Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư

Chương 66

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

[....!Cái gọi là "Giáo hoá" của Kỳ Sơn Ôn thị, cũng chính là phát một cuốn "Ôn môn tinh hoa lục"....!Ôn Triều thì mỗi ngày ở trước mặt mọi người phát biểu một hồi, yêu cầu bọn họ cùng nhau hoan hô gã....!Lúc săn đêm, gã dẫn theo các đệ tử thế gia, dùng bọn họ để hấp dẫn sự chú ý của yêu ma quỷ quái, bắt ra sức chém giết, sau đó gã xuất hiện vào thời khắc cuối cùng, chém đầu yêu thú, rồi ra ngoài thổi phồng đây là chiến tích của một mình gã.

Năm kia khi tham gia cuộc thi bắn tên của Kỳ Sơn Ôn thị, Ôn Triều cũng cùng đám người Nguỵ Vô Tiện vào sân thi đấu...!Cuối cùng tính điểm ra, bốn người đứng đầu có thành tích tốt nhất là Nguỵ Vô Tiện, Lam Hi Thần, Kim Tử Hiên, Lam Vong Cơ....!Ôn Triều đặc biệt căm hận bốn người này.

Lam Hi Thần không thể đến, gã liền túm lấy ba người còn lại, ngày ngày quở trách trước mặt mọi người, thật là uy phong.

Nghẹn khuất nhất phải kể đến Kim Tử Hiên, chưa bao giờ chịu sự vũ nhục như vậy, nếu không phải các đệ tử Lan Lăng Kim thị khác ngăn cản y, hơn nữa Ôn Trục Lưu không phải dễ đối phó, thì ngay ngày đầu tiên y đã xông lên đồng quy vu tận cùng với Ôn Triều rồi.

Lam Vong Cơ thì một bộ thái độ tâm như nước lặng, coi thường vạn vật, làm như hồn phách đã ra khỏi người vậy.

Còn Nguỵ Vô Tiện ở Liên Hoa Ổ đã chịu đủ kiểu mắng nhiếc của Ngu phu nhân suốt nhiều năm, xuống đài đã cười hì hì, căn bản không để chút trình độ này của gã vào mắt.]

Nhiếp Hoài Tang trố mắt, vấp váp nói: "Này...!thật vô sỉ nha!"

Tiết Dương nghe thấy cười hì hì, gã từ trước đến nay rất vui lòng nghe mấy thứ gọi là truyện cười của các công tử thế gia như vầy, "Đúng là rất vô sỉ nha, không biết tên họ Ôn này vô sỉ hơn, hay là Nguỵ tiền bối da mặt dày hơn đây".

Nguỵ Vô Tiện ngưng thần, phát một cái nhìn cảnh cáo về phía gã, "Ta nói nè tiểu lưu manh, ngươi biết tên Ôn cẩu này cuối cùng chết như thế nào không, đừng có thứ gì cũng lấy bổn lão tổ ra trộn chung một chỗ, cẩn thận, hoạ từ miệng mà ra đó nha".

Nói xong còn đặc biệt liếc liếc mắt nhìn sau bả vai gã một cái.

Tiết Dương xua tay, làm như không hề để ý, vẫn tỏ ra một bộ hờ hững.

Giang Trừng đen mặt nói: "Ngươi thế mà lấy mẹ ta ra so sánh với loại đồ vật này, cũng là thiếu đánh đúng không!"

Nguỵ Vô Tiện cũng mặt mũi phụng phịu, "Ta chỉ là cho thấy, dưới sự dạy dỗ nhiều năm của Ngu phu nhân, đã không ai có thể dùng công phu miệng lưỡi quấy rối, công kích được ta, nhưng ngược lại là ngươi đó, vẫn thiếu sót chút năng lực này, người khác tuỳ tiện nói mấy câu đã có thể làm cho ngươi nổi giận trong lòng, như vậy chẳng phải là rất dễ dàng thất thế sao?"

Giang Trừng: "....." Ý này là nói ta thiếu mắng ha?!

Lam Vong Cơ: Nguỵ Anh nói rất đúng.

Nguỵ Vô Tiện lại nói: "Nhưng nói đi cũng phải nói lại, ngươi so với Kim khổng tước tốt hơn không ít, y thiếu chút nữa xông lên đồng quy vu tận với con heo này chớ".

Kim Tử Hiên: Ta bây giờ cũng rất muốn đồng quy vu tận với cái tên đầu heo nhà ngươi!

[....! Chỗ săn đêm lần này, tên là Mộ Khê Sơn...!Nguỵ Vô Tiện trong lúc vô tình, hắn quay đầu lại thoáng nhìn, thì nhìn thấy Lam Vong Cơ ở ngay phía sau cách hắn không xa....!Chợt phát hiện, chân phải của y đặt xuống đất hơi nhẹ hơn so với chân trái, làm như không thể dùng sức.

Thấy thế, Nguỵ Vô Tiện chạy đến bên cạnh Lam Vong Cơ, sóng vai đi cùng y, hỏi: "Chân ngươi bị sao vậy?"

Lam Vong Cơ mắt nhìn thẳng, nói: "Không có việc gì".....!Nguỵ Vô Tiện xoay người, đi lùi lại, một hai bắt y phải nhìn mặt mình, hắn đang chuẩn bị nói "Muốn ta cõng ngươi hay không", thì chợt có một làn hương thơm nứt mũi....!Chỉ thấy năm ba thiếu nữ tụm lại, thiếu nữ ở giữa khoác áo màu đỏ nhạt, dáng người đặc biệt đẹp....!"Bên trong túi thơm đều là một ít dược liệu cắt nhỏ, rất hữu dụng.

Ở chỗ ta còn mấy cái, các ngươi có ai muốn không?"

Nguỵ Vô Tiện lướt qua đó như một cơn gió: "Miên Miên, cũng cho ta một cái".

....!Lam Vong Cơ lạnh lùng thờ ơ.

Giang Trừng thấy hắn lại giở trò, trợn trắng mắt.

....!Nguỵ Vô Tiện nói: "Tên của ta rất hay.

Ngươi nhớ kỹ, ta gọi là Viễn Đạo."

....!Bỗng nhiên, bên cạnh truyền đến tiếng nói trầm thấp lạnh lùng của Lam Vong Cơ: "Chơi chữ".

Nàng đột nhiên phản ứng lại, đây là lấy ý "Miên Miên nhớ Viễn Đạo", để trêu đùa nàng.

....! Nguỵ Vô Tiện ở phía sau kêu lên: "Có thể đi, nhưng đưa ta túi thơm đây! Không cho thì ta tìm người khác hỏi tên của nàng..." Lời chưa nói xong, từ phía trước ném tới một chiếc túi thơm, không nghiêng không lệch đập ngay ngực hắn, Nguỵ Vô Tiện giả vờ "ai da" kêu đau, quấn sợi dây của túi thơm vào ngón tay xoay vòng vòng....!Thấy sắc mặt Lam Vong Cơ càng thêm lạnh lùng âm trầm....

Lam Vong Cơ lẳng lặng nhìn hắn, nói: "Ngươi đối với ai cũng có hành vi tuỳ tiện lãng tử như thế này sao".

Nguỵ Vô Tiện nghĩ nghĩ, nói: "Hình như vậy?"

Lam Vong Cơ rũ mắt, sau một lúc lâu, mới nói một tiếng: "Khinh cuồng!" Gần như là nghiến răng nói ra, mang theo chút căm hận khó hiểu, ngay cả cái nhìn tức giận cũng khinh thường không thèm nhìn hắn một cái, Lam Vong Cơ miễn cưỡng tăng tốc độ đi về phía trước.]

Nguỵ Vô Tiện đột nhiên có cảm giác trở thành mục tiêu cho mọi người chỉ trích, rất là hoang mang bối rối.

Hoài Tang huynh, đôi mắt có tật thì phải trị, ngươi cứ luôn liếc nhìn ta như vậy, kết hợp cùng Xích Phong Tôn nhìn chằm chằm lại đây rất là áp lực nha! Trạch Vu Quân, ta thật sự không có làm chuyện tội ác tày trời gì, không cần phải lấy ánh mắt như vậy để khiển trách ta được không? Thúc phụ đại nhân, gia quy nhà các vị chép một lần là có thể khiến người ta phi phăng, mười lần thì thần cũng chịu không nổi á! Còn có Hiểu sư thúc, kiểu ánh mắt của một tên vô lại nhìn không hiểu chuyện kia của ngươi là cái vụ gì vậy? Ta nói với ngươi, bổn lão tử đây là nhìn xa trông rộng, muốn lấy túi thơm vì đó là thứ sẽ có tác dụng lớn!

Kim Quang Dao cười nói: "Hoá ra trên phố nghe lời đồn, Di Lăng Lão Tổ trời sinh tính tình phong lưu, thích nhất là mờ ám cùng với nữ tử xinh đẹp, lại là sự thật sao".

Cánh tay vòng quanh eo người nào đó của Lam Vong Cơ siết chặt.

Nguỵ Vô Tiện: "...." Liễm Phương Tôn, đây là châm ngòi ly gián đúng không?! Đây là tuyệt kỹ châm ngòi ly gián đúng không?!

Giang Yếm Ly nói: "A Tiện, sư tỷ biết ngươi chỉ là thoạt nhìn phóng khoáng ngỗ nghịch, cũng tin tưởng ngươi thật sự để Lam nhị công tử ở trong lòng".

Cánh tay Lam Vong Cơ lại siết chặt thêm một cấp.

Nguỵ Vô Tiện: "....." Sư tỷ, ta rất cám ơn tỷ đã tin ta, huhu ~

Kim Tử Hiên vui sướng khi người gặp hoạ: "Đáng đời!"

Nguỵ Vô Tiện: "Lam Nhị ca ca tha mạng, ta bảo đảm về sau chỉ nhìn ngươi, tuyệt đối sẽ không lấy túi thơm của người khác nữa, ngay cả của Giang Trừng cũng không cần!"

Nhưng mà vừa dứt lời, hắn phát giác cánh tay bên hông còn siết chặt thêm một bậc! Nguỵ Vô Tiện vẻ mặt ngơ ngác, eo của ta, thở không nổi rồi! Ôi mẹ ơi, không phải chứ?!

Giang Trừng: Lam nhị, đầu óc ngươi có bệnh quái gì vậy, đâu có chuyện gì liên quan tới ta!

[....! Nguỵ Vô Tiện vội nói: "Được rồi.

Ngươi không cần đi nhanh như vậy, ta đi là được".

Ba bước thành hai bước, đuổi theo Giang Trừng.

Ai ngờ Giang Trừng cũng không cho hắn sắc mặt tốt, hung hăng nói: "Ngươi thật là nhàm chán!"

Nguỵ Vô Tiện nói: "Ngươi lại không phải là Lam Trạm, sao bắt chước y nói nhàm chán.

Cái chân kia của y bị sao vậy?"

....! Một môn sinh ở bên cạnh thấp giọng nói: "Sắc mặt của y đương nhiên là khó coi, tháng trước Vân Thâm Bất Tri Xứ bị đốt, các ngươi chắc là không biết ha...!Con trai lớn Ôn Húc của Ôn gia đi một chuyến tới Cô Tô, không biết gán cho gia chủ của Lam thị tội danh gì đó, ép người Cô Tô Lam thị tự tay đốt tiên phủ của mình.....!Gia chủ Lam gia trọng thương, sinh tử chưa biết.

Haizz...."

Nguỵ Vô Tiện nói: "Chân của Lam Trạm có liên quan đến việc này không?"

Tên đệ tử kia nói: "Tất nhiên là có.

Nơi Ôn Húc ra lệnh cho bọn họ đốt đầu tiên chính là Tàng Thư Các, Lam Vong Cơ cự tuyệt, bị thủ hạ của Ôn Húc vây đánh gãy một chân.

Còn chưa dưỡng khoẻ hẳn, hiện giờ lại bị kéo tới đây không biết giày vò thế nào!"

....!Giang Trừng kéo hắn đi càng chặt hơn: "Ngươi và y cũng không thân! Không nhìn thấy y chán ghét ngươi như vậy sao? Ngươi đi cõng y? Chỉ sợ y không muốn ngươi đến gần thêm nửa bước thì có".

Nguỵ Vô Tiện nói: "Y chán ghét ta không liên quan nha, ta không chán ghét y.

Ta ép buộc y rồi cõng lên, chẳng lẽ y còn có thể ở trên lưng ta bóp chết ta hay sao".

Giang Trừng cảnh cáo: "Chúng ta không rảnh lo cho bản thân mình, làm gì có thời gian rảnh đi quản chuyện vớ vẩn của người khác?"

Nguỵ Vô Tiện nói: "Thứ nhất, việc này không phải việc vớ vẩn.

Thứ hai, những việc này, dù sao cũng phải có ai đó quản!"]

Lam Hi Thần âm thầm thở dài, đó là những ngày tháng mà mọi người Lam gia đều cực kỳ dày vò.

Thúc phụ bảo vệ tiên phủ hoang tàn đổ nát sau khi bị đốt, chăm sóc phụ thân bị trọng thương, trấn an lo lắng người trong tộc kinh sợ, đề phòng ác ý của Ôn thị, dốc hết sức lực; bản thân mình phải bôn ba khốn khổ, che giấu tung tích, bảo vệ sách vở cổ, đề phòng lòng người khó dò; nhưng mà gian nan nhất lại là Vong Cơ, trên người có thương tích, trong lòng có lo lắng, chịu đựng sự sỉ nhục của Ôn thị, còn phải liên tục tay không tấc sắt mà đi săn yêu thú.

Hắn rất cảm tạ vào lúc hắn không thể bảo vệ đệ đệ thế này, còn có người có thể quan tâm coi trọng, còn có người nói việc này không phải việc vớ vẩn! Càng hiểu rõ, một người như vậy, không hổ là người khiến Vong Cơ thấp thỏm vướng bận cho tới ngày hôm nay.

Lam Vong Cơ sớm đã khôi phục vẻ điềm tĩnh xưa nay, lúc này chỉnh sửa lại vạt áo và tay áo hơi xộc xệch của Nguỵ Vô Tiện, lại một nữa điều chỉnh một tư thế dựa thoải mái cho hắn, rồi lại nắm lấy tay hắn.

Với y mà nói, bóng tối sâu thẳm nhất đã qua lâu rồi, chỉ cần người trong lòng ngực còn sống, sau này đều là ánh nắng ban mai chào đón..

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 101
Chương 102
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 108
Chương 109
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 66
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...