Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vương Gia Yêu Nghiệt, Vương Phi Vô Lương

Chương 105

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Trong mắt hắn, không có gì quan trọng hơn so với việc mất đi Đại Nhi, cho nên suy nghĩ hồi lâu hắn mới quay lại nơi này.

"Ừ, ngươi đã nói sẽ có biện pháp giúp ta cứu Đại Nhi."

Hắn biết nam nhân trước mặt này có bổn sự đó, nếu như hỏi hắn tại sao có thể nắm chắc rằng người nọ có thể giúp hắn cứu Tuyết Đại hắn cũng không biết trả lời thế nào, có lẽ là cảm giác đi, người này cho hắn cảm giác chính là như vậy.

Hắn có thể xác định một điều, thực lực của người nam nhân này tuyệt đối hơn mình, thậm chí có khả năng có thể đối kháng với Tuyết Thiên, chỉ là nhất thời hắn vẫn chưa đoán ra được thân phận của hắn.

Người này cho hắn cảm giác quỷ dị không thể nói rõ, trên người hắn có hơi thở hắc ám đến từ mười tám tầng địa ngục, mơ hồ tản ra nguy hiểm khôn lường.

"Vậy là ngươi sẽ đáp ứng điều kiện của ta?"

Nam nhân toàn thân áo đen vẫn lười biếng nằm nghiêng, nhíu mày, nhàn nhạt hỏi, khóe miệng mang theo ý cười không rõ hàm xúc, khiến người ta không nhận ra được hắn đang nghĩ gì.

"Ta đáp ứng."

Nếu hắn không đáp ứng thì Đại Nhi sẽ bị Tuyết Thiên đoạt đi, mà đối với hắn mà nói, không có gì quan trọng bằng việc mất đi nàng, cho nên hắn lựa chọn đáp ứng.

"Tốt lắm, ngươi đã đáp ứng, vậy đại điển phong hậu ba ngày sau sẽ không được thuận lợi tiến hành, ngươi có thể về rồi."

Giọng điệu nam nhân áo đen lười biếng, thần thái nhàn nhã buông một câu xanh rờn.

Ặc, như vậy là được rồi?

Chẳng lẽ việc đối với mình khó hơn lên trời với nam nhân này lại thành dễ như đan rổ??? Tới cùng là nam nhân này quá mức tự tin hay là hắn đang lừa mình?

Dạ Khuynh Thành không thể tin được, hắn rất coi trọng chuyện này, vậy mà đối phương lại nhàn nhã tùy ý, giống như đang nói chuyện phiếm, khiến trong lòng hắn không thoải mái.

Không phải là lão bà của ngươi ngươi liền không để bụng đúng không? Nhưng mà hắn có thật là không để ý như mặt ngoài hay không? Có lẽ do mình nghĩ sai, kỳ thật trong lòng hắn cực kỳ để ý, dù sao Tuyết Đại đối với hắn... (hình như a hiểu sai j r à =.=)

Giống như có thể nhìn thấu tâm tư của Dạ Khuynh Thành, chỉ thấy nam nhân kia đứng dậy, tùy ý hoạt động gân cốt một chút rồi đi ra ngoài.

"Yên tâm đi, nghi thức sắc phong chắc chắn sẽ không được cử hành thuận lợi, nàng cũng tuyệt đối không yêu Tuyết Thiên, cứ mở mắt chờ đi."

Nam tử tà tà cười, tiêu sái lướt qua Dạ Khuynh Thành, đi ra ngoài cửa.

Không yêu Tuyết Thiên?

Vậy có nghĩa là nàng sẽ khôi phục trí nhớ hả? Là như vậy sao?

Cứ như vậy, hắn mang theo tâm tình bất an khổ đợi ba ngày, ba ngày sau đó, mới sáng sớm hắn liền đến chỗ cũ gặp nam nhân áo đen, nhưng trong phòng trống không không một bóng người, hắn tìm khắp tòa lầu cũng không thấy bóng dáng tên kia.

Điều này càng khiến hắn bất an, hắn không biết có nên tin lời người nọ hay không, nhưng mặc kệ thế nào hắn vẫn muốn vào hoàng cung tìm Tuyết Đại, dù là liều chết cũng muốn ngăn cản nàng gả cho Tuyết Thiên.

Trong mắt hắn, Tuyết Thiên là một tên tiểu nhân hèn hạ vô sỉ, không chỉ nhân cơ hội người khác gặp khó khăn biến Tuyết Đại thành mất trí nhớ còn chưa tính, ngay cả tính cách cũng thay đổi luôn rồi.

Hắn còn là ca ca của Tuyết Đại, làm vậy không phải là loạn luân sao? Tuyết Đại mất trí nhớ không biết không tính, chẳng lẽ hắn cũng không biết sao?

Không, hắn không chỉ biết, mà còn vì biết mới cố ý làm như vậy, nếu như sau khi Tuyết Đại khôi phục lại biết bản thân bị chính ca ca của mình hãm hại, nàng sẽ nghĩ ra sao?

Tính cách Tuyết Đại hắn cũng biết, nàng nhất định sẽ không chịu nổi, không chỉ có như vậy, không chừng còn có thể gây ra chuyện gì kinh thiên động địa nữa, trong cơn tức giận sẽ phá hủy cả Nhân giới không chừng. (ặc có đến mức đó k @@)

Nhân giới bị hủy cũng không sao cả, nhưng hắn lại sợ nàng sẽ làm chuyện thương tổn đến bản thân, giống như ngàn năm trước vì muốn báo thù cho hắn mà không để ý tình huynh muội quyết chiến với Tuyết Thiên, hắn không muốn thấy nàng bị thương!

Trong hoàng cung là một mảnh vui sướng, hôm nay là ngày tân hoàng bọn họ tôn kính như thần lập hậu.

Tuyết Đại mặc một bộ phượng bào đỏ chót, trên thân áo thêu một con chim phượng hoàng đang bay lượn bằng kim tuyến, vốn là mặt trên còn được đính thêm mấy viên trân châu, chỉ là đã bị nàng cầm kéo cắt hết đi rồi.

Hô, rốt cuộc cũng được thoải mái một chút, đeo nhiều trân châu to như vậy trên người còn không nặng chết nàng à, may là nàng nhanh trí cắt hết đi rồi, quả nhiên thoải mái hơn rất nhiều.

Các cung nữ đều đã trợn mắt há mồm nhìn người sắp trở thành hoàng hậu, chỉ thấy nàng cầm kéo cắt toàn bộ trân châu trên áo bào xuống, lại soi gương, tháo mấy thứ đồ trang sức xuống, chỉ để lại một cái trâm phượng bằng vàng trên đầu.

Ừ, nhìn qua thì đơn giản nhưng lại không mất cao quý, lần này rốt cuộc nàng cảm thấy mỹ mãn, tự nhiên đi đến bên cạnh bàn, nâng tách trà lên uống một ngụm to.

Lúc Mặc Thanh Vân tiến vào chính là nhìn thấy một màn như vậy, khắp nơi đều là những viên trân châu to bằng nắm tay trẻ con, không chú ý sẽ giẫm lên, bởi vậy mà có vài người không cẩn thận bị trượt té.

Trước bàn trang điểm bày đầy đồ trang sức, ngay cả trâm vàng chuyên dùng cho hoàng hậu cũng bị ném trong đó, mà cái nha đầu toàn thân mặc phượng bào kia lại đang nhàn nhã ngồi một bên thưởng trà, chung quanh là một đống cung nữ đang trợn tròn mắt nhìn nàng.

Các nàng đều đã hầu hạ qua không ít phi tần nên rất có kinh nghiệm, mới được điều tới đây để hầu hạ tân hoàng hậu.

Nhưng mà vị hoàng hậu này cũng quá... quá khác người đi? Trước kia các nàng đã hầu hạ qua cả hoàng hậu và quý phi, nhưng không có ai lại giống như vị hoàng hậu này... ách... thật là ngoài ý muốn!

"Nô... nô tỳ tham kiến hoàng thượng!"

Các cung nữ sau khi phản ứng kịp thì khẩn trương quỳ xuống, kinh sợ hành lễ.

Mặc Thanh Vân chỉ là hơi gật đầu, ý bảo các nàng đi ra ngoài trước, chính hắn lại đi đến bên Tuyết Đại.

"Tuyết Nhi, chuẩn bị xong chưa, đại lễ sắc phong sắp bắt đầu, ta đưa nàng ra ngoài."

Đối với cái nha đầu nghịch ngợm này, hắn chỉ có thể bất đắc dĩ cười cười, cũng không có ý trách cứ, chỉ là vô tận sủng nịch.

"Được, chờ ta uống xong trà đã."

Trời đất bao la, chuyện của nàng là quan trọng nhất, dù bên ngoài trời có sập nàng cũng không quan tâm.

"Được, ta chờ nàng, từ từ uống, chớ bị sặc."

Bọn họ ngồi đối diện nhau, Tuyết Đại dường như không có việc gì chỉ lo uống trà của mình, mà Mặc Thanh Vân lại rất thích thú nhìn tư thế lười biếng của nàng, trái lại tuyệt không hề sốt ruột.

Nhưng mà người bên ngoài đã gấp như kiến bò trên chảo nóng, giờ lành đã đến rồi mà hai vị chính chủ vẫn chưa thấy đâu, bọn hắn lại không có gan vào gọi người.

Cũng không muốn sống nữa hay sao mà lại ngu ngốc chọc vào họng súng, bọn hắn tình nguyên ngốc tại chỗ này cũng không dám đi vào chịu chết, ai, thật đúng là gấp chết bọn hắn rồi.

Trong một góc khuất không ai để ý, nam tử áo đỏ đang nhíu mày, đáy mắt cũng tràn ngập lo lắng.

Người này đúng là Dạ Khuynh Thành, đã đến từ sớm, chờ tới bây giờ hắn cũng cực kỳ sốt ruột.

Theo một tiếng "Cung nghênh hoàng thượng hoàng hậu!" đám người lúc này mới yên tĩnh lại, ánh mắ đều thẳng tắp nhìn về phía hai người trên đài cao.

Hoàng đế của bọn hắn tuy trẻ lại có chút lạnh lùng, nhưng cũng rất tuấn mỹ, lại cực kỳ chung tình, thực lực còn cường hãn như thần.

Tân hoàng hậu cũng là một nữ tữ dung nhan khuynh thành, tuyệt thế vô song, hai người đứng bên nhau rất xứng đôi, không biết đã khiến bao nhiêu người ghen tị muốn chết.

"Các khanh bình thân!"

Đỡ Tuyết Đại ngồi lên long ỷ, Mặc Thanh Vân mới mở miệng kêu chúng thần đứng dậy, giọng điệu nhàn nhạt mà không mất uy nghiêm.

"Bẩm báo hoàng thượng, giờ lành đã đến, có thể bắt đầu nghi thức được chứ ạ?"

Quan lễ nghi nơm nớp lo sợ hỏi nam nhân ngồi trên cao, chúng đại thần cũng cực kỳ chờ mong nhìn hai người bọn họ, đều đã đợi lâu như vậy, không thể lãng phí thời gian, nếu không sẽ làm lỡ giờ lành.

"Bắt đầu đi."

Không chỉ có các đại thần phía dưới chờ mong, chính hắn cũng đã đợi thời khắc này rất lâu rồi, hiện giờ liền muốn cùng Tuyết Nhi kết thành phu thê, trong lòng hắn cũng có chút khẩn trương, mà lại càng vui vẻ hơn.

Tuyết Đại tự nhiên ngồi bên cạnh Mặc Thanh Vân, ánh mắt có ý mà như vô ý nhìn tới nhìn lui, cuối cùng dừng lại ở một góc khuất, khóe miệng hơi cong cong.

Đang lúc quan lễ nghi bắt đầu tuyên đọc thánh chỉ sắc phong thì một bóng dáng màu đỏ bay tới, đoạt lấy thánh chỉ trong tay quan lễ nghi, vận sức một chút, thánh chỉ kia liền hóa thành tro bụi trong tay hắn.

Quan lễ nghi còn chưa kịp phản ứng tới cùng đã xảy ra chuyện gì, lại bị một chưởng đập bay ra xa, ngã nhào trên đất không dậy nổi, trong miệng hộc ra máu tươi.

"Dạ Khuynh Thành, ta cho ngươi một cơ hội, nếu hiện tại ngươi thức thời rời đi thì chuyện hôm nay ta sẽ không so đo, nếu dám can đảm làm loạn thì đừng trách ta không khách khí!"

Mặc Thanh Vân híp mắt không vui mở miệng, trong lòng hắn rất tức giận, lại không dám phát tác trước mặt Tuyết Đại, sợ sẽ dọa nàng sợ hãi.

Dạ Khuynh Thành không để ý lời hắn, ánh mắt thâm sâu nhìn Tuyết Đại đang ngồi, sau mới quay người nhìn về phía các đại thần.

"Các vị, tại hạ là Lục vương gia Hi quốc Hiên Viên Mộ Bạch, hôm nay tới đây là muốn đón vương phi của bổn vương về nước, tiếc rằng tân hoàng của các ngươi lại dùng thủ đoạn hèn hạ giam giữ vương phi của bổn vương, còn dùng ám chiêu khiến nàng mất trí nhớ, các người có thấy qua người vô sỉ như vậy sao? Lại còn là vua một nước, các ngươi có một vị vua như vậy, Bổn vương cũng cảm thấy xấu hổ thay các ngươi!"

Lời của Dạ Khuynh Thành khiến cho sắc mặt chúng đại thần đại biến, một đám đều cảm thấy không thể tin được, nhìn nhìn tân hoàng, lại nhìn nhìn Dạ Khuynh Thành, không biết nên tin ai.

Nhìn ánh mắt hoài nghi của mọi người, Dạ Khuynh Thành xoay người nhìn Mặc Thanh Vân.

"Ngươi có dám nói thật trước mặt mọi người không? Cường đoạt thê tử của người khác làm hoàng hậu của mình, thật mệt ngươi còn nghĩ ra được, huống chi nàng vốn là muội muội của ngươi!"

Câu này của hắn đúng là một quả ngư lôi, ném xuống biển người nổ oanh một cái, tất cả đều kinh ngạc nhìn hoàng thượng của bọn hắn và Dạ Khuynh Thành.

Một người tới gây sự, nói là hoàng thượng của bọn hắn đoạt thê tử của hắn, còn nói cô gái kia và hoàng thượng có quan hệ huynh muội, mà hoàng thượng của bọn hắn chỉ là ngồi ở chỗ kia không vui, cũng không thấy hắn lên tiếng phản bác.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 105
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...