Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Giao Dịch Đánh Mất Trái Tim Của Trùm Xã Hội Đen

Chương 170

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Người nào khiến trái tim tôi rung động, người nào khiến tôi phải đau lòng

Người nào khiến tôi muốn dựa vào lòng

Người nào quan tâm đến từng giấc mơ của tôi, ai nói tiếng lòng tôi cho người biết, người nào khiến tôi phải cảm động

Liệu có cần cô không, chẳng phải hỏi nhiều nữa

Cô vẫn hồn nhiên lắm, nguyện vì người cô yêu

Đúng, là cô, người con gái nắm giữ trái tim anh!

Cô sẵn sàng dâng hiến mọi thứ

Vì người cô yêu…

*****

Biệt thự của Lãnh gia còn được gọi là biệt uyển Lãnh gia. Gọi là biệt uyển

vì toàn bộ biệt thự được thiết kế theo phong cách Hy Lạp, có vườn hoa

rộng lớn, những chiếc cột phong cách cổ điển thẳng tắp nhau, mỗi chiếc

cột cao lớn có sắc màu trắng tinh khôi khiến người khác phải tán thưởng. Tỉ lệ cân xứng của những chiếc cột trong tòa biệt thự toát ra sự cao

quý và cá tính càng khiến biệt uyển Lãnh gia như một tòa thành của một

bậc vương tử, cao ngạo nhìn ra bốn hướng.

Tầm chạng vạng tối, xe chậm rãi tiến vào ngôi biệt thự. Thượng Quan Tuyền rất kinh ngạc, cô còn cho rằng mình đang tiến vào một tòa thành đẹp đẽ và cao quý, khắp

nơi đều là sắc trắng tinh khôi khiến cảm xúc của cô như đang lơ lửng

trên mấy tầng mây.

Lúc xe đi vào biệt thự, toàn bộ người làm đều đứng thành hai hàng, cung

kính đón chào chủ nhân về nhà. Cơn gió thoảng qua khiến nơi này càng

thêm vẻ xa hoa và tôn quý.

“Dục, đây là biệt thự Lãnh gia sao?”

Thượng Quan Tuyền cảm thấy mình như bị nơi này hấp dẫn. Nơi này quá đẹp, ánh

chiều tà chiếu những tia nắng nhàn nhạt bao phủ lên không gian toàn sắc

trắng rộng lớn, dường như khiến cô hít thở không thông.

Lãnh

Thiên Dục nhẹ nhàng nắm lấy vai Thượng Quan Tuyền, trả lời câu hỏi của

cô: “Đúng, đây là biệt thự Lãnh gia cũng là nơi em sống sau này, thích

không?”

“Ừm! Nơi này đẹp quá…”

Thượng Quan Tuyền

gật gật đầu, từ tận đáy lòng tán thưởng, khuôn mặt xinh xắn nở nụ cười

tươi lộ lúm đồng tiền bên má giống như áng mây lững lờ trôi nơi chân

trời xa xa khiến Lãnh Thiên Dục trong phút chốc thấy ngơ ngẩn.

Đúng lúc này, một người phụ nữ trung tuổi mỉm cười đầy thiện ý bước lên,

giọng điệu cũng rất vui mừng: “Đại thiếu gia, cậu về rồi”.

Lãnh Thiên Dục vừa thấy bà, vẻ lạnh lẽo trên mặt cũng giảm bớt đi. Hắn bước

lên phía trước, để cô đứng ở đó ngắm cảnh: “Dì Trần, lâu rồi không gặp,

dì có khỏe không?”

“Sao có thể không khỏe được chứ? Cậu cũng

thường xuyên không về, nhị thiếu gia cũng bận rộn chẳng thấy mặt mũi

đâu, biệt thự Lãnh gia lâu lắm rồi chưa náo nhiệt như vậy”.

Dì Trần cố ra vẻ đang oán giận lên tiếng. Sau đó bà thấy cô gái thanh tú phía sau Lãnh Thiên Dục.

“Đại thiếu gia, cô gái này là…”. Dì Trần không nhịn được liền hỏi.

Cũng khó trách bà tò mò như vậy, tất cả mọi người trong biệt thự Lãnh gia

đều biết cả đại thiếu gia và nhị thiếu gia chưa bao giờ đưa phụ nữ về

nhà, nhưng hôm nay…

Lãnh Thiên Dục xoay người, giơ tay ra…

“Tuyền, lại đây!”

Giọng điệu đầy tình cảm của hắn khiến dì Trần vừa thấy kì quái lại vừa kinh

ngạc. Bà nhìn chăm chú cô gái trước mặt mà đại thiếu gia đưa về.

Thượng Quan Tuyền nhìn bàn tay đang đưa ra trước mặt mình, trong lòng không

biết tại sao lại như có dòng nước ấm róc rách chảy qua. Cô giơ tay lên

nắm tay Lãnh Thiên Dục…

Bàn tay to đầy mạnh mẽ nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé của cô…

“Tuyền, ở biệt thự em có thể không biết nhiều người nhưng nhất định phải biết

dì Trần. Dì là quản gia của Lãnh gia, đã làm việc ở đây được gần bốn

mươi năm rồi!”. Trong lời nói của Lãnh Thiên Dục hàm chứa sự tôn trọng

và kính yêu với dì Trần.

Thượng Quan Tuyền đi lên phía trước, nhìn dì Trần, khuôn mặt xinh xắn nở nụ cười tươi: “Dì Trần, chào dì,

cháu là Thượng Quan Tuyền, rất vui được gặp dì”.

Dì Trần thấy cô gái này vừa xinh xắn vừa lễ phép như vậy, bà cười đến

không khép miệng lại được. Bà cầm tay Thượng Quan Tuyền, trong mắt ngập

tràn sự yêu mến: “Cô Thượng Quan, cô xinh đẹp quá. Đúng rồi…”

Bà cố ý ra vẻ thần bí, nói nhỏ vào tai Thượng Quan Tuyền: “Cô là người phụ nữ đầu tiên đại thiếu gia đưa về nhà”.

Thượng Quan Tuyền nghe xong, không biết tại sao mà khuôn mặt nhỏ nhắn lại đỏ

bừng lên. Cô xấu hổ nhìn dì Trần, không biết phải nói gì.

“Cô Thượng Quan, hai người quen nhau như thế nào vậy? Cậu ấy chẳng nói gì

cho tôi biết cả, thật là…”. Dì Trần như một người mẹ đang nhẹ giọng quở

trách Lãnh Thiên Dục.

“Dạ? Như thế nào là như thế nào cơ?”

Thượng Quan Tuyền nghe dì Trần hỏi vậy, cả người hơi run lên, trong đầu hoàn

toàn trống rỗng, cô bất lực nhìn Lãnh Thiên Dục. Đúng vậy, cô chưa từng

hỏi hắn vấn đề này.

“Sao vậy?”. Dì Trần thấy Thượng Quan Tuyền hơi kì lạ, trong mắt ánh lên tia nghi hoặc.

“Dì Trần, hôm nay Tuyền vừa mới xuất viện cho nên giờ hẳn là rất mệt rồi,

về phòng trước đã”. Lãnh Thiên Dục kéo vai Thượng Quan Tuyền, trên môi

nở nụ cười nói với dì Trần.

“Được, được, tôi đã cho người dọn phòng rồi, đi vào mau thôi”. Dì Trần cũng tinh ý nên không hỏi nhiều nữa.

Biệt thự to như một cái mê cung, Thượng Quan Tuyền ngây ngốc để Lãnh Thiên

Dục nắm tay mình, dường như sợ không cẩn thận cô sẽ đi lạc mất.

“Dục…”. Thượng Quan Tuyền nhìn quanh bốn phía, nhẹ giọng gọi.

“Ừ?”. Lãnh Thiên Dục cất tiếng trầm thấp: “Sao vậy?”

Thượng Quan Tuyền nhìn thấy có rất nhiều làm đi theo phía sau, trước mặt là dì Trần đang dẫn đường. Cô cắn cắn môi hỏi: “Ở đây có ai ở không?”

Ánh mắt Lãnh Thiên Dục hơi tối xuống nhưng vẫn trả lời: “Đây là nhà cũ của

Lãnh gia. Anh, Thiên Hi và em gái của anh trước đều ở đây nhưng giờ thì

phần lớn thời gian chỉ có mấy người làm ở. Anh bận nhiều việc nên thường không về, Thiên Hi cũng hay phải bay đi các nước nên chỉ ở biệt thự

riêng của nó, còn em gái anh thì vừa mới tốt nghiệp đại học, đang đi du

ngoạn mấy nơi trên thế giới”.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 170
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...