Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vương Gia Yêu Nghiệt, Vương Phi Vô Lương

Chương 13

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Trong tiếng huyên

náo của đoàn người, trên sân khấu bỗng trở nên náo nhiệt hẳn lên. Liên

tiếp hơn mười cô gái xinh đẹp như hoa, múa chân trần nhảy lên đài. Mà

những người đang nghị luận sôi nổi ở dưới thấy vậy cũng trở nên yên tĩnh trong nháy mắt. Tất cả đều nhìn chằm chằm vào hơn mười mỹ nữ tuyệt sắc

trên đài cao đến độ không nháy. Cũng không trách được Say Nhan Cư dám

càn rỡ như thế, thì ra là người ta có tư cách mà cuồng ngạo. Không nói

đến chỉ với đầu bảng là Mân Côi đã tuyệt sắc khuynh thành như vậy rồi,

bây giờ trên vũ đài có hơn mười người, chỉ tùy tiện đứng ra một người

cũng có thể thắng hoa khôi trong những lâu khác. Chậc chậc,

chắc hẳn là tiền vốn bỏ ra nhất định không ít đi ? Chủ nhân của lâu này

nhất định là đại nhân vật khó lường, chỉ có đại nhân vật tài lực hùng

hậu mới có thể bỏ ra số tiền lớn như vậy để xây cái thanh lâu có tác

phong khác biệt như vậy.

Ở trong phòng khách quý của lầu ba, một

nam tử cẩm y mang mặt nạ hình con bướm, ngồi dựa vào trên ghế chán đến

chết, cao cao tại thượng nhìn tất cả đám người ở dưới kia, khóe miệng

kéo ra một nụ cười lạnh lùng. Quả thật là vũ đài tốt để chào hỏi.

Trong một phòng khách quý khác có góc nhìn rất tốt, nó bao quát được mọi thứ

trong lâu, có một nam tử quần áo màu đỏ đang lười biếng ngồi ở chỗ

đó, đối với vũ điệu ở dưới kia chẳng thèm ngó tới, mà bên

cạnh hắn, có một nam tử áo đen che mặt đang đứng, toàn thân tản ra khí

lạnh.

"Chủ tử, tại sao ngài không có chút lo lắng nào vậy?" Nhìn

nam tử đang nhàn nhã ngồi ở chỗ đó, hắn có chút bất đắc dĩ

nói. Hắn thật sự không để ý chút nào tới chuyện của chủ tử

mình. Thật là làm khó cho thuộc hạ như hắn, khắp nơi hắn đi theo quan

tâm chủ tử nhưng người ta cũng không cảm kích.

"Ta phải lo lắng việc gì sao?" Nam tử nhíu mày kinh ngạc, nâng chung trà lên, thưởng thức một cách ưu nhã.

"Hôn sự của ngài đó, chẳng lẽ ngài thật sự định cưới người như tiểu thư của

phủ tướng quân kia sao?" Mình nói nửa ngày, vậy mà chủ tử hắn một câu cũng không còn nghe vào, hắn thấy mệnh mình thật khổ, hắn đã

trêu ghẹo ai chứ ? Không chỉ vội vàng giúp chủ tử xử lý tất cả công

việc, còn phải như một người mẹ thay chủ tử quan tâm cái việc này.

"Không có sự đồng ý của ta, ngươi nghĩ nàng có thể gả vào được sao?"

"Nhưng mà, hoàng thượng ban đã thánh chỉ xuống, chẳng lẽ ngài muốn kháng chỉ ?"

"Kháng chỉ thì như thế nào?" Khuôn mặt nam tử vẫn nhàn nhạt như cũ, dường như chuyện gì cũng không thể ảnh hưởng đến hắn.

"Ngộ nhỡ. . ."

"Tiểu thư Mân Côi lên đài hiến vũ !"

"Đúng vậy, đợi lâu như vậy rồi cuối cùng là chờ được, có thể thấy được kỹ

thuật múa của tiểu thư Mân Côi. Hôm nay cũng coi như không bõ công đến

đây, dù trở về bị nương tử phạt quỳ cũng đáng."

Trong đám người

không biết người nào rống to như vậy một tiếng, những người khác cũng

cười theo sau. Rất nhiều người trong bọn họ đều là đã sớm lập gia đình, đều là trốn người nhà mà len lén tới đây. Mà người nọ đã nói

ra tiếng lòng của bọn họ. Ai, nam nhân mà, cũng đều chỉ có đức hạnh như

thế.

Trong ánh mắt mong đợi của mọi người, Mân Côi đã thay một bộ váy dài Lưu Vân ( có hình nước chảy ), gót sen nhẹ nhàng, chậm rãi đi

lên vũ đài, hơi thi lễ với mọi người, nói: "Kế tiếp, xin để cho Mân Côi

vì mọi người mà dâng lên Nghê Thường vũ, trợ hứng cho mọi người, cũng

qua đó gửi lời cảm tạ tới các vị đã tới ủng hộ. Ngày sau Say

Nhan Cư còn phải dựa vào các vị mới có thể có chỗ đứng ở kinh thành này. Đặc biệt hiến một vũ khúc này để bày tỏ lòng biết ơn vô cùng của Mân

Côi !"

Đợi nàng nói xong, cả Say Nhan Cư vang lên tiếng vỗ tay

nhiệt liệt, thật lâu không ngừng. Mượn tiếng vỗ tay, cô gái trên đài nhẹ nhàng mà múa. Không có nhạc đệm, cũng không có bạn nhảy, chỉ một mình nàng ở trên đài tung mình nhảy vút lên, xoay tròn. Nhưng chỉ

cần có một bộ cảnh tượng như vậy thôi, đã làm tất cả ánh mắt của mọi

người đều tập trung trên người nàng.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 13
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...