Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư

Chương 106

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

[Nguỵ Vô Tiện đang muốn xông lên trước, Giang Yếm Ly giữ lấy Nguỵ Vô Tiện, kêu: "A Tiện!...."

Cùng lúc đó, một trận ồn ào tán loạn đủ mọi âm thanh truyền đến.

Cả đám người mênh mông cuồn cuộn, tiền hô hậu ủng ào ạt kéo tới mảnh rừng này, một người đi đầu nói: "Sao thế!"

Hoá ra hai luồng kiếm quang mới vừa rồi của Lam Vong Cơ và Kim Tử Hiên đều bay vút lên trời, kinh động các tu sĩ gần đó....!Vội vàng cùng chạy tới, đúng lúc nhìn thấy tình hình giằng co kỳ lạ của bốn người.

Cái gọi là oan gia ngõ hẹp, người cầm đầu nọ chính là Kim Tử Huân, gã nói: "Tử Hiên, họ Nguỵ này lại tìm ngươi quấy rầy hả?!"

Kim Tử Hiên nói: "Không phải chuyện của ngươi, ngươi trước hết đừng làm gì!" Thấy Nguỵ Vô Tiện kéo Giang Yếm Ly sắp sửa đi, y kêu lên: "Đứng lại!" Nguỵ Vô Tiện nói: "Thật muốn đánh nhau? Được nha!"

Kim Tử Huân nói: "Họ Nguỵ, ngươi cứ nhiều lần nhắm vào Kim Tử Hiên, rốt cuộc là có ý gì?"

Nguỵ Vô Tiện liếc gã một cái, nói: "Ngươi là ai?"

Kim Tử Huân ngẩn ra, lập tức giận dữ: "Ngươi thế mà không biết ta là ai!?"

Nguỵ Vô Tiện kỳ quái hỏi: "Tại sao ta phải biết ngươi là ai?"

Lúc đầu Xạ Nhật Chi Chinh bùng nổ Kim Tử Huân vốn nhờ bị thương mà trấn thủ phía sau, gã không thể chính mắt nhìn thấy dáng vẻ Nguỵ Vô Tiện ngoài tiền tuyến, hầu hết là nghe người ta đồn đại, trong lòng gã không cho là đúng, chỉ cảm thấy lời đồn đều là nói quá lên.

Mà vừa rồi Nguỵ Vô Tiện dùng tiếng sáo triệu hoán tà ám trong núi, triệu đi hết số hung thi mà cả đám bọn họ sắp săn được, hại bọn họ uổng phí công sức, đã là không vui.

Bây giờ Nguỵ Vô Tiện lại giáp mặt hỏi gã là ai, càng khiến gã sinh ra một cảm giác căm giận bất bình không giải thích được: Gã nhận ra Nguỵ Vô Tiện, mà Nguỵ Vô Tiện lại dám không nhận biết gã, còn dám trước mặt mọi người hỏi gã là ai, chuyện này làm như khiến gã mất hết mặt mũi, càng nghĩ càng không thoải mái.]

Nhiếp Hoài Tang hỏi: "Chậc Nguỵ huynh, ngươi là thật sự không biết Kim Tử Huân là ai, hay là giả bộ không biết?"

Nhắc tới người này, Nguỵ Vô Tiện khịt mũi coi thường gã không hề che giấu, "Đương nhiên là thật sự không biết.

Hắn là ai kệ hắn, có cần phải nhớ không? Lại còn trấn thủ ở phía sau? Ngay cả sư tỷ của ta, cũng đều ở tiền tuyến dốc sức hỗ trợ, vẫn luôn làm một số việc trong khả năng cho phép, cái kẻ nào đó, có vẻ từ đầu đến cuối đều không tham chiến dù chỉ một trận đúng không? Làm gì mới trận mở màn đã dễ dàng bị thương ghê gớm như vậy chứ? Còn thật có mặt mũi kêu người khác phải nhớ kỹ hắn? Chỉ dựa vào hắn là họ Kim sao?"

Kim Quang Dao – người từng bị đọc thấy ba lần bảy lượt lấy cớ bị thương: Lại meo meo có cảm giác nằm không cũng trúng đạn lần nữa _(:з」∠)_

Nhiếp Hoài Tang vui cười phụ hoạ nói: "Nói không sai, không có tự mình xuất chiến thì thôi, cố tình còn thích khoe khoang xấu xí, quan trọng hơn là dám cảm thấy Di Lăng Lão Tổ nổi tiếng là giả, hung danh bị phóng đại, càng không thể tha thứ!" Nhận lại một ánh mắt xem thường của Nguỵ Vô Tiện, Nhiếp Hoài Tang làm lơ.

Nói tới mới nói, hắn lúc ấy cũng là trấn thủ phía sau, không đúng, là một thành viên ở lại canh giữ phía sau của Lam gia.

Kỳ Sơn Ôn thị và Thanh Hà Nhiếp Thị bọn họ có thù oán cũ, cha của hắn càng là vì Ôn Nhược Hàn mà chết, thù giết cha không đội trời chung, hắn và đại ca hắn đều mỗi ngày chưa từng quên đi mối thù huyết thống.

Lúc Xạ Nhật Chi Chinh mới bắt đầu, hắn cũng có suy nghĩ lên kế hoạch chém đầu vài tên Ôn cẩu có tu vi không cao lắm để báo thù rửa hận, chỉ là đúng lúc ấy bắt được cơ hội có thể gia tăng tu vi của hắn lên một chút.

Tuy rằng chính hắn cảm thấy tu vi gì đó có tăng thêm cũng không thể tăng được bao nhiêu, dù sao đã gập ghềnh kết đan, một chút xíu không đáng gọi là gì đó, đại ca hắn lại vô cùng coi trọng, nên không cho hắn ở Thanh Hà nữa, mà nhét hắn tới ở Cô Tô yên ổn hơn.

Nghĩ tới đi học xong đã ba năm, thế nhưng vẫn rơi xuống Lam lão nhân một lần nữa...! Khụ, ở dưới mí mắt của tiên sinh, điều này thật đúng là một câu chuyện bi thương.

Tuy rằng sau đó tu vi được củng cố, lúc chiến sự giằng co, cũng nghĩ tới có cần dẫn theo mấy môn sinh thị vệ lén chạy tới dưới trướng đại ca hay không, dù sao thức ăn của người Lam gia có ăn bao nhiêu lâu đi nữa cũng không thể quen nổi (đại ca ca cực kỳ hoài nghi ta lùn nhiều như vậy, nguyên nhân chính là bởi vì cái dạ dày Thanh Hà này của ta khi còn nhỏ ăn quá nhiều cơm canh Lam gia T-T), nhưng sau đó đại ca càng là cố ý đem cây đao Lạc Hạ tới cho hắn, làm cho hắn ngay cả lý do lười biếng cũng không có, lén chuồn đi cũng không xong.

Đương nhiên, quan trọng hơn là, trách nhiệm của đại ca hắn là chiến đấu ở chiến trường quan trọng chống lại Ôn thị, chiến đấu anh dũng và đẫm máu, tạo uy thế, thời khắc mấu chốt làm cho lòng người phấn chấn, Nhiếp Nhị thiếu gia vô dụng hắn đây tốt hơn hết là không kéo chân sau, ừm, nói mấy chuyện của đại ca để tăng chút ảnh hưởng lên mấy người nhàm chán đó cũng không được!

Vì cha báo thù hả, dù sao đại ca hắn chém nhiều Ôn cẩu như vậy rồi, cũng không ngại âm thầm tính mấy cái dưới danh nghĩa của hắn, để lão cha biết đứa con trai nhỏ này của mình có tâm là được rồi, lão cha khoan hồng độ lượng chắc chắn sẽ không so đo nhiều như vậy đâu.

Cũng đều là công tử bột chưa từng tham chiến, Nhiếp Hoài Tang tự cảm thấy, hắn ưu tú hơn cái tên Kim Tử Huân mắt mọc trên đầu này nhiều! Đánh cược một....!trang sách quý, tên Kim Tử Huân này chắc chắn là đoản mệnh, hiện giờ lại bị Nguỵ huynh ghi sổ một chuyện, sau này trở về, kết cục cũng thật là đáng lo ngại.

Nghi ngờ mức độ hung tàn của Di Lăng Lão Tổ không nói, còn dám giáp mặt khiêu khích! Không lâu trước đây lại còn lấy mấy chục người Ôn gia để châm ngòi, giết hại Ôn Ninh cho hả giận! Cha mẹ gã chắc cho gã ba lá gan à?

Haizz, não vẫn là thứ quan trọng, người này làm thế nào đã cố tình không mang theo não lại còn có ý định đi tìm THỂ DIỆN RẮM CHÓ cái gì chứ?

[Đang định nói chuyện, trên không trung hiện ra từng trận ánh sáng vàng...! Người dẫn đầu là một phụ nhân (nữ tử đã có chồng) có ngũ quan đẹp đến vô cùng chính thống, vóc dáng ẩn ẩn mang theo chút khí phách cứng rắn...! Kim Tử Huân nói: "Bá mẫu!" Kim Tử Hiên nói: "Mẫu thân! Sao người đến đây?...!Người mang nhiều người như vậy đến đây làm gì? Chuyện săn bắn không cần người nhúng tay vào".

Kim phu nhân lại mắng: "Ngươi bớt tự mình đa tình đi, ai nói là ta tới tìm ngươi!"

Bà thoáng nhìn thấy Giang Yếm Ly đang thu người ở phía sau Nguỵ Vô Tiện, trong nháy mắt vẻ mặt dịu đi, đi tới nắm lấy tay nàng, ôn nhu nói: "A Ly, sao dáng vẻ con lại thế này?" Giang Yếm Ly nói: "Đa tạ phu nhân, ta không sao".

Kim phu nhân thập phần nhạy bén, "Có phải thằng nhóc chết tiệt kia lại bắt nạt con không?" Giang Yếm Ly vội nói: "Không có".

Kim Tử Hiên muốn nói lại thôi.

Kim phu nhân...!vừa đoán đã biết chuyện gì xảy ra, nhất thời giận tím mặt, mắng to: "Kim Tử Hiên! Ngươi muốn chết sao!!! Trước khi tới đây ta đã nói với ngươi thế nào?!" Kim Tử Hiên nói "Ta!...."

Nguỵ Vô Tiện nói: "Mặc kệ lệnh lang trước đó nói gì với Kim phu nhân ngài, từ nay về sau y và sư tỷ của ta con đường phía trước mỗi người một hướng là được!" Hắn đang nổi nóng, lời này nói ra không hề khách khí chút nào.

Cũng may Kim phu nhân chỉ lo an ủi Giang Yếm Ly, vẫn chưa quan tâm lại đây.

Ai ngờ bà không thèm để ý, nhưng lại có một người khác nhân cơ hội phát tác, Kim Tử Huân quát: "Nguỵ Vô Tiện, bá mẫu của ta là trưởng bối của ngươi, ngươi nói như vậy có phải quá cuồng vọng rồi không?"

Người khác đều cảm thấy có lý, sôi nổi phụ hoạ.

Nguỵ Vô Tiện nói: "Ta cũng không nhắm vào Kim phu nhân, đường đệ của ngươi lại nhiều lần dùng lời lẽ ác ý nhắm vào sư tỷ của ta, Vân Mộng Giang thị ta nếu còn có thể chịu đựng thì uổng danh xưng thế gia! Cuồng vọng chỗ nào?"

Kim Tử Huân cười lạnh nói: "Cuồng vọng chỗ nào? Ngươi có chỗ nào mà không cuồng vọng? Cuộc đi săn của bách gia hôm nay....!Ba phần con mồi đều một mình ngươi chiếm, có phải cảm thấy rất đắc ý hay không hả?"

Lam Vong Cơ hơi xoay đầu, nói: "Ba phần con mồi?"

....! Lập tức có người gấp không chờ nổi nói: "....!Mới vừa rồi chúng ta đi săn ở Bách Phượng Sơn, tìm nửa ngày, thế nhưng phát hiện, khu vực săn bắn này một con hung thi oán linh cũng không có!".

Phái người hỏi Liễm Phương Tôn ở khán đài xem săn bên kia mới biết, sau khi bắt đầu đi săn không đến nửa canh giờ, Bách Phượng Sơn truyền đến một loạt tiếng sáo, sau đó, gần như mọi hung thi và oán linh đều...!tự mình đi đến trận doanh của Vân Mộng Giang thị nộp mạng!"......

Kim Tử Huân nói: "Ngươi hoàn toàn không màng đến người khác, chỉ lo chính mình, chẳng lẽ còn không đủ cuồng vọng?"]

Rốt cuộc là ai cuồng vọng ha?

Nguỵ Vô Tiện đọc, cũng không tức giận một bụng, ngược lại càng đọc càng vui sướng, bổn Lão tổ chính là chỉ nhúc nhích ngón tay đã thu hoạch ba phần con mồi, dễ như trở bàn tay, như lấy đồ trong túi nha, vai phụ không có bản lĩnh cũng chỉ có thể đứng ra gâu gâu vài tiếng, còn có thể làm được gì chứ!

Còn dám tính kế bổn Lão tổ? Kim Tử Huân đúng không, chính là vì Ôn Ninh cũng như những người Ôn gia chết thảm, ngươi cũng đừng hy vọng xa vời là có thể ở Kim Lân Đài an an ổn ổn sống tiếp!

Giang Trừng lúc đó không có mặt, tuy có nghe kể đại khái chuyện này, nhưng không ngờ còn có một vụ kiện tụng nói ra khỏi miệng như vậy, nghe tới đây liền nói: "Người vô lễ như thế, Nguỵ Vô Tiện ngươi nhịn cái quỷ, trực tiếp đánh chết đi chứ".

Giang Trừng nói xong, lại giận chó đánh mèo liếc Kim Tử Hiên một cái, người Kim gia các ngươi có phải đều nhìn Giang gia ta như vậy? Gì chứ, Nguỵ Vô Tiện nói chuyện với Kim phu nhân không e ngại á? Đó là vì bảo vệ a tỷ, không tính!

Kim Tử Hiên: "...."

"....." Nguỵ Vô Tiện cũng cạn lời, tuy rằng ta lúc lấy cũng cảm thấy nên động thủ đánh một trận dã man, nhưng Giang tông chủ ngươi tỉnh táo một chút đi nha, trước khi bắt đầu đi săn, người nào dặn dò mấy trăm lần không cho phép gây chuyện hả? "Đây có là gì, những lời khốn nạn tiếp đó mới chân chính khiến người ta không thể nhịn được nữa, ta cũng muốn động thủ trực tiếp làm tới, nhưng, sau đó sư tỷ lại khuyên ta, còn giúp ta tìm lại mặt mũi nữa đó".

Mọi người: Tìm mặt mũi thì tìm mặt mũi, ngươi lải nhải khoe khoang cái gì?.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 101
Chương 102
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 108
Chương 109
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 106
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...