Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vương Gia Yêu Nghiệt, Vương Phi Vô Lương

Chương 41

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Editor : pemichio.

Beta : Song Ngư nhi.

Cô gái đang xem sách kia khi nghe thấy tiếng động liền ngẩng đầu lên.

Khi thấy Huyết Đại đang đứng trước mặt mình, thì trong mắt không giấu

được vẻ vui mừng. Lúc biết tiểu thư vì nàng mà đi tìm thần y, nàng cảm

thấy hận bản thân mình, hận mình quá yếu, mới khiến tiểu thư lo lắng vì

nàng, bất chấp nguy hiểm đi tìm y. chỉ cần có phần tâm ý này của tiểu

thư cũng đã khiến cho nàng rất cảm động rồi. Hôm nay, rốt cuộc cũng thấy được tiểu thư đã an toàn trở về, như vậy nàng làm sao lại không vui

mừng được cơ chứ?

“Tiểu thư, người rốt cuộc cũng đã trở lại, Mân Côi…” Lời còn chưa nói

hết thì nước mắt đã rơi xuống, nàng bước lên trước, ôm chặt lấy Huyết

Đại. Sự lo lắng của nàng không lời nào có thể miêu tả được, nàng thề,

nhất định nàng phải làm cho bản thân mình trở nên mạnh mẽ hơn, nàng muốn vượt qua tiểu thư. Sau này sẽ là nàng bảo vệ tiểu thư.

“Đứa ngốc, ta không phải vẫn tốt sao? Nhanh ngồi xuống để Mộ Bạch giúp

muội bắt mạch.” Nghe nàng nói như thế, Mộ Bạch vẫn luôn im lặng đứng ở

sau lưng nàng lẳng lặng nhìn tất cả, lúc này mới tiến lên phía trước.

“Vị này là?” Tiểu thư không phải đi tìm Mạc Vấn thần y rồi sao? Tại sao lại mang về một nam tử trẻ tuổi như vậy trở lại?

“Huynh ấy là truyền nhân của Mạc Vấn lão tiền bối, thần y Mạc Vấn đã qua đời nên ta mới mời huynh ấy tới. Trước cứ để huynh ấy xem mạch cho

ngươi đi đã.”

“Phiền cô nương đưa tay trái ra, đặt lên trên bàn.” Đợi Mân Côi đem tay

trái đặt tại trên bàn, thì lập tức có một cây sợi bạc quấn quanh cổ tay

nàng. Trong lúc tất cả người trong phòng còn đang khiếp sợ thì sợi chỉ

bạc đã được chủ nhân của nó thu lại.

“Mộ Bạch, như thế nào? Bệnh tim của Mân Côi huynh có thể chữa được

không?” Mặc dù nàng cũng rất kinh ngạc nhưng rất nhanh lấy lại bình

tĩnh, ánh mắt nhìn về phía nam tử trước mặt thêm mấy phần tán thưởng.

Không ngờ hắn lại biết dùng tơ bạc chẩn bệnh thất truyền đã lâu, thật là khiến người ta không tưởng được.

“Bệnh tim của Mân Côi cô nương là do cơ thể bị thương lại ngâm mình

trong nước lạnh một thời gian dài. Khí lạnh tiến vào lục phủ ngũ tạng

mới dẫn đến cơ thể khó chịu, nếu muốn chữa khỏi cũng không phải là không thể nào, nhưng lại cần một vị thuốc cực kì hiếm làm thuốc dẫn, mà vị

thuốc đó tại hạ lại không có.” Bệnh của nàng ta hắn chỉ cần liếc mắt một cái là có thể đoán ra, bắt mạch chỉ là muốn nàng tin tưởng khả năng của hắn thôi.

“Huynh cứ nói thẳng cần thứ gì để làm thuốc dẫn, nếu có ta sẽ lấy ra,

nếu không có thì dù có phải dùng hết toàn lực ta cũng sẽ kiếm được.”

Cũng đã làm đến mức này rồi thì cho dù có khó khăn thế nào đi nữa nàng

cũng phải kiên trì, chỉ là một loại thảo dược hiếm thấy thôi mà, nàng

nhất định sẽ tìm được.

“Tuyết Liên, một đóa hoa Tuyết Liên sinh trưởng ở nơi cực lạnh.”

Cô gái tên Mân Côi này thật chỉ là một nha hoàn của nàng thôi sao? Chỉ

vì một nha hoàn mà nàng lại có thể làm được đến trình độ này, nhìn nàng

như vô tình nhưng lại là người hữu tình. Thì ra là nàng cũng không phải

là người lãnh tình mà chỉ là nàng muốn dùng tình của nàng trên người nào mà thôi.

“Chỉ là một đóa hoa Tuyết Liên mà thôi, yên tâm đi, ta sẽ tìm về đưa cho huynh.” Nếu như có đủ thời gian thì nàng sẽ đi hái một đóa về, nhưng

nếu thời gian cấp bách thì nàng cũng không ngại đến hoàng cung lấy một

đóa hoa. Nàng không tin, một hoàng cung to như vậy sẽ không có hoa Tuyết Liên?

“Tuyết Liên trong lời ta nói không phải Tuyết Liên một màu mà là Thất

diệp chi liên (Tuyết Liên bảy màu) trong truyền thuyết sinh trưởng ở nơi cực lạnh phía bắc Mạc Bắc. Hoa này tổng cộng có bảy cánh hoa, mỗi cánh

hoa đều có màu sắc khác nhau, cũng được gọi là hoa bảy màu. Hoa này ngàn năm mới nở một đóa, nếu người nào ăn được nó sẽ có thể bảo vệ được vẻ

đẹp thanh xuân của mình. Chỉ nghĩ thôi cũng biết được sẽ có bao nhiêu

người muốn có được nó.”

“Ngàn năm mới nở một đóa? Vậy đóa hoa trước được hái lúc nào?” Nếu như bông hoa trước đó được hái cách đây không lâu, như vậy…

“Bông trước được hái cách đây ngàn năm.” Hắn đương nhiên biết điều nàng lo lắng là cái gì.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 41
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...