Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Chuyện Tình Hoàng Gia

Chương 8

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Hạ Đồng nhanh chóng thay quần áo mới, lúc nấu ăn cô bất cẩn làm rơi đồ tùm lum làm quần áo cũng dơ hết. Sau khi đã dọn sẵn đồ ăn cho hai vị thiếu gia cô ra ngoài vườn của tòa nhà ngồi trên chiếc xích đu, lắc lư ngồi suy nghĩ miên man, nghĩ cách làm thế nào lát nữa lấy lòng anh cho cô ở lại.

Đúng là nhứt đầu mà! Suy nghĩ làm cho Hạ Đồng không chú ý đến xung quanh, một dáng người từ từ bước lại gần cô nở nụ cười ấm áp, nhẹ vỗ vai cô. Điều đó làm cô giật mình xoay người lại, mỉm cười đáp lại người đó. Anh từ từ ngồi xuống cạnh cô, nhìn cô trìu mến nói:

-Chuyện lúc nãy anh thay mặt Dương Tử xin lỗi em!

-Sao anh lại phải xin lỗi? Anh đâu có làm gì sai đâu?-Hạ Đồng cười nhẹ

-Em đừng trách em ấy! Tất cả cũng có lí do mà!

-Là gì vậy? Em biết được không-Hạ Đồng tò mò hỏi

-Thật ra em ấy không phải em ruột của anh!-Thiên buồn mênh mang nói

-...-Hạ Đồng tròn mắt ngạc nhiên nhìn anh, không dám tin vào những gì mình vừa nghe được, nó cứ ù ù bên tai cô mãi

-Em ấy là con của ba anh và người khác, đã thế lần lượt người em ấy yêu nhất cũng rời xa, mẹ em ấy rồi cả người con gái em ấy yêu nhất cũng bỏ em ấy đi, vì vậy em ấy luôn như vậy, không thương hại ai và cũng không cần ai thương hại.-Thiên buồn nói,đôi mắt nâu ấm áp kia đã nhuộm một màu đen của bóng đêm bày tỏ sự buồn thăm thẳm không ai thấu

-Không thể nào, chẳng lẽ anh ta đã sống cô đơn như vậy sao?-cô khó tin nói

-Ừ, em ấy đã rất khó khăn mới có thể vượt qua nhưng cũng từ lúc đó em ấy luôn như vậy lạnh lùng vô cảm, suốt mấy năm qua em ấy chẳng nở một nụ cười thật thụ. Em ấy đã tự tạo cho mình một thế giới tách biệt với mọi người, chính vì thế mới cần sự giúp đỡ của em.

-Em có thể sao?-cô nghi ngờ bản thân mình

-Đương nhiên là có thể, em là cô bé hiền lành nhưng rất mạnh mẽ và kiên cường mà! Chẳng lẽ em không tin bản thân mình?-anh hỏi cô

-Có, em tin bản thân mình nhưng mà….. mọi người nói mấy người khác chưa chịu được 1 tháng thì đã đi rồi…. em sợ.-cô nói có chút lo lắng

-Em đừng lo nhiều quá,bên cạnh em có anh mà, anh sẽ bảo vệ em!

-Cảm ơn anh!-cô mỉm cười đáp

-Mà một tuần nữa học rồi,em chuẩn bị hết chưa?

-Dạ em đã chuẩn bị sẵn tập vở rồi.

-Tập vở?

-Ừm chẳng lẽ học không cần tập sao?

-Ừ,không cần tập đâu.-Anh nhẹ gật đầu

-Không cần tập làm sao mà học?-cô ngạc nhiên hỏi

-Thường thì mọi người trong trường đều có máy PC hoặc Laptop riêng để ghi bài vào vì nội dung bài học khá là nhiều với lại ở đấy cũng phát trên máy tính nên chỉ cần em lên hỏi mật khẩu máy chủ nhà trường copy xuống sau khi đã học xong tiết đó thôi.-Thiên từ tốn giải thích cho cô

-Không phải chứ?Mấy người này học mà cũng cần máy PC hay Laptop

sao?-cô la lên

-Ừ tại đến tiết tự học tụi anh có thể lên chơi hoặc là làm công chuyện mà.-Thiên cười tươi đáp

-Vậy thì em sẽ mệt dài dài đây.-cô thở dài nói

-Sao vậy?

-Thì ai cũng ngồi nghe giảng chỉ cần lên máy chủ của nhà trường sao chép xuống còn em vừa nghe giảng vừa viết.

-Hay anh mua cho em một cái nha.-Anh đề nghị

-Không cần đâu,không cần đâu.-cô lắc tay lia lịa

-Làm sao em học được?Còn chưa nói đến em sẽ vào lớp A1 nữa.

-Lớp A1?Thì sao ạ?-cô thắc mắc hỏi

-Trường Nhuận Lâm chia làm 2 khu, khu A và khu B, mỗi khu có 3 khối, mỗi khối 10 lớp nhưng lớp A1 là lớp tập trung con cháu bậc nhất không hơn không kém,và lớp A1 nổi tiếng là kì thị, nếu em nói gia đình em bình thường thì sẽ không ổn đâu?Hay là em cứ nói là em họ của anh và Dương Tử đi-Anh lo lắng nói

-Không.-Hạ Đồng kiên định nói.

-Nếu mà nói vậy thì hai anh sẽ gặp rắc rối với lại lỡ như bại lộ thì sẽ phiền phức hơn!Tốt nhất anh cứ để em lo cho!

-Em lo được sao?-Anh ngạc nhiên hỏi

-Hạ Đồng này đâu có dễ bị ăn hiếp dù gì lúc ở trường cũ em cũng từng bị ăn hiếp quen rồi,còn đối với những cô ấm cậu ấm thì càng dễ đối phó hơn.-cô hỉnh mũi nói

-Ừ nhưng anh không yên tâm lắm,nếu em gặp phiền phức không thể giải quyết thì cứ nói với anh,anh sẽ giúp em.-Anh nhẹ xoa đầu cô

-Ừm nhất định thế.-cô nháy mắt với anh nói.

-Thôi em vào nhà trước,em còn phải làm nước cho “heo đực” nữa,anh có uống không em làm cho.

-Em định pha coffee sao?

-Không, em tính pha sữa.

-Vậy cho anh một ly nhưng em đừng làm cho Dương Tử.-Anh căn dặn cô

-Tại sao?

-Em ấy ghét đồ ngọt, mỗi tối em ấy uống coffee.

-Nhưng coffee không tốt, à hay em pha café cappuccino được không?.-cô nảy ra ý định,rồi nhanh chóng tạm biệt Thiên “phóng” vô nhà làm cái ý định đó

Nhất Thiên chỉ nhún vai,anh không biết nói gì hơn tại sao lại là cappuccino chứ thật là trùng hợp. Anh ngước lên nhìn bầu trời đã sập tối, tay giơ lên trời cao như muốn chạm lấy thứ gì đó, miệng thì thầm:

-Em có thấy cô bé lúc nãy không? Em hãy âm thầm giúp cô bé đó nha, anh tin cô ấy sẽ là người giúp được hai người đó, cô bé đó sẽ xóa nhòa tất cả nỗi đau trong tim cả hai, em hãy yên tâm đi!

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 8
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...