Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Giao Dịch Đánh Mất Trái Tim Của Trùm Xã Hội Đen

Chương 141

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Gió thổi nhè nhẹ, đêm

lạnh, ánh trăng nhàn nhạt chiếu xuống, đồng thời cũng chiếu vào người

đàn ông lạnh lùng ngồi trên ghế sofa.

- Phong, xác định con chip

không có trong tay Niếp Ngân sao? – Vẻ mặt Lãnh Thiên Dục đầy cương

nghị, không nhìn ra biểu cảm gì, giọng điệu lại đầy lạnh lẽo.

-

Lão đại, hôm đó chỉ có Thượng Quan Tuyền xuất hiện ở hiện trường, tôi

cho rằng Thượng Quan Tuyền đã lấy con chip nhưng không giao cho Niếp

Ngân! – Phong hơi nhíu mày lại đáp lời.

Lãnh Thiên Dục trầm tư,

hắn không phải không biết, nếu Niếp Ngân đã có con chip trong tay thì

nhất định phải có động tĩnh mới đúng.

Hắn chậm rãi đứng lên, đến

gần cửa sổ. Chiếc rèm mềm nhẹ theo làn gió thoảng qua như múa bên cửa sổ càng khiến trong lòng Lãnh Thiên Dục thêm lo lắng.

- Nhóm người ngày hôm đó đã tra ra chưa? – Hắn lại hỏi.

- Chuyện này… Chẳng lẽ không phải người của Niếp Ngân sao? – Phong nghi hoặc hỏi lại.

Lãnh Thiên Dục hừ lạnh một tiếng: “Tuy tôi với anh ta như nước và lửa nhưng

anh ta là người làm việc quang minh chính đại, nhóm người đó tuyệt đối

không phải người của anh ta”.

Phong nghe xong, lập tức quỳ một

gối xuống: “Xin lão đại trừng phạt, thuộc hạ làm việc không tốt, chưa

tra ra được thân phận của nhóm người đó”.

Lãnh Thiên Dục xoay

người nhìn Phong, đôi mắt chim ưng hơi nheo lại, hắn không trả lời Phong ngay mà chỉ nhìn anh ta. Một lúc lâu sau mới chậm rãi lên tiếng:

“Phong, cậu đi theo tôi nhiều năm như vậy, những chuyện nên học nên nhìn cũng đủ rồi”.

Phong đột nhiên ngẩng đầu lên!

- Lão đại, tôi chưa hiểu ý tứ của ngài, dù có đi theo ngài cả đời thì Phong cũng không bằng một nửa của ngài!

Nhìn nét mặt lo lắng của Phong, Lãnh Thiên Dục không nhanh không chậm nói:

“Gần đây tôi nghĩ khá nhiều, nếu có một ngày tôi gặp phải chuyện ngoài ý muốn, người có đủ tư cách ngồi lên vị trí lão đại cũng chỉ có mình

cậu”.

Phong vừa nghe vậy, cả người run lên, lập tức kinh hãi nói: “Tôi không dám”.

- Có gì không dám?

Lãnh Thiên Dục cười lạnh: “Năng lực không phải một sớm một chiều là có thể

có được, nhưng muốn ngồi lên vị trí này nhất định phải có sự kiên định,

cậu nói phải không?”

- Lão đại nói phải! – Phong lập tức đáp lời.

Lãnh Thiên Dục không nói gì nữa, liếc mắt đảo qua khuôn mặt Phong. Hắn xoay

người lại: “Trong tứ đại chấp pháp, cậu là người tôi tin tưởng nhất. Lôi là trợ thủ không thể thiếu trên thương trường của tôi, còn Vân và Vũ

tuổi còn trẻ, cần phải bồi dưỡng thêm. Cho nên Phong à, hy vọng cậu

không để cho tôi phải thất vọng”.

Phong ngẩng đầu nhìn bóng lưng

cao ngạo của Lãnh Thiên Dục, cung kính đáp: “Vâng, Phong nhất định sẽ

không khiến lão đại thất vọng”.

- Được rồi.

Cửa kính thủy

tinh phản chiếu đôi mắt thâm trầm và uy nghiêm của Lãnh Thiên Dục: “Sáng sớm mai chúng ta về nước, tăng số người tìm Thượng Quan Tuyền lên”.

- Vâng! – Phong lập tức đáp lời.

Lãnh Thiên Dục không nói gì thêm, nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ, trái tim hắn dần dâng lên cảm giác đau xót.

Hắn biết hôm đó cả hắn và Niếp Ngân đều hít phải khí than, tuy lúc ý thức

hắn dần trở nên mơ hồ nhưng hắn vẫn nhớ rõ Thượng Quan Tuyền đã cứu Niếp Ngân đi!

Thượng Quan Tuyền, chẳng lẽ trong lòng em, người đàn

ông đó quan trọng đến vậy sao? Quan trọng đến mức dù anh ta có giết cha

nuôi của em, em cũng không quan tâm sao? Còn liều lĩnh cướp con chip để

giúp anh ta?

Bàn tay to của hắn đột nhiên đập mạnh lên cửa sổ?

Lãnh Thiên Dục cắn chặt răng, cô gái đáng ghét! Hiện tại quanh quẩn trong đầu hắn toàn là nụ cười xinh đẹp của cô!

Nhưng... cô lại đem tất cả cho Niếp Ngân!

Thượng Quan Tuyền!

Dù em có đi đâu tôi cũng sẽ tìm ra em, bởi vì...

Em nợ tôi một lời giải thích!

Cũng trong đêm tối, một chiếc xe chậm rãi tiến vào một biệt thự. Nơi đây cực kì tao nhã, bốn phía còn tản ra mùi thơm của rừng trúc.

Không

bao lâu sau, chiếc xe dừng lại, một bóng dáng nhỏ nhắn bước ra, nhìn ánh đèn bên trong biệt thự, trong lòng tràn ngập cảm giác ấm áp.

Cô hít sâu một hơi, đi tới cổng, bấm chuông.

Không lâu sau, cánh cổng từ từ mở ra, một khuôn mặt anh tuấn dịu dàng xuất hiện.

- Tiểu Tuyền?

Vẻ mặt người đàn ông từ nghi hoặc lập tức chuyển sang vui mừng, giọng nói trầm thấp lộ vẻ khó tin: “Đúng là em rồi, Tiểu Tuyền”.

Thượng Quan Tuyền lười biếng dựa đầu vào cửa, toàn thân mệt mỏi, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp đầy đáng thương và tội nghiệp. Cô nói: “Anh Thiên Hi, em

không có nơi nào để đi cả. Anh cho em ở nhờ một đêm, được không?”

- Đương nhiên là được, vào đi, rất hoan nghênh em. Đừng nói một đêm, em muốn ở cả đời cũng được! Mau vào đi!

Lãnh Thiên Hi nhìn dáng vẻ mệt mỏi của Thượng Quan Tuyền, đáy mắt đầy đau

lòng. Anh không nói gì nhiều, vươn tay kéo Thượng Quan Tuyền đi vào.

Cánh cổng lớn đóng lại phía sau, thân thể nhỏ nhắn của cô đột nhiên run lên...

- Tiểu Tuyền!

Lãnh Thiên Hi lập tức kinh hãi, ngay sau đó ôm cả người cô vào lòng, rồi bế cô lên.

- Anh Thiên Hi, cám ơn anh! – Thượng Quan Tuyền yếu ớt lên tiếng.

Vừa mới về nước, ngày nào cô cũng phải tránh né mấy người truy đuổi. Cô

khẳng định nhóm người này do giáo phụ Nhân Cách phái tới, khiến cô vì

trốn mấy người đó mà kiệt quệ.

Vì thế cô mới nghĩ tới Lãnh Thiên Hi, nơi này cực kì bí ẩn, vì con chip nên cô cần phải tìm một nơi an toàn.

Đương nhiên những điều này không thể nói với Thiên Hi. Tuy cô cảm thấy hơi có lỗi nhưng cũng chẳng còn cách nào.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 141
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...