Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vương Gia Yêu Nghiệt, Vương Phi Vô Lương

Chương 37

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Editor : pemichio.

Beta : Song Ngư nhi.

Nhìn chất lỏng đang sôi trào trong dược trì kia thì cũng đoán được rằng nó

ít nhất cũng phải đang sôi ở 100 độ, cho dù làdiễn*đàn*lê*quý*đôn.com

người có da thô thịt béo thế nào thì vào trong đó, cũng sẽ phải bị lột

đi một lớp da. Nhưng sao hắn lại nói nhiệt độ này không tính là gì ?

"Được, vậy ta ra ngoài trước, huynh hãy ở lại trông chừng hắn, nếu lỡ như có chuyện gì xảy ra thì huynh sẽ kịp thời phát hiện."

Nàng nói xong liền cất bước ra ngoài, lưu lại hai đấng mày râu không biết

nói gì ở trong phòng. "Ha ha!" Người nào đó không khỏi cười to một

tiếng, khiến cho gương mặt của tên nam *đàn*lê*quý*đôn.com nhân nào đó

vốn đã rất thối rồi, giờ lại càng thêm khó chịu, trợn mắt nhìn lại tên

nam nhân đang cười kia bằng một ánh mắt ác độc : "Nếu như ngươi muốn

cười thêm mấy canh giờ nữa thì cứ tiếp tục cười đi." Dứt lời, người nọ

quả nhiên ngoan ngoãn ngậm miệng lại sau đó đem quần áo còn sót lại cởi

ra, rồi tung người nhảy xuống dược trì.

Giống như Mộ Bạch đã nói, chỉ chút nhiệt độ này đối với hắn không là gì, hắn chỉ cần dùng nội lực để chống cự, thì cảm giác chỉ giống như đang tắm suối nước nóng vậy.

Nhưng điều khiến hắn vui vẻ nhất chính là: Mộ Bạch bị Huyết Đại bắt ở

lại cùng hắn, chỉ cần nhìn cái mặt của hắn ta lúc này thì có thể

*đàn*lê*quý*đôn.combiết hắn ta có bao nhiêu khó chịu. Điều này làm Mặc

Thanh Vân vô cùng sảng khoái, những buồn bực lúc trước đều trở thành hư

không, cả người đều dồi dào sức lực. (Pe: niềm vui của anh này nhỏ nhoi

quá. . .)

Cứ như vậy, một người giống như vô cùng hưởng thụ tắm

suối nước nóng, một người ngồi ở một bên nhàn nhã nhìn sách trên tay,

không khí vô cùng hòa hợp. Còn Huyết Đại sau khi ra khỏi đó cũng không

hề nhàn rỗi. Bây giờ là thời điểm tốt nhất để đi thưởng thức phong cảnh

xung quanh, khoác trên mình một bộ quần áo trắng bồng bềnh trong gió,

nàng ưu nhã nghiêng người ngửi mùi thơm ngát của những đóa hoa được gió

thổi qua nhè nhẹ, thật say lòng người. Nàng ẩn mình trong những khóm

hoa,*đàn*lê*quý*đôn.com giờ phút này nhìn Huyết Đại giống như một tiên

nữ mới hạ phàm, giống những tinh linh hoa làm cho người ta không thể dời mắt được.

Trong khi cô gái còn đang chìm đắm trong bụi hoa mà

không hề hay biết rằng có người đang nhìn nàng đầy nhu tình, ánh mắt đó

mãnh liệt giống như có thể hủy diệt tất cả, ánh mắt kia vẫn luôn dừng

lại ở chỗ có bóng dáng*đàn*lê*quý*đôn.com màu trắng, nó như si như say.

Cô gái thì chìm đắm trong những bông hoa còn người nam tử thì chìm đắm

trong sự vui vẻ của cô gái, tâm bị lạc trong đó mà không thể tự kìm chế

được.

"Mộ Bạch, sao huynh lại ra đây? Tên ngốc kia có sao không?” Cuối cùng Huyết Đại cũng phát hiện có một*đàn*lê*quý*đôn.com nam tử

đứng cách nàng không xa, liền buộc miệng đem biệt hiệu bản thân nàng đặt cho Mạc Thanh Vân gọi ra.

"Tên ngốc đó là ai vậy?" Nam tử ngây

ngẩn cả người, lúc sau mới phản ứng kịp, buồn cười nói : "Hắn vẫn còn ở

bên trong, ta ra ngoài hóng mát một chút." Một tên ngốc ?

*đàn*lê*quý*đôn.com Ha ha, tiểu tử kia nếu như biết Huyết Đại đặt cho

hắn biệt danh đó, ừm, biệt danh rất có cá tính như vậy thì không biết là nên khóc hay nên cười đây? Hay là dở khóc dở cười? Rất rõ ràng, đáp án

dĩ nhiên là phía sau.

"Hoá ra là như vậy , ta còn tưởng rằng đã

xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn chứ." Sau đó nàng liền xoay người chỉ vào

một mảnh đất màu đỏ đẹp đẽ cách đó không xa hỏi : "Những bông hoa anh

túc này đều là do huynh trồng sao?" Ở thế kỷ 21, trồng cây anh túc là

phạm pháp, không ngờ một kẻ cổ nhân *đàn*lê*quý*đôn.comnhư hắn lại trồng nhiều như vậy. Phóng tầm mắt ra sẽ nhìn thấy đó cả một biển hoa màu đỏ, chỗ đó ít nhất cũng phải chiếm diện tích là hai mẫu đất, cái này nếu

như ở thế kỉ 21 của nàng thì chắc chắn hắn sẽ bị ở tù mọt gông rồi.

"Đúng vậy, chúng là do ta trồng. Ta thật không ngờ là cô nương cũng biết loại hoa hiếm này."

Cây anh túc này rất hiếm thấy, ở Hi quốc cũng không có loại thực vật này.

Chúng là do Mạc Vấn thần vân du tứ hải từ nước khác mang về. Lúc trước

chúng chỉ chiếm một mảnh nhỏ thôi, mà lúc trồng chúng cũng rất phiền

toái bởi vì nó không hợp*đàn*lê*quý*đôn.com với đất ở đây. Hắn đã phải

mất một khoảng thời gian rất lâu mới suy nghĩ ra cách trồng chúng, nhờ

hắn tỉ mỉ chăm sóc nên mới có thành quả như ngày hôm nay. Không ngờ nàng là một người không hiểu y thuật lại có thể dễ dàng ra loại hoa này

khiến hắn có chút bất ngờ.

"Vì ta đã từng thấy chúng, lúc đó cảm thấy loài hoa này rất đẹp nên mới có ấn tượng sâu sắc như vậy."

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 37
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...