn kia, chơi đùa thì có thể, nhưng đừng có cái ý nghĩ không nên có, anh Nam không giống bọn này, anh ấy gia môn cao đứng đầu đấy. Gả vào gia môn không phải là mộng, nhưng gia môn này của anh Nam, cô nằm mơ cũng không mơ tới được."

Kỷ Nhiễm sững sờ, có chút lúng túng.

Tần Yến Đường không an ủi cô ta, còn nghiêm mặt nói: "Nói như thế thì, dù cho em gái tôi trúng ý anh Nam, Tần gia chúng tôi cũng trèo cao không nổi."

Tần Gia là hỗn quan trường, đến em gái anh ta cũng trèo cao không nôit, anh Nam rốt cuộc là to lớn bao nhiêu?

...

Trên đường kẹt xe, lúc Tập Vị Nam đến Trầm Hương Uyển, hai cô bạn thân của Kỷ Nhiễm đã đến rồi.

Tập Vị Nam báo số phòng, nhân viên tiếp nhận đưa anh đi tới.

Cửa phòng vip mở ra, ánh mắt mọi người dồn dập nhìn về phía cửa.

Tậ Vị Nam đứng ngược chiều sáng, bờ vai rộng ẩn hiện dưới ánh đèn, anh mặc áo sơ mi cổ áo phẳng phiu, cổ tay áo bị xắn đến khủyu tay, lộ ra chiếc đồng hồ màu nâu đắt tiền.

Ngũ quan rõ ràng tĩnh mịch, đôi mắt đen nhánh sâu hút, giống như một vòng xoáy, hình như hút cả linh hồn vào trong.

Thứ thấy nhất là đầu tóc ngắn của anh, gọn gàng chỉnh chu, sạch sẽ lại có sức hấp dẫn đầy nam tính.

So với mấy người đàn ông trong phòng vip, anh vô cùng nam tính, lạnh lùng nghiêm nghị chính trực.

Mấy cô gái hít một hơi, bị anh hớp hòn mất rồi.

Tập Vị Nam tâm trạng không được tốt, đưa mắt nhìn một lượt, thấy trong phòng nam nam nữ nữ, chân mày hơi chau lại.

Anh nghĩ rằng tối nay là gặp mặt của đàn ông, một đám phụ nữ ở đây, giống thứ gì chứ?

Sở Lâm vừa nhìn sắc mặt anh không tốt, vội vàng đi ra, ôm lấy vai anh đưa vaòa trong.

"Anh Nam, anh cuối cùng cũng đến rồi, đều đợi anh cả đấy." Sở Lâm vội vàng ba phải.

Lăng Diên Dung đóng cửa lại.

Mọi người đều đứng cả dậy.

"Anh Nam, nào, ngồi bên này." Tần Yến Đường chuyển chỗ.

Đã lâu không gặp, tình cảm anh em vẫn không mất đi.

Chưa đầy một lát đã náo nhiệt hẳn lên.

Mấy người này đều là vai vế nhỏ, từ nhỏ đã lớn lên bên nhau ở đại viện, lúc đó Tập gia quản giáo rất nghiêm, mấy người này ở đại viện đều là tiểu bá vương, thường bắt nạt con nít ở đại viện, gia trưởng cũng quản không nổi, duy chỉ có với Tập Vị Nam là nghe lời răm rắp.

Tập Vị Nam của khi đó, vẫn chưa trầm tĩnh kiệm lời như bây giờ, anh rất ngạo mạn, coi thường những người bại dưới tay anh, đánh nhau, trước giờ chưa từng thua.

Lúc 7 tuổi, anh trở thành đàn anh trong đại viện, mấy người này đều là tùe lúc đó bắt đầu theo sau anh, chơi súng, đánh nhau, trốn học...

Sao này, học cấp hai, bọn họ đều rất nghịch ngợm, bắt đầu uống rượu, hỗn chiến, đánh nhau, đua xe, trở thành một đám thiến niên có vấn đề, thường xuyên vào chỗ quản giáo.

Bọn họ theo đuổi kích động, nói về nghĩa khí.

Lúc ấy ở trong quản giáo, cha mẹ bọn họ nghe tin liền vội vàng đến, đón bọn họ về nhà dạy dỗ, chỉ có Tập Vị Nam, trước giờ không có ai đến đón anh, người nhà anh ngược lại còn gây sức ép lên đầu anh, có thể quản được bao lâu thì cứ quản, ý đồ muốn mài giũa tính khí và sự ngông cuồng của anh.

Bọn họ đều biết, Tập Vị Nam và bọn họ không giống nhau, anh chán đời, không sợ chết, anh giống như quả lựu đạn không hẹn giờ, bất cứ lúc nào cũng sẽ khiến tất cả mọi người đều đốt đến thịt nát xương tan.

Chỉ đến năm anh 15 tuổi, cuối cùng cũng xảy ra chuyện.

Sở Lâm bị người khác ức hiếp, quay về mà bị thương khắp người, chân phải suýt chút bị tàn phế.

Tập Vị Nam lần đầu tiên nổi giận, mọi người đều bị dáng vẻ anh dung dữ điên cuồng của anh dọa chết khiếp, đôi mắt đỏ thẫm, ánh mắt như con sói chằm chằm nhìn vài thợ săn, một khi vồ lấy được, sẽ trực tiếp xé xác ra.

Người bắt nạt Sở Lâm là tên đầu gấu, khá có tiếng, thế lực chống lưng phía sau đến Sở gia cũng phải kiêng dè.

Tập gia không thể vì Sở gia mà ra mặt.

Tập Vị Nam tính khí ngang tàng, trong đêm từ bệnh viện đi ra liền trực tiếp đi tìm người tính sổ.

Tối đó, kẻ đó xảy ra tai nạn giao thông mất mạng, xe của hắn bị ai đó động tay chân vào, tất cả mọi chứng cứ đều hướng vào Tập Vị Nam.

Do tuổi vị thành niên, đối phương lại là đàu gấu, chuyện này không công khai thẩm vấn.

Tập Vị Nam bị bắt giữ, suốt ba ngày, ngoài mấy người bọn họ ra, không có ai đứng ra nói đỡ cho anh.

Thái độ của Tập gia lão phu nhân càng khiến người khác thất vọng, sợ gia tộc mất mặt, trực tiếp cắt đứt liên lạc với anh.

Không có Tập gia làm hậu đài, sau lưng tên đã chết lại có một nhân vật tiếng tăm chống lưng cho, nghĩ mà xem lúc đó hoàn cảnh của Tập Vị Nam gian khổ biết bao nhiêu.

Không cẩn thận một chút, là có thể bị người khác giết chết trong nhà tù.

Sau đó, Tập Vị Nam ráng chịu đựng.

Rốt cuộc vẫn là huyết thống của Tập gia, ông lớn của Tập gia không nỡ, dựa vào lão phu nhân giúp anh thoát tội.

Từ đó về sau, Tập Vị Nam đã mất tích, hai năm không tìm thấy tin tức.

Mà mấy người bọn họ, cũng vì chuyện này mà thu bớt tính khí lại.

Từ đầu chiếc xe của tên đó là bọn họ động tay vào, Tập Vị Nam không hề biết gì cả, nhưng anh chọn cách thay bọn họ gánh tội.

Từ đó, bọn họ đối với Tập Vị Nam, ngoài một lòng sùng bái ra, còn có sự cảm kích.

Nói cho cùng, bọn họ khi ấy mới 14 15 tuổi, căn bản không dám đi nhận tội.

Tên đó chết vẫn chưa hết tội, nhưng bọn họ lại vướng vào bờ vực của pháp luật.

Lúc Tập Vị Nam quay về, sự kiêu ngạo trên người đã biến mất hết, người trở nên lạnh lùng xa cách, trên người thêm phần nam tính, cả người hoàn toàn biến chất rồi, từ một thiếu niên chán đời đã biến thành người đàn ông thận trọng trưởng thành.

...

Tập Vị Nam yên lặng ngồi xuống, thần sắc dịu đi rất nhiều, ánh mắt tỏa ra ánh sáng dịu dàng.

Bọn họ trò chuyện, anh thỉnh thoảng chêm vào mấy câu.

Hai cô bạn của Kỷ Nhiễm liên tục ngước mắt nhìn lén anh.

Kỷ Nhiễm gọi điện cho hai người họ, nói là bảo bọn họ đến đây, cô sẽ giưới thiệu cho một đại gia, sau này sẽ giúp đỡ cho tiền đồ của bọn họ, nếu một trong hai được chọn, sự nghiệp đều khỏi cần phải nói.

Bọn họ không ngốc, muốn lên đời mà không có người chống lưng, không có người nâng đỡ, thì coi như không hy vọng.

Mọi chuyện đều phải trả giá, mấy chuyện bao~dưỡng này, trong trường học đã thấy nhiều rồi, cũng đã quen rồi.

Vốn dĩ còn có chút không cam tâm, nhưng nhìn thấy mấy chàng trai trẻ trung xuất chúng này, bọn họ đã động lòng rồi.

Nhưng Kỷ Nhiễm nói, người mà bọn họ cần "Chăm sóc" vẫn chưa đến.

Bị người khác nhìn lén, ánh mắt Tập Vị Nam hơi trầm xuống.

Đột nhiên đã hiểu ra, vì sao trong phòng vip lại có đến 5 cô gái.

Mấy thằng nhãi ranh này, còn chưa từ bỏ, suy nghĩ đã leo đến trên đầu anh rồi.

Vẫn chưa phát huy tác dụng, Sở Lâm đã nhìn ra rồi, anh ta không muốn chơi mà không vui vẻ, anh Nam rất lâu chưa cùng bọn họ tụ tập chơi bời rồi.

Tần Yến Đường lại không cảm nhận thấy sự bất thường, đưa mắt ra hiệu ra cho hai cô gái ấy.

Hai cô gái thầm thích chí, nhuổm người dậy, còn chưa kịp ngồi xuống, Tập Vị Nam đã lạnh lùng đứng phắt dậy

"Xin lỗi, tôi đi vệ sinh."

Tập Vị Nam quay người dứt khoát, đến cả nhìn cũng không nhìn hai cô gái đến một cái.

Chưa kịp phát huy tác dụng tại chỗ, đã khiến cho bọn họ mất mặt rồi.

"Anh Nam!" Sở Lâm gọi với theo, cũng cùng đứng dậy.

Hai cô gái ngơ ngác nhìn nhau, có chút tủi thân, bọn họ trẻ trung lại xinh đẹp, từ lúc nào bị người khác đối xử lạnh lùng như thế, lập tức cảm thấy rất khó chịu.

Kỳ Tương Tu cười hi hi, nhấp tý rượu vang, "Nói sớm rồi mà, cậu cứ không nghe."

Tần Yến Đường không mảy may ngừo được, còn chưa bắt đầu đã thua rồi.

Sắc mặt có chút cứng đơ.

Sở Lâm chau mày, "Mau thu dọn hiện trường, tôi đi xem sao đã."

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291
Chương 292
Chương 293
Chương 294
Chương 295
Chương 296
Chương 297
Chương 298
Chương 299
Chương 300
Chương 301
Chương 302
Chương 303
Chương 304
Chương 305
Chương 306
Chương 307
Chương 308
Chương 309
Chương 310
Chương 311
Chương 312
Chương 313
Chương 314
Chương 315
Chương 316
Chương 317
Chương 318
Chương 319
Chương 320
Chương 321
Chương 322
Chương 323
Chương 324
Chương 325
Chương 326

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 240
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...