Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Giao Dịch Đánh Mất Trái Tim Của Trùm Xã Hội Đen

Chương 25

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Edit: Hạ Hạ

Beta: Mimiko BB[o]

--------------

- Một lần nữa xin chúc mừng sinh nhật cô Phỉ Tô! – Lãnh Thiên Dục chậm rãi nâng ly rượu lên, làm động tác cụng ly rồi uống cạn.

Khuôn mặt Phỉ Tô đỏ bừng vì ngại ngùng như một cô thiếu nữ, cô tràn đầy vui

sướng khi nhìn Lãnh Thiên Dục, đây là người đàn ông mơ ước của cô.

Khi Lãnh Thiên Dục chậm rãi đi xuống sân khấu thì Thượng Quan Tuyền đã đến rất gần hắn...

Cô bất giác sờ vào ám khí đã được giấu dưới khay. Nhưng rõ ràng đây không

phải là địa điểm thích hợp để ra tay giết người. Có quá nhiều người đang hướng ánh mắt về phía người đàn ông này, nếu cô ra tay thì sẽ khiến mọi chuyện càng tồi tệ hơn!

Đang lúc suy nghĩ thì đột nhiên trên đỉnh đầu vang lên giọng nói trầm thấp và lạnh lẽo...

- Rượu!

Ngay sau đó, một bàn tay to lập tức duỗi ra trước mặt cô, đường số mệnh trong lòng bàn tay cực kì dài!

Thượng Quan Tuyền cảm thấy áp lực đến mức khó có thể hít thở. Cô bất giác nhướn mày nhìn chủ nhân của bàn tay này.

Lãnh Thiên Dục!!!

Cô hít sâu một hơi! Chính là người đàn ông này!

Đúng! Hắn chính là Lãnh Thiên Dục! Tại sao cô lại chưa từng suy nghĩ về mối liên hệ giữa hắn và người đàn ông đêm đó nhỉ?

Trong lòng Thượng Quan Tuyền hơi căng thẳng, cô chưa từng có cảm giác này bao giờ. Bởi vì khi người đàn ông đứng ngay trước mặt cô đây lại khiến cô

có cảm giác quen thuộc... trời sinh hắn là người có khí thế có thể khống chế người khác!

Rốt cuộc cô cũng hiểu nguyên nhân tại sao Niếp Ngân lại phải điều thêm một sát thủ nữa đến để hoàn thành nhiệm vụ lần này!

Thượng Quan Tuyền thầm hít sâu một hơi rồi nở nụ cười đầy tiêu chuẩn. Dù sao

Thượng Quan Tuyền cũng tiếp nhận đặc huấn từ nhỏ, phản ứng nhanh nhạy là yêu cầu cơ bản của quá trình huấn luyện.

Cô vẫn không quên mình đang cải trang thành một nam phục vụ, như vậy thì cô có thể tiếp xúc với hắn ở cự ly gần hơn.

Lúc này trông cô cực kì có vẻ nho nhã và thư sinh của một cậu thanh niên

trẻ tuổi, ngoài giọng nói ra! Cô không thể nói chuyện, nếu nói ra thì

chất giọng con gái sẽ lập tức tố cáo thân phận của cô.

Lãnh Thiên Dục nheo đôi mắt chim ưng lại, nhìn người phục vụ trước mặt không hề chớp mắt.

Thượng Quan Tuyền bị nhìn chằm chằm khiến trong lòng thấy hơi chột dạ, chẳng

lẽ hắn nhận ra cô rồi sao? Không! Tuyệt đối không có chuyện đó!

Nghĩ vậy, cô liền kính cẩn đưa ly rượu trong khay cho Lãnh Thiên Dục...

Lãnh Thiên Dục không nói gì, hắn như có điều đang suy nghĩ rồi cầm ly rượu

lên, sau đó lại đưa mắt quan sát. Chỉ trong chốc lát, hắn nâng ly lên,

uống một hơi cạn sạch!

Ánh mắt của người đàn ông này quá sắc bén

khiến Thượng Quan Tuyền không muốn ở lại thêm một giây phút nào nữa, sợ

bị hắn nghi ngờ. Cô vừa định quay người rời đi...

- Cất ly rượu này đi!

Giọng nói của Lãnh Thiên Dục vang lên, đồng thời định đặt chiếc ly lên khay.

Nhưng hắn không ngờ người phục vụ lại định rời đi, trong nháy mắt, chiếc ly được thả ra...

Khi chiếc ly thủy tinh trống không chỉ còn cách khay khoảng một milimet...

Thượng Quan Tuyền sốt ruột, lập tức nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy chiếc ly rỗng...

Ly rượu an toàn nằm ngay ngắn trên khay của Thượng Quan Tuyền.

Thượng Quan Tuyền làm vậy là có mục đích! Nếu chiếc ly thủy tinh này rơi vỡ

xuống đất sẽ tạo ra âm thanh chói tai, thu hút sự chú ý của mọi người.

Nghiêm trọng hơn là cô sẽ bị mắng, người mắng sẽ tha hồ chửi bới cô, mà

chuyện một người phục vụ không thể mở miệng nói sẽ khiến người khác

không thể không nghi ngờ.

Nhưng Thượng Quan Tuyền lại lần nữa ý

thức được mình vừa gây ra một chuyện cực kì nghiêm trọng. Dù tránh được

sự chú ý của mọi người xung quanh nhưng cô lại thu hút sự chú ý của Lãnh Thiên Dục!

Rốt cuộc Thượng Quan Tuyền cũng hiểu ra dù làm thế nào thì cô cũng đều đi vào ngõ cụt!

Lãnh Thiên Dục vừa

định xoay người đi nhưng rõ ràng đã bị hành động vừa rồi của người phục

vụ khơi lên hứng thú. Hắn dừng bước đánh giá người phục vụ bằng ánh mắt

giá lạnh từ trên xuống dưới!

Lần đầu tiên nhìn hắn đã cảm thấy có điều gì đó bất thường, nhưng hắn cho rằng chỉ là ảo giác của mình mà

thôi! Nhưng hành động vừa rồi của cậu ta rõ ràng đã nói lên rằng cậu ta

không phải là một người bình thường.

Thượng Quan Tuyền cảm thấy bức bách, tiến không được mà lùi cũng chẳng xong.

- Cậu thật nhanh nhẹn! – Lãnh Thiên Dục từ tốn mở miệng, vừa nói vừa quan sát vẻ mặt của cậu ta không hề chớp mắt.

Thượng Quan Tuyền thầm than một tiếng, sau đó cô ngước mắt lên rồi nở nụ cười, cung kính nhìn Lãnh Thiên Dục rồi xoay người định đi.

Nhưng ngay sau đó, cánh tay Thượng Quan Tuyền liền bị Lãnh Thiên Dục giữ chặt.

Thượng Quan Tuyền giật mình rồi dần cảm thấy lo lắng. Cô buộc mình phải tỉnh táo lại, không được hốt hoảng như vậy.

Cô quay đầu, ra dáng một người phục vụ đang chờ đợi yêu cầu của khách.

Nhưng Lãnh Thiên Dục lại chẳng có hành động gì khác, hắn chỉ nhìn người phục

vụ trước mặt đầy hứng thú. Khi ánh mắt hắn vô tình nhìn vào chiếc cổ

trắng nõn của cậu ta thì liền nhếch môi lên cười khẩy.

Thượng Quan Tuyền còn chưa hiểu ý đồ của hắn thì đã thấy Lãnh Thiên Dục chậm rãi cúi đầu xuống...

Thượng Quan Tuyền mở to hai mắt, hít sâu một hơi nhưng còn chưa kịp thở ra, cô đã cảm nhận được hơi thở đàn ông nồng đậm của Lãnh Thiên Dục phả vào

tai mình.

Trái tim cô kêu “Thịch” một tiếng, suýt nữa thì nhảy ra khỏi lồng ngực. Cô nhanh chóng muốn thoát khỏi Lãnh Thiên Dục, tránh xa phạm vi hơi thở nguy hiểm của hắn.

Ánh mắt Lãnh Thiên Dục dần trầm xuống, vẻ mặt cũng lạnh đi, toàn thân hắn tỏa ra khí thế vương giả không ai có thể xâm phạm.

Hắn nhếch mép lên nói: “Đàn ông thì phải có dáng vẻ của đàn ông, đừng có

yểu điệu như con gái, như vậy... càng hấp dẫn đàn ông hơn”.

Nói xong, hắn híp đôi mắt chim ưng nhìn gương mặt ngày càng trở nên khó coi của người phục vụ, đôi mắt đen vụt qua tia sáng lạ!

Thượng Quan Tuyền cảm thấy cực kì khó thở, cô có cảm giác không ổn. Người đàn

ông này đã phát hiện ra cô không bình thường, có lẽ tồi tệ hơn là hắn đã nhận ra cô!

Cô đưa tay sờ vào Cỏ bốn lá ở dưới khay, bí quá hóa

liều, không phải là cô chưa từng áp dụng phương pháp này, mà mỗi lần áp

dụng cô đều có thể chạy thoát thuận lợi!

Lúc Thượng Quan Tuyền chuẩn bị làm vậy...

- Ôi, không phải ngài lão đại mà chúng ta nể trọng nhất đây sao? Ngại

quá, tôi tới muộn! – Một giọng nói phách lối như ở chốn không người đột

nhiên vang lên.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 25
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...