Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Darling Chúng Ta Chia Tay Nhé!

Chương 54

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

1.

Không phải Cổ Triết Đông không biết chuyện con gái cứ bám dính lấy Trương Hoa,

nhưng ông không hề ngăn cản. Ông cũng có chút ngạc nhiên đối với Trương

Hoa.

Mặc dù người điểu khiển chính đứng đằng sau toàn bộ chuyện

này là Cổ Triết Đông, nhưng người thực sự phát huy trên bục giảng lại là Trương Hoa. Cho dù công việc của ông có chuẩn bị hoàn mỹ đến trăm phần

trăm, nhưng nếu năng lực của Trương Hoa không đạt đến yêu cầu thì cũng

vô dụng.

Lần trước Cổ Triết Đông tìm gặp Trương Hoa nói chuyện

một phần là nói thật lòng mình, mặt khác cũng có ý đồ riêng. Lời thật

lòng là bản thân ông cũng từng muốn làm một giáo viên huấn luyện ưu tú. Hơn nữa thông qua những hiểu biết của ông về Trương Hoa, ông cảm thấy

khá hài lòng về nhân cách của Trương Hoa.

Nhưng ý đồ riêng là,

ông không hoàn toàn muốn lợi dụng Trương Hoa để giúp mình hoàn thành tâm nguyện, chỉ là muốn thử nghiệm trước với Trương Hoa về khả năng đào tạo thị trường, nhằm chuẩn bị sẵn cho việc tiến quân vào ngành đào tạo.

Nhưng Cổ Triết Đông không ngờ Trương Hoa lại biểu hiện tốt hơn cả sức tưởng

tượng của ông. Cũng vì lẽ đó, Cổ Triết Đông đã nhìn thấy thị trường tiềm năng khổng lồ trong tương lai.

Hồi đầu trong lòng ông luôn

không tán thành việc con gái qua lại với Trương Hoa, chủ yếu là vì cân

nhắc đến hai vấn đề: Một là xuất thân, hai là Trương Hoa từng kết hôn

rồi.

Giờ Cổ Triết Đông bỗng nhìn thấy hình ảnh của mình lúc trẻ

trong con người Trương Hoa, cả quá trình từng bước phát huy tiềm năng

đạt đến tối đa do sự tác động của các nhân tố bên ngoài, từng bước đặt

chân lên con đường thành công.

Cổ Triết Đông lại nhớ lại xuất

thân của mình, thậm chí còn nghèo hơn Trương Hoa, cũng không có trình độ văn hóa như Trương Hoa. Nhưng hơn mười năm trở lại đây, bản thân ông đã từng bước đặt chân lên đỉnh cao của sự thành đạt. Vì vậy Cổ Triết Đông

cũng bắt đầu thay đổi tư duy, có thể chỉnh bởi vì bản thân thành công

nên ông mới luôn cho rằng con gái mình nhất định phải được gả cho con

cái của một gia đình thành công mà quên mất rằng mình cũng từng lớn lên

trong một gia đình bình dân.

2.

Nhưng Cổ Triết Đông vẫn

không thể yên tâm với cuộc hôn nhân trước của Trương Hoa. Ông nghĩ, nếu

Trương Hoa chưa từng kết hôn thì tốt biết mấy, như vậy chỉ cần một số

biện pháp là có thể đường đường chính chính biến Trương Hoa thành con rể của mình.

Có thể thấy con gái ông vẫn kiên quyết không chịu từ

bỏ Trương Hoa, cuối cùng Cổ Triết Đông nghĩ, thôi không nên can thiệp

sâu hơn, cứ để thuận theo tự nhiên. Đáng tiếc là Cổ Triết Đông không tìm hiểu sâu hơn về tình hình của Trần Dĩnh, nếu ông biết được Trần Dĩnh

sau khi ly hôn đã có bầu, hơn nữa hiện giờ đã sinh cho Trương Hoa một

đứa con gái, có thể ông sẽ thay đổi thái độ.

Cổ Triết Đông bắt

đầu lên kế hoạch ra sách cho Trương Hoa. Ông biết Trương Hoa lúc này

chẳng có thời gian để viết, nhưng chuyện này đã không còn quan trọng,

quan trọng là chỉ cần sách đứng tên anh là được. Còn về nội dung sách

bản chất chỉ là sự sao chép, chắp ghép có “nghề” hơn. Chỉ cần có lí thì

lúc nào cũng cảm thấy có lí.

Trương Hoa vẫn chỉ có thể bị động

nhận. Khi những cuốn sách được người khác biên soạn ra, gắn tên anh và

bán ra thị trường, trong lòng Trương Hoa có một cảm giác khó diễn tả

thành lời, cứ như anh đang đi ăn cắp thành quả của người khác vậy.

Mỗ huấn luyện ít thì vài trăm người, nhiều thì cả nghìn người, sau mỗi lần Trương Hoa hùng hồn trên bục giảng, gần như mỗi người đều mua một cuốn

sách của anh. Nhìn thấy rất nhiều người xin anh kí tên lên cuốn sách,

trong lòng Trương Hoa vô cùng phức tạp. Anh cũng bắt đầu nghi ngờ trong

những cuốn sách đào tạo có bán trên thị trường rốt cuộc có bao nhiêu

cuốn là do chính bản thân tác giả viết ra?

3.

Cổ Triết

Đông bắt đầu xây dựng một đội ngũ đào tạo độc lập vây quanh h, hoàn toàn thoát li khỏi bộ phận đào tạo của công ty. Nhiệm vụ chủ yếu của đội ngũ này là phục vụ những buổi đào tạo của Trương Hoa, bao gồm những công

việc lặt vặt như: Thu thập, chỉnh lí tài liệu, bán vé vào học vầ các

công việc trước và sau khóa đào tạo.

Bên cạnh đó, Cổ Triết Đông

bắt đầu hướng tầm mắt ra thị trường bên ngoài tỉnh, cũng bắt đầu lên kế

hoạch để đưa sách của mình tiến quân chính thức vào thị trường sách báo. Lấy nền móng là đào tạo thị trường trong tỉnh để vươn xa ra các tỉnh

khác, việc tiêu thụ sách sẽ do hai bộ phận đào tạo tại chỗ và thị trường sách đảm nhiệm.

Về chuyện bán sách không phải vấn đề lớn, bởi

sách đã do Trương Hoa đứng tên, lại có một đội ngũ. Nhưng đào tạo thị

trường thì khác, dù sao Trương Hoa cũng chẳng thể phân thân, vì vậy Cổ

Triết Đông đành phải tạm thời đi chậm lại, bắt đầu lên kế hoạch xây dựng một đội ngũ đào tạo có năng lực mạnh, lấy Trương Hoa làm trọng tâm.

Công việc đào tạo thành viên của đội ngũ đào tạo này sẽ được giao phó

cho Trương Hoa.

Bên cạnh đó, để Trương Hoa có thể nhanh chóng

“nhập vai”, khiến cho Trương Hoa nhanh chóng tìm được cảm giác của người thành đạt, Cổ Triết Đông đã chuẩn bị cho Trương Hoa một chiếc xe riêng. Trương Hoa lúc này chấp nhận mọi thứ dưới hai tầng mâu thuẫn.

Trong khi đó Cổ Vân Vân rất ít khi đến công ty điện tử Triết Đông, gần như

ngày nào cũng bám riết lấy Trương Hoa, đặc biệt là sau khi Trương Hoa

được cấp xe, cô gần như gạt xe riêng của mình sang một bên, đi lại đều

bằng xe của Trương Hoa.

Cổ Vân Vân từng nhìn thấy ảnh con gái

của Trương Hoa ở trên xe của anh. Dường như Trương Hoa lúc nào cũng mang theo bức ảnh bên mình. Lúc Cổ Vân Vân xem trộm thấy, trong lòng cô vô

cùng đố kị, mặc dù đứa bé trên bức ảnh rất đáng yêu, nhưng trong con mắt của Cổ Vân Vân, nó lại là một ổ dịch đáng ghét.

Cổ Vân Vân đột nhiên nảy ra một suy nghĩ cực đoan, đó là nghĩ cách có con với

Trương Hoa. Đáng tiếc là Cổ Vân Vân đã nhiều lần thử mà không thành

công, không phải là Trương Hoa không có nhu cầu về sinh lí, mà là vì

Trương Hoa không bao giờ cho Cổ Vân Vân có cơ hội.

Trong lòng

Trương Hoa vẫn giữ vẫn quan điểm như vậy, đó là tuyệt đối không để xảy

ra chuyện đó với Cổ Vân Vân lần nữa. Con người thật kì lạ, nếu như Cổ

Vân Vân không thể hiện khao khát sở hữu Trương Hoa đến thế, hay nói cách khác, sau khi xảy ra quan hệ xác thịt, đôi bên không yêu cầu nhau phải

gánh vác trách nhiệm thì có thể khi nhu cầu sinh lí quá mãnh liệt,

Trương Hoa có khi sẽ lại lên giường với Cổ Vân Vân.

Nhưng hiện

giờ Trương Hoa hiểu rõ tâm lí của Cổ Vân Vân, nếu một khi đã phá vỡ

phòng tuyến đó, anh hoàn toàn không thể lẩn tránh được nữa. Vì vậy mới

nói khi không mang hôn nhân ra làm mục đích, đàn ông đều thích chơi bời

nếu không gặp phải những rắc rối kia.

Rõ ràng Cổ Vân Vân là một

rắc rối kiểu này. Sự rắc rối này không phải là do Cổ Vân Vân quá yêu

Trương Hoa, mà bởi vì Cổ Vân Vân là con gái Cổ Triết Đông, trừ phi anh

đã chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ lấy Cổ Vân Vân làm vợ.

Nhưng tất cả

những chuyện này lại hình thành nên một sự giày vò lớn trong lòng Cổ Vân Vân. Càng không đạt được cô càng muốn giành lấy. Thực ra đàn bà nếu có

thể là chính mình sẽ càng thu hút đàn ông hơn. Một khi đàn bà vì đàn ông mà đánh mất bản thân, cô ta cũng sẽ đánh mất sức hút vốn có với đàn

ông.

Cổ Vân Vân vốn dĩ là một cô gái không tồi, mặc dù xuất thân giàu có nhưng phẩm chất và tính cách cũng không đến nỗi nào. Thế nhưng

hiện nay tâm tư của cô đều đổ hết lên người Trương Hoa, càng khiến cho

Trương Hoa không cảm thấy hấp dẫn, thậm chí đó còn là một áp lực vô hình đè nặng lên vai Trương Hoa.

Nếu nói rằng là Trương Hoa chưa

từng động lòng dù chỉ một chút nào đối với Cổ Vân Vân thì là nói dối;

nhưng cho dù từng có chút thiện cảm tốt với cô nhưng đến giờ đều bị

những hành vi của Cổ Vân Vân hiện giờ làm tan biến hết.

5.

Đang là mùa hè, phòng trọ của Trần Dĩnh rất ngột ngạt, nóng nực, mặc dù cái

quạt điện chạy hết công suất ngày đem nhưng con bé vẫn cả đêm không ngủ

được. Cửa hàng hoa ban sáng cũng bán được tàm tạm, nhưng đến chiều, ánh

mặt trời chiếu cửa hàng nên Trần Dĩnh phải đóng cửa đến tối mới mở,

không khí trong cửa hàng vô cùng ngột ngạt.

Việc buôn bán mặc dù không tốt lắm nhưng dù sao cũng đỡ hơn dạo trước, thỉnh thoảng lại có

một vài học sinh chạy đến mua hoa. Nhưng chuyện buôn bán nhiều lắm cũng

chỉ duy trì cần bằng thu chi, điều đó có nghĩa là chi tiêu, sinh hoạt

phí của cô và con gái hoàn toàn là rút từ thẻ ra. Đây là điều mà Trần

Dĩnh sợ hãi nhất. Tỉnh Tỉnh vẫn phải định kì kiểm tra, tiêm một số loại

vacxin bắt buộc.

Trần Dĩnh không biết đã rơi biết bao nhiêu nước mắt, cuối cùng cảm thấy nước mắt đã khô cạn rồi. Mẹ cô vẫn thường xuyên gọi điện đến, cô không thể không giữ lại số điện thoại ngày trước còn

sử dụng khi ở công ty. Mặc dù số điện thoại này, lúc mẹ cô gọi đến sẽ

phải trả thêm một khoản chi phí ngoại tỉnh, nhưng cô chỉ có thể dùng

tạm, bởi vì cô sợ mẹ biết mình không ở chung với Trương Hoa thành ra lại lo lắng.

Cũng may Trương Hoa vẫn định kỳ gửi tiền vào trong tài khoản của cô. Nếu như không có số tiền ấy của Trương Hoa, Trần Dĩnh

chắc chẳng thể trả nổi tiền thuê cửa hàng và tiền nhà trọ. Vốn dĩ số

tiền này có thể đủ bảo đảm chi tiền chi phí sinh hoạt và thuê nhà cho

hai mẹ con, nhưng Trần Dĩnh không dám bỏ cửa hàng hoa, đối với cô mà

nói, giữ lại cửa hàng là giữ lại chút hi vọng, giữ lại một tia hi vọng

khi bản thân không còn ai giúp đỡ.

Trong lòng Trần Dĩnh thực sự

không muốn nhận tiền của Trương Hoa, nhưng cô không thể không nhận.

Trương Hoa ngoài việc gửi tiền định kì ra thì không liêc lạc gì với cô.

Mặc dù trong lòng Trần Dĩnh rất lo sợ một ngày nào đó Trương Hoa sẽ liên lạc với mình, nhưng trong tiềm thức cô vẫn hi vọng anh sẽ gọi đến.

6.

Có lúc nằm mơ tỉnh lại, cô phát hiện ra mình đang ôm chặt lấy con, cứ như

thể sắp bị mất con đến nơi. Nhiều lúc Trần Dĩnh ôm lấy con, thì thầm:

“Tỉnh Tỉnh kiên cường quá, biết không làm mẹ phải lo lắng, vì vậy không

ốm đau gì hết!” Chỉ có điều Trần Dĩnh không biết con gái lúc này đang

trong mấy tháng đầu đời, cũng là đang trong giai đoạn có sức đề kháng

tương đối tốt, thêm vài tháng nữa thì chẳng ai biết sẽ thế nào.

Chẳng phải Trần Dĩnh chưa từng nghĩ đến chuyện rời khỏi thành phố này. Cô

từng nghĩ đến chuyện trở lại thành phố nơi cô từng làm việc, dù gì ở đấy cũng còn có Lưu Huệ Anh, có Trương Hoa, có người nhà Trương Hoa. Đương

nhiên còn có cả mối tình ngu dại một thời, Trần Dĩnh không khỏi nghĩ đến Lục Đào, nghĩ đến người đã từng mang lại giấc m thực chất lại là kẻ đẩy cô xuống vực thẳm.

Nghĩ đến đây, Trần Dĩnh lại thấy đau đớn.

Nhìn con nằm bên mà Trần Dĩnh thấy xót xa. Cô bế con lên, nói: “Tỉnh

Tỉnh, mẹ có lỗi với con, sai lầm của mẹ đang nhẽ phải để mẹ gánh chịu,

thế mà giờ con lại đang phải chịu tội chung với mẹ. Nếu con thực sự

không ở bên mẹ, mẹ cũng không biết mẹ lấy đâu ra dũng khí để mà sống

tiếp.”

Căn phòng nóng nực đến mức toàn thân Tỉnh Tỉnh đều lấm

tấm mồ hôi, con bé cũng không sao ngủ ngon được, không khí càng lúc càng nóng, Trần Dĩnh biết vẫn chưa đến lúc nóng nhất. Nhìn con gái không thể nào ngủ ngon, Trần Dĩnh cũng không biết hai mẹ con cô còn có thể chống

chọi được với mùa hè khắc nghiệt này không.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 54
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...