Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 289

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Edit:  Mẹ tớ là Thái Hậu.

Nàng ở trong phòng chăm sóc Tần Liễm thật lâu, cảm thấy bụng có chút đói liền mở cửa ra ngoài.

Hậu đường y quán này có cả phòng bếp, Thanh Linh mượn đầu bếp y quán dùng phòng bếp một lát, nấu cho mình chút thức ăn, lại nấu cho Tần Liễm một chút canh bổ dưỡng.

Nàng bưng bát canh đến căn phòng Tần Liễm đang dưỡng thương, đến gần cửa liền nghe thấy giọng nói hưng phấn của Minh Lục.

“Công tử, Cẩu Huyết kế này hữu dụng chứ? Vừa không bị thương lại có thể níu chân phu nhân.” Minh Lục cười cười vuốt mông ngựa.

Thanh Linh dừng lại trước cửa nghe ngóng, theo như lời nói của Minh Lục, thương thế của Tần Liễm hẳn không phải thật, mảng máu đỏ tươi trên ngực hắn hình như là túi máu chó. Hắn không cần bị thương mà vẫn có thể khiến nàng phải quay về.

Chỉ cần hơi suy nghĩ chút thôi đã phát hiện ra đây là một kế hoạch chẳng lấy có gì là khó hiểu.

Khó trách Tần Liễm không chịu để cho nàng xem thương thế của hắn, mà trong thời gian ngắn nhất có thể tìm thấy y quán. Tất cả chỉ để phòng tránh trường hợp nàng nhanh chóng đến xem bệnh cho hắn.

Hết thảy tính toán tốt lắm, cũng chỉ có nàng nóng vội khinh địch mà bị lừa. (MTLTH.dđlqđ)

Thế nhưng lần này không hiểu vì sao nàng lại không có lấy một chút tức giận, chỉ cảm thấy có chút bực mình, lại có chút buồn cười.

“Ai đang ở bên ngoài?” Tần Liễm nhạy cảm phát hiện có người đang đứng bên ngoài.

Minh Lục nhanh chóng chạy ra cửa xem xét tình hình, vừa nhìn thấy Thanh Linh mang theo một bát canh nóng hổi đứng im trước cửa liền cả kinh. Tâm hắn âm thầm nảy lên một cái, hắn vừa tranh công với công tử một chút, Thanh Linh liền phát hiện ra.

Không cần phải quay đầu lại nhìn, hắn biết chắc công tử đang dùng ánh mắt như hình đao kiếm bắn thẳng về phía hắn: “Thuộc hạ còn có việc, thuộc hạ cáo lui trước.” Giác quan nhạy bén của hắn phát giác có nguy hiểm, tam thập lục kế, tẩu vi thượng sách.

Tần Liễm biết nàng đã nghe thấy lời Minh Lục nói với hắn, nội tâm khủng hoảng dữ dội. Hắn nuốt một ngụm nước bọt, cứng ngắc nói: “Phu nhân đang bưng cái gì vậy?”

“Canh.” Nàng diện vô biểu tình trả lời hắn.

“Nấu cho vi phu sao?” Hắn mở to mắt hỏi nàng.

Lần này nàng không trả lời hắn nữa, tay đặt bát canh lên bàn, xoay người đi ra khỏi phòng.

Tần Liễm chắc chắn nàng đã biết hắn lừa nàng. (MTLTH.dđlqđ)

“Phu nhân!” Nhìn nàng xoay người rời khỏi, hắn quýnh lên, mạnh mẽ hất chăn, giày cũng chưa kịp mang liền đuổi theo nàng.

Đầu tóc hắn rối tung, đuổi theo nàng ngăn trước mặt nàng: “Phu nhân, ta sai rồi, đáng ra ta không nên lừa dối nàng.” Bộ dạng hắn giống như đứa trẻ đang làm sai, ngoan ngoãn thừa nhận lỗi lầm.

“Ta không muốn lừa nàng, nhưng ta không thể bị thương, nếu như ta bị thương, nàng lại vẫn muốn rời đi, ta sẽ không có cơ hội đuổi theo nàng.”

Khuôn mặt nàng không rõ vui giận, ngược lại càng làm hắn sợ hãi.

Thực Tâm tán của nàng sắp phát tác, nếu như hắn không tìm thấy nàng, vậy nàng phải làm sao bây giờ?

Thật lâu sau đó, gương mặt nàng mới nhàn nhạt nhu hòa lại, nàng thở dài, đau lòng nói với hắn: “Quay về mặc ấm rồi hãy ra ngoài.”

“Nàng sẽ không đi nữa chứ?” Song mâu của hắn như cầu xin mà nhìn nàng. (MTLTH.dđlqđ)

“Thiếp không đi nữa, nhưng thiếp vẫn muốn ra ngoài giải sầu vài ngày, chắc chắn thiếp sẽ về.”Chỉ cần qua đợt độc phát này, nàng sẽ trở về.

Nghe thấy câu trả lời của nàng, khuôn mặt căng thẳng của hắn mới hòa hoãn xuống.

“Điều kiện tiên quyết là chàng không được đi theo thiếp.” Nàng lạnh nhạt nói, sau đó vòng qua hắn đi tiếp.

Nàng vẫn cứ khăng khăng muốn đi, nếu hắn cứ cứng rắn ép nàng ở lại, hẳn nàng sẽ cảm thấy đau khổ.

Hắn….. rốt cuộc là vẫn luyến tiếc.

“Tiểu thư, thực sự chúng ta phải đi sao?” Vô Ảnh đứng ngoài xe ngựa hỏi.

Thanh Linh ngồi trên xe nói: “Đi thôi, xa hắn vài ngày ta sẽ tốt lên thôi.”

Vô Ảnh cũng không nhiều lời nữa, lên tiếng nói Trương Mộc đánh xe, bánh xe từ từ lăn bánh.

“Tiểu thư, cô gia vẫn luôn ở phía sau.” Vô Ảnh nói.

Tần Liễm vẫn luôn bám theo xe ngựa của Thanh Linh, nhiều lần đã đi lên khuyên can nàng mau trở về với hắn.

Thanh Linh biết, nàng luôn chỉ bảo hắn nàng sẽ mau chóng trở về, hắn dường như nghe không vào, vẫn cố chấp đi theo nàng.

Có đôi lúc nàng cảm thấy thực hoang mang, bản thân hắn là Thừa tướng Nam Hạ lại có thể nhàn hạ đến thế này sao? Sau này khi nàng hỏi hắn chuyện này, hắn trả lời nàng, ái thê cùng mẹ đứa nhỏ chạy mất, hắn nào đâu còn tinh lực mà để ý những chuyện vô bổ khác? Đơn giản là cứ kệ nó đi thôi.

Xe ngựa xuất hiện thêm một cái đuôi, đuổi thế nào cũng không chịu đi. Cũng may hắn luôn luôn bảo trì cự ly với nàng.

Buổi tối hôm nay, Thanh Linh dừng chân ở một khách điếm.

“Cô nương, muốn trọ lại sao?” Chưởng quỹ hỏi.

“Phải.” Thanh Linh trả lời.

Lúc này ngay bên cạnh có một khách nhân nói: “Chưởng quỹ, cho một gian phòng hảo hạng.”Người nói là một vị nam tử trẻ tuổi.

“Ai da, vị tiểu công tử này, rất không khéo rồi, khách điếm chúng ta chỉ còn lại một gian hảo hạng cuối cùng, vị cô nương này đã thuê rồi.” Chưởng Quỹ áy náy nói.

Cuối cùng gian phòng này vẫn thuộc về Thanh Linh, nhìn quanh gian phòng một vòng, nàng lại cảm thấy đau lòng cho Tần Liễm.

Một đường này dân cư thưa thớt, đi một đoạn đường dài mới xuất hiện lác đác vài ba khách điếm.

Nàng không nhịn mà nghĩ không biết đêm nay hắn ngủ thế nào?

Khách điếm này cũng có tiền viện, tiền viện này là chỗ dừng chân cho những khách nhân kỵ mã.

Ban đêm gió lớn, Tần Liễm đứng bên cửa sổ, áo choàng bị gió thổi tung bay, cuồn loạn bay múa.

Nàng ở tầng trên, hắn ở tầng dưới, hai người đều nhìn hình bóng của nhau, trong đêm khuya thanh vắng, nhất thời thời gian cũng như chậm lại.

Cảm giác đau đớn ở ngực khiến nàng choàng tỉnh lại, vội vã khép lại cửa sổ. Trái tim đau đớn giống như bị xé rách làm nàng đứng không vững.

“Phanh.”Cửa sổ đã khép lại bị gió thổi lại bật tung cánh cửa.

Vô Ảnh đang trải chăn đệm, nghe thấy tiếng động liền chạy ra, thấy Thanh Linh té ngã ngay bên cạnh cửa sổ, vẻ mặt thống khổ.

“Tiểu thư!” Nàng hạ người muốn Thanh Linh dậy, không ngờ Thanh Linh lại phun ra một ngụm máu.

Vốn sàn nhà được làm bằng gỗ, nay nhiễm thêm một lớp hồng huyết, trông vừa quỷ dị lại kinh người. (MTLTH.dđlqđ)

“Mau…đem…”Thanh Linh há miệng, nhưng mãi không thể nói hết một câu.Cơn đau khiến khuôn mặt nàng vặn vẹo, đôi môi trở nên trắng bệch, một dòng máu đỏ tươi chảy dọc theo khóe miệng. Trên trán thấm đẫm mồ hôi lạnh, thân mình run rẩy: “…đem….máu…” Đau đến nỗi thở không ra hơi.

“Tiểu thư, để Vô Ảnh đi lấy lọ máu có chứa Kim Tuyến Quỳ lại.” Vô Ảnh buông nàng ra, quay người lục lọi trong túi hành lý một túi rượu mà một lọ đan dược.

Máu được lấy từ trên người Tây Thành Bá, sau đó được điều chế thành đan dược.

Thanh Linh cố sức nâng thân mình, dựa người lên tường, bàn tay đè chặt lên ngực.

Vô Ảnh mở túi rượu, đút nàng uống từng chút từng chút.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 116: (2):
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291
Chương 292
Chương 293
Chương 294
Chương 295
Chương 296
Chương 297

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 289
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...