Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

[Quyển 1] Tru Tâm Chi Tội

Chương 66

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Kỷ Ninh đem Bạch Thanh Nhan an trí ở trong mã xa. Suốt mấy ngày qua, đây là lần đầu tiên Kỷ Ninh ngủ lại xe ngựa của mình. Cũng đại khái là từ lúc gặp lại cho tới nay, hai người lần đầu tiên tường an vô sự song song nằm chung một chỗ như vậy.

Thế nhưng Kỷ Ninh lại ngủ không được. Hắn vẫn nghiêng đầu nhìn Bạch Thanh Nhan, nhìn người nọ đôi mắt mở to, chằm chằm dán vào trần xe. Song tầm mắt chẳng biết đang vô định ở chốn nào, ngay cả thần hồn dường như cũng dạt đi đâu mất.

"Bạch Thanh Nhan."

Thời điểm Kỷ Ninh phản ứng lại, bật lên thành tiếng. Nhưng Bạch Thanh Nhan không hề động. Cho đến lúc Kỷ Ninh cúi người đè lên người y, tròng mắt y mới khe khẽ xoay chuyển.

"Dáng vẻ thất hồn lạc phách này thật khiến ta muốn * chết ngươi." Thanh âm Kỷ Ninh trầm thấp, "Dù sao ngươi cũng không muốn sống nữa đúng không? Vậy dứt khoát để ta thành toàn cho ngươi."

Bạch Thanh Nhan không nói gì. Y chậm rãi nhắm hai mắt lại. Đại khái là nhận mệnh, dù sao không đến một hai tháng nữa, đại nạn cũng sẽ buông xuống. Đêm nay rơi vào cảnh bị ruồng bỏ, y thực sự đã trở thành người tứ cố vô thân. Gia quốc lưỡng thất*, chó nhà có tang, y nào còn có thứ gì để lưu luyến?

*Gia quốc lưỡng thất: Mất cả nhà cả nước, có thể dịch thành "nước mất nhà tan" nhưng mà mình thấy ý nhấn mạnh mất cả hai ở câu gốc ổn hơn nên để câu gốc luôn.

Như vậy chính mình, có thể chết trong tay Kỷ Ninh, cũng chưa chắc không phải chuyện tốt.

Y chầm chậm nhắm hai mắt, đợi một hồi mưa rền gió dữ hung ác bạo hành.

Nhưng Kỷ Ninh không làm gì cả. Hắn chỉ chăm chú nhìn Bạch Thanh Nhan, tựa như một màn mưa kín không kẽ hở, đem toàn bộ người y bao phủ dưới thân.

Bạch Thanh Nhan có thể cảm nhận được [Lược đoạn này]

Kỷ Ninh dữ dội như một trận mưa. Nhưng hắn không phá hủy y. Hắn bao phủ lấy y, ngâm y, đem linh hồn khô hạn của y triệt để hòa tan hết.

Mảnh đất cằn cỗi được nước mưa tưới mát, một lần nữa lại được hồi sinh.

Dần dần, ánh mắt Bạch Thanh Nhan bắt đầu có tiêu điểm.

Y nhìn Kỷ Ninh, Kỷ Ninh cũng đang nhìn y.

"Bạch Thanh Nhan, ngươi giờ chỉ là chó nhà có tang, nô ɭệ vong quốc, phế Thái tử đồng bào xa lánh." Kỷ Ninh chậm rãi nói, "Ngươi hiện tại, thật sự cái gì cũng không có."

"..."

"Ta * ngươi. Ngươi cảm nhận được không?"

"..."

"Ta có thể làm ngươi đau đớn, cũng có thể cho ngươi thoải mái. Ta có thể gϊếŧ chết ngươi, nhưng cũng có thể khiến ngươi sống sót."

"Đừng bận lòng đến những tên lang tâm cẩu phế đó nữa, ngoan ngoãn làm nô ɭệ của ta."

... Ở bên cạnh ta, sống sót đi!

Kỷ Ninh nhìn chằm chằm gương mặt Bạch Thanh Nhan.

[Lược đoạn này]

Bạch Thanh Nhan quay đầu đi, lại bị Kỷ Ninh mạnh mẽ xoay trở về. Y bị ép nhìn gương mặt hắn, mãi cho đến những phút cuối cùng của trận hoan ái.

Thời điểm Bạch Thanh Nhan lên tới đỉnh, nước mắt cũng tuôn trào. Y khóc thất thanh, khóc đến thê thảm, tê tâm liệt phế. Y không biết mình khóc đến khi nào, cứ như vậy mà ngủ thϊếp đi. Bởi vậy y không biết, trong mơ có người ôm y vào lồng ngực, suốt một đêm chưa từng buông ra.

Đêm trường vô mộng. Nếu có mộng, trong mộng sinh tử cũng chỉ là một cái chớp mắt.

Bạch Thanh Nhan mở mắt ra.

Ánh mắt y vòng qua bàn tay cường tráng đặt trên ngực mình, chuyển đến bả vai, cổ, cuối cùng là một gương mặt đã từ lâu không thấy.

Đó là gương mặt của Kỷ Ninh.

Nếu nói là hồi lâu không gặp thì cũng không đúng. Gương mặt Kỷ Ninh, đêm qua y còn mới gặp qua. Chỉ là trên gương mặt này không tồn tại thần tình lạnh lẽo dữ dội tàn bạo, thực sự là y đã quá lâu rồi không thấy.

Có lẽ là chừng mười năm đi.

Bạch Thanh Nhan nhất thời không phân biệt được đây là mộng hay là thực. Bàn tay vô thức khe khẽ vuốt lên gương mặt đó. Kỷ Ninh giật mình, duỗi tay đè tay y xuống, dán sát vào gò má hắn.

"Ngươi đã tỉnh?"

"..."

"Ta phải đi rồi."

Kỷ Ninh không đầu không đuôi nói một câu, nhưng không hề đứng dậy. Hắn đột nhiên đem Bạch Thanh Nhan áp ở trên giường, dùng sức hôn xuống. Nụ hôn của hắn bá đạo mà triền miên, mang theo đè nén khát cầu, cơ hồ muốn cướp hết dưỡng khí trong miệng Bạch Thanh Nhan. Bạch Thanh Nhan còn chưa kịp nghi hoặc, đã bị hắn mạnh mẽ lôi kéo chìm sâu vào trong đó.

Nụ hôn kết thúc, Kỷ Ninh cấp tốc đứng dậy, khoác áo choàng vào bước ra khỏi mã xa.

Một ánh mắt dư thừa hắn cũng không lưu lại cho Bạch Thanh Nhan.

Bạch Thanh Nhan chậm rãi ngồi dậy, có chút không hiểu nổi. Nhưng chẳng biết tại sao, những cơn ác mộng quấn quanh y nhiều ngày đêm qua lại không quay lại quấy rầy y. Tựa như được ai bảo hộ, một đêm này y ngủ rất say, đầu cũng không còn đau nữa.

Rầm một tiếng, cửa xe lần thứ hai bị đẩy ra. Bạch Thanh Nhan hoảng sợ ngẩng đầu, hóa ra là Kỷ Ninh quay lại.

"Bạch Thanh Nhan, ngươi ngoan ngoãn ở trong xe cho ta. Nơi nào cũng không được đi, ngươi nghe hiểu không?"

"Cái..."

Lại rầm một tiếng, cửa xe lần thứ hai bị đóng lại. Kỷ Ninh để lại mấy lời này liền cấp tốc rời đi.

Bạch Thanh Nhan ngây ra tại chỗ. Nếu người này không phải Kỷ Ninh, y suýt chút nữa còn cho rằng đây là chạy trối chết.

Nhưng người này là Kỷ Ninh, hắn nắm trong tay đại quyền sinh sát đối với Bạch Thanh Nhan, ta cần ta cứ lấy. Hắn thì có cái gì phải hoảng? Có gì phải trốn?

Bạch Thanh Nhan hao hết công phu mới nhớ lại tất cả chuyện tối qua. Lý Đại nhân mũi tên loạn dư nghiệt Ngọc Dao nô ɭệ của Tướng quân Lang Nghiệp áo choàng ruồng bỏ chửi rủa...

Còn có Kỷ Ninh.

Lại sững sờ hồi lâu, Bạch Thanh Nhan thở dài, đứng dậy. Dưới chân dẫm phải một vật gì trơn trượt. Bạch Thanh Nhan cúi đầu nhìn, là hộp hôm qua Nhiễm Trần đưa tới. Lúc đó y vì vội vã đi xem xét những người Ngọc Dao bị sói tuyết cắn bị thương đã trực tiếp ném nó xuống đất.

Nhặt lên, dược hoàn và miếng vải bên trong vẫn còn nguyên. Bạch Thanh Nhan nhìn chúng chằm chằm hồi lâu. Lời Kỷ Ninh nói đêm qua đột ngột vang lên bên tai y...

"Đừng bận lòng đến những tên lang tâm cẩu phế đó nữa, ngoan ngoãn làm nô ɭệ của ta."

Bạch Thanh Nhan bất giác bật cười. Ý tứ của Kỷ Ninh, y mơ mơ hồ hồ nhưng vẫn có chút hiểu. Nhưng y không muốn, lại càng không thể.

Không thể từ bỏ những người Ngọc Dao đó, không thể làm một kẻ nô ɭệ, càng không thể nào "ngoan ngoãn" lưu lại bên cạnh hắn.

Ngữ khí nói câu này của Kỷ Ninh phảng phất như thể bọn họ còn có rất nhiều thời gian. Nhưng hắn không biết, y chẳng còn sống được bao lâu nữa. Hơn hai mươi năm qua, vì nước vì dân tự mình hi sinh, đã sớm trở thành bản năng khắc sâu vào trong cốt tủy. Chuyện cho tới bây giờ, đã chẳng còn mấy ngày để sống, bản thân được mất còn có cái gì đáng phải để ý?

Nếu đã gánh vác từng ấy năm, vậy cứ tiếp tục gánh vác, gánh đến chết mới thôi. Vừa vặn thời gian cũng không còn nhiều, tuy rằng trầm trọng, nhưng cũng không cảm thấy quá mức cực khổ.

Bạch Thanh Nhan cười, đem mấy viên dược hoàn tùy tiện ném lại vào trong bình. Lại tỉ mẩn gấp gọn miếng vải lại, đặt trước mắt nhìn một lát, sau đó áp lên má, nhắm hai mắt lại.

Miếng vải dệt thô ráp lại dày, tựa như bàn tay một người, dịu dàng trấn an trái tim một người khác.

Một lúc lâu sau, Bạch Thanh Nhan đem miếng vải cất cẩn thận vào trong ngực áo. Y nhìn quanh bên trong xe, ánh mắt dừng lại trên mấy kiện y phục của Kỷ Ninh lưu luyến một chốc lát, sau đó đi ra khỏi mã xa.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 1: . Một sớm trở thành kẻ mất nước.
Chương 2
Chương 2: . Tên của bổn Tướng quân, một tên tù nhân vong quốc cũng xứng kêu?
Chương 3
Chương 3: . Ta sao có thể quên ngươi?
Chương 4
Chương 4: . Không thể không quỳ.
Chương 5
Chương 5: . Ta nói ngươi chết, ngươi phải chết.
Chương 6
Chương 6: . Người Ngọc Dao chúng ta, tuyệt không làm nô ɭệ.
Chương 7
Chương 7: . Ngươi cho rằng có thể lừa ta?
Chương 8
Chương 8: . Ta muốn ngươi làm nô ɭệ của ta.
Chương 9
Chương 9: . Thứ ta muốn là Thái tử Điện hạ.
Chương 10
Chương 10: . Đối với người lạ cũng không tàn nhẫn như vậy.
Chương 11
Chương 11: . Dù có chết ngươi cũng phải chết trong lồng ngực ta.
Chương 12
Chương 12: . Nếu ngươi không chủ động, hắn sao có thể cho ngươi dược?
Chương 13
Chương 13: . Ta phải trả giá những gì?
Chương 14: . Các ngươi đang làm gì?
Chương 14
Chương 15
Chương 15: . Kỷ Tướng quân, có phải ta chết không toàn thây mới vừa ý ngươi?
Chương 16
Chương 16: . Ngươi có quỳ đến chết ta cũng không mềm lòng.
Chương 17
Chương 17: . Đêm dài quỳ thẳng.
Chương 18
Chương 18: . Ngươi nên trở về dưỡng thương cho tốt.
Chương 19
Chương 19: . Ngươi không sợ y thực sự chết cóng?
Chương 20
Chương 20: . Ta muốn đích thân thẩm vấn y.
Chương 21
Chương 21: . Chết không phải điều đáng sợ nhất, đáng sợ nhất là nhìn từng người mình quan tâm chết trước mặt.
Chương 22
Chương 22: . Bạch Thanh Nhan, ngươi ở đâu?
Chương 23
Chương 23: . Ngươi không thể chết được! Nếu ngươi... Nếu ngươi dám chết...
Chương 24
Chương 24: . Các ngươi thông đồng với nhau sau lưng ta.
Chương 25
Chương 25: . Thu ngươi làm nô ɭệ
Chương 26
Chương 26: . Cả đời này... Ta đều vì bọn họ mà sống!
Chương 27
Chương 27: . Thái tử Điện Hạ! Người đã nói sẽ cứu chúng ta!
Chương 28
Chương 28: . Y là hy vọng của người Ngọc Dao, thế nhưng ai có thể cho y hy vọng?
Chương 29
Chương 29: . Thái tử Điện hạ, ta muốn tâm pháp của ngươi.
Chương 30
Chương 30: . Thái tử Điện hạ, ngươi đang nghĩ tới ai?
Chương 31
Chương 31: . Ngươi đi theo ta, ta thay ngươi bảo toàn tính mạng con dân Ngọc Dao.
Chương 32
Chương 32: . Bạch Thanh Nhan, ngươi có muốn Kỷ Ninh chết?
Chương 33
Chương 33: . Ngươi dám mua chuộc y, ta một đao đâm chết cả hai.
Chương 34
Chương 34: . Mười năm trước... Rốt cuộc Kỷ Ninh che giấu bí mật gì?
Chương 35
Chương 35: . Ngươi muốn ta chết, ta lại muốn ngươi sống không bằng chết
Chương 36
Chương 36: . Người ta yêu nhất đã chết từ lâu.
Chương 37
Chương 37: . Kỷ Tướng quân chúng ta khi nào lại cho ngươi uống thuốc?
Chương 38
Chương 38: . Tới lúc đó, sợ là Bạch Thanh Nhan y cũng chỉ sống tạm.
Chương 39
Chương 39: . Chó nhà tang phải quỳ trên mặt đất, hay là muốn ta phải nâng niu trong lòng bàn tay?
Chương 40
Chương 40: . Ngươi cho rằng Bạch Thanh Nhan ngươi có thể thoát khỏi tay ta sao?
Chương 41
Chương 41: . Mộng mười năm.
Chương 42
Chương 42: . Đời này, Bạch Thanh Nhan ngươi là người của ta.
Chương 43
Chương 43: . Một đời tự tôn kiên cường, ta thay ngươi bảo vệ.
Chương 44
Chương 45
Chương 45: . Không chịu cầu xin? Hôm nay ta nhất định ép ngươi phải cầu xin ta.
Chương 46
Chương 46: . Không bằng chúng ta một lần nữa...
Chương 47
Chương 47: . Ngươi nhìn y chằm chằm làm gì?
Chương 48
Chương 48: . Bạch Thanh Nhan, ngươi chỉ xem ta là chủ tử?
Chương 49
Chương 49: . Những gì ta nói với ngươi đều là gượng ép, không có nửa điểm thật lòng.
Chương 50
Chương 50: . Tại sao lại có một kiện nội bào kiểu dáng Lang Nghiệp trong Đông Cung của Ngọc Dao Thái tử?
Chương 51
Chương 51: . Bình dược kia để làm gì?
Chương 52
Chương 52: . Hàn độc của y, căn bản không có thuốc chữa.
Chương 53
Chương 53: . Ngươi muốn mang theo bí mật xuống mồ sao?
Chương 54
Chương 54: . Mười năm trước ngươi nên tự tay gϊếŧ chết ta, chúng ta cũng không cần đi đến ngày hôm nay.
Chương 55
Chương 55: . Ngươi chỉ có thể thần phục ta, quỳ dưới chân ta.
Chương 56
Chương 56: . Kỷ Ninh, ta với ngươi không còn lời nào để nói.
Chương 57
Chương 57: . Thái tử Điện hạ, hóa ra ngươi vẫn còn biết xấu hổ.
Chương 58
Chương 58: . Đêm qua ngươi cùng Kỷ Tướng quân...
Chương 59
Chương 59: . Đi theo ta, ta có thể giữ cho ngươi một mạng.
Chương 60
Chương 60: . Long Dã, nếu là ngươi, ngươi sẽ đồng ý đi theo ta chứ?
Chương 61
Chương 61: . Hoàng đế Lang Nghiệp muốn thu dư nghiệt Hoàng thất Ngọc Dao vào cung.
Chương 62
Chương 62: . Ngươi có biết người ngươi muốn chém là ai không? Chính là người của lão tử!
Chương 63
Chương 63: . Thái tử Điện hạ, người phản bội chúng ta, thành nô ɭệ Lang Nghiệp?!
Chương 64
Chương 64: . Bạch Thanh Nhan chưa bao giờ khóc. Ai ngờ hôm nay, Kỷ Ninh lại tận mắt thấy y khóc.
Chương 65
Chương 65: . Kỷ Ninh... Lòng ta đau quá... Ai có thể cứu ta...
Chương 66
Chương 66: . Bạch Thanh Nhan, ở lại bên ta... Sống sót đi.
Chương 67
Chương 67: . Bạch Thanh Nhan, đi tìm Nhiễm Giám quân đối với ngươi không có nửa điểm tốt.
Chương 68
Chương 68: . Lẽ nào ngươi thực sự muốn ruồng bỏ chủ tử, lánh dưới trướng kẻ khác?
Chương 69
Chương 69: . Kỷ Ninh ta không mượn rượu phát điên, ta chỉ gϊếŧ người!
Chương 70
Chương 70: . Đừng sợ, ta sẽ không để cho gã mang ngươi đi.
Chương 71
Chương 71: . Bạch Thanh Nhan, có phải ngươi vẫn còn luyến tiếc ta?
Chương 72
Chương 72: . Kỷ Tướng quân, nào còn có cái gì gọi là "chúng ta"? Ngươi là ngươi, ta là ta, không còn có chúng ta.
Chương 73
Chương 73: . Bạch Thanh Nhan, ngươi muốn chết? Ta thành toàn cho ngươi!
Chương 74
Chương 74: . Ngươi phải nhìn Bạch Thanh Nhan của ngươi nhận hết tra tấn, ở trước mặt ngươi thổ huyết mà chết...
Chương 75
Chương 75: . Hàn độc lại phát tác vào đúng lúc này!
Chương 76
Chương 76: . Chỉ sợ đây đã là khắc sinh mệnh cuối cùng...
Chương 77
Chương 77: . Đó không còn là người nữa, đó chỉ là vũng máu hình người...
Chương 78
Chương 78: . Bạch Thanh Nhan y... Còn có thể tỉnh lại nữa không?
Chương 79
Chương 79: . Mộng cảnh của Bạch Thanh Nhan. (Hồi ức mười năm trước gặp gỡ)
Chương 80
Chương 80: . Sớm biết kết cục ngày hôm nay, huynh có còn chấp nhận hàn độc phệ thể, chỉ để đổi lấy bình an của hắn không?
Chương 81
Chương 81: . Bạch Thanh Nhan, huynh còn nhớ rõ ta là ai không?
Chương 82
Chương 82: . Ngươi làm nhục Bạch Thanh Nhan đến mức này, y đương nhiên là chán ghét ngươi! Chẳng lẽ y còn phải thích ngươi mới đúng?
Chương 83
Chương 83: . Ngươi dùng tính mạng Bạch Thanh Nhan bức ép ta, không sợ rước tới họa sát thân sao?
Chương 84
Chương 84: . Tóm lại là đằng nào cũng chết... Trước khi chết có thể nhìn ngươi một chút, vậy cũng tốt.
Chương 85
Chương 85: . Hiện tại y chẳng phải là ta nói cái gì liền tin cái đó sao?
Chương 86
Chương 86: . Kỷ Ninh, chẳng lẽ chúng ta có quen biết? Hay chúng ta là... Bằng hữu?
Chương 87
Chương 87: . Bạch Thanh Nhan, chúng ta là ái nhân!
Chương 88
Chương 88: . Không biết mười năm này, Bạch Thanh Nhan từng có cơ hội được khóc một lần chưa?
Chương 89
Chương 89: . Kỷ Ninh, hay là ngươi vẫn luôn gạt ta?
Chương 90
Chương 90: . Ngươi luôn gọi ta là "Kỷ lang".
Chương 91
Chương 91: . Tù binh Ngọc Dao? Kỷ Ninh nói hắn không có bắt con dân của ta!
Chương 92: . Ai nói ta sẽ buông tha Bạch Thanh Nhan?
Chương 92
Chương 93
Chương 93: . Muốn cứu Bạch Thanh Nhan, phải dùng mạng của Kỷ Ninh ngươi để đổi.
Chương 94
Chương 94: . Ngươi chẳng qua chỉ là một tên nô ɭệ tầm hoan hèn hạ.
Chương 95
Chương 95: . Dược tiễn*
Chương 96
Chương 96: . Hoàng đế là một kẻ điên thanh tỉnh.
Chương 97
Chương 97: . Đường huynh, có đúng là huynh đem toàn thân công lực cho hắn?
Chương 98
Chương 98: . Không nhớ tình thì có thể coi là nó chưa từng tồn tại sao?
Chương 99
Chương 99: . Ngươi từng nói buông bỏ tính mạng để cứu y, chuyện này còn giữ lời không?
Chương 100
Chương 100: . Truyền công nhất định phải vào lúc đó.
Chương 101
Chương 101: . Vậy thì đem người Ngọc Dao làm mồi săn, tìm chút niềm vui đi!
Chương 102
Chương 102: . Hứa hẹn tựa mộng đẹp, cũng dễ vỡ như mộng.
Chương 103
Chương 103: . Y khôi phục trí nhớ?!
Chương 104
Chương 104: . Truyền công thất bại.
Chương 105
Chương 105: . Ta và Kỷ Ninh còn có thể thế nào? Hắn hận ta tận xương đó!
Chương 106
Chương 106: . Kỷ Ninh Sao Lại Khác Thường Như Vậy?
Chương 107
Chương 107: . Hóa ra không phải chỉ có một mình ta quan tâm đến quá khứ.
Chương 108
Chương 108: . Nếu như bị Bạch Thanh Nhan phát hiện, hắn phải giải quyết thế nào? Kỷ Ninh đến nghĩ cũng không dám nghĩ.
Chương 109
Chương 109: . Tên Đã Bắn Ra Không Quay Trở Lại.
Chương 110
Chương 110: . Cuộc săn bắt đầu!
Chương 111
Chương 111: . Bạch Thanh Nhan không biết, tại sao mình lại rơi vào nông nỗi này?!
Chương 112
Chương 112: . Ái nhân khi xưa, cuối cùng rồi cũng rút kiếm đối địch.
Chương 113
Chương 113: . Kỷ Ninh, ngươi đừng khiến ta buồn nôn!
Chương 114
Chương 114: . Từ nay về sau, y đối với người này chỉ có hận ý vô tận... Đến chết mới thôi!
Chương 115
Chương 115: . Có lẽ sai lầm lớn nhất của Bạch Thanh Nhan, chính là đời này yêu nhầm một người.
Chương 116
Chương 116: . Bạch Thanh Nhan giơ chủy thủ lên, kề vào cổ mình...
Chương 117
Chương 117: . Rời xa Kỷ Ninh, cùng với địa ngục trần gian này.
Chương 118
Chương 118: . Kỷ Ninh người này, sẽ chỉ làm ngươi thương tâm!
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 66
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...