Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

[Quyển 1] Tru Tâm Chi Tội

Chương 19

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Lại qua một canh giờ nữa, Long Dã mới thu xếp xong hết thảy. Y đem một vai trắng xóa đầy bông tuyết trở lại Đại điện.

Y đứng trước cửa phủi phủi áo cho sạch tuyết rồi mới tiến đến cạnh Nhiễm Trần. Quỳ hờ một bên, y thì thầm vào tai Nhiễm Trần điều gì đó. Nhiễm Trần mới đầu gật gù tỏ ý hài lòng, cuối cùng đột nhiên nhướng mày, cảm thán một tiếng...

"Bạch Thanh Nhan? Vì sao y lại quỳ ở đó?"

Kỷ Ninh ngồi bên không nói không rằng, dốc cả chén rượu vào miệng.

"... Vậy sao? Kỷ Ninh Tướng quân cũng thật quá nhẫn tâm."

Nhiễm Trần nói, đôi mắt như muốn thăm dò Kỷ Ninh lại mang theo vài phần bỡn cợt. Rượu vừa trôi qua cổ họng cơ hồ đều biến thành tức giận, ở trong ngực Kỷ Ninh quay cuồng một hồi. Hắn nghiến răng, hừ lạnh một tiếng:

"... Y thật biết nghe lời. Cứ để y quỳ! Xem y có thể quỳ bao lâu, về sau còn dám ôm tâm tư nữa hay không."

"Chỉ là thời tiết khắc nghiệt như vậy, Kỷ Tướng quân không sợ y sẽ chết cóng sao?"

Sắc mặt Kỷ Ninh trầm xuống. Hắn chưa lên tiếng, Ngự sử Lang Nghiệp đã cất giọng:

"Nhị vị Đại nhân đang nói đến chuyện gì vậy?"

"Chỉ là..."

"Chỉ là một tên tạp chủng Ngọc Dao. Vô danh tiểu tốt, không đáng kể tới. Dám mạo phạm uy danh Lang Nghiệp ta, ta bắt y quỳ trên tuyết bồi tội."

Kỷ Ninh chặn ngang lời Nhiễm Trần. Nhiễm Trần cũng không lấy làm giận, hắn rót một chén rượu đưa cho Long Dã. Long Dã cung kính nhận chén rượu, một hơi cạn sạch.

Ngự sử nghe bốn chữ vô danh tiểu tốt liền không truy cứu nữa mà chuyển đề tài:

"Kỷ Tướng quân lần này xuất quân bách chiến bách thắng khiến Bệ hạ vô cùng hài lòng, nhất định sẽ trọng thưởng. Chỉ có điều, Bệ hạ đặc biệt quan tâm... Lần này ở Đồ Đô thành, chẳng lẽ một tên Hoàng thất Ngọc Dao cũng không bắt được?"

Ánh mắt Nhiễm Trần và Ngự sử không hẹn mà cùng đặt lên người Kỷ Ninh. Kỷ Ninh chậm rãi nâng chén rượu che đi biểu tình trên mặt, chậm rãi đáp:

"Đại quân bị chặn trước cổng thành tròn ba tháng, chờ đến lúc thành bị phá thì đám Hoàng tộc đó đã chạy mất tăm mất tích. Ngay cả một kẻ cũng không bắt được."

Ngự sử ảo não thở dài một tiếng:

"Bọn chúng chạy trốn cũng quá nhanh đi. Xem ra mục đích của Bệ hạ..."

"Rốt cuộc Bệ hạ có mục đích gì? Lý Đại nhân, ta đã hạ Đồ Đô thành, Ngọc Dao cũng đã mất nước. Chỉ là vài tên Hoàng tộc bỏ trốn, chẳng đủ để uy hϊếp Lang Nghiệp chúng ta. Tại sao Bệ hạ lại phải canh cánh trong lòng mấy kẻ mất nước này?"

"Ai, đó là do Kỷ Tướng quân không biết." Ngự sử thở dài, "Thứ Bệ hạ để ý không phải những kẻ Ngọc Dao đó, mà là một bộ công pháp."

"Công pháp?"

Tay Kỷ Ninh run lên, chén rượu sóng sánh chực đổ xuống. Chẳng lẽ chuyện mười năm trước...

Nhưng dù sao hắn cũng đã trải qua sóng to gió lớn, trong lòng tuy khϊếp sợ nhưng vẫn bình tĩnh cắn đầu lưỡi, dựa vào thứ đau đớn kia trấn định tâm mình. Sau đó làm như không có chuyện gì, vô tình hỏi:

"Đây là thứ công pháp gì lại có thể khiến Bệ hạ lưu tâm?"

"Ta cũng không rõ... Chỉ biết là Hoàng tộc Ngọc Dao có một bộ nội công tâm pháp cực kỳ thần bí. Nghe nói không những có thể chống đỡ nóng bức giá lạnh, bảo hộ thân thể không bị đao kiếm thương tổn mà đặc biệt kỳ diệu ở chỗ có thể luyện đến mức cải tử hoàn sinh... Từng có truyền thuyết ba đời trước, một vị quân chủ Ngọc Dao dựa vào công pháp này mà sống đến gần hai trăm năm."

Kỷ Ninh âm thầm thở ra một hơi. Xem ra phần bí mật nhất của công pháp kia Hoàng thượng vẫn chưa biết. Hắn tiếp tục dò hỏi:

"Sao lại có thể như vậy? Ta thấy chuyện này quá sức hoang đường. Nói không chừng đây chẳng phải công pháp gì mà chỉ là lời đồn đại linh tinh. Bằng không, người Ngọc Dao sao có thể dễ dàng để chúng ta diệt quốc?"

"Có lẽ truyền thuyết đó là giả, nhưng sự tồn tại của công pháp lại vô cùng xác thực, không thể nghi ngờ. Bệ hạ từng nói qua, mười năm trước, người phái một đội thám báo tinh nhuệ tới Ngọc Dao, cơ hồ đã dò xét ra được một chút tin tức. Nhưng sau một lần hồi báo, toàn đội mất liên lạc, đến giờ vẫn không rõ tung tích."

"Mười năm trước", "đội thám báo", những từ này vừa nói ra lập tức khiến Kỷ Ninh âm thầm kinh hãi trong lòng. Nhưng hắn bất động thanh sắc*, thở dài:

*Bất động thanh sắc: Tỉnh bơ, mặt không biến sắc.

"Hóa ra là như vậy. Cũng thật đáng tiếc."

"Lại nói tiếp, nghe nói trong Hoàng tộc Ngọc Dao chỉ có duy nhất một người mười mấy năm trước đã luyện đến cảnh giới cao nhất. Chúng ta nhiều lần thám thính nhưng vẫn chưa dò ra được kẻ đó là ai. Cũng có thể do hắn chưa từng sử dụng công pháp, bằng không chúng ta nhất định sẽ biết. Cho đến tận hôm nay, Ngọc Dao bị Lang Nghiệp diệt quốc, lại vẫn như cũ không thể bức hắn ra, lẽ nào hắn đã chết?"

Người duy nhất luyện đến cảnh giới cao nhất...

Ánh mắt Kỷ Ninh trầm xuống. Hắn vẫn biết, trên người Bạch Thanh Nhan đúng là có công pháp thần bí. Năm đó, chính mắt Kỷ Ninh đã thấy cái gì gọi là công lực tuyệt trần. Mà công pháp đó đáng sợ ở chỗ nào, hắn cũng tự mình nếm qua. Nhưng lần này gặp lại, võ công Bạch Thanh Nhan tuy vẫn vô song như cũ, nhưng lại chưa từng dùng qua công pháp kia.

Lý Đại nhân nói không sai. Hưng vong của Ngọc Dao Bạch Thanh Nhan luôn canh cánh như vậy, vì sao tới nông nỗi diệt quốc cũng không chịu ra tay?

Mười năm trước, rốt cuộc Bạch Thanh Nhan đã gặp phải chuyện gì?

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 1: . Một sớm trở thành kẻ mất nước.
Chương 2
Chương 2: . Tên của bổn Tướng quân, một tên tù nhân vong quốc cũng xứng kêu?
Chương 3
Chương 3: . Ta sao có thể quên ngươi?
Chương 4
Chương 4: . Không thể không quỳ.
Chương 5
Chương 5: . Ta nói ngươi chết, ngươi phải chết.
Chương 6
Chương 6: . Người Ngọc Dao chúng ta, tuyệt không làm nô ɭệ.
Chương 7
Chương 7: . Ngươi cho rằng có thể lừa ta?
Chương 8
Chương 8: . Ta muốn ngươi làm nô ɭệ của ta.
Chương 9
Chương 9: . Thứ ta muốn là Thái tử Điện hạ.
Chương 10
Chương 10: . Đối với người lạ cũng không tàn nhẫn như vậy.
Chương 11
Chương 11: . Dù có chết ngươi cũng phải chết trong lồng ngực ta.
Chương 12
Chương 12: . Nếu ngươi không chủ động, hắn sao có thể cho ngươi dược?
Chương 13
Chương 13: . Ta phải trả giá những gì?
Chương 14: . Các ngươi đang làm gì?
Chương 14
Chương 15
Chương 15: . Kỷ Tướng quân, có phải ta chết không toàn thây mới vừa ý ngươi?
Chương 16
Chương 16: . Ngươi có quỳ đến chết ta cũng không mềm lòng.
Chương 17
Chương 17: . Đêm dài quỳ thẳng.
Chương 18
Chương 18: . Ngươi nên trở về dưỡng thương cho tốt.
Chương 19
Chương 19: . Ngươi không sợ y thực sự chết cóng?
Chương 20
Chương 20: . Ta muốn đích thân thẩm vấn y.
Chương 21
Chương 21: . Chết không phải điều đáng sợ nhất, đáng sợ nhất là nhìn từng người mình quan tâm chết trước mặt.
Chương 22
Chương 22: . Bạch Thanh Nhan, ngươi ở đâu?
Chương 23
Chương 23: . Ngươi không thể chết được! Nếu ngươi... Nếu ngươi dám chết...
Chương 24
Chương 24: . Các ngươi thông đồng với nhau sau lưng ta.
Chương 25
Chương 25: . Thu ngươi làm nô ɭệ
Chương 26
Chương 26: . Cả đời này... Ta đều vì bọn họ mà sống!
Chương 27
Chương 27: . Thái tử Điện Hạ! Người đã nói sẽ cứu chúng ta!
Chương 28
Chương 28: . Y là hy vọng của người Ngọc Dao, thế nhưng ai có thể cho y hy vọng?
Chương 29
Chương 29: . Thái tử Điện hạ, ta muốn tâm pháp của ngươi.
Chương 30
Chương 30: . Thái tử Điện hạ, ngươi đang nghĩ tới ai?
Chương 31
Chương 31: . Ngươi đi theo ta, ta thay ngươi bảo toàn tính mạng con dân Ngọc Dao.
Chương 32
Chương 32: . Bạch Thanh Nhan, ngươi có muốn Kỷ Ninh chết?
Chương 33
Chương 33: . Ngươi dám mua chuộc y, ta một đao đâm chết cả hai.
Chương 34
Chương 34: . Mười năm trước... Rốt cuộc Kỷ Ninh che giấu bí mật gì?
Chương 35
Chương 35: . Ngươi muốn ta chết, ta lại muốn ngươi sống không bằng chết
Chương 36
Chương 36: . Người ta yêu nhất đã chết từ lâu.
Chương 37
Chương 37: . Kỷ Tướng quân chúng ta khi nào lại cho ngươi uống thuốc?
Chương 38
Chương 38: . Tới lúc đó, sợ là Bạch Thanh Nhan y cũng chỉ sống tạm.
Chương 39
Chương 39: . Chó nhà tang phải quỳ trên mặt đất, hay là muốn ta phải nâng niu trong lòng bàn tay?
Chương 40
Chương 40: . Ngươi cho rằng Bạch Thanh Nhan ngươi có thể thoát khỏi tay ta sao?
Chương 41
Chương 41: . Mộng mười năm.
Chương 42
Chương 42: . Đời này, Bạch Thanh Nhan ngươi là người của ta.
Chương 43
Chương 43: . Một đời tự tôn kiên cường, ta thay ngươi bảo vệ.
Chương 44
Chương 45
Chương 45: . Không chịu cầu xin? Hôm nay ta nhất định ép ngươi phải cầu xin ta.
Chương 46
Chương 46: . Không bằng chúng ta một lần nữa...
Chương 47
Chương 47: . Ngươi nhìn y chằm chằm làm gì?
Chương 48
Chương 48: . Bạch Thanh Nhan, ngươi chỉ xem ta là chủ tử?
Chương 49
Chương 49: . Những gì ta nói với ngươi đều là gượng ép, không có nửa điểm thật lòng.
Chương 50
Chương 50: . Tại sao lại có một kiện nội bào kiểu dáng Lang Nghiệp trong Đông Cung của Ngọc Dao Thái tử?
Chương 51
Chương 51: . Bình dược kia để làm gì?
Chương 52
Chương 52: . Hàn độc của y, căn bản không có thuốc chữa.
Chương 53
Chương 53: . Ngươi muốn mang theo bí mật xuống mồ sao?
Chương 54
Chương 54: . Mười năm trước ngươi nên tự tay gϊếŧ chết ta, chúng ta cũng không cần đi đến ngày hôm nay.
Chương 55
Chương 55: . Ngươi chỉ có thể thần phục ta, quỳ dưới chân ta.
Chương 56
Chương 56: . Kỷ Ninh, ta với ngươi không còn lời nào để nói.
Chương 57
Chương 57: . Thái tử Điện hạ, hóa ra ngươi vẫn còn biết xấu hổ.
Chương 58
Chương 58: . Đêm qua ngươi cùng Kỷ Tướng quân...
Chương 59
Chương 59: . Đi theo ta, ta có thể giữ cho ngươi một mạng.
Chương 60
Chương 60: . Long Dã, nếu là ngươi, ngươi sẽ đồng ý đi theo ta chứ?
Chương 61
Chương 61: . Hoàng đế Lang Nghiệp muốn thu dư nghiệt Hoàng thất Ngọc Dao vào cung.
Chương 62
Chương 62: . Ngươi có biết người ngươi muốn chém là ai không? Chính là người của lão tử!
Chương 63
Chương 63: . Thái tử Điện hạ, người phản bội chúng ta, thành nô ɭệ Lang Nghiệp?!
Chương 64
Chương 64: . Bạch Thanh Nhan chưa bao giờ khóc. Ai ngờ hôm nay, Kỷ Ninh lại tận mắt thấy y khóc.
Chương 65
Chương 65: . Kỷ Ninh... Lòng ta đau quá... Ai có thể cứu ta...
Chương 66
Chương 66: . Bạch Thanh Nhan, ở lại bên ta... Sống sót đi.
Chương 67
Chương 67: . Bạch Thanh Nhan, đi tìm Nhiễm Giám quân đối với ngươi không có nửa điểm tốt.
Chương 68
Chương 68: . Lẽ nào ngươi thực sự muốn ruồng bỏ chủ tử, lánh dưới trướng kẻ khác?
Chương 69
Chương 69: . Kỷ Ninh ta không mượn rượu phát điên, ta chỉ gϊếŧ người!
Chương 70
Chương 70: . Đừng sợ, ta sẽ không để cho gã mang ngươi đi.
Chương 71
Chương 71: . Bạch Thanh Nhan, có phải ngươi vẫn còn luyến tiếc ta?
Chương 72
Chương 72: . Kỷ Tướng quân, nào còn có cái gì gọi là "chúng ta"? Ngươi là ngươi, ta là ta, không còn có chúng ta.
Chương 73
Chương 73: . Bạch Thanh Nhan, ngươi muốn chết? Ta thành toàn cho ngươi!
Chương 74
Chương 74: . Ngươi phải nhìn Bạch Thanh Nhan của ngươi nhận hết tra tấn, ở trước mặt ngươi thổ huyết mà chết...
Chương 75
Chương 75: . Hàn độc lại phát tác vào đúng lúc này!
Chương 76
Chương 76: . Chỉ sợ đây đã là khắc sinh mệnh cuối cùng...
Chương 77
Chương 77: . Đó không còn là người nữa, đó chỉ là vũng máu hình người...
Chương 78
Chương 78: . Bạch Thanh Nhan y... Còn có thể tỉnh lại nữa không?
Chương 79
Chương 79: . Mộng cảnh của Bạch Thanh Nhan. (Hồi ức mười năm trước gặp gỡ)
Chương 80
Chương 80: . Sớm biết kết cục ngày hôm nay, huynh có còn chấp nhận hàn độc phệ thể, chỉ để đổi lấy bình an của hắn không?
Chương 81
Chương 81: . Bạch Thanh Nhan, huynh còn nhớ rõ ta là ai không?
Chương 82
Chương 82: . Ngươi làm nhục Bạch Thanh Nhan đến mức này, y đương nhiên là chán ghét ngươi! Chẳng lẽ y còn phải thích ngươi mới đúng?
Chương 83
Chương 83: . Ngươi dùng tính mạng Bạch Thanh Nhan bức ép ta, không sợ rước tới họa sát thân sao?
Chương 84
Chương 84: . Tóm lại là đằng nào cũng chết... Trước khi chết có thể nhìn ngươi một chút, vậy cũng tốt.
Chương 85
Chương 85: . Hiện tại y chẳng phải là ta nói cái gì liền tin cái đó sao?
Chương 86
Chương 86: . Kỷ Ninh, chẳng lẽ chúng ta có quen biết? Hay chúng ta là... Bằng hữu?
Chương 87
Chương 87: . Bạch Thanh Nhan, chúng ta là ái nhân!
Chương 88
Chương 88: . Không biết mười năm này, Bạch Thanh Nhan từng có cơ hội được khóc một lần chưa?
Chương 89
Chương 89: . Kỷ Ninh, hay là ngươi vẫn luôn gạt ta?
Chương 90
Chương 90: . Ngươi luôn gọi ta là "Kỷ lang".
Chương 91
Chương 91: . Tù binh Ngọc Dao? Kỷ Ninh nói hắn không có bắt con dân của ta!
Chương 92: . Ai nói ta sẽ buông tha Bạch Thanh Nhan?
Chương 92
Chương 93
Chương 93: . Muốn cứu Bạch Thanh Nhan, phải dùng mạng của Kỷ Ninh ngươi để đổi.
Chương 94
Chương 94: . Ngươi chẳng qua chỉ là một tên nô ɭệ tầm hoan hèn hạ.
Chương 95
Chương 95: . Dược tiễn*
Chương 96
Chương 96: . Hoàng đế là một kẻ điên thanh tỉnh.
Chương 97
Chương 97: . Đường huynh, có đúng là huynh đem toàn thân công lực cho hắn?
Chương 98
Chương 98: . Không nhớ tình thì có thể coi là nó chưa từng tồn tại sao?
Chương 99
Chương 99: . Ngươi từng nói buông bỏ tính mạng để cứu y, chuyện này còn giữ lời không?
Chương 100
Chương 100: . Truyền công nhất định phải vào lúc đó.
Chương 101
Chương 101: . Vậy thì đem người Ngọc Dao làm mồi săn, tìm chút niềm vui đi!
Chương 102
Chương 102: . Hứa hẹn tựa mộng đẹp, cũng dễ vỡ như mộng.
Chương 103
Chương 103: . Y khôi phục trí nhớ?!
Chương 104
Chương 104: . Truyền công thất bại.
Chương 105
Chương 105: . Ta và Kỷ Ninh còn có thể thế nào? Hắn hận ta tận xương đó!
Chương 106
Chương 106: . Kỷ Ninh Sao Lại Khác Thường Như Vậy?
Chương 107
Chương 107: . Hóa ra không phải chỉ có một mình ta quan tâm đến quá khứ.
Chương 108
Chương 108: . Nếu như bị Bạch Thanh Nhan phát hiện, hắn phải giải quyết thế nào? Kỷ Ninh đến nghĩ cũng không dám nghĩ.
Chương 109
Chương 109: . Tên Đã Bắn Ra Không Quay Trở Lại.
Chương 110
Chương 110: . Cuộc săn bắt đầu!
Chương 111
Chương 111: . Bạch Thanh Nhan không biết, tại sao mình lại rơi vào nông nỗi này?!
Chương 112
Chương 112: . Ái nhân khi xưa, cuối cùng rồi cũng rút kiếm đối địch.
Chương 113
Chương 113: . Kỷ Ninh, ngươi đừng khiến ta buồn nôn!
Chương 114
Chương 114: . Từ nay về sau, y đối với người này chỉ có hận ý vô tận... Đến chết mới thôi!
Chương 115
Chương 115: . Có lẽ sai lầm lớn nhất của Bạch Thanh Nhan, chính là đời này yêu nhầm một người.
Chương 116
Chương 116: . Bạch Thanh Nhan giơ chủy thủ lên, kề vào cổ mình...
Chương 117
Chương 117: . Rời xa Kỷ Ninh, cùng với địa ngục trần gian này.
Chương 118
Chương 118: . Kỷ Ninh người này, sẽ chỉ làm ngươi thương tâm!
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 19
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...