Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Giao Dịch Đánh Mất Trái Tim Của Trùm Xã Hội Đen

Chương 59

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Sau một lúc lâu, cảm

xúc của Thượng Quan Tuyền rốt cuộc đã ổn định trở lại, cô hơi ngượng

ngùng nhìn ngực áo của Lãnh Thiên Hi, chỗ đó đã bị nước mắt của cô thấm

ướt.

- Thật ngại quá, tôi làm ướt áo sơ mi của anh...

Thanh âm càng ngày càng nhỏ, trong lòng cô tràn đầy cảm giác áy náy.

Nhất định là vừa rồi rất mất mặt!

- Đúng vậy, ướt hết rồi, cô nói xem bây giờ phải làm gì đây? – Lãnh Thiên Hi giơ tay vuốt đầu cô, giọng điệu đùa bỡn.

- Hả? Tôi, lát nữa tôi mua cái áo khác cho anh… – Thượng Quan Tuyền chân thành nói.

Lãnh Thiên Hi sảng khoái cười to, cúi người xuống, thắt dây an toàn cho cô

rồi nói: “Nước mắt của cô chẳng có lỗi gì cả, coi như kỉ niệm đi, chỉ

cần sau này cô bé đừng khóc nữa là được rồi”.

- Cô bé cái gì chứ, khó nghe quá đi! – Thượng Quan Tuyền không thích cách gọi này nhưng trong lòng lại cảm thấy nhẹ nhõm.

- Gì? Tôi thấy cô giống trẻ vị thành niên à! – Lãnh Thiên Hi cười cười nhìn cô, tâm tình cũng tốt lên.

Thượng Quan Tuyền ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên: “Xin anh, tôi mười tám tuổi

rồi, đã đến tuổi trưởng thành rồi đấy”. Cô kháng nghị nói.

- Không tồi, vẫn còn sức để mạnh miệng, xem ra cô đã không sao rồi! – Lãnh Thiên Hi cười sáng lạn.

Đôi lông mày khẽ nhếch lên vui vẻ, cong cong giống như trăng lưỡi liềm sáng tỏ trên bầu trời đêm khiến cho vẻ đẹp trai của anh ta càng thêm phần

thoải mái.

Thượng Quan Tuyền không nhịn được, khẽ cười, trong lòng rất cảm động. Cô ngượng ngùng nói: “Cám ơn anh”.

- Cô bé, nói cám ơn thì phải nhìn thẳng vào mắt đối phương mới thể hiện được sự chân thành chứ! – Lãnh Thiên Hi vui vẻ nói.

Thượng Quan Tuyền ngẩng đầu lên, bên môi cong lên nụ cười, cô vừa muốn nói cám ơn, đột nhiên…

“Muốn chân thành cám ơn thì phải nhìn vào mắt đối phương”.

Câu nói lạnh như băng của Lãnh Thiên Dục đột nhiên như lưỡi kiếm đâm vào lòng cô.

Ngay sau đó, trong đầu Thượng Quan Tuyền lập tức hiện lên vẻ lạnh lẽo của

Lãnh Thiên Dục, đôi môi mỏng mím chặt, còn có đôi mắt lạnh như băng ngàn năm mà thâm thúy!

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô trong nháy mắt trở nên tái nhợt…

- Sao thế? – Lãnh Thiên Hi thu hết vẻ biến hóa trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô vào tầm mắt, căng thẳng hỏi.

Âm thanh ân cần của người đàn ông khiến Thượng Quan Tuyền tỉnh táo lại. Cô đè nén cảm giác sợ hãi mới thoáng qua trong lòng, sau đó khẽ mỉm cười,

đôi mắt trong veo như ánh sao lóe sáng giữa đêm tối.

- Không sao, hôm nay rất cám ơn anh! Xem ra tôi lại nợ anh rồi.

Đôi mắt đen của Lãnh Thiên Hi không hề chớp nhìn vào khuôn mặt tỉnh táo của cô. Lát sau, giọng điệu nhẹ nhàng vang lên: “Cô cũng đã nói cám ơn rồi

còn gì, nếu cô cảm thấy vẫn thiếu nợ tôi thì nói cho tôi biết tên cô đi, nếu không tôi sẽ gọi là “cô bé, cô bé” đấy”.

Anh ta biết đã có rất nhiều chuyện xảy ra với cô, nếu cô không muốn nói, anh ta cũng không ép.

Thượng Quan Tuyền cắn cắn môi, suy nghĩ mãi, cô thấy không cần phải giấu diếm

tên mình, vì vậy nhẹ nhàng nói: “Tôi họ ‘Thượng Quan’, tên là ‘Tuyền’”.

- Thượng Quan Tuyền… – Lãnh Thiên Hi lặp lại, giọng điệu trầm thấp mà dễ nghe.

- Tên cô cũng giống con người cô vậy, rất đẹp! – Sâu trong đôi mắt anh ta ánh lên vẻ tán thưởng.

Thượng Quan Tuyền khẽ mỉm cười, những lời tâng bốc được nói ra từ miệng người

đàn ông này không hề khiến cho cô cảm thấy có chút lỗ mãng nào.

Lãnh Thiên Hi cười một cái, sau đó khởi động xe…

- Anh muốn đưa tôi đi đâu? –Thượng Quan Tuyền thấy Lãnh Thiên Hi quay đầu xe, kinh ngạc hỏi.

- Về chỗ tôi, cô đang bị thương! – Lãnh Thiên Hi vững vàng quay tay lái nói.

- Không… không cần! – Thượng Quan Tuyền ngăn cản, bàn tay nhỏ bé vô thức túm lấy ống tay áo của anh ta.

Lãnh Thiên Hi quay mặt lại, nhìn sâu vào mắt cô tựa như muốn nhìn thấu tất cả: “Tôi không muốn cô… sợ tôi”.

Thượng Quan Tuyền sợ anh ta hiểu lầm, vội vàng nói: “Không, thật ra được quen

biết một người bạn như anh khiến tôi rất vui, nhưng vết thương trên

người tôi cũng không nặng lắm, đã thành thói quen rồi”.

Khi cô

nói “đã thành thói quen”, Lãnh Thiên Hi chợt cảm thấy đau lòng. Anh ta

nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô một lúc lâu, sau đó khóe môi từ từ cong

lên một nụ cười làm lộ lúm đồng tiền hai bên má.

- Vậy cũng được, cô muốn đi đâu, tôi đưa cô đi. Lần này không cho phép cô từ chối nữa.

Giọng nói ôn hòa nhưng lại mang tính mệnh lệnh.

Đầu óc Thượng Quan Tuyền hoàn toàn trống rỗng, cô phải đi đâu đây? Cô phải dừng chân ở đâu?

Thấy vẻ mặt mờ mịt của cô, Lãnh Thiên Hi bất giác vươn tay ra, quay khuôn

mặt nhỏ nhắn của cô về phía mình, đau lòng hỏi: “Cô… không có nhà để về

sao?”. Giọng nói mang theo sự thương xót.

Thượng Quan Tuyền hơi ngẩn ra, lát sau, cô hít sâu một hơi, nhìn Lãnh Thiên Hi: “Tôi muốn đến đường Uy Nhĩ”.

- Chỗ đó… – Trong đầu Lãnh Thiên Hi cố gắng tìm kiếm địa điểm cô vừa nói

ra, mi tâm nhíu lại. Anh ta nhớ là khu vực đó không có nhà dân hay khách sạn gì cả.

Thượng Quan Tuyền thở dài một hơi, chậm rãi nói: “Ở đó có một cô nhi viện”.

Lãnh Thiên Hi khẽ run lên, cảm giác đau lòng càng tăng thêm. Nhưng anh ta không nói thêm gì nữa, khẽ mím môi, đạp mạnh chân ga.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 59
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...