Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Darling Chúng Ta Chia Tay Nhé!

Chương 62

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

1.

Thấy cửa

hàng Trần Dĩnh đã khai trương mấy ngày mà tình hình buôn bán vẫn chưa ổn lắm, Trương Hoa liền ý thức được mình cần phải ra tay giúp đỡ. Thế là

anh âm thầm in rất nhiều tờ quảng cáo, một phần thuê người phát quanh

khu vực cửa hàng của Trần Dĩnh, một phần anh kẹp vào các tài liệu đào

tạo rồi phát cho các học viên trong lớp.

Ngoài ra, hiện giờ

Trương Hoa cũng biết tận dụng những mối quan hệ, thông qua những mối

quan hệ này, Trương Hoa hy vọng có thể âm thầm chiếu cố việc làm ăn của

Trần Dĩnh. Trương Hoa hiện giờ coi như đã học được cách tận dụng các mối quan hệ cùng một số phương pháp quảng bá. Anh rất tự đắc, bởi chuyện

làm ăn của Trần Dĩnh có tốt đẹp là nhờ vào mình. Đáng tiếc anh đâu có

ngờ, sau khi có kinh tế rồi, Trần Dĩnh đã không còn là Trần Dĩnh chỉ

biết phụ thuộc vào anh như trước kia.

Nhìn Trần Dĩnh nằm bên

cạnh mình, Trương Hoa đột nhiên thấy lo lắng, đó là liệu Trần Dĩnh có

mang con ra ngoài sống không? Bởi vì hiện giờ Trần Dĩnh đã có đủ khả

năng để đưa con và người giúp việc ra ngoài thuê nhà ở rồi. Nghĩ đến

đây, cuối cùng Trương Hoa cũng hiểu tại sao rõ ràng lúc đó mình rất tức

giận nhưng lại không dám nổi đóa lên với Trần Dĩnh. Nhưng bên cạnh đó

anh cũng không thể hiểu được tại sao mình lại lo Trần Dĩnh đem con ra

ngoài ở.

Nhưng Trương Hoa cũng còn một việc chưa biết, đó là

Trần Dĩnh đã biết chuyện anh âm thầm giúp đỡ cô từ lâu rồi. Trương Hoa

tưởng rằng mình âm thầm làm những việc đó thì Trần Dĩnh sẽ không biết,

nhưng rõ ràng anh đã quân mất rằng khách hàng có thể sẽ mang những tờ

rơi quảng cáo ấy đến cửa hàng. Bởi vì trên tờ rơi có in địa chỉ cửa

hàng, một số khách hàng thường lười ghi lại địa chỉ nên trực tiếp mang

tờ rơi đến.

Trần Dĩnh nhìn thấy những tờ rơi mà một số khách

hàng để lại cửa hàng là hiểu ra vấn đề ngay. Bản thân cô chưa từng in tờ rơi quảng cáo, chỉ có một khả năng duy nhất, đó chính là Trương Hoa đã

âm thầm làm những việc này. Nói cách khác, anh đã âm thầm giúp cô quảng

cáo về cửa hàng. Cuối cùng thì Trần Dĩnh cũng hiểu tại sao việc buôn bán của cửa hàng lại đột nhiên tốt lên.

2.

Sau khi biết

những chuyện này, Trần Dĩnh không nói với Trương Hoa, nhưng trong lòng

vô cùng cảm động, điều này khiến cô nghĩ rằng Trương Hoa vẫn còn yêu

mình. Chính vì điểm này mà thời gian gần đây, Trần Dĩnh càng ngày càng

quấn quýt với Trương Hoa, tối nào cũng nghĩ cách giữ anh ngủ lại phòng

mình, thậm chí còn nghĩ thuê người giúp việc về sẽ khiến cả hai có thể

ngủ riêng với nhau.

Bản thân Trần Dĩnh cũng giống như Trương

Hoa, thích cuộc sống và công việc ổn định, môi trường hiện nay không

phải thứ mà cô thích, ngày nào cũng bận rộn, có lúc tối mịt mà cửa hàng

vẫn còn đông khách nên phải đóng cửa muộn. Trong lòng cô luôn thầm mong

mỗi ngày có thể đóng cửa hàng sớm để về nhà, có nhiều thời gian hơn để

chơi với con.

Bây giờ người gọi điện đến đặt hàng càng lúc càng

nhiều, có một số người trả tiền rồi yêu cầu gửi hàng đến địa chỉ. Trước

đây còn có thể bảo Đổng Mộng Mộng ra ngoài đi giao hàng, nhưng hiện giờ

cửa hàng bận rộn, Đổng Mộng Mộng ra ngoài rồi một mình Trần Dĩnh không

thể xoay kịp.

Cuối cùng Trần Dĩnh quyết định sẽ thuê thêm hai cô bán hàng nữa, một mặt là để giúp mình bán hàng, mặt khác là để thuận

lợi cho việc giao hàng. Do Đổng Mộng Mộng đã làm trong nghề này nhiều

năm, quen biết không ít người làm trong nghề này nên chẳng mấy chốc đã

tìm được người về cho Trần Dĩnh. Thế là Đổng Mộng Mộng đã trở thành quản lý của cửa hàng, Trần Dĩnh cũng rảnh rang hơn, chủ yếu chỉ phụ trách

việc tính toán sổ sách và tìm nguồn hàng, lúc nào bận quá mới phải phụ

bán hàng với các nhân viên.

Đổng Mộng Mộng và hai nhân viên mới

đều là những cô gái trẻ tuổi. Trần Dĩnh mặc dù đã làm mẹ nhưng cũng vẫn

còn trẻ. Hơn nữa hình ảnh của cả bốn người đều tương đối ấn tượng khiến

cho khách hàng quen ngày càng nhiều, hơn nữa những nhân viên này còn kéo đến một số khách quen của họ trước đây.

Đáng lẽ ra việc làm ăn

phát đạt phải là chuyện đáng mừng, nhưng trong lòng Trương Hoa cứ cảm

thấy còn tồại một mối nguy. Trước đây chỉ cần anh về đến nhà là Trần

Dĩnh đã ở nhà rồi, giờ về đến nhà mà trong nhà chỉ có chị Trương và Tỉnh Tỉnh, Trần Dĩnh vẫn còn đang ở cửa hàng.

Thỉnh thoảng Trương

Hoa lại lái xe đi đón Trần Dĩnh, tuy nhiên, anh không vào ngay cửa hàng

mà đứng từ xa quan sát. Trong cửa hàng thường xuyên có đàn ông ra vào,

cười đùa với bọn Trần Dĩnh. Cảnh tượng này khiến cho tâm trạng Trương

Hoa đột nhiên căng thẳng. Trương Hoa không rõ tại sao bản thân mình lại

nhạy cảm với những cảnh tượng này đến thế. Hơn nữa hai người đã ly hôn,

tại sao anh vẫn còn có tâm lý này?

Bên cạnh đó, Trần Dĩnh tuyển

thêm nhân viên mà không bàn bạc với Trương Hoa cũng khiến cho anh cảm

thấy bất mãn, nhưng lại không tiện nói thẳng với Trần Dĩnh. Trong con

mắt anh, Trần Dĩnh hiện nay đúng là đã thay đổi, cô đã biết cách làm thế nào để phát triển kinh doanh, biết làm thế nào để mở rộng việc giao

hàng tận nhà… Tất cả những chuyện này đều khiến Trương Hoa cảm thấy Trần Dĩnh hiện giờ rất xa lạ.

3.

Còn có một tâm lý đáng sợ

nữa, mặc dù Trương Hoa không chịu thừa nhận nhưng thực sự nó vẫn đang

tồn tại trong lòng anh. Đó là Trần Dĩnh hiện giờ rất thu hút đàn ông,

liệu cô có ngoại tình lần nữa không? Mặc dù cái suy nghĩ nảy chỉ lướt

qua trong đầu nhưng chỉ như vậy cũng đủ khiến cho Trương Hoa khó mà

thoát khỏi ám ảnh này.

Không biết đây có phải một dáng ám ảnh

tâm lý hay không. Có rất nhiều người luôn có những ám ảnh trong lòng,

nếu không tự giải quyết được ám ảnh này thì chỉ có thể giương mắt nhìn

nó càng ngày càng to ra, càng ngày càng nghiêm trọng hơn.

Đương

nhiên, nếu là Trương Hoa của hai năm trước, chắc chắn sẽ không tồn tại

sự ám ảnh tâm lý này. Nếu đây có thể coi là một ám ảnh tâm lý thì cái ám ảnh này do chính Trần Dĩnh tạo ra cho anh. Mặc dù hiện giờ Trần Dĩnh đã dốc hết toàn bộ tâm tư cho Trương Hoa và con, nhưng đối với Trương Hoa

mà nói, Trần Dĩnh hiện giờ khiến cho người khác không yên tâm chút nào.

Trần Dĩnh vào trong xe, nhìn thấy Trương Hoa dường như có tâm sự gì liền hỏi: “Anh sao thế? Hôm nay không vui à?”

Trương Hoa nói: “Không có gì, chỉ cảm thấy hơi mệt mỏi thôi!”

“Sau này anh không cần đến đón em đâu, công việc của anh cũng mệt mỏi lắm

rồi, về nhà thì nghỉ ngơi sớm đi, em đi xe buýt về cũng được rồi!

“Trong cửa hàng đã có đến ba nhân viên rồi, em cũng có thể về nhà nghỉ sớm mà!”

Trần Dĩnh cười: “Em cũng muốn về sớm chơi với con, dạo này không biết có

phải là vì cuối năm hay không mà việc buôn bán khá khẩm lắm, cứ muốn về

mà không thể về được!”

“Sớm biết vất vả thế này anh đã không cho em mở cửa hàng rồi!”

“Để một mình anh đi làm nuôi hai mẹ con em mệt biết mấy, như bây giờ em

cũng thấy nhẹ nhõm hơn đôi chút, ít nhất có thể kiếm thêm chút tiền cho

con, như thế sau này khỏi cần lo cuộc sống tương lai của con!”

Đáng lí ra những câu này của Trần Dĩnh nghe rất ngọt ngào tình cảm vợ chồng, nhưng Trương Hoa lại cứ cảm thấy Trần Dĩnh hiện nay cố gắng kiếm tiền

là để một ngày nào đó rời xa anh mà không phải lo lắng cuộc sống hai mẹ

con sau này.

4.

Trong khi chưa nắm chắc về Trần Dĩnh,

thái độ của Trương Hoa đối với Cổ Vân Vân cũng có sự thay đổi. Trương

Hoa không nói cho Cổ Vân Vân biết chuyện anh đưa mẹ con Trần Dĩnh về ở

cùng. Cổ Vân Vân không giống như lúc trước, chỉ cần trong thành phố có

lớp đào tạo nào là chạy đến nghe giảng. Nhưng nếu trong thành phố có lớp đào tạo, lần nào tan lớp ra ngoài Trương Hoa cũng nhìn thấy Cổ Vân Vân.

Thỉnh thoảng Trương Hoa nói với Cổ Vân Vân buổi tối anh còn phải tiếp khách,

thỉnh thoảng cũng đi ăn riêng với cô. Mặc dù Trương Hoa không thừa nhận

bản thân mình giả tạo, nhưng xét về thái độ đối với Cổ Vân Vân, Trương

Hoa không thể không thừa nhận mình đang giả tạo. Cổ Vân Vân là con gái

của Cổ Triết Đông, nếu có quan hệ thân thiết với cô ta quả thực sẽ có

lợi rất nhiều cho con đường thăng tiến của Trương Hoa.

Trương

Hoa biết, khi tiếp xúc với những nhân viên quản lý cấp cao hoặc các cán

bộ doanh nghiệp, anh công khai thân phận là giáo viên đào tạo nhưng thực sự hữu ích hơn cả là cái danh con rể tương lai của Cổ Triết Đông. Chính nhờ cái danh phận ấy mà anh cảm thấy những người này càng chiếu cố cho

anh hơn.

Cổ Vân Vân đáng nhẽ ra có thể nhận thức được những điều này, đáng tiếc là người đang say sưa trong tình yêu thường dễ bị bịt

mắt. Vì vậy Cổ Vân Vân luôn cho rằng đó là thực lực thật sự của Trương

Hoa, cũng luôn tự hào về khả năng của anh.

Cô sưu tập tất cả các sách báo có viết tên Trương Hoa để trong phòng, mặc dù chẳng bao giờ

xem nhưng cứ cảm thấy nhìn thấy chúng là như nhìn thấy Trương Hoa.

Trương Hoa thường nói với cô, những sách ấy không phải của anh viết, là

cả một đội ngũ viết, nhưng Cổ Vân Vân nói: “Tôi tin cậu có thể viết ra

những thứ này, chỉ có điều cậu không có thời gian mà thôi!”

Trước đây Trương Hoa luôn nghĩ Trần Dĩnh cần phải có sự bảo vệ, che chở của

mình mới có thể sống tiếp, hay nói cách khác, trong tình cảm anh dành

cho Trần Dĩnh còn có chút thương hại, sợ rằng Trần Dĩnh rời khỏi mình

rồi sẽ không thể sống tốt.

Hiện giờ Trương Hoa vẫn không yên tâm về Trần Dĩnh, nhưng sự không yên tâm trước đây là do cô không được sống sung sướng, giờ anh không yên tâm là vì lo cô có thể rời xa mình bất cứ lúc nào, có thể sống một cách độc lập. Ngoài những chuyện này ra,

Trương Hoa còn lo lắng liệu Trần Dĩnh có lại lần nữa ngoại tình với một

gã đàn ông khác?

5.

Có một mẫu người trong công việc

thường thích chọn một việc khó để đối mặt, nhưng trong tình cảm, khi đối mặt với vấn đề khó lại chọn đi đường vòng. Trương Hoa rõ ràng là mẫu

người này. Trong công việc anh không bao giờ chịu khuất phục, nhưng

trong tình cảm thường thích xử lí mọi chuyện một cách tiêu cực. Trong

con mắt của anh, lựa chọn thứ tình cảm đơn giản mãi mãi là chính xác.

Vì vậy lần đầu tiên Trương Hoa bắt đầu cân nhắc đến mối quan hệ của mình

và Cổ Vân Vân. Trong mắt anh, ít nhất Cổ Vân Vân cũng si tình với mình,

giả sử lấy Cổ Vân Vân, cô ấy chắc chắn sẽ không đi làm tiếp, sẽ là một

phụ nữ ngoan ngoãn ở nhà. Đương nhiên, còn một điểm hết sức quan trọng

nữa, lúc quan hệ với anh, Cổ Vân Vân thực sự là gái trinh. Nhưng thân

phận của Cổ Vân Vân không thể không khiến Trương Hoa phải dè dặt. Cái

thân phận này vừa có lợi mà cũng vừa có hại, nó có thể giúp anh đạt được thành công trong sự nghiệp, cũng có thể hủy hoại sự nghiệp của anh.

Trương Hoa đang lái xe đưa Cổ Vân Vân về nhà thì Cổ Vân Vân đột nhiên nói:

“Tôi phát hiện dạo này cậu đi chung với tôi nhiều hơn!” Trương Hoa nói:

“Ai bảo cậu suốt ngày vứt xe ở nhà, tôi đành phải đưa cậu về nhà chứ

sao!”

Cổ Vân Vân nói: “Dù thế nào tôi cũng cảm thấy rất vui, đặc biệt tối nay cậu còn chủ động mời tôi ăn cơm!”

nói: “Chẳng còn cách nào khác, hôm nay dạy xong tôi thấy đói mềm người, lại

không muốn đi dự tiệc”. Cổ Vân Vân đột nhiên sát lại gần Trương Hoa:

“Hay là tối nay tôi không về nhà có được không?”

Trương Hoa trừng mắt: “Đừng đùa, tôi đang lái xe đấy!”

Lúc đưa Cổ Vân Vân đến dưới lầu, Cổ Vân Vân vẫn còn luôn miệng nói: “Đã lâu lắm rồi tôi không đến nhà cậu, còn sớm thế này, cho tôi đến nhà cậu

ngồi một lát có được không?”

Cổ Vân Vân còn dùng dằng mãi mới chịu xuống xe về nhà.

Trên đường về nhà, Trương Hoa cũng bắt đầu thấy lo lắng, anh biết Cổ Vân Vân mà đến nhà anh là sẽ biết anh đang sống chung với hai mẹ con Trần Dĩnh. Ngộ nhỡ một hôm nào đó Cổ Vân Vân đột nhiên tự ý chạy đến nhà mình thì

sao?

Trần Dĩnh nằm trên giường, đột nhiên nói: “Dạo này có phải anh có tâm sự gì không?”

“Làm gì có tâm sự gì?”

“Em thấy hình như anh có chuyện gì đó giấu trong lòng”.

Trương Hoa ngoảnh đầu lại nhìn cô: “Tại sao em lại nghĩ thế?”

“Trực giác của phụ nữ”.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 62
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...